Thuần Thú Sư

Chương 30: Chương 30: Tử Hổ bị thương




Ads Không biết người khác hình dung cảnh tượng này như thế nào, còn Y Na thì rối rắm hồi lâu.

Cuối cùng cảm thấy nói như vậy là tốt nhất!

Nếu bên người có một cái camera cùng ngọn đèn đạo cụ, như vậy đây là hiện trường phim người lớn.

Nếu thuyết minh nội dung bộ phim, đó là trường hợp phá thân chỗ công cộng.

Tóm lại, Y Na nhìn đến nữ nhân kia nằm trên mặt đất, mà một nam nhân hùng tráng vừa kêu lớn tiếng, vừa làm động tác ra vào. Mà chỗ hai người kết hợp, có vết máu đỏ bừng lên.

Nữ nhân xem ra còn chưa lớn, chỉ hơn mười tuổi, đây nhất định là lần đầu cùng nam nhân làm cái kia đi! Nhìn biểu tình thống khổ trên mặt nàng sẽ biết.

Nhưng nam nhân kia hoàn toàn không biết thương hương tiếc ngọc, chỉ lo bày ra một mặt nam tính của mình, không để ý nữ tử kêu la cùng rên rĩ, đem hai quả đào vẫy loạn.

Y Na xoay người, tình hình như vậy xem không tốt, rất làm cho người ta muốn nhìn lại không đành lòng nhìn, không đành lòng nhìn lại cảm thấy đây là cơ hội hiếm có.

Vừa rồi Tử Hổ hình như đã biết, Y Na cảm thấy thiên tính của hắn đại khái chính là con cọp háo sắc, nếu về sau hắn cũng đối với nàng như vậy, vậy thật đúng là không thể không chết.

Nàng vốn là tính toán rời đi, nhưng đột nhiên nàng nghe được thanh âm nữ nhân kia thay đổi, trở nên vô cùng ôn nhu quyến rũ tràn ngập hấp dẫn.

Nhịn không được quay đầu lại nhìn, thấy nam nhân ghé vào trên người nữ nhân, động tác tuy rằng không có chậm lại, nhưng xem ra nàng đã thoải mái hơn.

Xem như vậy, thật càng như là hiện trường phim người lớn.

Hồi còn đi học nàng tò mò vài máy vi tính tìm loại phim này xem, nhưng lại sợ bị cha mẹ bắt được, trộm xem vài lần liền vội vàng đóng. Nhưng mà, bây giờ quang minh chính đại xem, không ai ngăn cản, bởi vì tất cả mọi người đều nhìn, thậm chí còn có người chỉ trỏ.

Nhưng mà còn may, không ai bởi vì cảnh tượng rất tình cảm mãnh liệt mà không thể nhịn được, cùng nhau loạn đấu. Thật ra có rất nhiều nam nhân cười vây quanh bọn họ, sau đó đem ‘nhánh cây’ trưng bày ra cho các nữ nhân xem.

Y Na cảm thấy, bọn họ là đang triển lãm đặc thù của giống đực bọn họ, làm cho nữ nhân khuất phục đi!

Nhưng mà, bởi vì thoáng bị kích thích, nhánh cây của mọi người đều đứng thẳng lên. Điều này làm cho Y Na đi thăm miễn phí một chút tình cảm mãnh liệt của nam nhân cổ đại.

Nàng không hề né, dù sao các nữ nhân đều xem.

Cái này hơi nhỏ, nhưng là thực xù xì thực đen. Cái kia lại nhỏ lại dài, hình dạng thật không tồi. Cái này, có chút lớn, phía trước còn có chút dịch trắng, xem ra là muốn nhịn không được đi, gân xanh đều nổi lên.

Y Na bắt đầu nghiên cứu đặc thù của nam tính, có cơ hội quang minh chính đại nhìn chằm chằm như thế, sao có thể bỏ qua!

Nhưng đột nhiên Tử Hổ lắc mình chắn trước mặt nàng, sau đó cầm lấy đầu nàng nhấn một cái.

Y Na vốn đang so sánh phân tích các loại cây quả, đột nhiên bị Tử Hổ nhấn đầu xuống liền nhìn vào hai quả đào phía dưới của hắn.

Không biết có phải ảo giác không, nàng cảm giác nơi đó so với lúc trước còn to hơn, hơn nữa như đã thành thục, vừa căng vừa hồng, hình như biến thành quả đào chân chính, chọc người ngắt lấy!

Mà khỏa cây nhỏ phía trước lúc này đã muốn trưởng thành, nhảy dựng về phía Y Na, như đang dụ dỗ người ta tội.

Nhưng Y Na nhăn nhó, nàng chống hai tay đẩy Tử Hổ ra, muốn chết sao, muốn chết sao!

So sánh với hắn, tộc người bình thường hơn một chút. Nàng vẫn đang muốn nhìn một cái của con người, nhưng Tử Hổ lại xoay đầu nàng lại, sau đó cầm lấy nhánh cây cho nàng nhìn. Ý tứ thực rõ ràng, hắn đây là làm cho nàng biết mình có bao nhiêu cường tráng, bao nhiêu vĩ đại.

Y Na suýt khóc lớn kêu lên ‘ta từ bỏ’, nhưng Tử Hổ vẫn cầm lấy nhánh cây của mình lay động, làm lòng Y Na rối loạn.

Lúc này, bọn họ nghe được nhóm con người kêu vui mừng, nam nhân kia rốt cục dừng vận động, đứng lên. Hắn khoe quả đào run run đã mềm đi chạy quanh ba vòng, sau đó vỗ bộ ngực kêu to.

Y Na nhìn nữ nhân kia, nàng từ trên mặt đất đứng lên, giống như không có việc gì múc một chậu nước tới rửa. Lúc sau, liền đứng cùng những nữ nhân khác.

“Đây là làm cái gì?” Cường bạo? Xem ra không giống. Một nữ nhân lần đầu tiên cứ như vậy, hình như quá sớm đi!

Thiếu niên kia đã đi tới, Y Na biết nó tên Vân Thụ, một cái tên rất êm tai.

“Là sơ hợp, nữ nhân này bây giờ về tộc trưởng.”

Lúc này Y Na mới nhìn ra, vừa mới vận động thì ra là tộc trưởng.

Sơ hợp hẳn là chính là kết hôn đi, nhưng tộc trưởng kia rõ ràng hơn nữ nhân này nhiều tuổi, như vậy cũng không có tỏ vẻ không đồng ý sao?

“Nữ nhân là ngoài tộc sao?”

Vân Thụ nói: “Không phải, nữ nhân này là do tộc trưởng cùng nữ nhân của tộc trưởng sinh ra, năm nay tới tuổi sơ hợp rồi.”

“Gì? Ý ngươi là nói bọn họ là cha con?”

“Là cha con, có vấn đề gì sao?”

“Vấn đề lớn.” Đây là loạn luân a, nhưng nhìn thấy bộ dáng Vân Thụ, mình càng hỏi càng là kỳ quái.

Y Na ngửa mặt lên trời thở dài, mình rốt cuộc đi tới loại thế giới nào, thật đáng sợ nha.

“Hôm nay muốn đổi cái gì?” Vân Thụ cười hỏi.

Y Na nói: “Lần trước ta nhờ ngươi làm cái thùng thật lớn.”

“Làm rồi, ta lấy cho ngươi.” Vân Thụ rất khéo tay, chỉ cần nói cho nó, nó liền có thể làm ra những thứ rất khó làm. Hơn nữa nó rất quen thuộc với thế giới này, biết có thể dùng vật liệu gì để làm.

Y Na rối rắm nhìn thiếu niên thanh tú này kéo theo một cái thau bằng gỗ lớn, tâm tình có chút buồn bực. Tình hình này, làm khó người ta rồi. Cho dù là tự mình nhìn thấy, nàng vẫn rối rắm rất lâu.

Đột nhiên cảm giác mèo to hình như rất buồn hiu, bộ dáng ngồi xổm như chịu đả kích.

Y Na không rõ, hỏi: “Làm sao vậy Tử Hổ?”

Đối phương gầm nhẹ một tiếng, sau đó đột nhiên đứng lên lắc lắc nhánh cây của mình hướng Y Na kêu nhỏ.

Y Na sợ mình bị lại dọa, cho nên vội vàng xoay người nói: “A, nó làm rất tốt, chúng ta đưa thịt cho nó sau đó trở về đi!”

Thanh âm của Tử Hổ hình như thực thất vọng, mềm nhũn đi, sau đó vác thùng gỗ trên lưng, ôm Y Na đi đến lãnh địa của mình.

Thùng gỗ này có thể chứa rất nhiều nước, Y Na không muốn để Tử Hổ uống nước không sạch, cho nên nấu rất nhiều nước, sau đó chờ nguội, chứa trong thúng, cũng nói với Tử Hổ: “Ngươi lần sau uống nước phải uống trong này, ngươi xem rất trong.”

Tử Hổ quay đầu không để ý nàng, điều này làm cho Y Na càng kỳ quái.

Từ sau trở về từ lãnh địa của tộc người, hắn liền mang cái dạng này, vẻ mặt giống như bị đả kích rất nặng. Lượng thức ăn ít đi, ngược lại vẫn bắt động vật giống đực trở về, một ngày bắt đến mấy con, ngay cả thịt cũng ăn rất ít, chỉ ăn hạ thể.

Y Na cảm thấy không đúng, sẽ không là nơi đó của hắn sinh bệnh đi, đều nói ăn cái gì bổ cái nấy, chẳng lẽ hắn đang tự trị bệnh sao?

Mà ngày đó, hắn là muốn cho nàng giúp nhìn xem là bị bệnh gì đi, cho nên mới cầm ‘nhánh cây’ đưa lên cho nàng nhìn.

Nhưng lúc ấy nàng rất sợ hãi, không dám nhìn a!

Bây giờ ngẫm lại, việc này thật sự là có thể. Y Na không được tự nhiên đứng lên, nàng rất muốn quan tâm một người bạn cùng phòng, nhưng nơi hắn sinh bệnh hình như không muốn cho người khác biết, lỡ hắn xấu hổ quá thành giận làm sao bây giờ?

Nhưng, Tử Hổ không có tức giận, làm cho nàng rất đau lòng, nhất là khi hắn biến thành mèo to thì hai cái lổ tai cụp xuống, thật sự là vừa đáng yêu lại đáng thương!

Hơn nữa lúc Y Na gọi hắn, hắn sẽ ‘ô’ một tiếng, sau đó đem cả đầu dấu đi, điều này làm cho nàng thậm chí nghĩ, hắn sinh bệnh tất cả đều bởi vì mình.

Chẳng lẽ là, nhịn lâu lắm làm cho hỏng mất rồi?

Nơi này cũng không có bác sĩ chuyên trị khoa nam, vậy chẳng phải là mình làm cho một nam nhân vốn rất lợi hại biến thành thái giám sao, nếu thật sự là như vậy, lỗi của mình rất lớn.

Nghĩ đến đây, Y Na nhịn không nổi nữa, cho dù mất mặt, nàng cũng muốn hỏi rõ ràng rốt cuộc là chuyện xảy ra như thế nào, lỡ mình hơi kích thích một chút hắn liền khôi phục, vậy không phải rất tốt sao.

Nghĩ lại lại thôi, nếu hắn khôi phục, vậy chẳng phải mình thành đối tượng thí nghiệm lâm sàng sao?

Lần này lại đến phiên Y Na rối rắm, nàng thương con mèo to kia, lại sợ mình biến thành thức ăn trong miệng mèo. Vừa từ chối liền qua ba ngày, mèo to trở thành tình trạng trừ bỏ nơi đó của động vật giống đực, ngay cả thịt cũng không ăn. Sau khi ăn, hắn liền biến hình cọp nằm im, rất ít nhúc nhích.

Y Na thật sự thật sự không nhẫn tâm nhìn tiếp, đi lên nhỏ giọng nói: “Tử Hổ, ngươi sinh bệnh hả?”

Tử Hổ nghe nàng nói chuyện, liền lúc lắc một cái lổ tai, sau đó hai chân trước vươn ra che đầu, cúi đầu kêu to một tiếng, hình như có ủy khuất vô hạn không biết kể ra với ai.

Y Na nói: “Ách…… Làm sao không thoải mái, có thể cho ta xem không?”

Cái lổ tai Tử Hổ giật giật, tiếp tục che đầu.

Y Na nhìn hắn không phản ứng, không thể không đi đến phía sau nghĩ muốn xem xét tình trạng nơi đó. Nhưng Tử Hổ quá nặng, nàng lật không nổi thân thể hắn.

“Có phải nơi đó không thoải mái hay không, ngươi động một chút cho ta xem xem.”

Tử Hổ chính là bất động, còn nâng chân sau làm như che lại.

Y Na càng thêm hoài nghi, sẽ không tới nông nỗi không thể nhìn đi! Tuy nói thứ gì kia cả ngày lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt thực chướng mắt, nhưng đột nhiên không thấy được, ngược lại giống như thiếu chút gì đó. Nhất là đối với Tử Hổ, hẳn là là tương đương với chuyện trọng đại đi!

Nếu không, hắn cũng sẽ không nổi điên liên tục bắt động vật giống đực, lỡ bắt hết động vật giống đực nơi này, như vậy quần chủng động vật chẳng phải là tuyệt chủng sao?

Nhưng mà, đầu tiên nàng phải chứng minh con cọp này sẽ không đoạn tuyệt nòi giống, nếu không nghiệp chướng của nàng liền nặng nề.

Y Na quỳ trên mặt đất, dùng sức lòn tay vào phía dưới cái bụng Tử Hổ, nghĩ muốn thăm dò thứ kia, rốt cuộc có phải đã vỡ vụn hay không.

Tử Hổ quay đầu lại nhìn nàng một cái, sau đó lại kêu nhỏ một tiếng quay đầu đi, vẻ mặt vẫn là bị thương.

Trong lòng Y Na mềm nhũn nói: “Ta sẽ không thương tổn ngươi, chính là nhìn một cái, ách…… Đụng đến rồi, đây là sưng lên sao, làm sao lớn như vậy……” Không nên là động dục đi, cũng không có cái gì kích thích nó mà.

Rốt cục Y Na nhẹ nhàng muốn kéo tay ra.

Đại khái là Y Na vụng về, Tử Hổ sợ đau, cho nên trở mình xoay người một cái cho Y Na lấy tay.

Cái này làm cho Y Na không cần lôi ra cũng thấy được thân đại thụ kia, hơn nữa nó co dãn vô cùng tốt. Hắn nghiêng người, cái cây liền mạnh mẽ nhảy dựng, làm tay Y Na văng ra thật xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.