Đế Thiên Lan sử dụng nghịch thiên pháp thuật thì dù có là Thần Đế Đỉnh Phong thì cũng mệt mỏi không nhẹ, cả người đều có chút lung lay.Nguyệt Thần và Thanh Nhàn ở gần vội vàng ra đỡ nàng rồi, Đế Thiên Lan ngồi xuống ghế im lặng nghỉ ngơi.
Đợi thân thể cảm thấy đỡ hơn nàng liền lên tiếng:
“Trong chúng ta nhớ Băng Thần thì ai cũng như nhau cả, trao cho hắn trái tìm khắc đó thì ngày hôm nay thương nhớ là không thể nào tránh khỏi. Thế nhưng hôm nay ngoài yếu tố phù hợp thì ta còn nói tới yếu tố công bằng nữa, công bằng ở đâu thì mọi người chưa chắc biết.
Bây giờ mọi người thử nghĩ đi trong đây có rất nhiều người quen biết với Băng Thần từ kiếp trước, tốt hay xấu đều được ở bên huynh ấy. Ngược lại có những cái tỷ muội chỉ trong thời gian ở Tân Sinh mới quen huynh ấy, giống như sau người vừa rồi vậy.”
Mộng Phỉ xấu hổ khẽ giọng:
“Cái này tỷ không nói thì các tỷ muội cũng hiểu.....”
Đế Thiên Lan dơ một ngón tay khẽ giọng:
“Muội không nên cắt ngang lời ta, tuy muội hiểu nhưng chắc gì trong gần một trăm người chúng ta ai cũng hiểu. Chẳng cần biết có cần thiết hay không nhưng làm đại tỷ trong cái nhà này thì ta phải nói rõ ràng, chưa biết thì giờ biết, còn biết rồi nghe lại một làn không mất mát gì.
Lần sau Băng Thần triệu hồi thì tu vi chắc cũng đã cao, lại thêm ta ra sức nữa thì có thể mang qua gấp đôi. Khi đó Hàng Băng Băng, Tiếu Liễu Liễu, Lưu Hà, Mai Tuyền, Long Mạn, Long Thư, Long Linh, Long Vũ, Long Thủy, Long Vân, Long Mị, Long Liễu được phép qua viện trợ.”
Mấy người của Đông Long Sao xưa kia vội vàng đứng dạy chắp tay:
“Đa ta Thiên Lan tỷ chiếu cố. “
Đế Thiên Lan mỉm cười:
“Mọi người ai đều không mong nhớ tướng công, mọi người lại ít tiếp xúc nhất, nếu phải ta không đủ sức mang một lần 12 người đưa cho Băng Thần thì mọi người có khi còn được đi trước sau ngươi kia.
Ta nói vậy thôi thì mọi người hiểu rồi, con đường của Băng Thần ta theo sát từ rất lâu nên ta biết không ít chuyện. Thế nên thứ tự đi sang thế giới bên kia ta cũng đã có danh sách rồi, ta viết ra phát cho mọi người, khi đo ai muốn nhường hay xin đều có thể đi gặp riêng ta. “
Tính danh: Cố Thủy Thần (Phong ấn)
Thực lực: Viễn Cổ Lục Trọng Thiên
Huyết mạch: Tử Âm Thần Huyết ( Chân Thần huyết mạch)
Thể chất: Tử Âm Thần Thể ( Chân Thần thể chất)
Đẳng cấp: 136
Lực lượng: 18232
Tốc độ: 13100
Trí lực: 30
Thiên phú: 91
Hồn lực: 12061
Pháp lực: 1236
Nguyên tố: Ám
Độ thiện cảm: 100
Tuổi thọ: 300 tỷ
Danh hào: Viễn cổ ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Hư Vô trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
Tính danh: Cố Thủy Vân (Phong ấn)
Thực lực: Viễn Cổ Nhất Trọng Thiên
Huyết mạch: Lam Thiên Thị Huyết ( Chân Thần huyết mạch)
Thể chất: Lam Thiên Thị Thể ( Chân Thần thể chất)
Đẳng cấp: 131
Lực lượng: 5160
Tốc độ: 2200
Trí lực: 31
Thiên phú: 91
Hồn lực: 261
Pháp lực: 100
Nguyên tố: Ám
Độ thiện cảm: 100
Tuổi thọ: 300 tỷ
Danh hào: Viễn cổ ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Hư Vô trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
..........
Băng Thần dùng Thiên Thư thăm dò thì hai chị em họ Cố sang sớm nhất nên không bị tổn hại quá nhiều. Thậm chí tu vi còn được ở mức Viễn Cổ tuy bị phong ấn nhưng sẽ dần dần được giải phong.
Còn bốn người còn lại thì không được tốt như thế, tuy thể chất huyết mạch được giữ lại nhưng tu vi thanh không hoàn toàn. Họ tu luyện lại chắc nhanh nhưng không thể so được chỉ cần hồi phục hai người kia.
Thiên Thư cũng báo lại cho hắn thời gian tỉnh lại của các nàng, bốn người kia ba ngay sau mới có thể tỉnh lại được. Cố Thủy Thần và Cố Thủy Vân ngược lại sắp tỉnh rồi, ngón tay hắn khẽ búng nhẹ một cái, ngay lập tức sau trang phục truyền thống của Băng gia khoác trên người các nàng.
Hai nàng rất nhanh tỉnh lại lập tức nước mắt chảy xuống lao tới ôm lấy Băng Thần, hắn vỗ về nhẹ nàng bờ vai hơi run của các nàng.
Hai nàng lau nước mắt:
“Chúng ta nhớ ngươi lão công, tỷ muội trong nhà nhớ lão công.”
Băng Thần nhẹ giọng hỏi:
“Trong nhà thế nào rồi?”
Hai nàng mỉm cười nói:
“Trong nhà vẫn ổn, các tỷ muội từng giây từng phút đều mong nhớ lão công nhưng không ai làm gì được chỉ có thể chờ đợi ngày qua ngày. Đồ ăn lão công làm cũng hết rồi, các tỷ muội từ lâu cũng không còn ai ăn ngon miệng, có lẽ đó là vấn đề duy nhất.”
Băng Thần tay chuyển xuống dưới nắn bóp bờ mông căng tròn của hai nàng khẽ thì thầm:
“Ta thì còn nghĩ tới một vấn đề lớn hơn.”
Hai người đương nhiên thiếu thốn khoản kia vô cùng, lập tức như hổ đói lao vào hắn, tuy nhiên mất hết tu vi khiến thân thể họ yếu quá nhiều. Thật sự chẳng khác gì được sinh ra một lần nữa, nhiều lắm chỉ hơn phàm nhân thôi.
Hai người thay phiên chịu Băng Thần thảo phạt, thời gian trong Vô Hạn Giới Chỉ chậm tới 100 lần thế lần Băng Thần thoải mái ở trong đó gần 20 ngày. Bốn cô nàng kia tỉnh lại cũng được hắn ta chiều chuộng hết sức, quả thực thiếu thốn chuyện kia cũng là vấn đề.
Hương Thiên Ánh mỹ miều ẩn chứa vẻ ngại ngùng lại say mê như thiếu nữ lần đầu tập cưỡi ngựa, giống như muốn vắt kiệt Băng Thần vật. Mồ hôi thấm đẫm mái tóc dài khẽ vung vẩy khiến nàng giống như tiên cá xinh đẹp, nữ nhân đẹp nhất trong đám nữ nhân của Băng Thần.
Thân thể bạch ngọc cuồng nhiệt rung động, cuối cùng sau vài tiếng thì nàng lẫn Băng Thần đều đạt được cảm giác thăng hoa.
“A.....a...a....ta xong rồi.
Nàng ngã lên người của Băng Thần, bị động nhận từng đợt tinh hoa của hắn, gương mặt mang nụ cười thỏa mãn đến tận cùng.
Băng Thần khẽ vuốt ve tấm lưng như bạch ngọc của nàng cảm nhận cảm xúc tốt đẹp được mang lại bởi làn da mịn như phấn của nàng. Khẽ hôn lên đôi môi đỏ thắm đang yêu đến tận cùng, lại hôn lên đôi mắt đang khép hờ.
Hắn tươi cười hỏi:
“Thế nào nàng thỏa mãn chưa hay muốn chiến tiếp.”
Nàng vẫn không mở nổi mắt ra chỉ khẽ giọng:
“Lão công có sức thì tái chiến với các tỷ muội khác đi.”
Băng Thần nhìn qua bên cạnh năm cỗ thân thể bạch ngọc khắp nơi dính lấy dấu tích của hắn thì mỉm cười đáp:
“Các nàng ấy bại trận rồi, sức đâu ra để tái chiến với ta. Bây giờ nàng nghỉ trước, ta đi làm đồ ăn cho các nàng được không.”
Hương Thiên Ánh ôm chặt lấy hắn khẽ giọng:
“Chúng ta như vầy một lúc có được không, Ngọc Hà tỷ bảo như vầy mới dễ mang thai, ta muốn sinh cho lão công một cái bé gái thật xinh xắn.”
Hắn cũng không nỡ từ chối nàng, hai người ôm nhau nghỉ ngơi. Sau đó hắn làm đồ ăn còn các nàng đi tắm rửa sạch sẽ. Nhìn các nàng nô đùa trong hồ nước hắn nướng đồ ăn cũng trêu đùa vài câu khiến tiếng cười vang khắp nơi.
Bữa ăn các nàng cũng có lượng ăn rất khủng khiếp, chẳng nhớ nổi đã bao nhiêu lâu rồi các nàng không được ăn ngon miệng như thế. Thực Thần nấu đồ ăn các nàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng ăn chút chứ ngon miệng thì khó khăn vô cùng.
Băng Thần cũng tranh thủ giải thích cho các nàng tình hình hiện tại của hắn ở đây, mọi người đều tỏ ra bất ngờ vô cùng.
Hương Thiên Ánh lên tiếng:
“Thật sự khó tưởng tượng Thượng Nhân lại tạo ra một trò chơi từ Tân Sinh trò chơi. Các tỷ muội mới vào nhà không có kinh nghiệm cũng phải, chúng ta chừng nào vào trong Thiên Đạo trò chơi chắc chắn sẽ dùng hết sức mình để hỗ trợ bọn họ.”
Băng Thần khẽ giọng:
“Chút nữa ta sẽ đưa các nàng vào trong Thiên Đạo trò chơi, các nàng chuyển tới Thiên Vương Tinh tìm Hạ Y để muội ấy sắp xếp. “
Vũ Thu Thiền xuất thân từ trong cùng nên nàng theo bản năng hỏi:
“Một Thượng Nhân như Hạ Y liệu có tính tình hơi khác người không, ví dụ kiêu căng tự mãn hay gì đó.......”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Nàng cứ yên tâm, nàng ta cũng bình thường như mọi người thôi, với lại nàng vào nhà sau kiểu gì cũng là muội muội của các nàng. Nếu nàng có nói gì làm gì khiến các nàng phật lòng thì nói ta một tiêng để ta chỉnh lại, có điều ta nghĩ cũng không cần đâu.”
Không lâu sau Băng Thần quay lại quán rượu, mấy cô nàng kia thì ở trong Nguyệt Thần Tinh nhanh chóng thăng lên cấp 20 đi lên đại thành. Có kinh nghiệm sẵn có cùng chỉ dẫn của Băng Thần nên chỉ mất hơn một tiếng để họ thăng lên cấp 20.
Cái này cũng do người chơi mới gia nhập được ưu đã rất nhiều nữa, rồi các nàng được Băng Thần trang bị tận răng. Boss ở dưới các nàng cũng có thể nhanh chóng giết chết nên một vài phút lên một cấp cũng là chuyện bình thường.
Băng Thiên Hậu uống thử hai ly liền phân vân không biết có lên uống hết hay chờ Băng Thần đến uống cùng, dù sao có cái bạn nhậu vẫn vui hơn uống một mình.
Băng Thần dẫn mấy cô gái vào quán ngồi để tranh thụ lưu ý các nàng một chút về những cái khác biệt giữa hai trò chơi.
Hắn khẽ cười giới thiệu chó Băng Thiên Hậu biết:
“Lão bà của ta.”
Băng Thiên Hậu trợn mắt, nàng không nghĩ tới có người xinh đẹp không thua gì mình, Băng Thần giới thiệu Hương Thiên Ánh và Hoàng Vy thật sự làm nàng mở rộng tầm mắt.