Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 192: Chương 192




Rõ ràng là năm đó Bạch Dương một mực muốn lấy tổng giám đốc Phó, lúc ấy tổng giám đốc Phó và Tử Yên đã là một cặp rồi, suy cho cùng thì là Bạch Dương nợ Tử Yên mới đúng.

“Hừ, Tử Yên bỏ qua cho cô, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, đồ phụ nữ vô liêm sỉ như cô, thích xen vào tình cảm của người khác, đáng bị dư luận chỉ trích.”

Mạnh San vừa hung hăng nghĩ ngợi, vừa mở Facebook ra, dùng tài khoản phụ đăng một dòng trạng thái: “Sáu năm trước, có người phụ nữ xen vào mối tình của tổng giám đốc Phó và thiên kim nhà họ Cố, thừa dịp thiên kim nhà họ Cố bị tai nạn xe, ép nhà họ Phó báo ân bằng cách cưới cô ta, sau sáu năm thì thiên kim nhà họ Cố cũng tỉnh lại, người phụ nữ nào đó phải ly hôn và bị đuổi khỏi nhà họ Phó, nhưng cô ta vẫn không chịu bỏ cuộc, cứ bám lấy tổng giám đốc Phó, đúng là cực kỳ vô liêm sỉ.”

Gõ xong mấy dòng này, Mạnh San lại thêm vào mấy tấm ảnh, tất cả đều là ảnh của Bạch Dương và Phó Kình Hiên được cắt ra từ kênh livestream.

Mà tấm ảnh rõ ràng nhất là tấm mà Bạch Dương ngã nhào về phía Phó Kình Hiên, hai tay Phó Kình Hiên ôm trọn lấy bờ vai cô.

Hơn nữa góc chụp của tấm ảnh này rất khéo léo, làm cho người ta cảm giác là Bạch Dương đang chủ động nhào vào trong lòng của Phó Kình Hiên chứ không phải bị người ta va vào.

Cánh tay của Phó Kình Hiên cũng không giống như đang giúp cô lấy lại thăng bằng, mà giống như đang đẩy cô ra, thêm vào dáng vẻ cau mày của anh, càng khẳng định điều đó hơn nữa.

Mạnh San nhìn vào kiệt tác của bản thân, vô cùng hài lòng mỉm cười, sau đó cô ta mua một loạt tài khoản ảo để tạo bài viết và bình luận với mục đích đưa dòng trạng thái này lên top.

Rất nhanh sau đó, dòng trạng thái này đã bùng nổ ở trên mạng, tăng vụt lên vị trí đầu bảng hot search, rất nhiều cư dân mạng nhận ra Bạch Dương và Phó Kình Hiên, để lại ngập tràn các loại bình luận.

“Trời ơi, tôi nói rồi mà, lúc xem livestream đã thấy bọn họ quen mắt, thì ra là tổng giám đốc tập đoàn Phó Thị, thời gian trước vị nữ phó giám đốc này đã từng nổi tiếng ở trên mạng.”

“Tôi cũng nhận ra này, Bạch Dương và tổng giám đốc tập đoàn Lục Thị còn có quan hệ bạn trai bạn gái đó, thật không ngờ đã có tổng giám đốc Lục rồi mà vẫn đi níu kéo chồng cũ, quá vô liêm sỉ, ghê tởm quá đi mất.”

“Thế này đã là gì, bạn chưa xem bài viết sao, sáu năm trước người phụ nữ này đã chen vào cuộc tình của tổng giám đốc Phó và cô Cố, thừa lúc cô Cố bị tai nạn xe thì kết hôn với tổng giám đốc Phó, bây giờ đã ly hôn rồi mà vẫn không chịu từ bỏ, thương cô Cố ghê, cũng thương cho tổng giám đốc Lục nữa.”

Người người nhốn nháo tag tên Cố Tử Yên và Lục Khởi vào.

Còn có một số người hỏi thẳng Lục Khởi rằng có phải đầu anh ta bị mọc sừng rồi không.

Lục Khởi biết được việc này đúng lúc đang họp, anh ta cho dừng cuộc họp lại ngay tức khắc, sắc mặt u ám rời khỏi phòng họp.

“Điều tra ngay, tôi muốn xem xem rốt cuộc là ai tung tin vớ vẩn lên mạng!” Lục Khởi kéo kéo lấy cà vạt, vẻ mặt tức giận ra lệnh.

“Vâng.” Trợ lý đi theo phía sau anh ta đáp lại.

Lục Khởi đẩy cửa phòng làm việc của mình: “Ngoài ra, giảm độ hot của tin tức này xuống cho tôi.”

“Tổng giám đốc Lục, chỉ e việc này không được dễ dàng cho lắm, thế lực của chúng ta vẫn chưa lớn đến mức đó.” Trợ lý bối rối nói.

Lục Khởi trừng mắt nhìn anh ta: “Cậu tưởng tôi không hiểu rõ sao, giảm được bao nhiêu thì cứ giảm đi.”

“Đã rõ!”Trợ lý gật đầu rồi đi ra ngoài.

Lục Khởi cầm điện thoại lên, nhấn gọi cho Bạch Dương.

Bạch Dương cảm giác được điện thoại trong túi xách đang rung lên, cúi đầu lấy điện thoại ra, trông thấy Lục Khởi gọi đến thì định ấn nhận cuộc gọi.

Sau đó, cô nghe thấy một tiếng kêu hoảng hốt và tiếng hét vội vã của Phó Kình Duy: “Chị Bạch Dương, cẩn thận, mau tránh đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.