Thương Thiên

Chương 108: Q.14 - Chương 108: Thiên quỷ như ý.




Câu cửa miệng của trí giả chính là: mọi sự trên thế gian chotới bây giờ không baogiờ cósự trùng hợp ngẫu nhiên, nếu như thực sự có, vậy đó chính là âmmưu cùng quỷ kế.

Chu Khang Cảnh vàTriệu Thiên Cân đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên không phải là vìtầm bảo hay đingang qua, kẻ mùcũng nhìn rađược, mục tiêu bọn họ tới đây là vì LýNhạc Phàm.

Đối với ânoán giữa haivị lão đại và LýNhạc Phàm, những tu sĩ ởđây cũng không rõràng cholắm, bọn họ chỉ biết giữa haibên cócừu hận sinh tử. Tranh đấu giữa Thiên đạo cường giả như vậy, không phải làthứ màđám người bọn họ cóthể nhúng tayvào.

Vì vậy không ítngười cótâm tưrời đi, lặng lẽ phi raphía biên giới, chuẩn bị rời đi.

- LýNhạc Phàm, ngay cả Cổ hoang thú cũng không thể giết chết ngươi, mệnh của ngươi đúng làcứng a, ha ha.

Triệu Thiên Cân nở nụ cười ônhòa, trong mắt lóe lên vẻ âmngoan.

Lửa giận hừng hực, sát ýngập trời!

Cừu nhân gặp mặt, khiến người tađỏ mắt!

Trong sát nathấy haingười xuất hiện, sát ýtoàn thân Nhạc Phàm không khống chế được màbạo phát. Một cỗ sát ýnồng đậm baophủ đỉnh núi, ngay cả khí tức của địa sát chihỏa cũng bị lumờ.

Chu Khang Cảnh không để ýtới ánh mắt giết người của LýNhạc Phàm, nói:

- LýNhạc Phàm không nghĩ tới chúng talại gặp nhau sớm như vậy, ngươi còn nhớ lời tanói haykhông? Lần saugặp mặt chính làtử kỳ của ngươi! Lần này ngươi đừng hyvọng VôDanh Đại Tôn sẽ tới cứu ngươi, hắn hiện tại đang cùng mấy vị Đại Tôn ởmột chỗ, ốc còn không mang nổi mình ốc. MàCổ Vực cómười giới, trừ phicác bằng hữu của ngươi ởcùng một giới, bằng không không ai cóthể trong một thời gian ngắn chạy tới đây. Vìvậy, lần này ngươi chết chắc rồi.

-Các ngươi saolại ởcùng một chỗ? Saolại biết ta ởđây?

Hai mắt Nhạc Phàm đỏ lên, cónén sự tức giận lạnh lùng nhìn đối phương. Theo hắn biết, Thập Phương chimôn bởi vì cũkỹ, chonên không thể bình thường thông hành, vìvậy mỗi một người tiến vào đều tới những địa phương khác nhau, căn bản không thể xác định vị trí. MàThập Phương giới rộng nhưu vậy, hắn tuyệt đối không tintrên thế gian lại cóchuyện tình trùng hợp như vậy, để cho haingười cùng xuất hiện ởmột chỗ.

Thấy LýNhạc Phàm hỏi, ChuKhang Cảnh mỉm cười nói:

- LýNhạc Phàm, rất ngạc nhiên đúng không? Ha ha,trên thế gian này còn córất nhiều thứ ngươi không biết tới, chỉ là, dù saongươi cũng sắp chết, cónói chongươi cũng không sao...

Híp mắt lại, ChuKhang Cảnh thẳng thắn nói:

-Lần trước, Cực Kiếm Đại Tôn đã hạ trên người chúng taKiếm hồn ấn ký, ấn kýnày chính là domột tiathần hồn của Đại Tôn biến thành, vôluận làcách xa baonhiêu đều cóthể dựa vào nó màcảm ứng. Hiện tại hẳn ngươi đã rõ, vì saochúng talại xuất hiện ởnơi này, vì saolại biết ngươi ởđây.

- Ýngươi muốn nói, Cực Kiếm Đại Tôn đã sớm lưu lại ấn kýtrên người ta?

Nhạc Phàm ngẩn ra,không khỏi nhớ tới tràng cảnh giao thủ với Cực Kiếm Đại Tôn.

Cực Kiếm Đại Tôn xuất thủ ngăn cản hắn truy sát ChuKhang Cảnh, cùng đối chiêu với hắn, nếu như trên người hắn quả thực cóKiếm hồn ấn kýđúng như lời ChuKhang Cảnh nói, hẳn làđã bị hạ lúc hắn trúng chiêu.

Nhạc Phàm tự hỏi, giữa hắn vàCực Kiếm Đại Tôn không có ânoán gì, cho dù làcó, cũng chỉ có MaMôn màthôi. Rốt cuộc là vìcái gì, không ngờ đường đường làĐại Tôn lại đi thitriển thủ đoạn titiện với một vãn bối như vậy.

Sát ýtrong lòng càng ngày càng nặng, cho dùNhạc Phàm không biết Cực Kiếm Đại Tôn xuất phát từ mục đích gì màtính toán hắn, thế nhưng cũng không ngăn cản được sát tâm của hắn dành choCực Kiếm Đại Tôn.

Thấy đối phương sắc mặt âmtrầm, trong lòng ChuKhang Cảnh sảng khoái không gìsánh được, ravẻ cảm khái nói:

- LýNhạc Phàm ơi là LýNhạc Phàm, cóthể khiến chomột vị Đại Tôn đích thân đối phó ngươi, ngươi cũng nên cảm thấy tự hào đi a!Ngươi yên tâm, chờ sau khingươi đi, ta xemđem đám người Thiết Huyết xuống đó cùng ngươi.

Về phần câu nói kế tiếp của ChuKhang Cảnh, ngay cả một chữ Nhạc Phàm cũng không cónghe lọt tai, hắn cũng không hỏi vìsao. Lúc này, trong lòng của hắn tràn ngập cừu hận vàphẫn nộ.

Lập tức, thân ảnh Nhạc Phàm khẽ động, trực tiếp vọt tới, chiến đao màu đỏ tươi xuất hiện trong tay...

Sát! Sát! Sát!

Đao thế hung mãnh, mỗi một đao đều mang theo hận ýhơn mười năm của Nhạc Phàm.

Chu Khang Cảnh vàTriệu Thiên Cân mặt ngoài giả vờ cười nhạt, thế nhưng trong lòng cũng không dám chậm trễ, haingười vội vãvận chuyển chân nguyên bảo vệ bản thân. Cùng lúc đó, Triệu Thiên Cân tế ramột kiện kỳ bảo hình thoi, huyền phù trên đỉnh đầu.

Vật vừa xuất hiện, nhất thời tản rahàn quang chói lóa, hình thành một đạo láchắn quỷ dị, đem ChuKhang Cảnh vàTriệu Thiên Cân baophủ vào trong.

Ầm ầm... Đang Đang....

Từng tiếng trầm muộn như búa tạ đạp vào taimọi người, chỉ thân đao thế của Nhạc Phàm bị đạo láchắn kiaphản lại.

-Đó... Đó là" Thiên Quỷ Như ÝTác".

Mật Chỉ Hà checái miệng nhỏ nhắn của mình, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.

"Thiên Quỷ Như ÝTác" chính làmột kiện kỳ bảo cửu phẩm dođích thân Cực Kiếm Đại Tôn luyện chế, quỷ dị khó lường, vừa cóthể công lại cóthể thủ, còn cóthể mêhoặc tâm trí mọi người, làchí bảo trấn giáo của MaMôn, dưới tình huống bình thường sẽ không đơn giản màxuất ra.

Khóe mắt của Ấn Vô Tàcũng giật giật, nhìn qua cóchút hả hênói:

- Hay chomột kiện "Thiên Quỷ Như ÝTác". Lợi hại! Lợi hại! Xem ralần này MaMôn đã xuất rađủ tiền vốn, nhất định phải đưa LýNhạc Phàm vào chỗ chết mới cantâm a!Chỉ lànhư vậy là haynhất, bản công tử đỡ phải động thủ! LýNhạc Phàm, lần này ngươi chết chắc rồi, không ngờ lại bị Cực Kiếm Đại Tôn hạ Kiếm hồn ấn. Thiên hạ này hiện tại không còn chỗ chongươi dung thân nữa rồi. Ha ha.

....

Uy lực của cửu phẩm kỳ bảo quả nhiên bất phàm, mặc chongoại lực cường đại ra sao nóvẫn không mảy mayrung động.

Trong cương tráo, ChuKhang Cảnh vàTriệu Thiên Cân cười dài nhìn LýNhạc Phàm, đắc ý,trào phúng...

Đang! Đang!

Một đao rồi lại một đao, Nhạc Phàm chỉ cảm thấy bản thân mình giống như đang đánh vào một cục bông, không thể xuất ranửa điểm khí lực, hơn nửa lực lượng thân thể của hắn không ngừng xói mòn, dường như bị đối phương hấp thu.

-Đây là uylực của cửu phẩm kỳ bảo sao?

Mặc dùNhạc Phàm biết tới cửu phẩm kỳ bảo, hơn nữa lại từng dùng qua, thế nhưng hắn chưa baogiờ nghĩ tới cửu phẩm kỳ bảo có baonhiêu uylực. Cho dù làlúc ởtrên Đăng Thiên Thai Mộ Dung Ngạo Hàn tế xaTrấn Hồn Ấn cũng không có uylực lớn như vậy.

Kỳ thực, Nhạc Phàm nghĩ sairồi, lúc đầu Mộ Dung Ngạo Hàn không phải đối thủ của hắn, vìvậy hắn chỉ cảm giác được một bộ phận uylực nhonhỏ của Trấn Hồn Ấn màthôi.

Tuy nói bát phẩm vàcửu phẩm chỉ kém nhau một phẩm, thế nhưng uylực chênh nhau giống như trời vàđất.

Cửu đại diện chocực hạn, tới cực hạn, thứ diễn sinh rakhông phải làlực lượng mà là quytắc, quytắc trong thiên địa. Mà"Thiên Quỷ Như ÝTác" này diễn biến ra quytắc đó chính làbiến hóa, phòng ngự biến ảo vôhình, tấn công thì biến ảo thành "cảnh", vừa cóthể vây khốn vàdiệt sát, tuyệt đối làkỳ bảo đứng số một số haitrong cửu phẩm.

-Được rồi, nhanh chóng động thủ đi, miễn chođêm dài lắm mộng.

Triệu Thiên Cân biến đổi thủ quyết, "Thiên Quỷ Như ÝTác" trên đỉnh đầu khẽ runlên, hóa thành một đám mây đen... Đám mây đen này quá mức cổ quái, dường như cóthể xuyên quasự cản trở của không gian, vôthanh vôtức xuất hiện trên đỉnh đầu LýNhạc Phàm, từng chút, từng chút, baovây hắn lại.

Cùng lúc đó, trong tay ChuKhang Cảnh xuất hiện một thanh kiếm, hướng về phía Nhạc Phàm đánh tới.

Kiếm vừa xuất, giống như làrồng bayphượng múa, tử khí ngập trời, quang hoachói mắt, giống như đế vương cao caotại thượng, thống lĩnh vạn vật, khiến chovạn vật thần phục.

Nó chính làđế đạo chikiếm -Xích Tiêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.