Hạ Bạch Thiền hoảng hốt thất thố đứng bật dậy, ánh mắt không thể tin mở thật to lên vội vàng nói: “Còn không mau di giá đến đón bệ hạ Linh tê quốc?”, Ngô công công nhanh chóng tri thông truyền long liễn đến. Hạ Tử Lân, Long Tử Nguyệt cùng Nam Cung Dạ Tước và công chúa Nam Cung Vụ Sương cũng theo chân Hạ Bạch Thiền ra ngoài đón bệ hạ của Linh Tê quốc.
U Minh Lang Vương đang nằm ngoài bậc thềm Thần Cung điện thì thấy mọi người lục tục đi ra, có vẻ nghênh đón ai đó. Nó nhàm chán đứng dậy né sang một bên, nhân lúc không có ai chú ý cũng nhanh chóng lủi đi mất dạng. Đến lúc bọn nô tài phát hiện ra thì đã không còn thấy bóng dáng của con sói lông bạc ban nãy còn an ổn nằm đây nữa.
Trong lòng mỗi người đều vô cùng thắc mắc vì sao bệ hạ lại đích thân chạy đến nơi này, phải biết Linh Tê quốc vô cùng to lớn, binh hùng tướng mạnh, tài nguyên dồi dào, là quốc gia có thực lực về binh lực lẫn nền giao thương. Hơn nữa tin đồn bệ hạ đã giao quyền lại cho giám quốc của Linh Tê trị vì, không quản màng đến chính sự nữa, cũng đã đi ở ẩn trong suốt một khoảng thời gian dài rồi nhưng bây giờ vì lý do gì lại đích thân chạy đến Nguyệt Lan quốc nhỏ này?
Đến khi cả đoàn người tất tả chạy được ra đến cửa cung, trừ Long Tử Nguyệt ra thì mọi người đều thấy một bạch y nam tử cầm chết phiết phe phẩy, trên mặt mang theo ý cười tao nhã đứng bên cạnh con bạch mã. Đối với vị bệ hạ này Hạ Tử Lân đã may mắn gặp được một lần, tất nhiên là hắn biết mặt mũi bệ hạ ra sao.
Hạ Bạch Thiền cùng những người còn lại thì chưa gặp bao giờ, chỉ nghe đồn rằng bệ hạ rất thích mặc bạch y, tay cầm chiết phiết, thắt lưng có đeo một khối lục ngọc bội. Long Tử Nguyệt nhìn trân trối thân ảnh trước mặt, tâm lý hoảng sợ dâng trào vội vã xoay người chuẩn bị tẩu thoát thì nghe vị bệ hạ kia lên tiếng: “Sao lại sợ ca ca đến như vậy? Vừa thấy ca ca đã muốn bỏ chạy sao?“.
Đúng vậy, Vô Phong cải họ thành họ Tuyết, đã dùng năng lực thôi miên của Huyết tộc để trà trộn vào trong hoàng cung của Linh Tê quốc, giả mạo làm hoàng tử bị thất sủng. Sau một thời gian tranh đấu thì trực tiếp giết chết cả hoàng tộc, tự mình đăng cơ xưng đế.
Thủ đoạn toàn khốc lúc ấy khiến dân chúng vô cùng phẫn nộ, người người đều muốn quật ngã Vô Phong rớt khỏi ngai vàng. Chỉ là Vô Phong vốn rất có tài trong việc cai trị cùng phát triển quốc gia, dần dần đưa Linh Tê quốc trở thành một trong những cường quốc, lúc này mọi người mới bỏ đi cái ý niệm lật đổ vị bạo quân này.
Vả lại sau khi vận hành tốt trị an cùng kinh thương cũng như binh lực Linh Tê quốc, Vô Phong trực tiếp thoái ẩn, trở thành một bệ hạ nhàn tản, giao toàn bộ trách nhiệm trọng yếu lại cho giám quốc cai quản. Vô hình tạo thêm cho dân chúng sự sùng bái từ tận sâu trong đáy lòng bọn họ.