Vệ tinh truyền thông sở dĩ chế tạo ra nhanh như vậy không thể không nói đến việc hình thành do kết tinh của kĩ thuật, theo như trình độ kĩ thuật của căn cứ Hổ Gầm, muốn chế tạo ra vệ tinh truyền thông thì quá đơn giản, trên bầu trời của căn cứ Hổ Gầm cũng có một vệ tinh tiên tiến như vậy, là do bọn Lý Chí Kiệt phóng, mục đích không cần phải nói, đương nhiên là để duy trì hệ thống truyền thông của căn cứ Hổ Gầm và bảy quốc gia xung quanh.
Mà giờ Lục Thiếu Hoa chế tạo ra hai vệ tinh truyền thông, vậy thì quá đơn giản, đã có kinh nghiệm chế tạo rồi, chỉ cần làm theo thiết kế ban đầu là được, sau đó vận hành thử, không cần phải mất quá nhiều thời gian.
Cũng chính vì như thế, căn cứ mật mới có thể chế tạo ra vệ tinh truyền thông nhanh đến thế, mà cái còn lại Lục Thiếu Hoa cũng không vội, rõ ràng là muốn bọn Tạ Kiên Vĩ tiếp tục nghiên cứu, đợi khi có sự đột phá trong kĩ thuật rồi mới tiếp tục chế tạo.
Nhưng, vấn đề bây giờ là việc vệ tinh gián điệp, đừng quên, mấy tháng trước, Lục Thiếu Hoa đã cho căn cứ Hổ Gầm một khoản tiền, có khoản tiền đó, bọn Tạ Kiên Vĩ cũng có thể hoạt động rồi, Tạ Kiên Vĩ mười mấy năm không về nước lại bước chân về Hồng Kông, báo cáo với Lục Thiếu Hoa, nhận được sự đồng ý của hắn.
Giờ cũng đã qua hơn một tháng gần hai tháng rồi, đã gần hết năm 2001, dự án vệ tinh gián điệp đã sớm bước vào giai đoạn nghiên cứu, kết quả có thế nào cũng có chiều hướng mới, mà Tạ Kiên Vĩ cũng báo cáo lại tiến triển thuận lựi với Lục Thiếu Hoa.
Nhưng Lục Thiếu Hoa biết, nếu vệ tinh gián điệp này lại lắp thêm vũ khí loại nhỏ, vậy thì còn phải nghiên cứu lâu, vì thế, Lục Thiếu Hoa đề nghị bỏ phần vũ khí vũ trụ ra, để phần vũ khí vũ trụ loại nhỏ lắp đặt bên trong lại sau, tạo ra vệ tinh gián điệp trước.
Vệ tinh gián điệp có ý nghĩa chiến lược rất lớn với căn cứ Hổ Gầm, chế tạo ra sớm một chút có thể khiến cho thực lực trên không của căn cứ Hổ Gầm càng mạnh, đối với căn cứ Hổ Gầm rất có lợi, vì vậy, nhanh chóng chế tạo ra dường như chỉ có lợi mà không có hại.
Còn về vũ khí vũ trụ, Lục Thiếu Hoa cũng có ý kiến, từ bỏ nghiên cứu chế tạo vệ tinh bên trong có vũ khí, sửa thành nghiên cứu chế tạo vũ khí vũ trụ đơn thuần. Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn bỏ vệ tinh bên trong chứa vũ khí vũ trụ, mà là lui lại đến sau mới nghiên cứu.
Đây là ý kiến cuối cùng của Lục Thiếu Hoa, không thể phủ nhận, ý kiến này của Lục Thiếu Hoa là phù hợp với hiện trạng của căn cứ Hổ Gầm, không làm chậm quá trình phát triển.
Mấy người Tạ Kiên Vĩ cũng đồng ý với ý kiến của Lục Thiếu Hoa, và sau khi trở về sẽ lập tức sắp xếp làm luôn, thay đổi phương án, tiến hành sắp xếp lớp nghiên cứu theo như Lục Thiếu Hoa nói.
Đến đây, việc của căn cứ mật cũng coi như là kết thúc, Lục Thiếu Hoa cũng không giữ mấy người Lý Chí Kiệt ở lại nữa mà bảo bọn họ quay về cương vị của mình ngay.
Lập tức nơi ở của Lục Thiếu Hoa trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại Lý Thượng Khuê và Hà Cường và một vài cận vệ, còn về những vệ sĩ khác, bọn họ thích làm gì thì đi làm, Lục Thiếu Hoa không quan tâm.
Tại căn cứ Hổ Gầm, sự an toàn của Lục Thiếu Hoa được bảo đảm 100%, không ai có thể làm hại được hắn, đúng vậy, 100%, dù cho có là người trong nội bộ căn cứ muốn giết Lục Thiếu Hoa trong biệt thự cũng là điều không thể.
Đừng quên, nơi Lục Thiếu Hoa ở chính là nơi cư trú của các lãnh đạo cao cấp trong căn cứ, trong đó là số ít những nhân vật quan trọng của toàn căn cứ Hổ Gầm, nơi này cũng coi như là khu vực canh phòng nghiêm ngặt, nếu Lục Thiếu Hoa ở đây mà còn gặp chuyện nữa thì căn cứ Hổ Gầm đã sớm loạn rồi.
Bốn bề vắng lặng, Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy vui vẻ thoải mái, ngủ trưa, sau khi tỉnh dậy bắt đầu vùi đầu vào công việc, công việc này thực ra là xem một số văn kiện điện tử trong máy.
Ngày thứ hai đến châu Phi, Lục Thiếu Hoa bỏ ra một ngày để xem các số liệu về kho dầu mỏ, nhưng thời gian một ngày là không đủ, Lục Thiếu Hoa không thể xem hết được, giờ Lục Thiếu Hoa lại cũng vừa rảnh, có thể tiếp tục xem, tốt nhất là xem hết một lượt các số liệu.
Quả thực, Lục Thiếu Hoa có dự định như vậy, định xem hết toàn bộ các số liệu, cho dù là mất nhiều thời gian nữa Lục Thiếu Hoa cũng phải tiêu hóa hết chỗ số liệu đó.
Lục Thiếu Hoa cũng đang làm như vậy…
Chỉ là Lục Thiếu Hoa không ngờ, mất đến một tuần, cho đến một tuần sau, Lục Thiếu Hoa mới hoàn toàn tiêu hóa hết chỗ số liệu đó. Đương nhiên, trong một tuần này, bọn Lý Chí Kiệt cũng có một số việc của căn cứ phải hỏi ý kiến của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa cũng bớt ra một chút thời gian để giải quyết.
Một tuần sau, khi Lục Thiếu Hoa đã hiểu rõ hết các số liệu thì một kế hoạch tường tận cũng hình thành trong đầu hắn, Lục Thiếu Hoa lại mất một ngày nữa để viết kế hoạch trong đầu mình ra, biến thành một file rồi giao cho bọn Lý Chí Kiệt.
Đến đây, việc của Lục Thiếu Hoa ở châu Phi cũng coi như kết thúc, nhưng Lục Thiếu Hoa không vội vàng rời đi mà lại bỏ ra hai ngày quan sát căn cứ mật, sau đó hắn mới rời khỏi châu Phi về Hồng Kông.
Sau khi trở về Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng không rảnh, trước tiên, hắn sắp xếp để mang một vệ tinh truyền thông ở châu Phi về, sau đó chuyển về nước, lại trực tiếp liên lạc với Thủ trưởng số một, muốn mượn căn cứ Tửu Tuyền để tiến hành phóng vệ tinh.
Thủ trưởng số một cũng đồng ý, nhưng ông có một yêu cầu, đó là hi vọng khi vệ tinh chuyển về đến đó thì cho nhà nước một tuần để phái các nhà khoa học tiến hành quan sát xem xét vệ tinh. Bề ngoài thì là quan sát xem xét, thực chất là nghiên cứu.
Về điều này, Lục Thiếu Hoa không suy nghĩ gì mà từ chối luôn, không phải là Lục Thiếu Hoa sợ kĩ thuật bị ăn cắp, mà là sợ vệ tinh bị hỏng, bởi vì muốn nghiên cứu chỉ nhìn bên ngoài thì không thể nghiên cứu được, buộc phải tháo gỡ ra mới được, mà một khi tháo ra rồi liệu có hỏng hóc gì không thì Lục Thiếu Hoa không thể biết được.
Cái mà Lục Thiếu Hoa muốn là một vệ tinh hoàn chỉnh chứ không phải là một vệ tinh có thể bị hỏng, ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn yêu cầu người phóng và tên lửa toàn bộ đều do mình cung cấp, căn cứ Tửu Tuyền chỉ cấn cho mượn căn cứ mà thôi.
Vốn dĩ, Lục Thiếu Hoa cảm thấy vận chuyển vệ tinh qua, tên lửa do quốc gia cung cấp, Lục Thiếu Hoa trả tiền là được, nhưng yêu cầu của Thủ trưởng số một khiến Lục Thiếu Hoa đề cao cảnh giác, kiên quyết tự mình chuẩn bị toàn bộ.
Thủ trưởng số một cũng không biết làm sao, cuối cùng vì cái giá mà Lục Thiếu Hoa đưa ra làm xiêu lòng mà đồng ý, cũng thêm một điều kiện, đó là lúc phóng vệ tinh cho phép mười người tiến hành quan sát.
Chỉ quan sát, không tham dự, Lục Thiếu Hoa cũng đồng ý, cuối cùng hẹn thời gian, việc này mới coi như là xong.
Đây chỉ là một lời giao hẹn mà thôi, còn việc của Lục Thiếu Hoa thì còn lâu mới kết thúc, vốn muốn dùng tên lửa của quốc gia, giờ việc có thay đổi, đương nhiên Lục Thiếu Hoa phải vận chuyển tên lửa từ châu Phi về, may mà bên châu Phi có hàng tồn, Lục Thiếu Hoa chỉ gọi một cuộc điện thoại, châu Phi bên đó sẽ sắp xếp vận chuyển qua.
Mấy ngày sau, Lục Thiếu Hoa cũng rảnh rỗi một chút, cho đến cho tất cả mọi chuyện chuẩn bị xong, Lục Thiếu Hoa mới khởi hành về nước, tham dự phóng vệ tinh.
Việc phóng vệ tinh rất thuận lợi, thành công bước vào quỹ đạo đã định, sau đó còn tiến hành kết nối, đợi khi không còn vấn đề gì nữa Lục Thiếu Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, lệnh cho người của công ty truyền thông Phượng Hoàng tiếp quản vệ tinh, việc này mới chính thức kết thúc.
Vệ tinh truyền thông đã phóng lên vũ trụ rồi, công ty truyền thông Phượng Hoàng sắp nghênh đón một bước nhảy mới, nhưng Lục Thiếu Hoa không quá quan tâm, vì hắn lại khôi phục lại như trước, bắt đầu ở trong văn phòng bận bịu công việc của hắn.
Năm 2001 là năm không bình yên nhất, trong một năm, Tập đoàn Phượng Hoàng đối mặt với kẻ địch, tuy rằng đã đánh lui nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng vẫn bị rối loạn, giờ thì đã yên ổn lại rồi, sao Lục Thiếu Hoa lại không bắt đầu phát triển Tập đoàn Phượng Hoàng chứ.
Mấy năm sau này, Lục Thiếu Hoa mới có thể duy trì hiện trạng, ra sức phát triển Tập đoàn Phượng Hoàng, tranh thủ mỗi năm lại tiến thêm một bậc, như vậy mới có thể đối mặt với biến động lớn trong tương lai.
Tăng cường thực lực, không ngừng tăng cường thực lực, biến Tập đoàn Phượng hoàng hoàn toàn thành một khối khổng lồ, có thể đối mặt với bất cứ sóng gió nào mà không gục ngã, đây là mục tiêu trong tương lai mấy năm sau mà Lục Thiếu Hoa cần phải hoàn thành.
Máy tính Phượng Hoàng, xe hơi Phượng Hoàng, phần mềm Phượng Hoàng, truyền thông Phượng Hoàng, đồ điện Phượng Hoàng, chợ Phượng Hoàng, v.v, tất cả các sản nghiệp mà Tập đoàn Phượng Hoàng liên quan đến Lục Thiếu Hoa đều phải quan tâm phát triển.
Nhưng vào lúc này, Lục Thiếu Hoa không thể không cảm thán một câu: Quầy hàng bày ra lớn quá, muốn ứng phó được đúng là có chút vất vả.
Đến lúc này, cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng biết vì sao mỗi ngày sau khi hết giờ làm là Tần Tịch Thần lại có vẻ mệt mỏi, hóa ra là do áp lực.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa trở về tập đoàn làm đã chia sẻ được rất nhiều áp lực với Tần Tịch Thần, nhưng lại khiến cho Lục Thiếu Hoa cực khổ, nhưng khi Lục Thiếu Hoa nghĩ đến việc mấy năm sau có thể sẽ đối mặt với phong ba bão táp, Lục Thiếu Hoa lại thấy giờ chịu khổ một chút cũng là tất yếu.
Chịu được cái khổ trong những cái khổ thì mới có thể hơn người được.
Tập đoàn Phượng Hoàng là kết tinh tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa không hi vọng nhìn thấy thành quả của mình bị sóng gió hủy hoại trong chốc lát.
Cũng không biết có phải là do thân phận của Lục Thiếu Hoa quá lớn không, lại thêm trước đây Lục Thiếu Hoa gần như là không đến tập đoàn làm việc, giờ đột nhiên ngồi trong văn phòng, điều này đã cổ vũ rất nhiều cho nhân viên của tập đoàn, khiến cho người dưới làm việc rất nhiệt tình.
Làm việc càng nỗ lực hơn, không khí làm việc ở tập đoàn lại càng hăng hái hơn, cũng hiệu quả hơn, mỗi một công việc đều ngay ngắn rõ ràng, không có chút rối loạn nào. Mà kết quả này dẫn đến chuyện xử lý công việc của Tổng công ty tăng lên, tốc độ phát triển cũng tăng lên.
Ví dụ, đơn đặt hàng đến Tổng công ty, mà Tổng công ty lẽ ra ngày mai mới sắp xếp xuất hàng được, nhưng giờ thì trong ngày đã có thể xuất hàng rồi, hiệu suất được nâng cao, đại lý sớm lấy được hàng, các đại lý thiếu hàng có thể sớm bán đi được, lâu dần, số lượng bán ra cũng được nâng lên.
Điều đáng nói là, sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng thương xuyên xuất hiện hiện tượng cung không đáp ứng được cầu, giờ hiệu suất làm việc của Tổng công ty được nâng cao, hiện tượng này đã không còn nữa, ngạch tiêu thụ đương nhiên cũng tăng lên, đây chính là phát triển.
Đúng vậy, đang phát triển, không ngừng phát triển.