Thú Tu Thành Thần

Chương 807: Chương 807: Nằm ngủ




Vương Khang thảm như thế nào Băng Thần không hề biết và cũng không quan tâm bởi hắn ta đã đoán ra được hết những gì Vương Khang sẽ trải qua, vấn đề chỉ là có nặng hơn hắn nghĩ không thôi.

Sau khi mấy cô nàng đi vào trong Tân Sinh hết thì hắn ta cũng đi vào trong Tân Sinh luôn, Trịnh Thúy Di không có tại phòng họp thế nên Băng Thần quyết định đi ra Thiên Ma Thần Mộ xem tình hình của đám sủng thú.

Trước tiên Băng Thần muốn xem xem mấy sủng thú thời gian một tháng giúp hắn lên được bao nhiêu cấp, dù biết thăng cấp giai đoạn này cực kỳ khó nhưng Băng Thần vẫn hi vọng thành quả tốt một chút, tranh thủ mở bảng chỉ số của mình ra xem.

Nhân vật: Băng Thần (Cấp 3325) (Chiến lực: 50 triệu)

Danh hiệu: Đệ Nhất Phá Giới Giả

Exp: ( 20 /3250)

Huyết mạch: Sáng Thế Thần Hồ ( Sáng Thế Huyết mạch)

Chức nghiệp: Luyện Ngục Tử Thần /// Phụ tu: Đệ Nhất Phù Sư (cấp 3250)

Sinh lực: 2 triệu

Lam: 1.2 triệu

Công kích: 19 triệu

Phòng thủ: 14 triệu

Tốc độ: 18 triệu

Trí lực: 10 triệu

Thể chất: 12 triệu

Kĩ năng:

Quang Minh Tử Thần

- Ác Quỷ Tốc Biến (Nâng cấp 5 lần)

- Thiên Sứ Tốc Biến (Nâng cấp 5 lần)

- Hắc Ám Hàng Lâm (Nâng cấp 5 lần)

- Quang Minh Cầu (Nâng cấp 5 lần)

- Mạng Đổi Mạng (Nâng cấp 5 lần)

- Thiên Võng (Nâng cấp 5 lần)

- Tử Thần Hiện Thế (Nội tại) (Nâng cấp 5 lần)

Trang bị: Nhật Nguyệt Sáng Thế, Bạch Huyết Chiến Y, Ngân Lang Thần Bộ, Thiên Thần Vương Miện, Thần Vũ Dây Chuyền, Vô Hạn Sáng Thế,Tạo Hóa Diện Linh Khí, Hắc Long Hồn Cung, Tạo Hóa Hư Vô Thủ (Đang trang bị)

Sủng thú: Hắc, Bạch, Lam, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, Hắc Phượng Hoàng, tiểu Kim.

Băng Thần mỉm cười nói:

“Cũng được 30 cấp, không biết bọn chúng đã mệt mỏi chưa.”

Hơi có chút lo lắng cho đám sủng vật thế nên Băng Thần nhanh chân đi vào trong Thiên Ma Thần Mộ, vừa vào vùng ngoài cùng thì đã thấy Lam hóa hình người nằm trên cỏ non rồi, Băng Thần hạ xuống dưới hỏi:

“Mấy tên kia đâu rồi?”

Lam nhìn hắn rồi nói:

“Đám kia điên hết rồi, đặc biết là tiểu Hắc và Hắc Phượng Hoàng, cả hai chém giết nhiệt tình nhất, bọn họ đã gần dọn dẹp xong hết vòng ngoài rồi, có lẽ không lâu nữa thôi bọn họ sẽ đi vào vòng trong.”

Băng Thần nghĩ một chút rồi hỏi:

“Ngươi nghĩ bọn họ có đủ tu vi để đánh tới vòng trong không?”

Lam thản nhiên nói:

“Ngân và Bạch thì sẽ vất vả nhưng tiểu Hắc cùng Hắc Phượng Hoàng hấp thu rất nhiều năng lượng hắc ám thế nên rất mạnh, bọn họ nếu cứ đà này thì có lẽ họ sẽ đủ sức xâm nhập vòng trung tâm không chừng.”

Băng Thần lắc đầu nói:

“Cái này thì khó lẽ hơi khó.”

Lam mỉm cười nói:

“Hai người bọn họ rất cẩn thận, mỗi vòng đều cố gắng tiêu diệt hết toàn bộ quái vật để có thể dùng sức mạnh cực điểm của mình để xâm nhập nơi tiếp theo, ta thấy họ đã tìm thấy sân chơi cho mình thế nên không muốn tham gia làm gì.”

Băng Thần khẽ vuốt đầu của Lam rồi nói:

“Thế bây giờ ngươi cứ nằm đây chờ bọn họ xong việc hay sao?”

Lam nhún vai thản nhiên nói:

“Chứ có gì để làm đâu, nếu không ngươi tìm việc gì cho ta làm đi.”

Băng Thần nghĩ một chút rồi nói:

“Hay ta cho ngươi vào thành buôn bán đồ đạc cho công hội.”

Lam nghĩ một hồi rồi lắc đầu nói:

“Ta không thích gặp quá nhiều người.”

Nghĩ một hồi sau đó nói:

“Hay ta tìm một chỗ kín đáo để ngươi trồng trọt thu hoạch dược liệu?”

Lam vẫn lắc đầu nói:

“Ta không muốn làm việc gì dơ dáy.”

Băng Thần nghĩ tiếp rồi nói:

“ Thế ngươi sửa trang bị thủ công nhé, vừa sạch không có người để ý đến ngươi.”

Lam lại lắc đầu nói:

“Ta không làm những việc qua chán.”

Lần này đến phiên Băng Thần lắc đầu nói:

“Thế thôi ngươi nằm ở đây nghỉ ngơi đi ta không bắt ngươi phải có ích đâu.”

Lam bật dậy nói:

“Ý ngươi là ta vô dụng phải không?”

Băng Thần lắc đầu nói:

“Ngươi không vô dụng, chỉ là ngươi không có tác dụng thôi.”

Lam cắn răng nói:

“Hai cái đó không phải y chang như nhau sao?”

Băng Thần bĩu môi nói:

“Rõ ràng một từ có 2 chữ còn một cái có 4 chữ giống nhau chỗ nào.”

Cái gì cũng không muốn làm thì có khác gì kẻ vô dụng, thế nhưng Băng Thần không muốn nói thẳng, với lại thay đổi cách dùng từ ngữ trêu nàng cũng rất vui, đặc biệt là những lúc không có gì để làm như bây giờ.

Hắn ta chưa vội đi vào khu vực bên trong của Thiên Ma Thần Mộ bởi hắn biết đẳng cấp của mình vào đó thì vẫn có nguy hiểm, thở dài một hơi trút nhẹ nỗi lòng sau đó Băng Thần quyết định đi ngủ cho nó khỏe.

Thời gian vừa rồi hoạt động liên tục chẳng nghỉ ngơi gì cả, bây giờ ngủ một chút coi như hưởng thụ cuộc sống, có điều Lam có vẻ không cam tâm nên hỏi:

“Thế có công việc nào không bẩn, không tiếp xúc người lại không chán hay không?”

Băng Thần xoay người qua chỗ khác rồi nói:

“Có chứ, nằm ngủ đi.”

Lam lắc đầu nói:

“Ngủ không phải là một việc làm, nó không mang lại lợi ích gì cả.”

Băng Thần chẳng thèm nhìn nàng thản nhiên nói:

“Ngươi nằm ngủ thì ngươi sẽ cảm thấy thoải mái và ngươi khác cũng không phải nghe ngươi nói nhảm nữa, tại sao lại không có ích.”

Lam dùng giọng nghiêm túc nói:

“Ta không có nói nhảm.”

Băng Thần quyết định im luôn bởi nếu nói tiếp hắn chắc sẽ phải nói đến năm sau mới giải quyết dứt điểm cuộc nói chuyện với nàng, thôi thì im đi một lát nàng nói chuyện một mình chán sau đó sẽ ngậm miệng thôi.

Một lát sau Băng Thần chìm vài giấc ngủ và không phải nghe nàng í éo nữa, Lam tức giận lắm nhưng một lát sau khi phải nói chuyện một mình thì nàng quyết định im miệng và nằm ngủ thật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.