Trên bàn cơm buổi tối mọi người đều ăn rất hăng say, Băng Thần vẻ hỏi:
“Mộng Phỉ, Thanh Thanh,Oanh Oanh, Lý Tình, Vân nhi, Lan Nhi, Nhược Nhược các ngươi đều cấp bao nhiêu rồi.”
Mộng Phỉ vui vẻ nói:
“Ta nghe người khác nói hình như Tân Thủ Thôn quái vật động hơn rất nhiều thế nên chỉ mất một ngày nhưng ta đã cấp 18 rồi.”
Băng Thần mỉm cười:
“Người chơi mới được ưu đãi thật thế thì có lẽ ngay mai các ngươi đã có thể lên cấp hai mươi, còn Đoàn Dự.”
Băng Thần nhắc tới Đoàn Dự thì thấy tên này vẫn đang cắm mặt vào bát canh thì Băng Thần tức giận, một cái đũa bay thẳng vào đâu tên kia, Đoàn Dự ngơ ngác ngẩng đầu lên thì Băng Thần liền nói:
“Cấp độ bây giờ không cần lên quá nhanh, ngày mai ta sẽ cho ngươi địa chỉ đám quái có khả năng cao rơi ra Thẻ thu phục, lấy được thì gửi cho ta sau đó sẽ có thú sủng rõ chữa.”
Đoàn Dự mỉm cười nói:
“Không vấn đề gì cả ngài cứ yên tâm.”
Khang Tiểu Vũ bỗng nhiên lên tiếng nói:
“Băng Thần có chút chuyện cần thương lượng.”
Băng Thần nhìn qua nàng hỏi:
“Có chuyện gì?”
Khang Tiểu Vũ lấy ra một tập tài liệu nói:
“Đài truyền hình quốc gia có truyền thống là mỗi năm quay sinh hoạt của một công hội nào đó trong vòng một tháng, một phóng viên thuộc quân bộ sẽ đi xuống nơi đây ở cùng với chúng ta.”
Băng Thần nụ cười ngay lập tức tắt nắng, hắn ngạc nhiên hỏi:
“Ý ngươi nói chúng ta phải tham gia một chương trình truyền hình thực tế mang tính chất bắt buộc có phải hay không.”
Khang Tiểu Vũ gật đầu nói:
“Cũng không có gì đâu bọn họ sẽ chọn lọc ra những cái tốt còn những cái xấu sẽ che đi trước khi phát sóng.”
Mộng Phỉ bỗng nhiên nói:
“Ta thì không nghĩ như thế đâu.”
Vừa mới tập tành lướt mạng Mộng Phỉ lại tỏ ra có ích vô cùng, nàng chia sẻ thông tin cho mọi người, hóa ra truyền hình sẽ được quay trực tiếp trên song truyền hình, tất cả sẽ chân thật đến tận cùng.
Băng Thần mỉm cười nhìn qua phía Khang TIểu Vũ, ánh mắt như nói:
“Cái quái gì đang xảy ra?”
Mộng Phỉ hiểu ý liền nói:
“Tiểu Vũ cũng không biết đâu tin này vừa mới được thông báo năm phút trước mà thôi.”
Băng Thần lúc này thật sự tha thu rồi, đưa hai tay xoa thái dương hắn nói:
“Mọi người bình tĩnh coi như không có chuyện gì to tát, dù sao cũng không xảy ra rắc rồi gì thì sẽ không xấu mặt. Tiểu Vũ chừng nào họ tới.”
Tính tong
Tiếng chuông cửa vang lên
Băng Thần nhìn quang Khang Tiểu Vũ cười khổ nói:
“Thiệt luôn “
Khang Tiểu Vũ lắc đầu nói:
“Không phải bọn họ bảo ngày mai mới tới cơ mà.”
Khi bọn họ con đang suy nghĩ thì hai bóng người từ cửa sổ lao vào.
“Loảng xoảng “
“Chúng ta vừa tới đúng bữa cơm, người này đi lại gần
“Hít hà “
Hắn nắm vai của Đoàn Dự kéo ra ngoài sau đó ngồi xuống bắt đầu ăn một cách tự nhiên vô cùng, tay hắn đưa lên búng nhẹ
“Tách “
Nhanh như chớp có hai người mặc vét đen quỳ trước mặt hắn, hắn ta vừa húp canh vừa dùng cái giọng lấp lém của mình nói:
“Sửa cửa sổ trong thời gian ngắn nhất có thể.”
“Rầm rập, rầm rập “
Ba mươi giây sau chiếc cửa kính khổng lô đã được thay thành công mà chất liệu còn tốt hẳn, Băng Thần cười khổ nói:
“Rahul Phong Thần tiền bối nãy giờ ta cảm giác rất ấn tượng thế nhưng ngài có thể giải thích cho ta rằng rốt cuộc thì đang có chuyện gì xảy ra được hay không?”
Rahul Harris làm xong bát canh thở ra nói:
“Từ lúc ăn đồ ăn của ngươi khiến khẩu vị của ta kém hẳn thế nên tới đây tá túc một thời gian để lấy lại sức khỏe.”
Băng Thần chỉ qua Elise hỏi:
“Còn nàng?”
Rahul Harris thản nhiên nói:
“Nàng mới từ chức hội trưởng do xích mích với mấy kẻ đứng đầu công hội, để tránh nàng buồn rầu thì ta mang nàng đến đây ở chung cho vui.”
Băng Thần lại hỏi:
“Vừa này ngài đã bấm chuông của thì tai sao không đi bằng cửa chính lại đi qua bằng cửa kính như thế.”
Rahul Harris mỉm cười nói:
“À thực ra ta đâu có bấm chuông cửa, đó là người của ta thông báo trước để các ngươi không bị bất ngờ, từ từ nói chuyện sau để ta làm bát canh nữa đã.”
Băng Thần cười khổ nói:
“Tiền bối cứ từ từ hết thì ta có thể làm thêm.”
Với lại hắn ta ăn như thế có người ngu mới đi dành đồ ăn của hắn ta, Băng Thần thở dài thầm nghĩ:
“Cái quái gì đang xảy ra thế này?”