Thương Trường Đại Chiến

Chương 912: Chương 912: Chết một còn mười một




Chính phủ Mỹ có thể đứng về phía tập đoàn tài chính Morgan hay không, đây là một ẩn số, đồng thời, đây cũng là một nhân tố không thể xác định, bởi vì chính phủ Mỹ nếu đứng ra, như vậy áp lực của Tập đoàn Phượng Hoàng bên này tất sẽ bị tănglên, dù sao lân này Lục Thiếu Hoa không chuẩn bị để hành động lớn, tài chính chuẩn bị cũng không nhiều lắm, cho nên, chính phủ Mỹ có đứng ra hay không mang tính quyết định rất lớn, liên quan đến việc Lục Thiếu Hoa có lấy được thắng lợi trong chiến dịch hay không.

- Chính phủ Mỹ đứng ra có khả năng rất nhỏ.

Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, theo sau còn không quên giải thích nguyên do trong đó.

- Sự kiện 11/9 vừa mới qua, bản thân mình Mỹ còn không ổn định, hơn nữa sau đó chúng ta lại công kích thị trường tài chính Mỹ, chúng ta nếu có thể công phá được thị trường Mỹ một lần, như vậy có thể công phá lần thứ hai, nếu lúc này Mỹ đứng ra đối đầu với chúng ta, bọn họ tất phải suy xét xem chúng ta có phải lại đến công kích một lần nữa hay không.

Lục Thiếu Hoa có vẻ rất có tự tin, cảm giác tự tin này đến từ việc Lục Thiếu Hoa rất hiểu nước Mỹ. Thật thế, người Mỹ chính là một đám người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, đồng thời, bọn họ cũng là một đám người thức thời, biết khi nào thì buông khi nào thì nên nắm, khi nào là lúc nên tranh thủ kiếm chút ích lợi.

Hiện tại, vào giai đoạn này Mĩ nhất định là không thể cùng Tập đoàn Phượng Hoàng tranh giành, bởi vì có tranh giành cùng nhau, kết quả đã biết trước, Mĩ đang trong hoàn cảnh xấu, thua là chắc. Mà vào thời điểm này, chính phủ Mĩ nhất định sẽ vì ích lợi của chính mình mà không ủng hộ tập đoàn tài chính.

- Tập đoàn tài chính Morgan tuy có quan hệ rất tốt với chính phủ Mỹ, cùng một nhịp thở, nhưng cũng không phải vì thế mà bên này xuất hiện vấn đề bên kia liền đi theo, cho nên, khi chúng ta công kích tập đoàn tài chính Morgan, chính phủ Mĩ chỉ cần ra chút sức lực, bảo vệ thị trường chứng khoán của bọn họ hẳn là không có vấn đề, mà với tình huống như vậy, Mĩ đứng ra trợ giúp tập đoàn tài chính Morgan khả năng lúc này càng thấp.

Lục Thiếu Hoa mỉm cười, dường như nhìn thấu lựa chọn của chính phủ Mĩ vậy, nói chắc như đinh đóng cột.

Đây chính là nhân tố, rất nhiều nhân tố kết hợp cùng một chỗ, đủ để kết luận chính phủ Mĩ sẽ không nhảy ra vào lúc này, dù sao đối tượng công kích tao tài chính Morgan chính là Tập đoàn Phượng Hoàng, mà Tập đoàn Phượng Hoàng vừa mới cùng chính phủ Mĩ bọn chúng giải hòa xong.

Không ai mở miệng, nhưng, tất cả đều gật đầu, mặc kệ là Lưu Minh Chương hay là Lý Vân Thanh, hoặc là Lý Tông Ân, ba người bọn họ đều gật gật đầu, tỏ vẻ ủng hộ cách nói của Lục Thiếu Hoa.

- Nếu đã như vậy, có hai mươi lăm tỷ đô la Mỹ đã đủ để đối phó tập đoàn tài chính Morgan, dù sao hiện tại tập đoàn tài chính Morgan hư chú Hổ bị thiếu dinh dưỡng, ừ, là một con Hổ giấy, vừa chọc qua đã thủng.

Lưu Minh Chương lúc này trên mặt mang theo nụ cười cổ quái, còn dùng động vật để hình dung tập đoàn tài chính Morgan.

- ...

Lục Thiếu Hoa không vội vàng quyết định, mà nhìn Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân hai người liếc mắt một cái, có ý hỏi họ, đợi cho hai người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý với cách nói của Lưu Minh Chương xong, Lục Thiếu Hoa mới nói tiếp.

- Thế cứ như vậy quyết định, hai mươi lăm tỷ đô la Mỹ, tôi sẽ chuyển tiền vào ngày mai, còn các anh trong khoảng thời gian này ngoại trừ phòng thủ chắc thế tiến công của tao tài chính Morgan ra, còn lại là nghiên cứu và quan sát tốt tình hình của Tập đoàn tài chính Morgan, chờ mệnh lệnh của tôi, sau đó bắt đầu công kích Tập đoàn tài chính Morgan.

- Được.

- Hiểu được.

Lý Tông Ân không có mở miệng, chỉ gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

Cứ như vậy, hội nghị kết thúc, hội nghị đã quyết định tương lai gần của Tập đoàn tài chính Morgan sẽ gặp phải một trận gió lốc, một trận nhìn qua sẽ không lớn lớn, nhưng có thể tặng cho Tập đoàn tài chính Morgan bọn họ một bài học.

Cơn lốc này người chủ sự chính là Lục Thiếu Hoa, là Lục Thiếu Hoa chủ đạo trận gió lốc này, đồng thời, đây cũng là hành động trả thù của Lục Thiếu Hoa, trả thù Tập đoàn tài chính Morgan bọn họ dám có gan khiêu khích Tập đoàn Phượng Hoàng, dám có gan đỏ mắt ganh tị sản nghiệp của Tập đoàn Phượng Hoàng.



Lục Thiếu Hoa rời trụ sở của công ty tài chính Phượng Hoàng, nhưng không rời khỏi Phượng Hoàng building, mà tới phòng làm việc trên tầng lầu cao nhất. Cũng không phải Lục Thiếu Hoa không muốn sẽ rời khỏi, mà là hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng đang đối mặt với cảnh khó khăn, tuy rằng Lục Thiếu Hoa nắm chắc rằng sẽ dẫn dắt tập đoàn ra khỏi khó khăn này, cuối cùng chiến thắng đối thủ, nhưng Lục Thiếu Hoa là ông chủ phải có mặt ở trụ sở Tập đoàn để người ta cảm thấy an tâm.

Cứ như vậy, Lục Thiếu Hoa vẫn ở trong phòng làm việc, ngẫu nhiên còn gọi điện thoại cho Tần Tịch Thần hỏi tình hình công ty con phía dưới thế nào rồi, nhìn một chút tình hình công ty con phía dưới gặp phải công kích ở mức độ nào, sau đó còn không ngừng ra chỉ thị.

Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Hoa mới rời khỏi Phượng Hoàng building, về nhà, nhưng, sau khi về nhà, Lục Thiếu Hoa không làm chuyện khác, mà đi vào thư phòng, xem xem châu Phi bên kia có truyền qua tin tức tình báo về Tập đoàn tài chính Morgan hay không đích.

Không thể không bội phục năng lực làm việc rất mạnh của Lý Chí Kiệt, cũng không thể không bội phục mạng lưới tình báo hùng mạnh của Hổ Gầm, mới một ngày thời gian, đã thu thập tới hơn mười thông tin tình báo quan trọng về Tập đoàn tài chính Morgan, đồng thời, đính kèm theo một bảng danh sách báo cáo lại tỉ mỉ.

Đây là danh sách đồng minh của Tập đoàn tài chính Morgan, có thể nói rất chi tiết, thậm chí còn có vài công ty nhỏ cũng ở bên trong danh sách, đây là những công ty con phía dưới chưa công bố bao giờ.

Ngẫm lại cũng phải, một vài công ty nhỏ tham dự vào sẽ không bị chú ý, dù sao cường độ công kích của bọn họ cũng không lớn, ảnh hưởng cũng không lớn, các công ty con của tập đoàn sẽ không chú ý đến.

Nhưng, Lục Thiếu Hoa không như thế, bởi vì có thể làm đồng minh cho Tập đoàn tài chính Morgan thì chứng minh công ty này cũng không đơn giản tý nào, nếu Lục Thiếu Hoa xem nhẹ bọn họ, sẽ có thể xuất hiện những thứ ngoài dự kiến nói cũng không chừng.

Nghiên cứu tỉ mỉ tên những công ty nhỏ này, Lục Thiếu Hoa âm thầm quyết định, liệt kê tên những công ty này ra, sau đó đưa đến Tập đoàn Phượng Hoàng, cho công ty con đồng lĩnh vực xử lý, bảo bọn họ chú ý nhiều một chút.

Làm xong hết thảy, Lục Thiếu Hoa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn đồng hồ, hiện đã là hơn bảy giờ tối, lúc này đã qua thời gian cơm chiều, nhưng Lục Thiếu Hoa lại không cảm thấy đói, ngược lại tinh thần có chút không phấn chấn.

Nhưng Lục Thiếu Hoa lúc này lấy lại tinh thần, không vì cái gì khác, vì một cuộc điện thoại đến từ châu Phi.

Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đang chờ của Lý Chí Kiệt, do Lục Thiếu Hoa và Lý Chí Kiệt hai người đã hẹn trước rồi.

Thời gian không lâu, còn chưa đến bảy giờ rưỡi, Lý Chí Kiệt quả nhiên gọi điện thoại đến, Lục Thiếu Hoa cũng không có chút do dự, lập tức nhận điện thoại.

- Alô, thế nào rồi?

- Người đã tóm được rồi, một tên cũng không thiếu, mười hai người, nửa giờ trước đã đưa đến căn cứ.

Điện thoại đầu bên kia Lý Chí Kiệt không hề nói lời vô nghĩa, mở miệng liền nhằm thẳng vào chủ đề.

- Vừa mới đưa vào thẩm vấn, trong đó có một tên rất không thức thời, nghĩ rằng có Tập đoàn tài chính Morgan làm chỗ dựa sẽ không việc gì, bị tôi tự tay bức chết.

- Bức thì cứ bức, không có gì lớn lao cả.

Lục Thiếu Hoa lơ đễnh trả lời một câu, giống như chết một người với Lục Thiếu Hoa hắn mà nói cũng không phải là cái gì ta tát lắm, đôi khi cần phải có máu lạnh thì cứ có máu lạnh thôi, tuy nhiên nói đi còn phải nói lại, gã hacker kia quả thật đáng chết.

- Tình huống hiện tại thế nào? Còn lại mười một người, đầu hàng hay là phản kháng.

Đây mới là cái Lục Thiếu Hoa quan tâm nhất, những gã hacker kia đầu hàng và vì căn cứ Hổ Gầm mà làm việc hay là phản kháng.

- Ha hả...

Lý Chí Kiệt ha hả cười không ngừng, nói.

- Bọn hacker này, mỗi người đều đớn hèn như nhau, bắn chết một người trong bọn họ đã khiến chúng bị dọa sợ tới chết, căn bản là không có phí nhiều công sức lắm, đã có thể moi được thông tin từ miệng bọn họ, ừ, bọn họ cũng tỏ vẻ đồng ý làm việc cho chúng ta.

Đầu hàng, Lý Chí Kiệt nói ra đáp án cuối cùng, số hacker còn sót lại mười một tên kia đầu hàng.

Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa thật sự cao hứng, liền tỏ thái độ.

- Để bọn họ nghỉ ngơi ở trong căn cứ đi, ừ, còn nữa, cho bọn họ một thân phận mới, về phần thân phận cũ của bọn họ, coi như đã chết rồi.

Đối với Hổ Gầm mà nói, cho một người một thân phận mới là chuyện rất đơn giản, về xử lý phần tử vong thôi, càng đơn giản, làm cho bọn họ vĩnh viễn mất tích, chính phủ Mĩ sẽ tự động biết bọn họ đã tử vong.

- Yên tâm đi, việc đó đang làm, sẽ cho mang quốc tịch châu Phi bên này.

Lý Chí Kiệt cười nói.

- Vậy là tốt rồi.

Lục Thiếu Hoa lên tiếng, theo sau, Lục Thiếu Hoa liền bắt đầu nói sang chuyện khác, nói đến chuyện huy động tài chính.

Hai mươi lăm tỷ đô la Mỹ, đối với Hổ Gầm căn cứ mà nói, thật sự là một khoản tiền nhỏ, một lần giao dịch súng ống đạn dược thôi đã là gấp con số này vài lần rồi, muốn điều một khoản tiền như vậy thật sự là giống như một bữa ăn sáng.

Lúc này Lý Chí Kiệt nói lớn tiếng hơn, rất sảng khoái đáp ứng. Đây không phải Lý Chí Kiệt rất sảng khoái, mà là Lý Chí Kiệt biết rõ, Lục Thiếu Hoa muốn dùng khoản tiền này tuyệt đối là có chỗ cần dùng đến, cho nên anh ta cũng không dám chậm trễ, trực tiếp đáp ứng luôn.

Về việc hacker xem như kết thúc, còn lại là huy động tài chính cũng đã hoàn thành, hai chuyện trọng yếu cứ như vậy hoàn thành, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không cắt đứt điện thoại như vậy, mà bắt đầu chuyển đề tài.

Chú ý tình hình Mĩ bên kia, đây là việc Lục Thiếu Hoa dặn dò Lý Chí Kiệt, hiện tại thế cục khẩn trương, Lục Thiếu Hoa không thể không cẩn thận một chút, cẩn thận có thể lái thuyền vạn năm, Lục Thiếu Hoa không hy vọng nhìn thấy sẽ không giống như lần này, đợi cho bị Tập đoàn tài chính Morgan đánh tới cửa mới biết được.

Tuy nhiên nói đi còn phải nói lại, Lục Thiếu Hoa cũng có thể hiểu được, dù sao khu Trung Đông bên kia cũng là một khu trọng điểm cần chú ý, mạng lưới tình báo Hổ Gầm gần như đem tất cả tinh lực đều tập trung vào đó, không rảnh đi chú ý tình hình Mĩ bên kia cũng là bình thường.

Nhưng sau đó, Lục Thiếu Hoa liền tỉnh ngộ ra, cho dù Lý Chí Kiệt có bận hơn nữa, Lục Thiếu Hoa cũng muốn chú ý đến tình hình Mĩ bên kia, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lý Chí Kiệt rõ ràng đã bị giáo huấn, lập tức không dám chậm trễ, cam đoan củng Lục Thiếu Hoa sẽ chú ý tình hình bên Mĩ, lúc này mới khiến Lục Thiếu Hoa hoàn toàn yên tâm.

Cắt đứt cuộc trò chuyện với Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi thật mạnh, ở thư phòng hút một điếu thuốc thả lỏng một chút, theo sau mới từ từ rời khỏi thư phòng, xuống lầu kêu người giúp việc dọn cơm, chuẩn bị ăn bữa tối.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.