Mọi người đều hướng về Băng Thần nhưng hắn mỉm cười nói:
“Muốn xem chỉ số trang bị của ta thì thật tiếc vì chuyện đó là không thể nào, các ngươi chết hi vọng đi.”
Mọi người nghe hắn ta quả quyết như thế thì không khỏi thất vọng, Thiên Diệp tuy rất thất vọng những vẫn khá vui vẻ vì chế tạo thành công thần khí thì kinh nghiệp nhận được chắc chắn sẽ không ít.Mở ra giao diện thì nàng thấy mình nghề nghiệp đã max cấp 20 đồng thời còn tăng hẳn thêm một lần tiến cấp nghề nghiệp.
Vốn nàng chỉ cần phải chế tạo thành công một trang bị Bạch Kim là có thể rồi nhưng Băng Thần lại khiến nàng hoàn thành vượt xa nhiệm vụ được giao.Thiên Diệp mỉm cười rồi sau đó vui sướng hô to:
“Bây giờ khả năng chế tạo thành công trang bị Hoàng Kim của ta đã là 60 % có ai muốn thử hay không, tất nhiên đó là khi còn chưa cộng tỷ lệ may mắn của các ngươi vào nếu không thì sẽ còn cao hơn nữa, cơ hội đổi đời trong tầm tay, một lần chỉ 100 kim tệ.”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Ngươi rêu rao độc hành như thế này thì rất khó để thăng cấp sao lại không chọn lấy một công hội?”
Thiên Diệp cười khổ nói:
“Ta đã từ xin vào một đống công hội nhưng không cái nào chịu nhận bởi vì tác dụng của ta quá nhỏ, không có khả năng chiến đấu thế nên chả ai chịu nhận cả, khả năng trưởng thành của chức nghiệp đặc biệt quá thấp.”
Sau đó nàng bắt đầu nhận được một số đơn đặt hàng từ mọi người, Băng Thần ngồi xem nàng chế tạo âm thầm suy tính:
“Nếu nhận nàng về thì với tài nguyên khổng lồ ta có thể bồi dưỡng nang đến mức tạo ra trang bị Bạch Kim một cách dễ dàng, thậm chí trang bị Kim Cương, dù sao cũng không biết dùng vào việc gì thôi thì coi như nuôi thêm một sủng vật vậy.”
Băng Thần lên tiếng:
“Ngươi sau khi chế tạo xong cho mọi người đi theo ta.”
Những ngươi vốn muốn thử vận nghe Băng Thần nói thế thì đều lui bước, ít ra phải để hắn nói chuyện xong với nàng đi đã, làm xong nốt hai món trang bị Hoàng Kim thì nàng coi như xong việc, hai người đi đến tửu quán của NPC trong thành.
Băng Thần ngồi xuống liền đi vào chuyện chính:
“Ngươi nguồn gốc từ đâu?”
Nhưng khi nhìn nàng thi thấy nàng ta đang nhìn đồ ăn bàn bên nuốt nước miếng, Băng Thần nhìn thấy thế thì liền kêu tiểu nhị lại,tiểu nhỉ mỉm cười nói:
“Khách quan muốn gọi gì?”
Băng Thần ném ra năm mươi đồng kim tệ rồi nói:
“Có món gì ngon cứ mang hết ra đây.”
Đợi tiểu nhị đi rồi thì Băng Thần mới nói:
“Đồ ăn chuẩn bị lên rồi, bây giờ chúng ta có thể nói chuyện chưa?”
Thiên Diệp lúc này xấu hổ nói:
“Được rồi.”
Băng Thần nhíu mày:
“Ngươi định nói chuyện với ta cũng như ăn cơm mà không định kéo khăn che mặt xuống ư?”
Nàng vừa sau đó kéo khăn mặt xuống, hệ thông nhiệm vụ vang lên
Lựa chọn một trong hai
Một
Nhiệm vụ Cướp Đoạt linh hồn
Độ khó: D
Yêu cầu: Tìm và giết chết Thiên Diệp ở thực tại, hệ thống sẽ giúp ký chủ phong ấn linh hồn nàng lại (Linh hồn kiếp sau của Mai Hân hoàn toàn không có ký ức về ký chủ)
Thưởng: Nhiệm vụ hồi sinh Mai Hân 45 / 50
Phạt:Không
Hai
Nhiệm vụ Chinh Phục Thiên Diệp (Tự động tiêu hủy nhiệm vụ Hồi sinh Mai Hân)
Độ khó: SSS
Yêu cầu: Độ thiện cảm 100
(Âm Dương Song Tu Thần Quyết không có tác dụng)
Thưởng: Không
Phạt: Không
Hệ thống thông báo nhiệm vụ nhưng ngay lúc này Băng Thần hoàn toàn chẳng nghe thấy gì cả bởi hắn cùng những người trong quan đều đứng hình, những người kia đứng hình một lát sau đó lập tức chạy tới.
“Thiên Diệp dẫn chương trình ngươi có thể cho ta chụp chung một tấm hình có được hay không?”
Đối mặt với việc bị các fan hâm mộ nhận ra Thiên Diệp cười khổ, nhưng quả thật không thể nào ăn mà không tháo khăn che mặt ra được, nàng rất chuyên nghiệp mỉm cười nói:
“Mọi người không cần chen lấn ta sẽ chụp chung với từng người một.”
Khi nàng chụp xong với mọi người nhìn sang đối điện thì đã không thấy Băng Thần đâu nữa, tiểu nhị lúc này cũng đa bưng đồ ăn lên, nàng âm thầm liếm mép thầm nghĩ một tý:
“Hắn ta đã trả tiền mình không ăn thì thật lãng phí.”
Sau đó nàng ăn thất ngon lành không thèm quan tâm đến những người xung quanh, nàng đã đói nhiều bữa lắm rồi, lương của đài truyền hình thi bèo bọt bởi chủ yếu gần ba tháng nay nàng phải chuẩn bị cho một đại sự kiện không có thời gian tham gia những thứ khác thế nên lương mới kém như thế.
Đã thế nàng còn đổi rất nhiều tiền thực tế mua lấy kim tệ mua vật liệu chế tác trang bị, nhưng do tỷ lệ thành công quá thấp lên nàng đã hoàn toàn trở lên mạt rệp, nghèo đến mức bữa ăn cũng bữa có bữa không.
Nghĩ đến ông ngoại hay trêu chọc mình nhất định sẽ thất bại thế nên nàng còn chả thèm nhơ hắn trợ giúp nữa, nàng quyết tâm phải tự mình làm lên truyện nhưng điều đó đồng nghĩa với việc dù có ăn nhưng chủ yếu sẽ là mỳ gói.
Một bữa cơm no như thế này thật là hiếm có, còn về phần Băng Thần thì nàng không có nhiều thời gian để quan tâm như thế, ăn nhanh sau đó còn đi kiếm khách hàng, cơ hội đổi đời đã tới.
Băng Thần lúc này thì đang ngồi tựa trên ghế sa lông của phòng khách ngẩn người, đầu óc quay cuồng, những hình ảnh trong quá khứ cứ liên tục ùa về như một dòng nước lũ.