Băng Thần nghe thế thì nét mặt cũng lộ rõ vẻ khó chịu sau đó nói:
“Đám người này giết người còn muốn làm tuyệt, như thế này đi, muội cùng Hạng Nam từ giờ ở trong Tân Sinh luôn đi, Hạ Lam a di do ta chăm sóc, một thời gian nữa nàng cũng sẽ ở luôn trong Tân Sinh, còn ta ở ngoài tìm cách đối phó Hoàng Thiên vương triều.”
Hạng Vũ lắc đầu nói:
“Như thế an toàn cho chúng ta nhưng quá nguy hiểm cho huynh, hay huynh cũng ở luôn trong Tân Sinh đi có được không?”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Ta ở trong Tân Sinh thì thật sự không có quá nhiều tác dụng, huống chi ta còn muốn tăng tu vi trong thực tại của bản thân, với lại tạm thời họ sẽ không nhắm vào một kẻ như ta bởi mục tiêu của họ chỉ có hai tỷ đệ các ngươi cùng Hạ Lan a di thôi.”
Hạng Vũ còn muốn nói gì thì Băng Thần lắc đầu nhìn nàng chăm chú nghiêm túc nói:
“Tin tưởng ta.”
Thở dài một hơi sau đó Hạng Vũ bóp nát một tấm dịch chuyển bùa rồi nói:
“Vậy thì đành phải nhờ huynh trông nom mẹ của chúng ta, ta cùng Hạng Nam sẽ đến một sever khác, lượng bùa huynh cho chúng ta quá dư thừa rồi.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Nàng nhớ bảo trọng, hi vọng lúc gặp lại cấp độ của nàng sẽ không làm ta thất vọng.”
Hạng Vũ mỉm cười nói:
“Huynh yên tâm dù phải liều mạng ta cũng không để huynh và mẫu thân phải thất vọng.”
Đợi nàng biến mất sau đó thì Trịnh Thúy Di mới đi lại gần hắn rồi nói:
“Ta đã xác minh với mẹ mình rằng đúng là có chuyện đó, tạm thời ta sẽ tin tưởng huynh, nhưng nếu muốn làm ta tin tưởng hơn thì huynh phải chứng minh nhiều hơn nữa.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Thế nàng còn muốn ta chứng minh cái gì nữa?”
Trịnh Thúy Di lắc đầu nói:
“Tạm thời ta chưa nghĩ ra nhưng trước tiên ta muốn nghe huynh nói về cách giải quyết chuyện của hai chúng ta mà không khiến cho ta cùng gia tộc trở mặt.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Gia tộc của nàng có đoàn kết như một hay còn có đối thủ khác nữa?”
Trịnh Thúy Di thản nhiên nói:
“Thứ gì lớn mạnh mà không có kẻ thù cơ chứ, mạnh mẽ như Trịnh gia chúng ta lại càng không thiếu kẻ thù, mỗi ngày đều có ngươi chết trong chiến đấu với kẻ thù, trong tộc cũng có một ít kẻ thù của ta nhưng tạm thời chưa có cơ hội trả thù.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Thế thì quá tốt, ta sẽ biến Hoàng Thiên Vương triều từ đồng minh thành kẻ thù của Trịnh gia nàng thấy có được không?”
Trịnh Thúy Di vẻ mặt không tin lắc đầu trả lời:
“Ta không tin huynh làm được chuyện đó, chỉ cần nghe thôi thì ta đã thấy nó chẳng có cơ sở nào để thực hiện cả.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta có cách để khiến cho Trịnh gia và Hoàng Thiên vương triều sớm ngày kết thù, nàng tin hay không thì không quan trọng, chuyện quan trọng nhất là ta có thể làm được.”
Trịnh Thúy nhíu mày hỏi:
“Huynh rốt cuộc muốn làm gì?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta nắm giữ cách chế tạo được Vạn Tiễn Liên Hoa, nếu người trong tộc của nàng chết trong tay thứ này thì hậu quả sẽ như thế nào nhỉ?.”
Trịnh Thúy Di lắc đầu nói:
“Nếu chỉ như thế thì vẫn không đủ.”
Băng Thần cười nhạt khẽ gằn:
“Tất nhiên không chỉ như thế, thực chất đó chỉ là bước đầu tiên, thứ hai ta sẽ gây ra mâu thuẫn cực lớn giữa bọn họ, nàng nghĩ sao nếu người Trịnh gia cũng ra tay giết ngươi của Hoàng Thiên vương triều.”
Trịnh Thúy Di lắc đầu nói:
“Nhưng sẽ không có ai của Trịnh gia chịu làm chuyện này chung với chúng ta cả.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Nàng có ngốc không thế, ta làm sao có thể dùng ngươi của Trịnh gia được, chỉ cần quen thuộc các đòn đánh của Trịnh gia để vu oan giá họa là được, với lại ta biết một số chuyên gia rất giỏi vụ này.”
Băng Thần sau đó nở nụ cười khiến cho Trịnh Thúy Di cũng rợn cả tóc gáy, nàng chắc những gì hắn ta nói ra từ nãy giờ đều chỉ là giả lược thôi chứ chưa có kiểm chứng, đồng thơi hắn sẽ không chỉ làm mỗi thế.
Nàng có cảm giác lần này Hoàng Thiên vương chiều lẫn Trịnh gia đều sẽ không có quả ngọt để ăn, nhưng dó cũng là mong muốn của nàng, sáng này khi Băng Thần đi thì nàng cũng đã kiểm tra xem vị hôn phu của mình trông như thế nào, có điều hắn ta thấy nàng sợ hãi.
Tam vương tử nhân phẩm thối nát quả không ai sánh bằng, hiếp dâm, công khai bóc lột dân chúng hắn ta đều đã làm thường xuyên, thậm chí những nữ nhân đi theo hắn đều phải trở thành nữ nhân cho cả đám hồ bằng cẩu hữu của hắn.
Cậu trai hiền lành nàng gặp năm năm trước bây giờ đã hóa thành một ác quỷ đúng nghĩa, nàng thậm chí bây giờ cũng đang thắc mắc tại sao đến tận giờ này mình mới tìm hiểu những thông tin này.
Nói chung so với tên kia thì ở bên Băng Thần chưa chắc đã tệ, nhưng theo nàng tệ thế nào đi chăng nữa cũng khó hơn được nữ nhân ở bên Tam vương tử, thậm chí có người còn đăng thông tin hắn ta cùng nhóm bạn làm tập thể khiến cho vợ của một trong đám bằng hữu của hắn chết bất đắc kỳ tử.
Càng đọc thêm nàng sống lưng càng lúc càng lạnh, trước kia chỉ có một suy nghĩ là làm theo gia tộc nhưng bây giờ nàng biết nếu mình chịu làm vợ tên kia thì không biết bản thân sẽ phải chịu những cái gì nữa.
Thế nên một khi Trịnh gia đã muốn hi sinh nàng để đổi lấy phồn vinh thì vì chính mình nàng phải lấy phồn vinh của gia tộc để đổi lấy an toàn cho bản thân của mình, Băng Thần tạo ra nguy cơ cho Trịnh gia nhưng nàng chỉ muốn nguy cơ đó càng lớn hơn.
Trịnh Thúy Di nhìn hắn rồi hỏi:
“Huynh có cần ta giúp gì không?”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Ta đã lên kế hoạch tỷ mỉ hết rồi, nàng sẽ cần ra sân nhưng không phải bây giờ.”
Trịnh Thúy Di gật gù nói:
“Nếu cần hỗ trợ bất cứ thứ gì thì huynh cứ nói cho ta biết, dù sao huynh mới từ trung cấp vi diện lên đây đâu có nhiều tài nguyên.”
Băng Thần cười nói:
“Có những thứ chỉ cần dùng đến đầu óc thì không những thực thi được kế hoạch mà còn có thể tiện thể chuẩn bị luôn tại nguyên cho phần sau của kế hoạch.”
Trịnh Thúy Di thở dài nói:
“Nhưng huynh làm gì cũng phải thật cẩn thận và tỉ mỉ, dù sao chuyện này có liên quan đến tương lại của cả hai chúng ta đấy, nếu có sơ sót gì thì hậu quả không thể tưởng tượng được.”
Băng Thần gật đầu cười nói:
“Nàng cứ yên tâm, để đề phòng bất trắc ta đã chuẩn bị rất nhiều thứ, ta nói cho nàng biết mục đích cuối cùng của ta là giết chết Vương Khang chứ không phải chỉ gây mâu thuẫn giữa hai thế lực lớn.”
Tựa lưng vào chiếc ghế mềm mại hắn ta tự tin nói:
“Ta đảm bảo không lâu sau nữa thì Hoàng Thiên vương triều tự thân còn giữ không xong chứ đừng nói đến chuyện quan tâm đến nàng, còn tam vương tử nếu cần thiết ta sẽ tìm cơ hội để xử lý hắn ta.”
Hắn nói nhẹ nhàng giống như đang chém gió vậy nhưng không biết sao Trịnh Thúy Di lại cảm thấy rất tin tưởng, bỗng nhiên trong lòng nàng có chút mong chờ ngày bản thân thấy Hoàng Thiên vương triều sụp đổ.