Băng Thần cười hỏi:
“Nếu ta muốn làm một đôi găng tay cấp độ Thần Khí thì cần có những thứ gì?”
Thiên Diệp chăm chú nhìn hắn, có vẻ tên này muốn chơi thật, nàng ngập ngừng sau đó nói:
“Cái gì cũng được nhưng quan trọng là ngươi muốn làm loại nào? Vải nhẹ nhàng hay sắt thép cứng cáp? “
Băng Thần hỏi Thiên Diệp:
“Có gì khác biệt sao?”
Thiên Diện gật đầu nói:
“Tất nhiên là có rất nhiều đằng khác một cái sẽ cho người cực kỳ nhiều phòng thủ cùng có thể là một hiệu ứng phòng thủ cùng sinh lực tất nhiên nếu như bằng kim loại, còn bằng vải thì sẽ tăng tốc độ cũng như công kích, hai thái cực hoàn toàn khác biệt luôn.”
Băng Thần nhíu mày hỏi:
“Không có cách nào để vẹn toàn hơn sao?”
Thiên Diệp nhíu mày nói:
“Có một số loại nguyên liệu quý giá như Bạch Tuyến Thạch có thể chế biến ra một cái găng tay có cả bốn đặc tính nhưng thứ nguyên liệu kia quá quý hiếm.”
Băng Thần bắt đầu lần mò trong hành trang thì thấy quả nhiên có hai cục Bạch Tuyến Thạch, hắn quay qua hỏi nàng:
“Còn cần những nguyên liều gì khác ngoài Bạch Tuyến Thạch?”
Thiên Diệp cùng những người khác đã chắc chắn Băng Thần muốn chơi thật nhưng lại không có ai can ngăn nữa, rõ ràng người ta có đồ thì người ta bỏ ra, huống chi chứng kiên việc chế tạo Thần Khí không phải cũng rất thú vị hay sao.
Thiên Diệp sau đó đọc ra một đống các loại nguyên liệu còn Băng Thần cũng chẳng ngại lấy ra hai phần nguyên liệu, hắn nhìn nàng nhàn nhạt nói:
“Ngươi có hai lần cơ hội, nếu ngươi có thể thành công ta sẽ cho ngươi tiền công xứng đáng, còn thất bại thì coi như ta xui vậy.”
Những người khác lúc này thật sự nể Băng Thần rồi, vô cùng chịu chi, Băng Thần không nói gì chỉ im lặng quan sát. Thiên Diệp hít sâu một hơi, không ngờ cái ngày nàng chế trang bị Thần Khi lại đến sớm một cách bất ngờ như thế.
Băng Thần cũng khá lo lăng bởi vì may mắn điểm của hắn bây giờ là 300 tuy nhiên cũng chỉ có 3% tỷ lệ thành công mà thôi, lần này mới thật sự là nghe thiên ý này.
Thiên Diệp làm một loạt hành đông sau đó một sợi dây màu xanh lam nối lên người của hắn ta, vài giây sau nó vỡ tan, nàng ta hít thật sâu khẽ nói:
“Kiến tạo “
Một quả cầu ánh sáng bao lấy toàn bộ những món vật liệu, sau đó quả cầu ngày một sáng lên, Thiên Diệp nở nụ cười bởi đó là dấu hiệu của thành công, khi nó sáng đến mức chói mắt thì.
“Tinh “
Quả cầu ánh sáng vỡ tan ra thành nhiều mảnh như những tinh thể tuyệt đẹp lơ lửng trên không trung, Thiên Diệp lập tức ỉu xìu, thất bại trong gang tấc, Băng Thần mỉm cười nói:
“Không có chuyện gì mau kiến tạo một lần nữa.”
Thiên Diệp cắn răng hận hận nhìn Băng Thần, mình thì vì ước mơ chế một sáo trang thần khí cho bản thân lăn lộn đến độ người người kêu đánh giết, cái tên này thì dư thừa đến mức trang bị vỡ tan do chế tạo thất bại mày cũng không nhíu lấy một cái.
Lòng nàng đau như cắt khi thấy nguyên liệu vỡ tan, Băng Thần thấy thế càng buồn cười, nàng cùng Mộng Phỉ giống nhau rất chuyên tâm vào nghề nghiệp của mình, còn hắn trước kia làm sát thủ thế nhưng chưa tới mức nhìn người khác bị giết mà tiếc nuối.
Thiên Diệp cố gắng lấy lại tinh thần lại tập hợp nguyên liệu một sợi giây liên kết lại với Băng Thần, lại một lần nữa một đống nguyên liệu lại bị bao bọc lại sáng lên như ánh mặt trời, nhưng nó sáng lên đến mức tận cùng thì dị biến lại xảy ra.
Thời Gian Vòng, một trong những bảo vật của hệ thống được Băng Thần nhận cách đây mấy ngày thì làm thịt xong Elise bỗng nhiên bay ra, nó mang hình hài của một chiếc vòng tay cổ xưa, trong ánh mắt đầy bất ngờ của mọi người nó bay vào trong quả cầu ánh sáng.
Một luồng ánh sáng chiếu thẳng lên trời cao khiến cho mọi người giật cả mình, một phút sau luồng sáng biến mất hoàn toàn, bầu trời bên trên lại trở lên đen kịt như mực, một cốt sét không lồ chiều xuống.
Băng Thần nằm lấy vai áo của Thiên Diệp thật nhanh chóng lao ra khỏi phạm vị cột sét
“Uỳnh “
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, một làn sóng từ quả cầu ánh sáng phòng ra lướt thẳng đi khắp tứ phía với tốc độ khủng khiếp, chính Băng Thần cũng không thể nào kịp phản ứng. Nhưng khi nó lướt qua thì hắn cảm giác mình không có vấn đề gì cả.
Mọi người xung quanh lúc này thì đứng yên như trời chồng, thậm chí ly nước đang đổ của người bán hàng vệ đường nước cũng không thể chảy xuống mà cứ lơ lửng trên không trung. Băng Thần muốn kiểm chứng lại xem có đúng như thế hay không.
Hắn thò tay ra nắm ngực Thiên Diệp một cái nhưng không thấy nàng phản ứng gì cả, thế là hắn khẳng định thời gian đã ngừng lại, quả cầu ánh sáng vỡ tan ra một đôi găng tay lơ lửng trên không trung dần dần bay tới phía hắn ta.
Khi nó đã nằm trên bàn tay của Băng Thần thì thời gian lại bắt đầu trôi, mọi người giật mình khi cột sét cùng quả cầu đã không thấy chỉ thấy trên tay Băng Thần một đôi găng tay trong suốt như pha lê lơ lửng đẹp đến mê hồn.
Đeo nó vao tay Băng Thần cảm giác như mình chẳng đeo thêm thứ gì, rất thoải mái thử nắm vũ khí trên tay thì thấy khả năng nắm bắt vũ khí tăng cao hẳn lên. Thiên Diệp trợn mắt hỏi:
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngươi đã thành công.”
Sau đó hắn còn dơ chiếc găng tay cho nàng xem nhưng không có chỉ số, hắn muốn giữ bí mật về những trang bị của mình, Thiên Diệp sốt sắng nói:
“Mau cho ta xem chỉ số.”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Không được, trang bị cấp cao luôn phải giữ bí mật làm gì có chuyện cho người khác xem.”
Thiên Diệp bĩu môi nói:
“Ngươi không cho ta xem thì ta cũng có cách để xem được.”
Nàng mở giao diện của mình ra xem, mấy người khác cũng bu lại xem, mở ra lịch sử chế tác thì món đồ thành công gần nhất chính là găng tay Băng Thần đang đeo, nhưng nàng nhanh chóng xị mặt xuống, mấy người khác cũng tràn đầy thất vọng.
Luân Đạo Thủ
Độ quý hiếm:????? (Cao hơn hoặc bằng Thần Khí cấp độ)
Tác dụng:??????
???????
Tiêu hao:?????
Thời gian hồi:????
Mọi người đều biết rằng ít nhất Luân Đạo Thủ phải là Thần Khí hoặc cao cấp hơn nữa, rất nhiều người lập tức đỏ cả mắt nhưng thấy người cần cướp là Băng Thần thi chùn chân.