Thú Tu Thành Thần

Chương 723: Chương 723: Vô dụng




Người thanh niên kia cũng không chậm, tinh thần lực cao khiến cho hắn cảm nhận được, cả người nhanh chóng thụp xuống, nhìn lưỡi đao lướt qua trên đầu kéo theo mấy sợi tóc người này giật mình nói:

“La gia cũng không sử dụng thứ vũ khí này như thế.”

“Keng”

Bỗng nhiên hắn nghe được âm thanh kim loại từ phía sau có điều hắn lại bị thu hút quá mức bởi động tác tay của Băng Thần thế nên không dám quay lại đằng sau, hắn ta không nhìn thấy nhưng vẫn theo bản năng dùng dị năng tạo ra một lớp lá chắn quanh cơ thể.

Hỏa Giáp

“Xoẹt”

Cảm giác đau đớn khẽ thoáng qua, hai bên má của hắn ta đã bị cắt ra hai đường rãnh máu, khi định thần lại thì đã thấy hai thanh đoản đao đã quay lại trên thân thương, Băng Thần mỉm cười nói:

“Đánh nhau thì phải nghiêm túc chứ, đừng chỉ nhìn ta như thế dù cho ta có đẹp trai đến đâu đi nữa.”

Thanh niên kia vẻ mặt sợ hãi nhìn Băng Thần nhưng khi cảnh cáo xong thì Băng Thần ngay lập tức phóng ra hai thanh đoản đao, tiếng dây cáp đập vào chuôi đao khiến cho thanh niên kia cảm giác choáng váng bởi ngoài hai thanh đoản đao thì mũi thương cũng có thể kết liễu hắn ta bất cứ khi nào.

Trong cái khó ló cái khôn, người thanh niên này nằm xuống mặt đất rồi tạo kết giới nhưng hai thanh đoản đao cứ liên tục đập vào kết giới rồi văng ra, tuy Băng Thần chỉ đứng yên một chỗ nhưng thanh niên kia thậm chí còn không có ý định tấn công lại.

Thi triển bất cứ đòn đánh nào cũng sẽ phải bỏ đi kết giới, khi đó hai thanh đao kia đâm vào người thì không chết cũng bị thương, chưa kể mũi thương lúc này giống như đầu rồng vậy lúc ẩn lúc hiện khiến cho người ta khó có thể đề phòng.

Đám người đứng ở trên đài cao quan sát thì đã hoàn toàn bu lại cửa sổ để xem, một người trung niên nhìn qua La Uy rồi nói:

“Tiểu tử này là người của La gia sao? Không lẽ người như ngươi cũng có con rơi, nếu đúng thì bảo hắn tha cho cháu ta đi.”

La Uy lườm người kia rồi nói:

“Để câu này của ngươi tới tai lão bà của ta thì người giết ta luôn đi, tiểu tử kia ngươi nhìn xem hắn ta có điểm nào giống ta không, với lại cách sử dụng thanh thương đó rõ ràng cũng khác hoàn toàn, cảm giác như hắn ta cầm lên chơi đùa rồi tự sáng tạo ra cách sử dụng chứ thực sự chẳng theo một khuân mẫu nào cả.”

Tần Thắng mỉm cười nói:

“Tiểu tử kia từ đầu đến giờ xài đủ các loại vũ khí khác nhau thế nên chắc chắn các sử dụng thanh

Hắc Xà Thương cũng không phải đến từ La gia mà quả thật đúng là do hắn lâm thời nghĩ ra cách sử dụng thôi.”

Bọn họ nói chuyện xong thì đã thấy phía dưới người kia hoàn toàn nằm sấp xuống mặt đất thở ra thì nhiều hít vào thì ít, nãy giờ vừa sử dụng tinh thần lực chèo chống kết giới lại phải đối mặt với áp lực cực lớn khiến cho khó ai có thể chịu được.

Kiên trì được khoảng ba phút thì kết giới vỡ, sau đó là màn hành xác quen thuộc, Băng Thần hoàn toàn nắm thế chủ động trong khi đối phương hoàn toàn bất lực, mỗi vết thương sẽ khiến cho đối thủ càng yếu đi.

“Ngừng ở đây được rồi Băng Thần bạn học đã chiến thắng đi vào trong top 25 người mạnh nhất.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta biết rồi.”

Nói xong thì hắn ta thản nhiên đi xuống sàn rồi bắt đầu ngồi gặm nhân sâm, ở trên đài cao Tần Thắng nhíu mày nói:

“Tiểu tử này thực lực tăng lên cực kỳ nhanh nhưng khi chiến đấu cũng tiêu tốn không nhỏ chút nào thế nhưng phương pháp bổ sung của tên nhóc này cũng quá mức cực đoan, nếu không phải quan sát từ đầu thì ta còn tưởng hắn ta sẽ nhập viện vì sốc do sử dụng dược liệu quá đà rồi chứ.”

La Uy gọi một cuộc điện thoại xong thì mới quay sang nói với Tần Thắng:

“Ta đã sắp xếp cho hắn ta cùng La Vũ đối đầu với nhau trong vòng tiếp theo, với lại đối thủ tiếp theo của tiểu tử kia đã chịu thua luôn rồi thế nên trận đấu của La Vũ và tiểu tử kia sẽ diễn ra đầu tiên đúng theo ý ngài.”

Tần Thắng gật đầu nói:

“Tiểu tử này luôn tìm cách dễ dàng nhất để chiến thắng đối thủ nhằm che dấu bớt thực lực của mình, ngươi dặn dò La Vũ tung hết sức mình nếu không lật thuyền trong mương đấy.”

La Uy gật đầu nói:

“Ta đã dặn hắn ta rồi, coi xong màn thể hiện khi nãy thì ta nghĩ hắn ta cũng sẽ không liều mạng mà coi thường đối thủ của mình đâu.”

Tần Thắng gật đầu cười nói:

“Ta có chút hi vọng La Vũ hôm nay sẽ thua, tiểu tử này cẩn biết được ngoài kia vẫn có rất nhiều thanh niên mạnh hơn hắn ta rất nhiều, chứ để tiểu tử này kiêu ngạo mãi như thế thì không ôn, riêng ta không muốn người mình tự tay dạy dỗ lại trở thành một kẻ chỉ biết ngẩng mặt nhìn trời.”

La Uy cũng chỉ biết gật đầu chứ không dám phản bác, Tần Thắng địa vị với La bọn hắn chẳng khác nào tôn trưởng, bốn đời La gia đều do một tay Tần Thắng dạy dỗ mà ra, thể nên có thể nói những gì bọn họ có ngày hôm nay có một phần công rất lớn của Tần Thắng.

La Vũ bước lên sàn đấu trong tay cầm lấy vũ khí chính là Ngan Xà Thương còn Băng Thần thí cứ đứng tại bàn ngắm ngía mãi nhưng có vẻ chưa chọn được thứ gì vừa ý mình, chép miệng một cái sau đó Băng Thần chọn lựa nột thanh đoản kiếm sau đó bước lên sàn đấu.

La Vũ thấy đối thủ của mình lựa chọn đoản kiếm thì hoàn toàn không hiểu, hắn nhìn Băng Thần vẻ mặt nghiêm túc nói:

“Nếu có thể xin ngươi hãy tung hết thực lực của mình, ta không muốn trận chiến của mình trở thành một trò đùa với người khác, ta đây cũng sẽ không nương tay đâu thế nên phiến ngươi nghiêm túc dùm ta.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ngươi nghĩ ta dùng đoản kiếm mà lại là không nghiêm túc thì ngươi hoàn toàn sai rồi, mỗi người đều có một phong cách chiến đấu khác nhau thế nên ta khi tự tin dùng món vũ khí này thì chắc chắn biết mình có khả năng dùng nó để thắng ngươi.”

“Băng Thần cố lên “

Băng Thần nghe thấy tiếng hô vang từ hàng ghế người thân thì cười nói:

“Ngươi thấy không họ tới để xem ta chiến đấu thế nên ta đây nhất định sẽ không thua, nếu cảm giác ta không nghiêm túc thì ngươi cứ tung hết sức mình ra đi bởi như thế ngươi sẽ càng thắng nhanh hơn thôi.”

La Vũ gật đầu rồi lại lắc đầu nói:

“Ta sẽ tung hết sức của mình thế nhưng ta cần được chiến đấu chứ không phải chỉ đơn thuần là chiến thắng, nếu ngươi quan trọng truyện thắng thua thì chỉ cần ngươi tung hết sức thì ta sẽ đầu hàng dù thắn hay thua, thứ ta cần chính là một trận chiến cân tài cân sức ngươi có hiểu không.”

Băng Thần gật đầu mỉm cười nói:

“Chuyện này phải xem thế nào đã.”

Thấy hai người đã kết thúc cuộc nói chuyện thì trọng tại mới to giọng hô to:

“Trận chiến quyết định người đi vào top 5 giữa Băng Thần bạn học và La Vũ bạn học bắt đầu mời mọi người chú ý.”

Nói xong hắn ta nhay xuống sàn mặc kệ hai người trẻ tuổi đang nhìn nhay đắm đuối như muốn mọi hết tìm gan đối phương ra, La Vũ muốn từ ánh mắt cua Băng Thần nhìn ra cái gì đó nhưng rất tiếc hắn ta đã nhầm mục tiêu.

Tâm lý chiến đối với Băng Thần thì gần như vô dụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.