Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 353: Chương 353: Ra mắt




“Thần Dật... anh lẽ nào... không muốn biết vì sao em lại muốn anh giúp em đối phó với Ngự Ngạo Thiên sao?” Trong xe, nét mặt của Dao Dao đột nhiên trầm xuống, cô chăm chú nhìn về con đường trước mặt mà nói ra câu này.

“Hắn có liên quan đến cái chết của mẹ em?”

Cô lập tức quay đầu lại nhìn vào mặt hắn. Hóa ra, Phong Thần Dật đã sớm đoán ra rồi?

Nhưng cô vẫn muốn để cho Phong Thần Dật hiểu rõ ràng hơn một chút. “Vâng, đây chính là lý do mà em muốn anh giúp em, em muốn anh giúp em trả thù!”

“Anh biết em muốn nói gì với anh, không cần nhắc lại nữa. Anh vẫn muốn nói lại với em điều này, em không yêu anh cũng không sao, anh yêu em là đủ rồi.” Dứt lời, hắn quay đầu lại, mỉm cười với cô.

Nụ cười của hắn giống như một lưỡi dao sắc nhọn, đâm thẳng vào trái tim cô.

Ôi, quanh đi quẩn lại vẫn là trở về bên cạnh người đàn ông này, nếu như tất cả có thể diễn ra sớm một chút, ít nhất trong lòng cô lúc này cũng sẽ không cảm thấy khó chịu như vậy.

Không bao lâu, chiếc xe đã dừng lại trước một căn biệt thự sang trọng.

Nhìn từ xa giống như một lâu đài, nằm ở trung tâm thành phố, diện tích đất rộng như một cái công viên khổng lồ. Người qua đường nhìn thấy căn biệt thự lộng lẫy này sẽ không kìm được mà khen ngợi một câu “Nhìn thấy chưa, đây chính là biệt thự của nhà họ Phong.”

Biệt thự nhà họ Phong có thể nói là một trong mười biệt thự sang trọng nhất trên toàn thế giới.

Xuống xe, người hầu lái chiếc xe của Phong Thần Dật vào gara. Hắn cầm tay Dao Dao bước vào bên trong nhưng Dao Dao giống như một khúc gỗ đứng yên không nhúc nhích.

“Sao thế?”

“Em, em hơi lo lắng.” Đây dù sao cũng là lần đầu tiên cô đi gặp gia trưởng, hơn nữa còn là lần đầu tiên đi ra mắt, chắc chắn không tránh khỏi sự lo lắng.

“Em không cần phải lo lắng. Chỉ là hình thức mà thôi, chúng ta nói với ba anh một tiếng là được rồi.”

Mặc dù hắn nói vậy nhưng cô chỉ là một sinh viên bình thường, gia đình Phong gia có danh tiếng như vậy có thể chấp nhận cô sao? “Nếu... nếu như... ba của anh không đồng ý thì sao?”

“Anh nói rồi, chỉ là thông báo với ông ấy một tiếng mà thôi, đồng ý hay không đồng ý đều không có liên quan đến ông ta.”

“Sao...” Điều này không tốt.

“Nào, vào trong với anh.” Vừa nói Phong Thần Dật cầm tay Dao Dao cương quyết bước vào trong biệt thự.

“Nhị thiếu gia.” Ngay khi cánh cửa được mở ra, hơn hai mươi người hầu gái đứng ở hai bên lối vào đồng loạt cúi đầu.

Thuận theo những gì nhìn thấy trên lối vào, căn phòng này giống như phòng triển lãm của thời La Mã cổ đại, đi mãi không thấy lối ra.

Đây nào được coi là nhà, hoàn toàn chính là cung điện mới đúng.

Đi được vài phút, cuối cùng cũng đến được đại sảnh.

Ba của Phong Thần Dật, Phong Tiêu đang ngồi trên một chiếc ghế sofa tráng lệ, ngồi bên cạnh ông ấy là Phong Thần Duệ và một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.

“Ba.” Phong Thần Dật chậm rãi bước vào, cúi đầu một chút.

“Bác, bác trai, cháu chào bác.” Dao Dao lo lắng gật gật đầu.

Phong Tiêu chỉ nhìn qua Dao Dao một cái, sau đó toàn bộ đều hướng ánh mắt sang Phong Thần Dật: “Hừ, Thần Dật, nếu không phải anh nói anh đưa bạn gái đến gặp tôi, có lẽ cả đời này tôi cũng không đợi được anh trở về cái nhà này?”

“Ba, ba cũng biết, công ty gần đây rất bận, từ chỗ con ở đến công ty cũng khá thuận tiện.”

“Bận! Bận! Bận! Anh trai của anh không phải cũng cùng công ty với anh sao, sao nó có thể về nhà mỗi ngày mà anh thì không?”

“Ba, ba đừng lúc nào cũng trách mắng Thần Dật, em ấy lần đầu dẫn bạn gái về ra mắt, ba không giữ thể diện cho nó sao?” Phong Thần Duệ ở bên cạnh giả vờ nói đỡ cho em trai mình, ánh mắt xảo trá từ từ chuyển sang Dao Dao: “Ôi, Thần Dật, bạn gái của em trông quen lắm, à, liệu có phải... lần trước anh và ba đến nhà em... có phải đã gặp cô ấy rồi?”

Sau khi Phong Thần Duệ nói xong, khuôn mặt của Dao Dao rõ ràng rất lo lắng.

Đúng vậy, lần trước đã gặp ba của Phong Thần Dật rồi, lúc ấy, khi Phong Thần Dật giới thiệu cô, hình như có nói cô là... “tình một đêm.”

Thôi xong, Phong Thần Duệ vào lúc này lại nhắc lại chuyện đó, chỉ khiến cho hình ảnh của cô trước mặt vị phụ huynh này thấp kém hơn nhiều.

“Thần Duệ, lời này của con khiến ta nhớ ra rồi.” Phong Tiêu từ từ chau mày: “Thần Dật, đây là chuyện gì? Không phải chỉ là đối tượng để đùa vui thôi sao? Sao lại trở thành bạn gái rồi?”

“Ba, lúc đó là con ăn nói thiếu suy nghĩ, thực ra con và Dao Dao hồi còn đi học đã yêu nhau rồi.”

“Ồ? Lúc ở Nhật Bản sao?”

“Vâng ạ!”

Có câu này của Phong Thần Dật, ánh mắt của Phong Tiêu rõ ràng thay đổi một chút. Dù sao đứa con này cũng đã 22 tuổi rồi, cũng là lần đầu dẫn bạn gái về nhà, thân làm ba không nên quá đáng với con trẻ: “Cháu gái, cháu tên là gì?”

“Dạ thưa bác trai, cháu là Lạc Dao Dao ạ.”

“Ồ, ngồi xuống nói chuyện đi.” Phong Tiêu chỉ vào chiếc ghế sofa ở đối diện.

Phong Thần Dật và Dao Dao lúc này mới ngồi xuống, đối với một gia đình danh gia vọng tộc như thế này quy tắc rất nhiều, Phong Tiêu nếu như không mở lời cho phép họ ngồi, chính là ngay cả Phong Thần Dật là con của ông cũng không được ngồi.

“Lạc tiểu thư, ba mẹ của cô làm nghề gì?”

Nghe thấy câu hỏi này, lông mày của Dao Dao nhíu lại, cô căn bản không hề xấu hổ khi nói ra nghề nghiệp của ba mẹ mình, chỉ là mẹ của cô vừa mất, lại bị nhắc lại nỗi đau này, trong lòng khó tránh khỏi nỗi đau lại hiện về.

Phong Thần Dật lúc này cảm nhận được sự khó xử của Dao Dao, vội vàng cắt ngang câu chuyện: “Ba, những việc liên quan đến Dao Dao hãy để con nói với ba sau, hôm nay con đưa Dao Dao đến đây, không chỉ là chính thức giới thiệu với ba cô ấy chính là bạn gái của con, mà còn muốn nói với ba, con muốn kết hôn với cô ấy.”

“Kết hôn?” Phong Tiêu vừa nghe xong những lời này liền trợn tròn mắt: “Thần Dật, kết hôn không phải là chuyện đùa, con đã nghĩ kỹ chưa?”

“Tất nhiên ạ.” Hắn mỉm cười, liếc nhìn sang Dao Dao: “Con và Dao Dao đã quen nhau sáu năm rồi. Vì vậy con rất chắc chắn cuộc hôn nhân này.”

“Đây... Chuyện này quá vội vàng rồi.” Phong Tiêu khó xử chau mày: “Lạc tiểu thư, cô bây giờ đang làm nghề gì?”

“Cháu, cháu vẫn là một sinh viên ạ, thưa bác trai.”

“Vẫn đang đi học? Vậy ba mẹ cô đã đồng ý cuộc hôn nhân này hay chưa?”

“Ba mẹ...”

“Phong Thần Dật đang định ngắt lời, Dao Dao nắm lấy tay hắn, lắc lắc đầu biểu thị cô không sao, bèn trả lời: “Thưa bác trai, ba cháu mười ba năm trước đã qua đời vì một vụ tai nạn giao thông, mẹ cháu mất ngày trước... cũng mất rồi ạ.”

“Như vậy à.” Phong Tiêu lịch sự thở dài nhưng trong chốc lát ánh mắt của ông trầm xuống, lạnh lùng nói: “Lạc tiểu thư, đối với hoàn cảnh của cô, tôi thật sự chia buồn. Nhưng... cuộc hôn nhân này, tôi phản đối!”

Phong Thần Dật đã sớm biết ba mình sau khi nghe được thân thế của Dao Dao chắc chắn sẽ từ chối cuộc hôn nhân này.

Trước tiên đừng nói đến việc xuất thân của Dao Dao là một điều phổ biến, chỉ riêng một điểm là không có ba mẹ, đừng nói là gia tộc quyền thế nhà họ Phong, một gia đình bình thường có lẽ cũng không có cách nào chấp nhận được.

“Ba, đây là chuyện của con, hôm nay con chỉ đến đây để thông báo với ba chuyện này, chúng con xin đi trước.” Nói xong, hắn cầm chặt tay Dao Dao, lạnh lùng đứng dậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.