Thú Tu Thành Thần

Chương 268: Chương 268: Đế chế sụp đổ




Khang Tiểu Vũ trên tay một xấp giấy rơi xuống đất, nàng thậm chí còn không thèm nhặt lên đi tới cười nói:

“Tốt, tốt lắm, ta không ngờ cuối cùng mọi lỗi lầm đều do ta, Khang Tiểu Vũ ta cũng xin tuyên bố từ giờ phút này vì quyết định sai lầm lên sẽ rời khỏi Nữ Vương Cung.”

Trịnh Vũ Cầm thở dài một hơi sau đó nhìn mấy người kia nói:

“Đạo bất đồng bất tương vị mưu, có lẽ chúng ta không phù hợp với nhau, có lẽ làm bạn thôi thì sẽ tốt hơn là trở thành hợp tác đồng bọn.”

Băng Thần cũng đã thấy được tình cảnh này, quả thật hắn không ngờ chỉ một động thái ngẫu hứng của mình đã phá hủy hoàn toàn Nữ Vương Cung, thôi thì như vậy cũng tốt, phát hiện mâu thuẫn từ trong trứng nước.

Bây giờ mấy cô nàng này không thể làm đồng nghiệp thì ít ra còn có thể làm bạn, để một thời gian nữa mâu thuẫn quá lớn thì nhìn mặt nhau cũng khó, coi như mình làm được một cọc công đức, nhét xong đồ vào valy sau đó hắn ta muốn đi ra ngoài.

Lúc này hắn ta thấy không những Khang Tiểu Vũ mấy nàng mà cả sự phụ của các nàng là Nhạc Duệ cùng Nhạc Vũ hai vị Phong Thần cũng đi theo.

Nhạc Duệ mỉm cười nói:

“Tiểu tử ngươi đã hứa làm cho ta ngày ba bữa, mỗi bữa một món khác nhau cớ sao lại bỏ đi mà không nói gì cả, ngươi cư yện tâm làm đầu bếp cho ta thì ta bao ngươi an toàn.”

Băng Thần vui vẻ nói:

“Ta do tâm trạng không quá ổn định mới quên thông báo tiền bối, ngài cứ yên tâm ta một khi đã hứa thì sẽ cố găng hết sức để làm, tới nhà mới ta liền làm cho người một bàn tiệc lớn.”

Mọi người sau đó vui vẻ đi lên phi thuyền bây đi mất, lúc này một vị thái thượng trưởng lão phụ trách trông coi Nữ Vương Cung liền gọi điện cho Thiểm Hồng, mà Thiểm Hồng lúc này đang đi họp thì vô cùng bất ngờ, không biết có chuyện gì gấp lại gọi lúc này.

Hình ảnh vừa quán thông thì âm thanh gấp gáp của người kia liền vang tới:

“Hồng tỷ kế hoạch đưa tiểu tử kia vào khuôn khổ thất bại rồi, Tiểu Vũ cùng Vũ Cầm biết chuyện giận quá thôi chức rồi, còn tiểu tử kia thì tuyên bố đi ra ngoài. “

Thiểm Hồng há hốc mồm nàng vốn nghĩ Băng Thần như một thanh gươm sắc mà Nữ Vương Cung sở hữu, muốn sử dụng hiệu quả thì phải quen tay, đáng tiếc Khang Tiểu Vũ điều luật lại không cho họ làm thế, họ sau đó muốn ép Băng Thần đi vào sáo lộ.

Có nữ nhân của mình lắm quyền cao thì tại sao phải rời đi, những người khác đứng về một phe canh hắn làm gì sai thì chỉ trích, uốn nắn lại, mỗi lần phân xử sẽ đều tới tay bọn họ, tiếp đến thi mọi chuyện quá dễ dàng.

Ai ngờ tiểu tử này không theo lẽ thường ra bài, không quan tâm đến đại cục mà trực tiếp rời bỏ công hội ngàn năm sáo lộ chẳng nhẽ lại thất bại, xưa kia nàng cũng dính vào lên khó có thể tin tên nhóc trẻ tuổi như Băng Thần lại phá cục như thế.

Thiểm Hồng hỏi:

“Sao ngươi không hòa giải bọn họ, còn nữa làm sao bọn họ biết rằng đây là do chúng ta bố cục. “

Người kia cười khổ nói:

“Liên Tình mấy cô nàng kia không chịu nổi ấm ức lên mới nói ra, các nàng mong Tiểu Vũ cùng Vũ Cầm vị đại cuộc, nào ngờ phản tác dụng, nhưng dù cho Tiểu Vũ cùng Vũ Cầm có ở lại thì cũng vô ích, nghe nói hắn ta vốn chẳng xem chúng ta là truyện gì to tát cả, ta cứ cảm thấy hắn muốn thế còn chúng ta thì cho hắn lý do để thực hiện thì phải.”

Thiểm Hồng ngồi ngửa ra ghế nàng vội vàng mở ra trang wed cua bang hội thì thấy vị trí lãnh đạo trống một mảng, còn người dưới trướng của Băng Thần thì trống trơn, cũng lúc này Băng Thần ngồi trên máy bay nhớ đến chuyện thoát khỏi wed.

Nàng vốn còn nhìn thấy Băng Thần tên đột nhiên lại biến mất ngay lúc này, bỗng nhiên xung quanh tiếng xì xảo bắt đầu vang lên, tiếng điện báo khắp nơi, cứ mỗi người xem xong lại dồn ánh mắt về Thiểm Hồng.

Trên đài người chủ trì mỉm cười nói:

“Mời Thiểm Hồng của Nữ Vương Cung lên trên bục giảng giải về chuyện tuyển dụng nhân sự làm sao cho dễ tìm được người tài ba.”

Hắn hoàn toàn chưa biết về việc đang xảy ra, câu nói của hắn chẳng khác gì một nhát dao đâm thẳng vào tim của nàng.Người dẫn chương trình đùa:

“Không lẽ Thiểm Hồng hội trưởng có biện pháp nào bí mật không muốn cho chúng ta biết, nhưng chúng ta nào cầu được người như Băng Thần chỉ cần bằng nửa hắn ta là tốt lắm rồi.”

Hắn không hề biết mình vừa đâm một nhát chí mạng vào trái tim đang rỉ mau của nàng, nàng đứng dậy mỉm cười nói:

“Mọi người xin lỗi ra có chút chuyện riêng phải đi trước, mọng mọi người thứ lỗi.”

Nàng cũng những thái thượng trưởng lão khác lập tức lên phi thuyền, bay lên nàng lập lập tức liên hệ trực tiếp với Băng Thần, hình ảnh thông qua nàng nhìn thấy Băng Thần liền nói:

“Quay lại công hội chúng ta có gì thương lượng sau, mong ngươi vì đại cuộc mà suy nghĩ.”

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

“Đại cuộc gì cơ?”

Thiểm Hồng tức giận nói:

“Ngươi tính chỉ vì một chút giận dỗi của mình mà làm cho Nữ Vương Cung sụp đổ sao, công sức ngươi kiến tạo công hội, tình cảm bồi đắp bao lâu nay chẳng lẽ bỏ qua hết.”

Băng Thần cười nói:

“Thiểm Hồng tiền bối ngài cứ yên tâm ta làm sao lại mắc phải sai làm như thế để rồi hối tiếc.”

Thiểm Hồng nét mặt giãn ra:

“Thế thì tốt.”

Băng Thần cười nói:

“Nữ nhân của ta đã theo ta, thuộc hạ dưới trướng sớm muộn cũng theo ta, có lẽ bây giờ ngài đã nhận được thông báo thoát khỏi công hội của họ, ngài thấy không ta làm sao lại để bản thân mình hối hận được cơ chứ. Thế nhé, tạm biệt ngài Nhạc Duệ và Nhạc Vũ tiền bối đói rồi ta phải đi làm cơm đây.”

Thiểm Hồng hét lên:

“Khoan đã.”

Băng Thần tỏ vẻ giật mình hỏi:

“Có chuyện gì thế tiền bối.”

Thiểm Hồng nhìn hắn thật bình tĩnh hỏi:

“Thế ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”

Băng Thần mỉm cười thành thật nói:

“Ta muốn nấu xong bữa ăn, sau đó cùng mọi người ăn thật no, đi ngủ thật ngọn sáng mai vào tạo công hội cho riêng mình.”

Thiểm Hồng giật mình hỏi:

“Ngươi vẫn còn Kiến Bang Lệnh.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Kiếm được cái thứ nhất là ta, cái thứ hai ta cũng kiếm được thì có gì lạ lùng đâu cơ chứ? Thôi nhé tiền bối.”

Băng Thần sau đó thực sự cúp ngang, những trưởng lão trên trên phi thuyền đều ngán ngẩm nhìn nhau, Thiểm Hồng tức giận quát:

“ Các ngươi ngồi đấy lắc đầu cái gì? Mau nghĩ cách nếu không đến sáng mai chúng ta sẽ gặp rắc rối không nhỏ đâu.”

Trên bàn họp của những công hội giờ phút này cũng tràn đây căng thẳng, họ chỉ chờ cho đến sáng mai mà Băng Thần cùng những người khác vẫn chưa quay trở về Nữ Vương Cung thì mọi chuyện sẽ khác ngay.

Trịnh Vũ Cầm đi lại trên tay cầm quyển sổ đưa cho Băng Thần rồi nói:

“Tất cả những ngươi phục vu dưới danh nghĩa của ngươi lúc này đêu lựa chọn đứng về bên phía ngươi, nhưng số lượng biệt thự ngươi mua chưa đủ nhiều, nếu thêm nhiều người nữa thì sẽ không đủ.”

Băng Thần nhìn nàng cười nói:

“Không có vấn đề gì cả, ta chỉ tiếp nhận tinh anh dưới trướng thôi cũng không có bao nhiêu người.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.