Đợi đến tận trong bữa ăn thì mọi người mới có cơ hội hỏi chuyện Băng Thần, Nguyệt Nga nhìn hắn hỏi:
“Thư Vũ Thần cùng ngươi đi làm nhiệm vụ nghe nói phải mất nhiều thời gian lắm nhưng tại sao các ngươi lại nhanh chóng trở lại như thế?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Chuyện không có gì quan trọng cho lắm nhưng có một điều ta phải thông báo với các ngươi hi vọng các ngươi không quá bất ngờ.” vitag.videoDiscoverConfig = { random: true, wgTitle: “FEATURED VIDEOS”, wgTitleColor: “#eee”, contentClick: “inline”, titleColor: “#fff”, titleHoverColor: “#ff4f02”, background: “”, selectedBackground: “#333”, }; (vitag.Init = window.vitag.Init || []).push(function(){viAPItag.initInstreamBanner(“vi_9172222”)});
Băng Thần chắp tay lại rồi nói:
“Hai ngày nữa chúng ta sẽ đi lên thượng cấp thế giới mọi người có còn luyến tiếc gì thì làm cho xong, gia đình người thân cũng thông báo một tiếng, các ngươi nên biết thời gian ở thượng cấp thế giới nhanh hơn gấp 3 lần so với nơi chúng ta đang ở.
Ta đây lại không dám chắc chúng ta sẽ mất bao nhiêu lâu đê quay lại thế giới này, các ngươi tốt nhất xử lý cho toàn vẹn, mỗi người ta sẽ cung cấp cho một loại công pháp khiến người nhà các ngươi dư sức tu luyện để đi lên cao hơn mọi người có ai muốn hỏi gì thì cứ hỏi.”
Nguyệt Nga thắc mắc hỏi:
“Tại sao chuyện này lại đột ngột như thế?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Các ngươi không biết chứ nhiệm vụ ta làm chung với Thư Vũ Thần phần thưởng chính là khiến cho ta và một số người lên được cao cấp vi diện, cơ hội chỉ có một lần thế nên các ngươi có muốn ở lại ta cũng không cho phép.”
Nguyệt Nga lắc đầu nói:
“Hồng Hắc chưa chết ta không thể đi.”
Hồng Phất Nữ gật đầu nói:
“Ta cũng không thể bỏ đi khi Hồng Hắc còn sống.”
Băng Thần liếc nhìn tu vi của mình
Tính danh: Băng Thần
Thực lực: Hồng Hoang Nhất Trọng Thiên
Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế huyết mạch)
Thể chất: Sáng Chế Chi Thể ( Sáng Thế thể chất)
Đẳng cấp: 120
Lực lượng: 999 NT
Tốc độ: 888 NT
Trí lực:88
Thiên phú: 1000
Hồn lực: 200 NT
Pháp lực: 500 NT
Mị lực: 500 (ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân trong mắt kẻ khác sắc đẹp +khí chất +gia thế)
Tín ngưỡng lực: Vũ Trụ Thần Nhân ( Được ít nhất 1/10 toàn vũ trụ hâm mộ) ( Tăng sức mạnh thể chất 100% trong chiến đấu, tạo áp lực tinh thần cho đối thủ
Nguyên tố: Băng, Lôi, Phong, Ám, Hỏa
Tuổi thọ: Bất tử +9000000
Danh hào: Sáng Chế Thần ( không chịu bất cứ áp chế nào dưới cấp đối thủ chịu 100% áp chế, đối thủ bằng cấp chịu 50% áp chế)
Không Gian Tinh Thần cung cấp năng lượng để tu vi Băng Thần tấn thăng một cách khủng khiếp, Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngày mai ta đi giết hắn.”
Băng Thần trong lòng không khỏi vui mừng nghĩ:
“Không gian tinh thần thật chu đáo.”
Âm thanh của Thiên Thư vang lên:
“Chủ nhân ngươi mau chóng thăng đến Thần cấp nếu không sẽ không kịp đâu.”
Băng Thần nhíu mày nói:
“Có chuyện gì xảy ra?”
Thiên Thư giọng lo lắng nói:
“Nữ nhân kia đã sắp phục hồi hẳn rồi, thời gian của ngài không còn nhiều đâu.”
Băng Thần nhíu mày hỏi:
“Chính xác thì ta còn khoảng bao nhiêu lâu nữa?”
Thiên Thư nhíu mày nói:
“Theo như Vận Mệnh cảm nhận được thì dường như ngày ngài cũng nàng ta chạm mặt sẽ khoảng 1 vạn năm nữa, theo ta ngài nên chuẩn bị trước lực lượng để đối đầu nếu không thì sẽ rất khó khăn, nếu muốn chuyện này dễ dàng thì ngài phải lên được Thần Đế trong một vạn năm.”
Băng Thần thở dài nói:
“Ta biết rồi.”
Nguyệt Nga thấy Băng Thần vẻ mặt hơi đổi thì hỏi:
“Có chuyện gì sao Băng Thần?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Không có chuyện gì đâu, ta đang nghĩ phải sắp xếp làm sao cho xong hết chuyện tại nơi đây thôi ngươi không phải quan tâm đâu.”
Nguyệt Nga nhỏ giọng hỏi:
“Ngươi chắc chắn ngày mai sẽ đánh thắng được Hồng Hắc chứ?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Mấy ngày trước thì ta còn không dám mạo hiểm chứ bây giờ thì không, Hồng Hắc ta vốn chẳng coi ra gì thế nên ngươi không phải lo gì cả.”
Nguyệt Nga thở dài nói:
“Ta bây giờ nghe ngươi muốn giết Hồng Hắc thì vừa vui lại vừa sợ, nhỡ đâu.....”
Băng Thần nắm chặt tay nàng nghiêm túc nói:
“Tin tưởng ta, Băng Thần ta rất ít khi liều, nếu ta thật sự liều thì ta cùng Hồng Hắc đã đánh nhau từ lúc ta lên loạn tượng rồi.”
Nguyệt Nga muốn nói gì nữa nhưng phát hiện tay của Băng Thần đã đặt ở nơi không nên đặt rồi, nàng gạt tay của hắn ra rồi truyền âm:
“Ở đây có bao nhiêu người thế này ngươi không được lỗ mãng.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Hóa ra Nguyệt Nga giáo chủ của chúng ta cũng biết ngượng.”
Nguyệt Nga không thèm nói chuyện với tên vô lại này nữa, nàng quay mặt qua một phía sau đó mặc kệ hắn ta, Băng Thần không phản ứng nàng bàn tay heo ăn mặn vẫn cứ hoành hành, mặt ngoài có vẻ Băng Thần không lo lắng gì nhưng trong lòng lại khác.
Nhưng hắn ta không lo lắng Hồng Hắc mà hắn chỉ lo lắng vị Thần Đế kia trở lại mà bản thân còn chưa đủ tu vi để phối hợp với Đế Thiên Lan chống lại người kia thì nguy to, có lẽ hắn cùng Đế Thiên Lan sẽ không ai có chuyện nhưng những người khác thì không biết được.
Đợi bữa ăn kết thúc Băng Thần mới níu Nguyệt Nga lại, nàng cũng hiểu ý thế nên không đi mà ngồi lại xem hắn muốn gì, đợi chắc chắn không ai để ý hắn mới hỏi:
“Ngươi có biết sào huyệt Hắc Nguyệt giáo ở nơi đâu không?”
Nguyệt Nga gật đầu nói:
“Ta đương nhiên điều tra ra, thực ra phần lớn các thể lực lớn đều biết, dù sao Hồng Hắc đã không thay đổi trụ sở từ rất lâu rồi.”
Băng Thần nhỏ giọng nói:
“Thế thì nàng mau cho ta biết vị trí cụ thể, bây giờ ta sẽ đi tìm hắn ta tính sổ.”
Nguyệt Nga ngạc nhiên hỏi:
“Không phải ngươi bảo ngày mai hay sao?”
Băng Thần vẻ mặt nghiêm túc nói:
“Ngày mai có lẽ ít người biết nhưng mẹ của Phất Nữ chết chính vào ngày mai, ta muốn sáng mai Phất Nữ có thể cầm đầu tên kia đi cùng tế mẹ mình, tiểu tế như ta coi như cũng có thể ngẩng cao đầu trước mặt nhạc mẫu quá cố.”