Thuần Huyết Huyết Tộc

Chương 167: Chương 167




Đi ra khỏi sân viện tiến tới vườn hoa nhỏ ở gần đó ngồi xuống, Long Tử Nguyệt nói: “Ta đói bụng, đâu có như ngươi cái gì cũng ăn được. Cả người toàn mùi thức ăn, mới vừa từ trong cung trở về à?“. U Minh Lang Vương lắng nghe xung quanh không phát hiện khí tức ai ở gần mới mở miệng đáp: “Chủ nhân không biết đâu, ở ngự thiện phòng toàn những món ngon, chỉ là ơi ít không đủ làm Tiểu U no lắm.“.

Tán gẫu một lúc thì Long Tử Nguyệt rời đi tìm đối tượng cung cấp tinh lực cho nàng, U Minh Lang Vương ở lại trong viện của Hạ Tử Lân, thủ hộ hắn thay phần Long Tử Nguyệt. Do vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ, Hạ Tử Lân không nhận ra Long Tử Nguyệt đã không còn ở nơi đây nữa rồi.

Sau khi Long Tử Nguyệt ở trước mặt Hạ Bạch Thiền mà nắm tay Hạ Tử Lân dẫn Hạ Tử Lân bỏ về Hiền vương phủ trước, Hạ Bạch Thiền ngượng ngùng cười trừ cũng không ngăn cản. Vô Phong thản nhiên ngồi đó mang vẻ mặt cưng chiều nhìn theo.

Long Tử Nguyệt đi không bao lâu thì Vô Phong cũng đứng dậy cao từ trước rồi tự nhiên bước đi, Hạ Bạch Thiền là hoàng thượng của một quốc nào đã phải chịu qua sự khinh khi không coi ai ra gì của đôi huynh muội này, vì thế mọi sự bực bội cùng tức giận đều đổ vào đầu của Hạ Tử Lân.

Nam Cung Dạ Tước cũng muốn rời đi trước nhưng còn chuyện hòa thân phải giải quyết ổn thỏa, đành phải nán lại chờ xem quyết định của Hạ Bạch Thiền như thế nào. Nhưng đầu óc Hạ Bạch Thiền lúc này đều trần ngập lửa giận, quay sang nói với Nam Cung Dạ Tước: “Chuyện hòa thân của công chúa Nam Cung Vụ Sương cùng hoàng đệ của trẫm, cứ chọn mùng tám tháng sau tổ chức, không biết ý thái tử như thế nào?“.

Nam Cung Dạ Tước cung kính đứng dậy, chắp tay hướng Hạ Bạch Thiền nói: “Ban nãy Long cô nương có ý muốn gả cho Hiền vương, hoàng thượng làm như vậy có vẽ không ổn thỏa cho lắm.” Hạ Bạch Thiền lên tiếng: “Trẫm tự có biện pháp làm cho Hiền vương phải cưới hoàng muội của thái tử.“.

Nghe vậy Nam Cung Dạ Tước khẽ cúi nhẹ người đáp: “Vậy cô kính nhờ mọi sự ở hoàng thượng. Ngày tốt cùng thánh chỉ mong hoàng thượng mau chóng định ra, cô muốn trở về để báo tin mừng này cho hoàng muội trước.“. Nói xong Nam Cung Dạ Tước cũng xoay người cáo lui khỏi điện.

Vừa đi trong đầu Nam Cung Dạ Tước thầm nghĩ: “Hạ Bạch Thiền chỉ là một con rối, nào có bản lãnh ép hôn Hiền vương, huống hồ hoàng muội của Linh Tê bệ hạ có ý với Hiền vương. Nếu Hạ Bạch Thiền muốn họa diệt quốc đổ ập đến trên đầu hắn thì cứ việc ép hôn, nhưng đừng kéo theo cả Tây Hạ quốc của hắn vào!“.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.