Tập đoàn Phượng Hoàng đang phát triển nhanh chóng, có ông chủ như Lục
Thiếu Hoa đích thân ra mặt chỉ đạo, nhân viên ở dưới bỗng chăm chỉ một
cách khác thường. Có thể nói mà không do dự, Tập đoàn Phượng Hoàng không có Lục Thiếu Hoa trực tiếp chỉ đạo giống như một chiếc xe ngựa có hai
ngựa, động lực thì đủ, nhưng chưa đến cực điểm, mà Tập đoàn Phượng Hoàng có Lục Thiếu Hoa chỉ đạo trực tiếp thì như là chiếc xe bốn ngựa kéo,
tràn đầy động lực.
Tình huống như hiện nay, toàn thể Tập đoàn
Phượng Hoàng đều rất nỗ lực, sự phát triển của tập đoàn cũng đạt được
hiệu quả rõ ràng, cứ như vậy trôi qua bốn năm liền, khi lịch giở đến năm 2006, tổng kết của một năm cuối cùng đã tới.
Không sai, việc Lục Thiếu Hoa đích thân chỉ đạo là vào cuối năm 2001, cách năm mới 2002
cũng chỉ còn mấy ngày thôi, gần như có thể không tính toán gì, giờ thời
gian đến tháng một năm 2006, nói là đã qua bốn năm cũng không quá chút
nào.
Nói thật, bốn năm qua, Lục Thiếu Hoa rõ ràng cảm thấy Tập
đoàn Phượng Hoàng đã khác xưa nhiều, không chỉ là về mặt phát triển mà
còn là sự đoàn kết của nhân viên, Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy, giờ Tập
đoàn Phượng Hoàng là một thể thống nhất, trên dưới một lòng, không ngừng đưa Tập đoàn Phượng Hoàng lên tới đỉnh cao.
Nhưng giờ Lục Thiếu
Hoa đã không còn tâm trí nào để nghĩ lại việc gì đã xảy ra trong suốt
bốn năm qua, giờ cái mà hắn đang nghĩ tới là buổi tổng kết. Mỗi năm một
lần, Tập đoàn Phượng hoàng mới tổ chức một cuộc họp tổng kết, lần tổng
kết này người tham gia rất nhiều, trên thì có tất cả các lãnh đạo cao
cấp của Tập đoàn Phượng hoàng, dưới thì có các nhân viên quản lý cấp
dưới.
Mà chủ trì cuộc họp lần này là Lục Thiếu Hoa, trong lòng có áp lực cũng là đương nhiên, may mà Lục Thiếu Hoa có nhiều năm kinh
nghiệm, cũng không đến mức nước đến chân mới nhảy.
Chỉ là Lục
Thiếu Hoa không ngờ, khi hắn bắt đầu viết bài phát biểu bản nháp mới
thấy có rất nhiều số liệu cần tra lại, bất đắc dĩ, Lục Thiếu Hoa cũng
chỉ có thể gọi cho các công ty con, bảo bọn họ mang số liệu một năm qua, Lục Thiếu Hoa chọn thêm một số trọng điểm để cho vào bài phát biểu
nháp, để làm căn cứ thuyết phục.
Mất một ngày, Lục Thiếu Hoa mới viết xong bài phát biểu, ngày thứ hai mới tổ chức họp tổng kết.
Buổi tổng kết họp đến gần năm tiếng đồng hồ, từ tám giờ sáng đến một giờ
chiều, nếu không phải là do nghĩ đến mọi người vẫn còn chưa ăn cơm thì
buổi tổng kết vẫn còn chưa kết thúc được. Nhưng giờ thì cũng coi như là
kết thúc rồi, Lục Thiếu Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn các nhân viên của Tập đoàn Phượng Hoàng lần lượt rời đi, Lục Thiếu Hoa bỗng
nhiên thấy có chút tự hào. Đúng vậy, những người rời khỏi phòng hội nghị đều là trụ cột của Tập đoàn Phượng Hoàng, không có bọn họ thì cũng
không thể có Tập đoàn Phượng Hoàng như hiện giờ.
Ngược lại, có
thể đặt chân vào Tập đoàn Phượng hoàng, lại đảm nhiệm quản lý cấp trên,
cấp trung, cấp dưới, ai ai cũng đều là người có năng lực, đều là nhân
tài trong số những nhân tài, mà những người này đều là nhân viên làm
việc cho mình, thử hỏi sao Lục Thiếu Hoa không thấy tự hào cơ chứ.
Lâu sau, Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, bình tĩnh trở lại, mới phát hiện ra trong phòng hội nghị trừ hắn ra thì chỉ còn mỗi Tần Tịch Thần, lúc này
Tần Tịch Thần ngây người ra nhìn hắn, không làm gì cả.
Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa mỉm cười, sau đó nói
- Đi thôi, về nhà ăn cơm.
Buổi họp tổng kết đã kết thúc rồi, cũng đã bước vào kì nghỉ của Tập đoàn
Phượng Hoàng, kì nghỉ này được một tuần, trừ một vài người trực ban ra
thì tất cả mọi người đều được nghỉ một tuần, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch
Thần cũng vậy, bọn họ cũng cho mình thời gian nghỉ.
Về đến nhà, ăn qua loa bữa trưa, Lục Thiếu Hoa chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi một chút, nhưng bị Tần Tịch Thần gọi lại
- Tiểu Hoa, em muốn đón Vũ Đình qua Hồng Kông, con bé đã tám tuổi rồi, nhưng cứ ở mãi quê bên đó.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa hơi phản ứng không kịp, ngừng một lúc rồi nói
- Phải rồi, Tiểu Vũ Đình đã tám tuổi, cũng là lúc đón con bé qua rồi.
- Anh đồng ý rồi sao?
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa trở về phòng, nhưng hắn không buồn ngủ chút nào, sở dĩ như
vậy vì Lục Thiếu Hoa đã chìm vào trong hồi ức, như Tần Tịch Thần nói,
Lục Vũ Đình đã tám tuổi, nhưng Lục Thiếu Hoa lại để con bé ở bên quê
nhà, chỉ thỉnh thoảng về nhà thăm nó, nhưng lại không cho nó cảm nhận
được sự ấm áp mà bố mẹ mang lại.
Áy này, Lục Thiếu Hoa rất áy
náy, nhưng may mà Tần Tịch Thần nhắc nhở mới không khiến cho Lục Thiếu
Hoa phạm sai lầm lớn, giờ đón con bé qua, bắt đầu bù đắp cho nó cũng
không muộn.
- Haiz…
Nằm trên giường Lục Thiếu Hoa thở dài
một tiếng, suy nghĩ rối loạn, những chuyện đã xảy ra trong quá khứ cứ
lần lượt xuất hiện trong đầu, như là chiếu một bộ phim vậy.
Đặc
biệt là bốn năm nay, bốn năm không hề yên ổn, mặc dù không có sóng gió
gì lớn nhưng Lục Thiếu Hoa rõ ràng cảm thấy những mạch nước ngầm đang âm thầm chảy.
Sự phát triển nhanh chóng của Tập đoàn Phượng hoàng
đã khiến cho tất cả mọi người cảm thấy bất an, liền sau đó là các trở
ngại xuất hiện, may là thực lực của Tập đoàn Phượng hoàng hùng mạnh, lại thêm Lục Thiếu Hoa trí lực hơn người mới có thể vượt qua muôn ngàn khó
khăn, khiến cho Tập đoàn Phượng hoàng đi được đến ngày hôm nay.
Trừ các trở ngại ra, Tập đoàn Phượng hoàng cũng đạt được những thành tích
đáng mừng, đặc biệt là mấy ngành chính của Tập đoàn Phượng hoàng lại
càng phát triển nhanh, làm rất tốt, không ai dám nói hai lời, chính là
kéo dài khoảng cách, nếu không có biến cố gì lớn xảy ra với Tập đoàn
Phượng hoàng thì mười năm cũng không thể bị vượt qua.
Máy tính
Phượng Hoàng, chiếm 73.2% thị phần thế giới, con số này thật đáng sợ.
Nếu là mấy năm trước, có thể chiếm được 60% thị phần cũng còn dễ, nhưng
vì sự gia tăng của thị phần, muốn tiến thêm một bước đã khó lại càng khó hơn.
Mà giờ đã tiến được đến 73.2%, đây là một con số khủng
khiếp, gần như máy tính trên thị trường đều là của Tập đoàn Phượng Hoàng vậy, máy tính của các hãng khác chỉ chiếm một phần nhỏ mà thôi.
Theo sự phát triển của kinh tế, máy tính đã được phổ cập rộng rãi, trên thế
giới có một tỷ người, khoảng trống còn thừa lại là rất nhiều, không đến
nỗi máy tính của các hãng khác không thể tồn tại được.
Máy tính
Phượng Hoàng là như vậy, xe hơi Phượng Hoàng sao lại không như thế chứ,
cùng với sự tiến bộ của kĩ thuật, giờ mối một linh kiện của xe hơi
Phượng Hoàng đều xếp hàng đầu thế giới, có thể nói, đem so sánh với xe
hơi của hãng khác, xe hơi Phượng Hoàng là hoàn mỹ.
Mà cùng với sự gia tăng của dây chuyền sản xuất, phí tổn của xe hơi Phượng hoàng giảm
xuống, giá cả cũng vì thế mà giảm, kết quả là thị phần mà xe hơi Phượng
hoàng chiếm được lại càng lớn, đã chiếm được 66.1% thị phần rồi.
Con số 66.1 cũng mới chỉ là hãng xe hơi Phượng Hoàng mà thôi, phải biết là
xe hơi Phượng Hoàng còn có hai hãng xe hơi nữa, đó là Toyota và
Rolls-Royce, chỉ có điều hai hãng này không phải là thương hiệu kinh
doanh chính của Tập đoàn Phượng Hoàng nên thị phần không được nhiều lắm, chiếm 13% và 2.3% mà thôi.
Máy tính Phượng Hoàng và xe hơi
Phượng Hoàng đạt được những thành tích không thể vượt qua được, nhưng
vẫn không phải là cao nhất, cao nhất là Phượng Hoàng Đằng Tấn, Phượng
Hoàng Đằng Tấn mới là công ty con “khủng” nhất của Tập đoàn Phượng
Hoàng, hiện giờ chiếm 90% thị phần thị trường thế giới, gần như đã bị
lũng đoạn.
Mà Phượng Hoàng Đằng Tấn cũng biến từ một công ty
hàng chục tỷ đô la Mỹ thành một công ty mạng thông tin có thị trường đạt đến hàng trăm tỷ đô la Mỹ. Không sai, hàng trăm tỷ đô la Mỹ, đương
nhiên, đây là tính cả Phượng Hoàng Đằng Tấn, chứ không phải chỉ có một
phần mềm chat QQ.
Phải biết là Phượng Hoàng QQ bao gồm cả tư tấn, vẫn còn các loại game giải trí PC và game online, giá thị trường đạt
đến hàng trăm triệu đô la Mỹ cũng là bình thường.
Điều đáng nói
là, hiện giờ Phượng Hoàng QQ đã hoàn toàn thuộc về một mình Lục Thiếu
Hoa, Mã Hóa Đằng đã rút lui từ ba năm trước rồi, không phải là Mã Hóa
Đằng không muốn tham gia mà là anh ta tự động rút lui.
Nguyên
nhân thì phải nói đến một chuyện xảy ra ba năm trước, ba năm trước, trên mạng xuất hiện một loại virus rất mạnh, loại virus này được tạo ra chỉ
để đối phó với phần mềm chat QQ, người sử dụng chỉ cần khởi động phần
mềm QQ đều bị dính virus.
Cứ như thế, Phượng hoàng QQ cũng bị
cuốn vào, rất nhiều người sử dụng đã từ chối dùng phần mềm QQ, còn có
một số người dùng yêu cầu Phượng hoàng Đằng tấn bồi thường.
Lần
đó, Phượng Hoàng Đằng tấn chút nữa thì phải đóng cửa, may mà thực lực
của Tập đoàn Phượng Hoàng hùng mạnh mới giữ được Phượng Hoàng QQ, cuối
cùng xử lý được virus mới khiến cho phần mềm QQ không bị rơi vào quên
lãng.
Nhưng lần đó, Mã Hóa Đằng lại rút lui, nói đến rút lui cũng là do Lục Thiếu Hoa bảo anh ta chủ động rút, theo lời Mã Hóa Đằng nói
vào lúc đó là anh ta muốn cùng chung sống chết với Phượng hoàng QQ,
nhưng cuối cùng vẫn bị Lục Thiếu Hoa khuyên nên rút lui, Lục Thiếu Hoa
mua lại 20% số cổ phiếu của Mã Hóa Đằng theo giá thị trường, trả cho Mã
Hóa Đằng hàng chục tỷ đô la Mỹ tiền mặt.
Không thể phủ nhận, lúc
đó Lục Thiếu Hoa có chút nham hiểm, thừa cơ hội đó thu cả Phượng Hoàng
QQ thành của mình, nhưng cũng không thể nói là Lục Thiếu Hoa nham hiểm
như vậy, bởi vì một khi sự việc trở nên trầm trọng, không giải quyết
được, vậy thì Phượng Hoàng QQ phải đóng cửa, mà Mã Hóa Đằng cũng không
nhận được một đồng nào, còn có khả năng bị cuốn vào vòng xoáy kiện tụng.
Mã Hóa Đằng bán hết cổ phần, nhưng anh ta vẫn ở lại trong Phượng Hoàng QQ, làm Tổng giám đốc điều hành của công ty Phượng Hoàng QQ, chỉ bớt đi
thân phận cổ đông mà thôi.
Trước đây, Lục Thiếu Hoa cũng từng hỏi Mã Hóa Đằng bán hết cổ phần xong có hối tiếc không, Mã Hóa Đằng trả lời anh ta không hối tiếc, ngược lại anh ta còn phải cảm ơn Lục Thiếu Hoa
nữa.
Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại, Mã Hóa Đằng cũng nên biết tự hài
lòng, 20% cổ phần đổi lại hàng chục tỷ đô la Mỹ, nếu tiêu tiết kiệm một
chút thì cũng đủ để cho con cháu anh ta dùng rồi, quan trọng hơn là Mã
Hóa Đằng giờ đảm nhiệm vị trí Tổng giám đốc điều hành của Phượng Hoàng
QQ, tiền lương mỗi năm và tiền chia lãi cũng được hàng chục triệu đô la
Mỹ, đây chính là hoàng đế làm công, anh ta còn gì không hài lòng nữa.
Nghĩ lại trước kia, anh ta không có một cái gì, nếu không phải là Lục Thiếu
Hoa tìm ra anh ta, anh ta không thể có ngày hôm nay, làm người phải biết cảm ơn, là Lục Thiếu Hoa thay đổi số phận của anh ta, nếu vẫn không
biết hài lòng, vậy thì người như anh ta sẽ bị Lục Thiếu Hoa đá ra khỏi
Phượng Hoàng QQ thôi.
Nhưng cho dù thế nào, Lục Thiếu Hoa vẫn
hoàn toàn nắm giữ Phượng hoàng Đằng tấn, giờ giá trị thị trường của
Phượng hoàng QQ cũng vượt quá hàng tỷ đô la Mỹ, đã trở thành ngón tay
cái của Internet, không ai có thể uy hiếp được địa vị của công ty nữa.
Lẽ nào không phải vậy sao? 90% thị phần thị trường không phải là chuyện
đùa, mười người dùng phần mềm chat thì có chín người dùng QQ, đây là
chuyện trăm năm khó thấy, vạn năm khó gặp.