Còn khoảng mười năm phút nữa phải đăng nhập Tân Sinh thì Băng Thần đang ôm Ngọc Thiến trong lòng cười nói:
“Thế nào mỹ nhân cảm giác như thế nào?”
Ngọc Thiến e thẹn không dám nói gì cả, Băng Thần thấy thế cười phá lên nàng ta rất giống mấy ngươi nữ nhân hắn từng qua đường trong hành trình trở thành thiên cổ đế vương của hắn, vuốt ve nhẹ nhàng thân thể mềm mại của nàng rồi hắn cười nói:
“Hôm qua đến giờ ngươi hậu hạ ta rất tốt thế ngươi muốn cái gì ta sẽ thưởng cho ví dụ như ma công thượng thừa, pháp thuật thậm chí là công pháp để ngươi tu luyện xong sẽ trẻ mãi không già, nói đi ngươi thích cái gì?”
Ngọc Thiến hơi thở mang theo tia thơm nồng nói:
“Chủ nhân ngươi có thể mang phần thưởng ta chọn cho con gái ta được không?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Thực ra nàng cũng đã là nữ nhân của ta rồi nhưng nàng không giống ngươi, ngươi chọn đi ta sắp phải đi rồi.”
Ngọc Thiến hơi sửng sốt nhưng không nói gì đến con gái mình mà nhỏ giọng nói:
“Ta muốn thứ có thể giúp ta giữ mãi thanh xuân, nếu như thế ta có thể phục vụ chủ nhân suốt đời, suốt kiếp.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngươi vỗ mông ngựa hay lắm, ta rất thích hôm nay chu nhân lại có chuyện vui thế nên sẽ hào phóng tặng ngươi cả ma công lẫn công pháp lưu giữ thanh xuân, mấy hôm nữa ta cũng sẽ cho ngươi thăm con gái mình.”
Băng Thần liếc qua nàng một cái.
Tính danh: Ngọc Thiến
Thực lực: Pháp Thánh ( Thủy hệ)
Huyết mạch: Thủy Thánh Thiên (Thần cấp)
Thể chất: Lạc Thủy Thần Thể (Chân Thần Thể Chất)
Đẳng cấp: 58
Lực lượng: 52000
Tốc độ: 46000
Trí lực: 31
Thiên phú: 94
Hồn lực: 2.2 tỷ
Pháp lực: 2.9 tỷ
Nguyên tố: Thủy
Tuổi thọ: 30 vạn
Độ thiện cảm: 100
Danh hào: Nhân Thánh (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Vương 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngươi thông qua ta cải tạo trong khi làm chuyện kia thì đã trở thành một siêu cấp thiên tài rồi, nếu ngươi chứng minh được với ta lòng trung thành của ngươi hoặc ngươi có thể mang cho ta một đứa con thì ta sẽ xem xét khiến ngươi trở thành nữ nhân chính thức của mình.”
Ngọc Thiến vài ngày thôi nhưng biết mình không thể rời xa kẻ bá đạo này rồi, nghe hắn ta nói thế nàng hết sức vui mừng gật đầu nói:
“Chủ nhân ngươi cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chứng tỏ cho ngươi thấy sự quyết tâm của mình.”
Băng Thần đi ra khỏi thì không khỏi hít vào một hơi khí lạnh, thể chất của nàng ta quá tốt khi hắn chỉ mây mưa với nàng một đêm thôi đã tiến nửa bước vào Vũ Thần nhị trọng, mong nàng tu vi tăng thật nhanh như thế mình mới có thể thăng cấp tốt hơn.
Dung hợp xong với phân thân thì Băng Thần mới hỏi Thời Gian:
“Ngươi cho ta biết xử lý xong Tùy Thiên Ngọc thì nguyền rủa giải được mấy thành rồi?”
Thời Gian trả lời:
“Chủ nhân có lẽ ngươi sẽ hơi thất vọng, nữ nhân kia còn trinh tiết thế nhưng trong quá trình sinh còn nguyên âm đã mất hết hơn một nửa, đến tận bây giờ mới chỉ hồi phục được chút ít, thế nên ngài cướp đi nguyên âm cũng chỉ giải được 1 thành của phong ấn mà thôi.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Không sao cũng được tám thành rồi, thời gian hóa nam nhân của ta là bao nhiêu?”
Thời Gian trầm ngâm tính toán rồi nói:
“Năm ngày rưỡi “
Băng Thần mỉm cười nói:
“Tốt hơn những gì ta dự tính, một tuần có tới năm ngày làm nam nhân thật sự quá thoải mái mà.”
Cắt đứt trò truyện với Thời Gian xong hắn ngay lập tức đi vào Tân Sinh, lúc này nơi bìa rừng hắn đứng vẫn vắng lặng, dịch chuyển về thành sau đó hắn đi tới phòng họp lúc này đã chật kín ngươi, thế nhưng hắn tới mọi ngươi vẫn lui ra bởi vì hắn là chủ chốt trong chiến dịch này.
Hắn tới thì hơi cúi đầu chào sau đó nghe Phạm Thiên Lan dặn dò:
“Hôm này chúng ta sẽ chọn ra một vạn người đi vòng để mai phục đằng sau hòng giết hết những thành phần mang lại sát thương cũng sức phá hoại lớn nhất của phe địch là Pháp Sư, Xạ Thủ, Cung Thủ ba cái chức nghiệp.
Đội này sẽ do ba ngươi phụ trách chính là ta, hai ngươi khác lần lượt là Dương Liệt cùng Thần Băng, những người khác thì thủ thành theo kế hoạch sau đó chờ đợi thời cơ đánh ra, nếu làm tốt trận chiến này chúng ta sẽ đại thắng “
Băng Thần theo như phân thân kết nối một vạn người sớm rời đi khỏi Bảo Ngọc Tùng Lâm vòng về đằng sau địch, mất tới ba tiếng bọn bọ mới tới nơi nhưng vẫn chưa thấy địch đâu cả, Phạm Ngọc Lan hét lên:
“Mọi người bình tĩnh chờ đợi, sớm muộn gì thời cơ của chúng ta cũng sẽ tới.”
Nàng thông báo được mọi người truyền tai nhau thế nên tình hình khá ổn định, đến tận khi trời đã rạng sáng vẫn chưa thấy gì thì mọi ngươi thầm nghĩ có khi nào bên kia sợ quá không dám đánh hay không.
Chứ bọn họ không thể nào đi hướng khác được bởi đi vào Thiên Hà Thành từ ngoại quốc thì chỉ có thể từ khu vực này thông qua, không lẽ bọn họ chơi bẩn di chuyển từ trước, nhưng như thế thì tại sao mọi người không gặp ai trên đường bố trí mai phục.
Bên trái thì chỉ có vực thẳm không thể nào rồi chỉ có bên này thì họ đã chiếm thôi, rốt cục đám kia có tới đánh nhau hay không.