Thục Nữ Dụ Phu

Chương 91: Chương 91: Thiếu






Edit: windy

Xung quanh hết sức trầm mặc, Cửu vương mở miệng: “Từ khi Chu Lãng từ Tây bắc trở về, vẫn chăm chỉ vươn lên, hiện giờ đã đến quan ngũ phẩm, cũng được hoàng huynh ca ngợi nhiều lần, nghiễm nhiên đã trở thành người kế thừa tước vị tốt nhất. Nha hoàn Chu gia không có khả năng bị người khác lợi dụng, nhất định là trong nhà có kẻ làm chủ. Chu Thiêm có hai người con trai, mưu hại A Lãng bất nghĩa, đương nhiên liền không thể kế thừa tước vị. Nói không chừng đây là bí quá hóa liều dùng khổ nhục kế.”

Quận vương phi Thôi thị nhăn mày, mắt phượng mở ra: “Tiểu cữu cữu có ý gì, là nói Đằng nhi tự biên tự diễn khổ nhục kế hả?”

Cửu vương không sợ bà ta, chẳng hề để ý nói: “Hắn không có đầu óc, chỉ sợ là có người ở phía sau chỉ dẫn thôi.”

Thôi thị vừa nghe xong như gà xù lông lên, phù phù một tiếng quỳ xuống bên cạnh con trai: “Hoàng thượng, người thân là cữu cữu, người nghe tiểu cữu cữu nói xem, ý của hắn chính là ta làm chuyện này rồi. Trời đất chứng giám, ta sao có thể lấy con trai mình ra mạo hiểm được. Chỉ là ngày thường ta cùng tiểu mợ không vừa mắt, tiểu cữu cữu cũng thường xuyên nhìn ta không vừa mắt, Hoàng thượng…”

Hoàng thượng không kiên nhẫn liếc nhìn bà ta một cái, trong lòng càng giận hơn. Kiều nữ trong nhà Nhị hoàng tỷ giống mẫu thân bà ta kiêu căng vô lễ, còn không chịu nhận tật xấu lên người. Cảm thấy bản thân cực kì hoàn mỹ, đều là lỗi của người khác. Mẫu thân như vậy, có thể dạy được đứa con ngoan?

Cận thị quét mắt nhìn Quận vương phi một vòng, trong lòng cười thầm. Xem ra bà ta tính toán không có sai, cho dù cái này không cắn lên trên người Chu Lãng được, cũng sẽ không có ai nghi ngờ tới bà ta. Quận vương phi ngốc nghếch này sẽ trở thành người tự tìm khổ, cho dù không thể làm cho đôi bên tổn hại, làm ngư ông đắc lợi, có thể làm một bên tổn thương cũng không tồi rồi, về sau có cơ hội lại diệt trừ bên còn lại.

Hoàng thượng không muốn nghe cháu gái bên ngoại dong dài không nhận tội nữa, vung tay áo phân phó đem nha hoàn Tiểu Du mang ra ngoài nghiêm hình tra tấn, cần phải khiến cho nàng ta khai ra chủ nhân phía sau.

Mới đánh 30 gậy, Tiểu Du liền không chịu được, nhận tội là bị Quận vương phi Thôi thị sai bảo. Kim Ngô Vệ truyền lời vào đại sảnh, Thôi thị lúc ấy điên cuồng chối: “Ta không có, không có, ta không làm, có người đổ oan cho ta, có người cố ý sai nàng ta nói như vậy, ta bị oan, Hoàng thượng… Nếu có nửa lời dối trá, ta sẽ chết không tử tế, bị trời đánh…”

Thôi thị lớn tiếng gào khóc, hoàn toàn mất đi phong thái của quý phụ, thấy biểu cảm thờ ơ của Hoàng thượng, không thể không xoay người quỳ bò tới bên chân trưởng công chúa, xin bà cho bà ta một lời công bằng.

Chu Lãng ở một bên lẳng lặng nhìn, thấy thê tử mệt mỏi, liền đón nữ nhi qua, thấp giọng nói chuyện với nàng, dỗ nàng đừng khóc. Trước đó, hắn cảm giác mưa gió sắp đến, nhưng rốt cuộc là ai sẽ ra tay, hắn cũng không xác định rõ được. Nhưng giờ phút này, hắn đã có thể xác định không phải Thôi thị làm rồi.

Nhưng hắn không muốn giúp bà ta rửa oan, năm đó mẫu thân hắn cũng bị hãm hại, chịu bao ấm ức, khi đó tuổi còn nhỏ, cho rằng những chuyện xấu này đều là Thôi thị làm, hiện tại xem ra khả năng còn có người khác đục nước béo cò. Như vậy cũng được, ác nhân bị người khác đen ăn đen, tự hại mình, ngược lại bản thân đỡ phải ra tay rồi.

Trong lòng Trưởng công chúa âm thầm hạ quyết định, xoay người sang chỗ khác xoay trong cánh tay chỉ tới phía Cận thị: “Đồ khốn nạn, ngươi làm trò gì, còn không thừa nhận sao?”

Cận thị tuyệt đối không nghĩ tới Trưởng công chúa có thể nhìn thấu toàn bộ, ánh mắt kinh ngạc ngây ngốc nhìn bà, cũng đã quen che dấu đi.

Sự việc phát triển cực kì đột nhiên, biểu tình mỗi người đều dễ dàng bán đứng chính mình, Cận thị lo sợ nghi hoặc, ánh mắt lo lắng bán đứng chính mình, khiến mọi người nghi ngờ.

Đáng tiếc Trưởng công chúa không nhìn tới, vốn là cố ý vu oan cho bà ta, cũng không nhìn biểu tình của bà ta, mà chỉ cúi mắt xuống nhìn chằm chằm mặt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.