Thú Tu Thành Thần

Chương 117: Chương 117: Vô ích thôi




Âm thanh của hệ thống cũng đồng thời vang lên

Chúc mừng ký chủ đạt được nguyên âm của một nữ nhân có thần thể thực lực tăng hai bậc

Tuy tin vui đến bất ngờ nhưng Băng Thần không hề xem chính mình mà vẫn xem nàng ta.

Tính danh: Tử Mộng (Phong ấn)

Thực lực: Vũ Tôn cửu trọng

Huyết mạch: Tử Tước Thần Điểu

Thể chất:Thiên Sinh Mị Cốt

Đẳng cấp:32

Lực lượng: 100 triệu ( 50)

Tốc độ: 70 triệu ( 30)

Trí lực:30

Thiên phú: 77

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố:Lôi

Tuổi thọ:200

Độ thiện cảm:9

Danh hào:Nhân Tôn (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Vũ Vương 90% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi đối phương huyết mạch cao cấp.)

Âm Dương Song Tu quyết đã gieo rắc hạt giống nàng vừa nãy từ 13 điểm thiện cảm xuống 8 lúc này lại tăng lên 9.Băng Thần mặc quần áo tử tế sau đó đi về phía nàng vuốt ve thân thể trắng nõn, Tử Mộng muốn phản kháng nhưng cả người rã rời không thể nào cử động được.

“Lấy ra một bộ quần áo ta giúp ngươi mặc.”

Dù lúc này nàng chỉ muốn giết gắn ta nhưng thật sự thì nàng không có khí lực, nàng cũng không muốn mình trần truồng nằm bên bờ suối. Cố gắng huy động ngón tay xuất ra một bộ đồ, Băng Thần từng chút mặc lại cho nàng sau đó nói:

“Chúng ta nghỉ ngơi một chút đợi ngươi có khí lực rồi hai người chúng ta đi về.”

Tử Mộng nhắm mắt lại không muốn nhìn thấy hắn ta nữa nhưng vừa nhắm mắt lại thì hình ảnh của hắn lại hiện ra.Tận một tiếng sau nàng mới có khí lực đứng lên, Băng Thần muốn đỡ nhưng bị nàng ta gạt phắt tay ra.

Nhìn nàng giận đùng đùng bước về phía hang động hắn ta nhéo mũi cười khổ nhưng chưa hề có chút gì gọi là hối hận cả.Về đến nơi Băng Thần nhìn đống củi mà Tử Lan đã chuẩn bị thì mỉm cười nói:

“Hai người các ngươi nướng cá ăn đi, ta ăn no rồi.”

Tử Lan nhìn hắn ta có chút nghi ngờ hỏi:

“Ngươi ăn cái gì?”

Băng Thần cười đểu cáng nói:

“Ta ăn hai cái bánh bao cùng một con sò lông, tạm thời chưa muốn ăn thêm.”

Bị hắn ta nhìn Tử Mộng rất xấu hổ nhưng kì lạ là nàng không tức giận nổi, giống như có một thứ gì đó đang kiềm chế nàng ta lại để nàng không chống đối hắn ta.Nàng lấy ra một bao cá rồi nói:

“Chúng ta ăn thôi mặc kệ hắn.”

Băng Thần vào trong nơi nghỉ ngơi của mình vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ , trong thần thức cũng có một trận tranh luận nảy lửa nhưng khi Vô Hạn Giới Chỉ nói ra một câu thì bọn họ đều im lặng.Thiên Thư lại đi ngay khi về Trái Đất, hắn muốn bảo vệ Băng Thần khỏi sự thăm dò của đám thần linh, nơi đây kẻ thông minh nhất lúc này lại là hắn.

Tuy không muốn công nhận nhưng Vô Hạn Giới Chỉ nói lại rất có lý, nguyên văn:

“Ta hỏi các ngươi Thiên Sinh Mị Cốt thể chất hiếm có khó tìm, trước vận khí tề thiên mới tìm được bốn cái, bây giờ có hai cái đưa tới cửa không lẽ lại bỏ.”

Hắn cười cười sau đó nói:

“Chưa kể mục đích của chúng ta không phải cho hắn ta mạnh mẽ lên sao, còn phần tâm tính các ngươi cũng phải biết.Nếu đủ sáu cái Thiên Sinh Mị Cốt thì sẽ có hiệu quả gì .Vận Mệnh ngươi cảm nhận được trên thế gian này có ao nhiêu cái Thiên Sinh Mị Cốt sao.”

Vận Mệnh thành thật trả lời:

“Ngàn năm trước ta cùng Thiên Mệnh giúp đỡ tên kia thăm dò ra có tất cả năm người.”

Vô Hạn Giới Chỉ biết mình chắc chắn thắng trong cuộc tranh luận liền nói:

“Năm ngươi, bây giờ thì mình hắn ta thu được sau người, Thiên Sinh Mị Cốt truyền đời chỉ có tỷ lệ nhỏ đến như một vì sao giữa vũ trụ.Các ngươi tính vì đạo đức nào hắn mất đi cơ hội thăng tiến, nhất là mấy người còn có chủ cũ cần hắn ta giúp đỡ.

Chúng ta không ai ngốc các người cũng biết Âm Dương Song Tu cái này công pháp khi hấp thu thành công sau nguyên âm cùng sáu thần thể cùng loại sẽ sinh ra phản ứng gì.Nó sẽ trở thành một loại công pháp giúp cho hắn ta cùng những nữ nhân kia mãnh lên nhanh đến mức nào.

Như thế hắn sẽ không phải một mình tại thần giới mà rất có thể tất cả đám nữ nhân cũng sẽ cùng hắn phi thăng lên Thần giới.”

Sát Thần nhìn vô hạn hơi ngập ngừng nói:

“Nhưng nếu các nàng phát hiện ra thân phận của nhau thì không phải sẽ rất rắc rối hay sao.”

Vô Hạn nhìn hắn cười tự tin nói:

“Không ai nói thì không ai biết, các nàng thay tên đổi họ thành công được Thiên Đạo chứng nhận ngươi nghĩ Thiên Thư lão đại không tính tới chuyện đó ư.”

Nhắc tới Thiên Thư thì mọi người yên tâm hơn một chút, vì mình vì chủ cũ cũng như chủ mới họ đàng phải bỏ qua.Bỏ qua cơ hội lần này thì quả thật sẽ tìm đâu ra cơ hội như thế nữa, dù sao một vị thần cùng một đám khác nhau không chỉ về số lượng.

Muốn dùng quy tắc bình thường ngăn chặn bọn họ thì chỉ có thể nói

“Vô ích thôi.”

Đặc biệt khi nào còn có Vô Hạn ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.