Thú Tu Thành Thần

Chương 387: Chương 387: Hồi xuân




Băng Thần lúc này mới quan sát thông tin của nàng.

Tính danh: Khương Ngọc Hà

Thực lực: Dị năng SR+ ( Thủy hệ dị năng)

Huyết mạch: Phong Thần

Thể chất: Thủy Vũ Thánh Thể

Đẳng cấp: 27

Lực lượng: 9.8 triệu

Tốc độ: 3.1 triệu

Trí lực: 27

Thiên phú: 47

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố: Thủy

Tuổi thọ: 300

Độ thiện cảm: 90

Danh hào: Nhân Tông (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Sinh 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Độ thiện cảm đã đến tận 90 điểm nếu ra cách khiến nàng cảm động hay gì đó thì rất có thể sẽ thu phục nàng được luôn, nhưng có lẽ bây giờ còn chưa phải lúc, nàng cần thời gian để quên đi người chồng quá cố của mình.

Vả lại hắn ta nếu nhận được cái gật đầu từ nàng, sau đó giúp nàng trả thù thì thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, còn nếu nàng không chịu đồng ý thì hắn mới dùng đến cách khác.

Một ngày thôi mà quá nhiều chuyện xảy ra khiến cho hắn cảm giác cuộc sống này thật thú vị cũng khiến Băng Thần nhớ lại hai kiếp gần nhất của mình, nhờ một số suy nghĩ thật thú vị mà đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu lắm.

Đi tu xong tự sát vì quá chán, Băng Thần thở dài thầm nghĩ :

“Kiếp trước mình rảnh vãi.”

Hắn khẽ nói vào tai của nàng:

“Nàng cho ta một nụ hôn tạm biệt được không?”

Khương Ngọc Hà xoay người liếc hắn một cái rồi dâng lên môi thơm, Băng Thần sau đó mới chịu rời đi, mỹ nhân như ngọc thật quá mức thoải mái.

“Trong tay quan là của quan, nàng kiểu gì cũng chạy không thoát.”

Giữ vững suy nghĩ bá đạo của mình Băng Thần rời đi, với tốc độ của một Vũ Tôn cùng dịch chuyển tức thời thì hắn ta chỉ mất một ít thơi gian để về đến công hội , hai ngày sau đó Băng Thần ở trong Tân Sinh bắt đầu kéo boss mọi người tuy nhiên tốc độ cũng khá chậm.

Sau hai ngày thì thời gian thực hiện kế hoạch lấy lại tự do cho mấy cô Long Mẫu ở Đông Long Sào bắt đầu, lần này với sự giúp ích to lớn của Nhạc Vũ cùng Nhạc Huệ thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Giữa đêm chiếc thuyền của Bạch Cầm tới một nơi cách Bạch Hổ thành 1 vạn dặm, lúc này Băng Thần đã đợi sẵn,Nhạc Duệ cùng Nhạc Vũ cũng có mặt làm cho nàng khá bất ngờ, nhưng khó tin nhất là hai người nhìn như hai bé gái lại cho nàng cảm giác họ không thua gì mẹ mình cả.

Băng Thần bắt đầu giới thiệu cho Bạch Cầm về hai người :

“ Giới thiệu cho ngươi hai người này tên Nhạc Duệ và Nhạc Vũ, bọn họ là Nhân Loại Thủ Hộ Thần cùng ba người Lưu Hà giữ chức cung phụng trong công hội của ta.”

Sau đó hắn ta quay lại giới thiệu ngược lại:

“Giới thiệu cho hai tiền bối nàng tên Bạch Cẩm người kế bị của Tinh Tinh Hoàng Tộc .”

Nhạc Vũ cùng Nhạc Huệ ánh mắt đầy tò mò nhìn về phía Bạch Cẩm, hai lần gần nhất hoạt cảnh đều là mạt thế thế nên làm quái gì có Tinh Linh Tộc, Hoang cảnh 1* trước kia cũng có sự xuất hiện của Tinh Linh thế nhưng khi đó nhân loại yếu đuối chỉ có thể thấy được tầm thường Tinh Linh mà thôi.

Băng Thần chưa dứt câu thì hai nàng đã đi lại sợ mó khắp người Bạch Cẩm, nhìn hai nàng như một người rừng đang xem hàng hóa điện tử trong siêu thị vậy, lần đầu tiên hắn thấy mất mặt vì hai người này.

Từ khi hóa thành loli tính cách các nàng cũng thay đổi cực nhanh, hai người trước kia mặc đồ kín cổng cao tường đến mức mấy ni cô cùng phải chào thua, còn bây giờ thì quần short ngắn cùng với chiếc áo phông giống nhau như đúc.

Đã thế còn thêm cả hai đôi giày búp bê cực sành điều, tuy đơn giản nhưng đồ các nàng mặc trên người từ trên xuống dưới lại có gia đến hơn một tỷ, mà các nàng không chỉ có một bộ, tủ đồ của các nàng phải có vài chục loại kiểu dáng khác nhau.

Nhìn các nàng một cái sau đó hắn nhìn lại mình thấy có vẻ mình hơi cô lỗ sĩ rồi, Băng Thần tất nhiên không biết các nàng đã có sở thích như thế lâu rồi, mọi chuyện bắt đầu từ lúc hai nàng tư vấn tình cảm cho Băng Thần xong.

Nhạc Huệ tạo xong trang mạng xã hội cho mình thì các nàng đã có sự thay đổi rất lớn về sở thích rồi, có điều hai nàng quá già để mặc những bộ đồ này, tuy nhiên bây giờ thì mọi chuyện sẽ đã khác rồi các nàng không còn phải tâm hồn trẻ thơ trong vóc dáng già yếu nữa rồi.

Tuy rằng các nàng không trở về độ tuổi hai mươi để mặc nhưng trang phục mình thích nhất nhưng 12 thì vẫn có thể mặc những bộ thoải mái hơn một chút, đang vui vẻ xem xét cô bé Tinh Linh thì hai nàng bị Băng Thần dùng đuôi cuốn quanh cơ thể kéo về bên cạnh.

Hắn cười khổ nói:

“Hại vị tiền bối chú ý hình tượng trong công hội cũng có hai Tinh Linh cơ mà hai người xem chưa chán sao?.”

Nhạc Vũ khoanh tay nói:

“Hình tượng cái gì, ra ngoài chơi thì phải thật thoải mái chứ, thời gian con dài không hưởng thụ sự đời thì sao xứng đáng với cơ duyên Ma Long Thần Đế đại nhân đã ban cho.”

Nhạc Duệ cũng nói:

“Muội muội nói đúng hai chúng ta đang độ tuổi hồi xuân làm sao có thể cứ như trước được, hôm trước xem lại ghi hình phát biểu của ta cùng tiểu muội thì hai chúng ta suýt nữa cười chết, thế nên bọn ta quyết định thay đổi chính mình. “

Băng Thần đặt hai nàng xuống rồi nói:

“Được hai ngài muốn làm sao thì làm ta sao dám ý kiến.”

Nhạc Duệ chạy lại bên cạnh hắn nói:

“Hai người chúng ta đi ra ngoài ngươi không được gọi chúng ta là tiền bối cùng không được gọi ngài, ai hỏi thì ngươi cứ bảo bọn ta là muội muội của ngươi rõ chưa?”

Băng Thần sợ hãi nói:

“Làm sao ta dám vô lễ như thế?”

Nhạc Vũ tức giận nói:

“Ngươi mấy ngày này xoa đầu bọn ta hơi nhiều rồi đấy muốn ăn đòn không?”

Nhạc Duệ uy hiếp:

“Bọn ta nói sao thì ngươi cứ nghe là được đừng ý kiến ý cò gì cả, rõ chưa?”

Băng Thần gật đầu nói:

“Thôi được rồi tùy hai người.”

Hắn nháy mắt với Bạch Cẩm một cái rồi nói với hai nàng, khi định xưng ngài thì bỗng nhiên nhớ không được gọi thế, hắn ta lúc này mới nhẹ giọng hỏi:

“Thế ta gọi các ngài là gì?”

Nhạc Vũ cười nói:

“Bọn ta bây giờ là muội muội của ngươi, ngươi cứ gọi thẳng tên bọn ta là được.”

Hắn nghe thế thì xoa đầu hai nàng chỉ về hướng bong tàu nói:

“Nhạc Vũ, Nhạc Duệ hai ngươi ra kia chơi đi, cảnh sắc nơi đây rất đẹp đấy.”

Băng Thần được hai nàng cho phép gọi như thế thì mừng qua, mười kiếp của hắn lần nào không cả hơn tỷ năm gọi các nàng mấy cháu cũng không quá đáng, nhưng các nàng tu vi cao hơn lại có ơn với hắn, thế nên hắn mới lễ phép như thế.

Nhạc Vũ cùng Nhạc Huệ gật đầu rồi chạy đến bong tàu, còn Băng Thần thì nắm tay Bạch Cẩm kéo vào phòng bên trong thuyền, còn họ làm chuyện gì thì ai cũng biết rời đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.