Thú Tu Thành Thần

Chương 388: Chương 388: Sai lầm




Băng Thần không biết là ngay sau khi hắn đóng cửa phòng thì hai cô nàng kia cũng phát hiện ra một việc, hắn ta lừa bọn họ làm quái gì có cảnh đẹp nào ở dưới.

Phía dưới là một đầm lấy với toàn cóc nhái, đã thế thuyền lại tự động lướt đi quá nhanh khiến chỗ dẹp thì ít chỗ ghê thì nhiều, Nhạc Duệ tức giận nàng muốn cho tên nhóc kia một trận.

Khi nàng ta muốn đi tìm Băng Thần thì bị Nhạc Vũ cản lại, nàng nhỏ giọng nói:

“Đây là cơ hội nghìn năm có một, nếu ngươi muốn tiểu tử này về sau nghe lời chúng ta răm rắp thì im lặng theo ta, nhớ kỹ phải thu liễm khí tức thật kỹ.”

Sau đó hai nàng lơ lửng trên nóc thuyền, Nhạc Vũ mở máy quay ra bắt đầu quay cảnh Băng Thần chiến đấu cùng với cô nàng kia, Nhạc Duệ thấy thế thì nói:

“Ngươi không ngờ lại có ý đồ đen tối như thế nhưng phương pháp này chắc chắn hiệu quả, tiểu tử này mai sao chúng ta muốn hắn đi đằng Đông thì hắn chỉ có thể đi hướng Đông không dám đi hướng Tây.”

Băng Thần thì hoàn toàn không biết gì cả, hắn sao có thể ngờ chỉ có cải lão hoàn đồng cùng chút mạng xã hội lại biến hai vị tiền bối đáng kính trở nen gian manh như thế, hắn ta một chút tâm đề phòng cũng không có.

Khi gần tới Đông Long Sào thì Băng Thần mới đi ra, lúc này hai người kia đang ngồi uống trà đọc sách, hắn mặc dù thấy có gì đó không đúng nhưng kế hoạch quan trọng hơn.

“Nhạc Vũ, Nhạc Duệ chúng ta tránh trước đi đã.”

Lần này làm việc mờ ám đã thế tình hình đại lục rất căng thẳng thế nên Đông Long Sào cũng kiểm tra người ra vào kỹ càng, dù cho người đó có là Tinh Linh công chúa đi chăng nữa , mất gần mười năm phút kiểm tra thì mới có một kẻ đi vào nói:

“Xin lỗi công chúa chúng ta chỉ làm đúng phận sự của mình thôi, mong ngươi thông cảm.”

Bạch Cầm mỉm cười nói:

“Không có gì, nếu người của Long tộc đến chỗ chúng ta thì còn khắt khe hơn, các ngươi thái độ như thế là đã rất tốt rồi, thôi các ngươi làm việc trước đi còn ta đi tìm Băng Băng.”

Ngươi kia chắp tay nói:

“Cám ơn công chúa lượng thứ, mời ngài tiến vào trong.”

Khi nàng đi rồi thì mấy người kiểm tra nhìn nhau, một người than thở :

“Siêu cấp cực phẩm như thế lại chứ định xuất đời cô đơn, ông trời thật bất công.”

Một người khác nói:

“Cao quý Tinh Linh Hoàng Tộc công chúa thì đành phải chấp nhận thôi, lo làm việc đi nếu không long tộc lại trách tội xuống.”

Nói xong chính hắn hóa thành một con chim ưng bắt đầu đi tuần tra, người than thở cho Bạch Cầm thở ra một hơi rồi cũng hóa thành chim ưng bay mất, Bạch Cẩm an toàn đi qua chốt kiểm xoát cuối cùng.

Băng Thần thấy tình hình ổn rồi thì mới từ trong giới chỉ đi ra, Nhạc Vũ, Nhạc Duệ cũng đi ra rồi cẩn trong quan sát Long Tộc lãnh địa, đi được một đoạn thì Nhạc Vũ không khỏi thốt lên:

“Nơi này quá đẹp không khác gì nhân gian tiên cảnh cả, một ngày nào đó nếu có thể ta sẽ tới đây ở, còn không thì phải kiếm một chỗ ngoài thực tại xây lên y chang thế này.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta xây cho hai người một căn như thế, chỉ cần hai người ở ngoài thực tai dùm ta là được.”

Nhạc Vũ mặt mỉm cười lắc lắc ngón tay nói:

“Chúng ta đâu có ngốc như thế, ngươi tưởng chúng ta là con nít hay sao mà xuất ngày dụ dỗ như thế , nói cho ngươi biết không có cửa đâu.”

Nhạc Duệ gật đầu nói:

“Địa vực không giới hạn thi còn biết bao nhiêu nơi chúng ta chưa thăm thú làm sao có chuyện đi ra ngoài thực tại, ngươi ngoan một chút đi chứ bọn ta thì còn lâu nhé.”

Băng Thần chịu rồi hắn đành nói:

“Ta chỉ muốn kiến tạo cho các ngươi nơi ở thôi chứ có cấm cản các ngươi vào Tân Sinh đâu, với lại hai người muốn giả làm muội muội của ta thì ăn nói cẩn thận một chút không thì người ngoài vừa nhìn vào đã lộ ngay rồi.”

Hắn nhìn hai nàng mỉm cười nói:

“Hai người các ngươi gọi ta một tiếng ca ca xem nào, gọi trước cho quen nếu không thì các ngươi lộ hết.”

Nhạc Vũ rất thoải mái chạy tới ôm lấy tay hắn ngọt ngào hô:

“Băng Thần ca ca chúng ta muốn chơi.”

Nhạc Huệ tuy không thật bằng nhưng cũng rất giống, hắn ta ngạc nhiên hỏi:

“Hai ngài học trò này ở đâu thế?”

Nhạc Vũ rất tự nhiên nói cho hắn ta biết, Băng Thần ngồi tra tìm thì thấy hóa ra là phim hoạt hình, hắn mỉm cười thầm nghĩ:

“Hai vị này quả nhiên hồi xuân không phanh, đến phim anime cũng bắt đầu coi.”

Nhưng khi hắn ta ấn vào coi phần thể loại thì ánh mắt trở nên kỳ lạ nhìn các nàng, có điều các nàng vẫn thế không ngại ngùng gì cả, hắn ta thầm nghĩ:

“Có khi nào ba tập phim thì có tập đầu bình thường không nhỉ?”

Hắn đang suy nghĩ thì Bạch Cẩm nói:

“Mọi ngươi núp trước đi, tới nơi rồi.”

Băng Thần cùng hai người kia chốn đi, bởi dù sao không ai muốn ra biến cố gì, vừa tới nơi thì thấy các nàng đã chuẩn bị sẵn hết tất cả mọi thứ, nhưng chưa thể đi ngay được nếu không sẽ bị nghi ngờ .

Đến tận đầu giờ chiều thì cả dám mới rời đi, Băng Thần dặn dò:

“Nhạc Vũ, Nhạc Duệ chút nữa phải nhờ đến các ngươi.”

Mấy cô nàng nhìn thấy hai cô bé thì ngạc nhiên hỏi:

“Hai nàng giúp được gì?”

Băng Thần liếc mắt rồi nói:

“Ta núp trước, có người đến.”

Một đầu Bạch Long bay tới nhìn thấy cả đám đang kéo đán kéo lũ thì hỏi:

“Các ngươi đi đâu thế ?”

Tiếu Liễu Liễu mỉm cười nói :

“Bọn ta đi tiễn Tinh Linh công chúa, nàng ta đi một mình quá nguy hiểm, tình hình lúc này quá căng thẳng.”

Bạch Long hóa thành hình người rồi nói:

“Để ta đi với các ngươi.”

Lúc này thì mọi người trong lòng đều không khỏi nhấc lên, mọi chuyện đã đi sai tính toàn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.