Đêm hôm ấy khi Băng Thần cùng mọi người đang ăn cơm thì có một số người không vui lắm, Roma công hội trên bàn họp đoạn phỏng vấn được chiếu lên, tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào Elise trong lòng thầm ước lượng.
Elise rất tức giận nàng như một đứa học ngu trong giờ cơm ba mẹ bật ty vi trúng chương trình tấm gương nghèo vượt khó vậy cảm giác thốn đừng hỏi, tuy nhiên nàng vẫn có bình tĩnh hỏi:
“Không biết mọi người có phân tích gì về thực lực của Đoàn Dự trong đoạn ghi hình này không.”
Một người trưởng lão nhìn chăm chú nói:
“Ta nghĩ một sáo trang kim cương thêm mười chiếc nhẫn kim cương thì chắc không có nhiều thứ đáng phải bàn cho lắm.”
Elise biết rằng ý người này thì có trang bị kim cương thế nên Đoàn Dự mới hư cấu đến mức đó, suy ra lãnh đạo của người ta tốt thế nên mới cho người ta nhiều được như thế, mọi người cứ nghĩ đủ thứ rồi nhìn chằm chằm nàng.
Đến khi không chịu được nữa thì nàng chửi luôn:
“Các ngươi nghĩ trang bị kim cương mạnh đến mức đấy sao?”
Một người gật đầu nói:
“Thực sự thì một thứ đồ kim cương chúng ta còn chưa nhìn thấy thế nên cũng rất có thể như thế thật.”
Elise bắt đầu “tha thu “ nàng chán nản nói:
“Thôi tan họp đi, chuyện trang bị ta sẽ tìm cách.”
Mấy người trưởng lão nghe thấy thế liền vui vẻ nói:
“Hội trưởng có giao tình không cạn với Băng Thần tổng giám sát, không phải đống trang bị Bạch Kim cũng từ đấy mua hay sao?”
Elise chả thèm quan tâm mà đi thẳng về phòng của mình, Băng Thần tên này đang gián tiếp hại khổ nàng, khi nàng vừa đi ra khỏi cửa thì một đám người đang đợi nàng, một người đàn ông là hội trưởng đời trước của Roma công hội lập tức lên tiếng:
“Ta cùng các trưởng lão cấp cao đã đồng ý chuyện ngưng mọi hoạt động tiếp xúc của công hội với Nữ Vương Cung, mong hội trưởng phổ biến xuống dưới.”
Elise nhíu mày hỏi:
“Thế thì trang bị đâu ra, các ngài nói ta làm sao ăn nói với các trưởng lão?”
Mấy người kia nhìn nhau cứng rắn nói:
“Đây là quyết định của hội đồng tối cao phiền ngươi chấp hành.”
Elise lập tức bùng nổ, cuối cùng nàng cũng hiểu vì sao Nữ Vương Cung lại xụp đổ như thế :
“Được các ngươi thích thì cứ phổ biến ta từ chức hội trưởng Roma công hội.”
Người kia thản nhiên nói:
“Tùy ngươi hội trưởng mới sẽ được tuyển chọn nhanh thôi, từ bây giờ ngươi chỉ còn giữ chức cổ đông của Roma công hội.”
Elise cười gằn nói:
“Không ta cũng rút luôn khỏi hội đồng quản trị, gia tộc Harris bọn ta chính thức đòi lấy khoản đầu từ 100 nghìn tỷ vào công hội, đồng thời chi phí phát sinh trong nhiệm kỳ của ta là 25 nghìn tỷ nữa, ta muốn trong một tháng số tiền đó có trong tài khoản.”
Hết yêu thì đòi quà mọi chuyện quá đơn giản, những người trưởng lão không ngờ đến kết cục này, người hội trưởng cũ nói:
“Không thể được ngươi không có quyền làm như thế, nếu làm như thế thật thì công hội sẽ sụp đổ ngay tức khắc.”
Elise thản nhiên nói:
“Gia tộc Harris với trưởng tộc là Rahul Harris , cũng chính là ông nội của ta đã ủy quyền cho ta toàn bộ công việc kinh doanh cũng như điều hành nguồn vốn lưu động liên quan đến công hội thế nên quyền ta có, còn sụp đổ thì liên quan gì đến ta, không thích thì đạp đổ thôi đơn giản.”
Elise quay lưng đi nhưng được vài bước nàng nghiêng đầu lại nói:
“Một tháng sau nếu tiền còn chưa có thì tòa án Liên Minh Nhân Loại sẽ tìm tới các ngươi, ta quá chán cái đám lão già chết tiệt các người rồi, thế nhé không còn chuyện gì thì ta đi đây, biết đâu không lâu nữa một đám Phong Thành lại vào tù vì nợ tiền thì thật đúng là hết sức buồn cười.”
Sau đó nàng ta quay đầu đi tiếng cười lanh lảnh vang vọng khắp nơi như cứa vào tim bọn họ, một người quay qua nói:
“Hội trưởng mau gọi cho Rahul Phong Thần, không thể để nàng làm loạn được.”
Hai phút sau điện thoại đánh thông, hình ảnh hiện lên nhưng lại thấy Rahul Harris tức giận nhìn bọn họ, có vẻ Elise đã thành công trong việc ác nhân cáo trạng trước , không biết nàng nói gì để hắn ta tức giận như thế.
“Các ngươi Roma công hội cùng gia tộc chúng ta thật sự không hợp để tiến hành hợp tác nữa mong các ngươi mau chóng trả tiền.”
Rahul Harris cúp máy sau đó thông điện thoại với cháu gái của mình, thấy nàng hắn mỉm cười:
“Đã làm như ngươi dặn, lần này công hội sẽ hoàn toàn về tay Harris gia tộc chúng ta.”
Elise mỉm cười nói:
“Cổ hủ như họ thì không cần tồn tại nữa, đang nhẽ kế hoạch sẽ một nhiều thời gian cùng gây ra tai tiếng, bây giờ thì toàn bọ thành viên của bản lãnh đạo cũng nghe thấy ta nói truyện cùng mấy tên kia, ta sẽ mua chuộc một người để người đó phát tán lên mạng, thế là chúng ta thành người bị hại. “
Rahul Harris mỉm cười nói:
“Như thế mới giống cháu gái của ta chứ, ngươi làm tốt lắm bây giờ thì về nhà ăn cơm thôi bà ngươi đã làm món mà ngươi thích nhất rồi đấy.”
Elise đi dọc dãy hành lang mỉm cười nói:
“Ông bảo bà làm thêm một ít đi, từ ngày ăn đồ ăn của tên kia về thì ta ăn ít đi hẳn, đã thế suốt ngày họp phải nghe bọn người vô dụng kia nhai đi nhai lại mấy vấn đề ngu ngốc, thật mệt mỏi.”
Rahul Harris cười nói:
“Không lâu nữa thôi thì ai cũng phải nghe ngươi tuyệt đối, chúng ta không có năng lực như tiểu tử kia nhưng chúng ta có rất nhiều tiền, thời gian này ta rảnh để ngày mai ta đưa ngươi sang Nữ Vương Cung ăn cơm chùa hắn một tháng luôn.”
Elise mỉm cười nhí nhảnh nói:
“Đúng thế, chúc ta tức chết đám cô hủ kia, bọn họ càng không thích chúng ta càng làm, bọn họ phải rõ ràng một chút tình thế của mình, nếu muốn giữ cái hư danh kia thì họ cần lui ra rồi.”
Sau đó màn hình tắt đi Elise nở nụ cười khinh bỉ nhìn về phía lầu cao đây khinh bỉ trước kia bước lên phi thuyền bay mất.