Thương Định Đầu Tiên: Khuất Phục Chồng Ác Ma

Chương 167: Chương 167: Đám cưới 8




Editor: Waveliterature Vietnam

Dạ lão thái gia nhìn thấy thái độ kiên định của Dạ Diễm khuôn mặt ông nở một nụ cười hạnh phúc. Ông không nhìn nhầm. Dạ Diễm đã dần yêu Thiên Vũ rồi!

Đây là kết quả mà Dạ lão muốn thấy. Chỉ còn một bước nữa thôi. Miễn là họ chính thức thành vợ chồng, ông sẽ không bao giờ để ai phá vỡ hôn nhân của họ.

Lúc này, điện thoại di động của Dạ lão đột nhiên rung lên. Ông chỉ mới vừa tắt điện thoại di động của Dạ Diễm thì điện thoại di động của ông cũng có một cuộc gọi đến. Tư Cầm và Thẩm Ngưng không dám gọi cho anh ta vì không muốn làm phiền Dạ Diễm. Nhưng bây giờ lại có cuộc gọi, hẳn là có chuyện lớn xảy ra rồi.

Dạ lão lấy điện thoại di động ra. Đó là cuộc gọi từ người quản gia. Ông đi sang một bên để trả lời điện thoại...

**

Vị linh mục gật đầu hài lòng và quay sang nhìn Thiên Vũ. Ông ta trịnh trọng hỏi: “Lam Thiên Vũ, con có muốn sẵn sàng trở thành vợ của anh ấy chưa? Bất kể bệnh tật hay già yếu, hay vì bất kỳ lý do nào khác. Con có muốn chăm sóc anh ấy, tôn trọng anh ấy, bao dung anh ấy, chấp nhận anh ấy và luôn chung thủy với anh ấy đến cuối đời không? “

“Con...” Thiên Vũ gần như thốt ra những từ “Con sẵn sàng”, nhưng vào thời điểm quan trọng, cô vô tình nhìn thấy Kinh thánh trước mặt linh mục, như một tiếng chuông báo động nặng nề đến trái tim cô. Giống như một ca nước lạnh dội từ trên đầu xuống, những ảo tưởng đẹp đẽ đó cũng bị trôi theo.

Cô nhìn chằm chằm vào Kinh thánh với sự lo lắng, cảm thấy như một kẻ tội lỗi không có lương tâm, như thể tất cả các phước lành xung quanh cô đã bị kết án, lên án cô vì coi thường đạo đức, coi thường lương tâm của cô, kết hôn với con quỷ Dạ Diễm, cô đứng trong hoảng loạn, mà không thể nói một lời.

Nụ cười trên khuôn mặt của Dạ Diễm lúc này cũng dập tắt, nét mặt trở nên cứng đờ, đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Thiên Vũ, hai bàn tay nắm chặt thành nắm đấm và nhịp tim điên cuồng gần như đập vào ngực.

Những vị khách lo lắng nhìn nhau.

Những người trong Dạ gia cau mày và nhìn vào cô.

Thẩm Tang Hải cũng cau mày nhìn Nhược Băng, bà cúi đầu xuống, đôi mắt hơi khó chịu. Ông đoán đã có chuyện gì đó, ông thì thầm, “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Nhược Băng nhìn Tang Hải một cách phức tạp, bà liếm môi, không biết trả lời thế nào, bà chưa bao giờ cưới ông trong nhiều năm, nhưng lần này, bà không nhắc đến ông.

Nhược Băng cau mày và nhìn chằm chằm vào đồng hồ lớn treo trên tường nhà thờ, đến thời điểm quan trọng này, vẫn không rõ phía Tiêu Hàn như thế nào rồi? Có phải kế hoạch thất bại rồi không?

Giới truyền thông, các máy quay, thậm chí cả các đài truyền hình Mỹ cũng có mặt để phát trực tiếp đám cưới của hai người.

Nếu đám cưới bị hủy bỏ, Dạ Diễm sẽ trở thành trò cười của cả thế giới. Bất cứ khi nào anh xuất hiện, anh sẽ bị chế giễu với một cái nhìn kỳ lạ của mọi người. Anh sẽ không chịu được cú sốc như vậy đâu.

Trong đám đông, Thảm Ngưng nhìn thấy cảnh này, ánh mắt thể hiện rõ sự thỏa mãn, sung sướng.

Đáng lẽ cô ta đã hành động từ trước nhưng vì còn nghe lời của Nhược Băng nên cô mới chờ đến tận bây giờ.

Tâm trạng của Thẩm Ngưng rất phức tạp. Một mặt, cô hy vọng Thiên Vũ sẽ nói rằng cô ấy không sẵn lòng và hy vọng rằng đám cưới sẽ bị hủy bỏ. Sau đó, mọi thứ có thể được giải quyết.

Mặt khác, cô căm hận Thiên Vũ cực kì, một người đàn ông như Dạ Diễm, tại sao cô lại phải từ chối chứ???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.