Thương Trường Đại Chiến

Chương 603: Chương 603: Chương 0603




Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 603: Ngôi nhà trị giá bốn trăm triệu đô la Mỹ.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: metruye

QQ là phần mềm dùng rộng trải trong lĩnh vực dịch vụ phần mềm inte, giống như Skype hay Yahoo vậy. Là người trải qua hai kiếp sống, Lục Thiếu Hoa biết rõ, tiềm lực của QQ là vô hạn, là có đủ mười phần tiềm năng. Trong công việc, trong cuộc sống, có thể trong cả lĩnh vực giải trí đều không gì có thể thay thế sự tồn tại của nó được, thế nên lợi nhuận thu về của đơn vị chủ quản phần mềm không cần phải dùng nhiều lời mới có thể miêu tả được, chỉ cần nói thế là cũng đủ biết là rất lớn rồi.

Hiện tại, Lục Thiếu Hoa được tái sinh, quay ngược về quá khứ, QQ được đưa ra thị trường sớm hơn, và trực tiếp hướng về thị trường toàn cầu. Việc này đúng là có thay đổi rất lớn so với quỹ đạo bình thường. Về phần sau khi đưa ra thị trường hiệu quả sẽ như thế nào, Lục Thiếu Hoa không thể hiểu hết, cũng cần Mã Hóa Đằng làm công việc thống kê.

Tuy nhiên đã thấy thời gian trôi đi vài ngày, trong vài ngày này hiệu quả thế nào, Mã Hóa Đằng hẳn đã có đáp án rồi. Do vậy, Lục Thiếu Hoa cầm lấy điện thoại quay số tới văn phòng của Mã Hóa Đằng, bắt đầu hỏi kết quả từ anh ta.

- Tính đến thời điểm hiện tại, số người đăng ký sử dụng trên toàn cầu lên tới hơn năm trăm nghìn, còn không ngừng tăng lên nữa. Hơn nữa, theo anh phỏng chừng, bây giờ không phải là đỉnh điểm, việc tuyên truyền của chúng ta đến bây giờ vẫn còn chưa triển khai.

Mã Hóa Đằng trước tiên nói về thành tích trước mắt, sau đó lại phỏng đoán một chút.

Hơn năm trăm nghìn người đăng ký sử dụng, con số này ở kiếp trước mà nói cũng không là cái gì, nhưng ở hiện tại mà nói là một con số siêu lớn. Bởi vì hiện tại số máy tính trên toàn cầu và số người sử dụng inte dự tính cũng không nhiều lắm. Đây lại là một phần mềm ứng dụng inte, máy tính và inte vốn không thể thiếu, cho nên, đưa ra thị trường trong vài ngày ngắn ngủi như vậy mà có được hơn năm trăm nghìn người sử dụng, đã là một thành tích khủng khiếp.

- Tốt lắm.

Lục Thiếu Hoa đối với con số này vô cùng vừa lòng, khen ngợi một tiếng, sau đó lại nói:

- Trụ sở chính của chúng ta là ở trong nước, chúng ta không thể bỏ đi thị trường có tiềm lực vô hạn này. Càng phải tạo vỏ bọc thép cho trụ sở chính tồn tại mới có thể lũng đoạn thị trường.

Căn cứ vào trí nhớ, Lục Thiếu Hoa biết rất rõ , phần mền ứng dụng inte đại loại như vậy ở trong nước không nhiều, có phần mềm mạng xuất hiện rất ít, còn có phần mềm dùng tiếng nói để truy cập vào, có thể nói là hai loại này ở trong nước đều căn bản không thể đứng vững được, tất cả đều bị QQ lấn nước.

- Yên tâm đi, anh đã cho người đăng quảng cáo, trong hai ngày là có thể ra lò, chỉ có điều, chỉ có điều…

Đầu bên kia điện thoại, Mã Hóa Đằng dường như đang có việc khó nói.

Công ty viễn thông Phượng Hoàng, là công ty con của tập đoàn Phượng Hoàng, mà Mã Hóa Đằng là người sáng lập, chiếm 20% cổ phần danh nghĩa, đây là kết quả lúc trước thương lượng của Lục Thiếu Hoa. Và con số 20% cổ phần này có tính lâu dài, tương lai cho dù công ty viễn thông Phượng Hoàng có niêm yết trên thị trường, thì số cổ phần này cũng vẫn như cũ, không thay đổi.

Đương nhiên, lúc trao đổi, Lục Thiếu Hoa đã thêm một điều trong hợp đồng là Mã Hóa Đằng không được bán cổ phần trong tay ra ngoài, nếu thật sự muốn bán, tập đoàn Phượng Hoàng có quyền thu mua trước tiên. Nếu tập đoàn Phượng Hoàng không thu mua thì Mã Hóa Đằng mới có thể bán cho người khác.

Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa tuyệt không lo lắng chuyện Mã Hóa Đằng bán cổ phần xảy ra, đợi cho công ty thực sự phát triển một ngày nào đó, nói không chừng Mã Hóa Đằng mới tìm mọi cách để mua thêm nhiều cổ phần một chút cũng nên, cũng sẽ không tìm cách bán cổ phần trong tay ra ngoài đâu.

Mã Hóa Đằng cũng chính bởi đang chiếm giữ 20% cổ phần danh nghĩa, vả lại trong kỹ thuật thu mua cổ phiếu, mọi phí tổn hoạt động của viễn thông Phượng Hoàng đều là do Tập đoàn Phượng Hoàng chi trả. Hiện tại muốn đăng quảng cáo, Mã Hóa Đằng không thể có khả năng xuất tiền ra.

Vấn đề hiện tại là Mã Hóa Đằng không có khả năng xuất tiền ra để đăng quảng cáo, mà hiện tại đăng quảng cáo là rất bức thiết. Vả lại với số lượng quảng cáo lớn, phải sử dụng phí quảng cáo do Tập đoàn Phượng Hoàng bỏ ra. Mà người cầm quyền ở Tập đoàn Phượng Hoàng là ai, là Lục Thiếu Hoa, không có Lục Thiếu Hoa phê chuẩn, tài chính không thể được phân phối. Điều này cũng là điều khó nói của Mã Hóa Đằng, dù sao ngửa tay xin tiền cũng không phải là chuyện vẻ vang gì.

Lục Thiếu Hoa cũng không phải đồ ngốc, vừa nghe liền hiểu ý của Mã Hóa Đằng, cười nói:

- Anh yên tâm đi, cần bao nhiêu tiền cứ nói với tổng giám đốc Chử, anh ta sẽ giải quyết hộ anh, ừ, nếu cần thiết, anh cứ quảng cáo thật lớn đi, tiền không thành vấn đề.

Hiện tại, phí quảng cáo không thể so với thế kỷ hai mươi mốt, nếu phí quảng cáo bây giờ là mười triệu tệ, có thể tương ứng với một trăm triệu phí quảng cáo của thế kỷ hai mươi mốt. Tỷ lệ là mười trên một, mà mười triệu theo như Lục Thiếu Hoa nói chỉ giống như hạt bụi.

Huống chi, lợi nhuận trong tương lai sẽ còn vượt xa con số này. Đầu tư trước mắt sẽ đem đến cho Lục Thiếu Hoa một lượng lớn của cải, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không từ chối khoản đầu tư nhỏ vào hiện tại.

- Tốt, anh sẽ nhanh chóng tuyên truyền chiến dịch quảng cáo.

Được Lục Thiếu Hoa đồng ý, Mã Hóa Đằng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, cam đoan.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa thản nhiên lên tiếng, sau đó lại nói:

- Hiện tại, trước hết anh hãy xây dựng nền tảng đi, về sau số lượng người sử dụng sẽ tăng lên và ổn định dần, liền triển khai trọng điểm về phần mềm mạng cho chính phủ, ý của tôi là đem phần mềm mạng cho chính phủ tạo thành một mạng lưới thông tin, chủ yếu là tin tức, trên trời dưới đất cái gì cũng có.

Ở thế hệ sau, mạng của chính phủ là một mạng thông tin cực kỳ lớn, có thể sánh với những mạng lớn như Xinlang, Wangyi hiện tại, Lục Thiếu Hoa chỉ lộ ra một chút cho Mã Hóa Đằng biết, khiến Mã Hóa Đằng biết bước tiếp theo mà phát triển trọng tâm.

- Tốt, tôi sẽ dựa theo ý của cậu sắp đặt kế hoạch một chút.

Mã Hóa Đằng gần như trả lời ngay tức khắc.

Lục Thiếu Hoa là ai? Là Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng, một thanh niên mười tám tuổi vừa mới trưởng thành, lại có được gia tài hơn một nghìn tỷ, trải qua những kinh nghiệm thần kỳ, ở trong nước là thương nhân hàng đầu, trong cách nhìn của Mã Hóa Đằng người như thế không thể nghi ngờ là thần nhân giáng trần, cho dù là Mã Hóa Đằng có được 20% cổ phần danh nghĩa của viễn thông Phượng Hoàng, là cổ đông lớn nhất, ở trên con đường phát triển của viễn thông Phượng Hoàng cũng phải dựa theo ý của Lục Thiếu Hoa mà hành động.

- Vậy được rồi, có chuyện gì anh hãy trực tiếp nói chuyện với tổng giám đốc Chử, ở một số phương diện, anh ấy có nhiều kinh nghiệm hơn anh.

Lục Thiếu Hoa cuối cùng còn dặn dò một câu.

- Uhm.

Kết thúc cuộc nói chuyện với Mã Hóa Đằng, Lục Thiếu Hoa thở phào nhẹ nhõm một hơi, đứng dậy buồn chán đi hai vòng ở đại sảnh, suy nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn về phía tờ lịch trên tường, phát hiện ra đã là tháng 11 năm 1996. Lục Thiếu Hoa càng trở nên suy tư.

Từ năm 1986 đó, Lục Thiếu Hoa rời khỏi quê nhà, đến đất Thâm Quyến này, năm thứ hai, Lục Thiếu Hoa lại rời Thâm Quyến, đi tới Hongkong. Sau đó hắn bắt đầu giấc mộng vĩ đại của mình. Hiện tại, đến trường học cũng không có nổi vài ngày, số lần về quê chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, khiến Lục Thiếu Hoa gần như quên cả tình thân.

- Về nhà.

Đây là ý tưởng duy nhất lúc này của Lục Thiếu Hoa, nhưng trước khi về, chắc chắn Lục Thiếu Hoa phải sắp đặt trước. Không nói tới hiện tại bên cạnh hắn có tới mấy chục vệ sĩ, chỉ trong nhà ở bên đó, nhân viên không cũng đã quá nhiều rồi, mười lính đánh thuê, còn cha mẹ, ông nội, bà nội, ngôi nhà ba tầng kia đã không còn đủ ở.

Xây nhà, phải xây thành một trang viên biệt thự. May mắn Lục Thiếu Hoa trong tay có tiền, muốn có một trang viên biệt thự cũng không thành vấn đề. Về phần đội xây dựng, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải lo lắng, ở công ty bất động sản Thâm Quyến còn có một đội xây dựng cỡ trung, bất cứ lúc hào cũng có thể triệu hồi về quê nhà, bắt đầu khởi công.

- Ha hả! Mới kiếm được năm trăm triệu đô la Mỹ từ bốn công ty của Mỹ, vừa vặn dùng để xây nhà ở, ngẫm lại, cũng thấy có cảm giác thành công.

Lục Thiếu Hoa trong lòng thầm cười nói.

Đúng là số tiền kiếm được từ bốn công ty vừa như trả được thù, bây giờ lấy tiền xây nhà cho gia đình ở, ngẫm lại thật có cảm giác thành công, Lục Thiếu Hoa không gì phải do dự mà không làm như vậy.

Nghĩ là làm ngay, đây là phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, trong lòng có kế hoạch, kế hoạch liền nhanh chóng được thi hành. Bước đầu là thu gom tiền về, sau khi đã có tiền liền phái đội xây dựng xuất phát, tới quê nhà, sau đó mới bắt đầu khởi công.

Mà bước đầu tiên của việc thu gom tiền là phải thông qua Lưu Minh Chương đi hoàn thành, Lục Thiếu Hoa cũng không chần chừ, cầm điện thoại gọi cho Lưu Minh Chương, bảo anh ta rút bốn trăm triệu đô la Mỹ gửi cho Lâm Tề Toàn.

Lưu Minh Chương không biết đột nhiên Lục Thiếu Hoa phải dùng bốn trăm triệu đô la Mỹ vào việc gì, nhưng người ta là ông chủ, anh ta là nhân viên cũng chỉ có thể chấp hành, tuy nhiên, cuối cùng, Lưu Minh Chương không quên hỏi một câu:

- Số tiền này dùng để làm gì?

- Xây nhà, nhà ở quê.

Lục Thiếu Hoa thẳng thắn nói, không giấu diếm.

- Cái gì? Nhà ở? Bốn trăm triệu đô la Mỹ một cái nhà?

Cầm điện thoại Lưu Minh Chương không ngừng đổ mồ hôi lạnh.

- Trang viên biệt thự.

Lục Thiếu Hoa nói như tiếc từng câu từng chữ, không nhiều lời vô nghĩa.

- Ồ!

Điều này Lưu Minh Chương cũng hiểu được và đã được nghe kể lại, Lục Thiếu Hoa ở Thâm Quyến bên kia có tòa biệt thự trị giá cả mấy trăm triệu đô la Mỹ, hiện tại tòa nhà này dường như cũng không đủ để ở. Huống chi là ở quê hương của hắn, cũng chính là nơi ở của tổ tiên, điều đó lại càng đương nhiên.

- Không có vấn đề, tôi sẽ mang tiền chuyển vào tài khoản bên kia Thâm Quyến.

- Ừ.

Lục Thiếu Hoa lên tiếng sau đó liền ngắt điện thoại.

Bước đầu tiên huy động tiền cuối cùng đã kết thúc, kế tiếp chính là triệu tập đội xây dựng, mà đội xây dựng bên kia là do Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích nắm giữ trong tay, Lục Thiếu Hoa phải thông qua hai người bọn họ mới có thể hoàn thành.

Thông tin liên lạc hiện tại đã rất phát triển, Lục Thiếu Hoa cơ bản cũng không cần tự mình đi chỉ bảo Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích bọn họ mà chỉ cần nhẹ nhàng ấn phím di động là có thể hoàn thành.

Tuy nhiên, lúc dặn dò Lâm Tề Toàn, Lục Thiếu Hoa còn quên không nhắn nhủ một cầu là phải nhanh chóng hoàn thành công trình, bởi vì Lục Thiếu Hoa dự tính sẽ khởi công vào năm mới, chúc mừng một năm tốt lành, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ đi trước khi lễ mừng năm mới kết thúc.

Đương nhiên, về phía bên ngoài biệt thự, Lục Thiếu Hoa cũng có sự sắp xếp quan trọng, phải xây một đường băng thật dài, thẳng tắp, mục đích là cho máy bay riêng đáp xuống.

Cũng không có cách nào, hiện tại, Lục Thiếu Hoa ra khỏi nhà đã quen ngồi máy bay, nên việc hắn ngồi xe về quê khiến Lục Thiếu Hoa khẳng định là chịu không nổi. Nếu không có đường băng, máy bay riêng của Lục Thiếu Hoa sẽ không có chỗ hạ xuống.

Lâm Tề Toàn dường như cũng biết mục đích của Lục Thiếu Hoa, tuy rằng thời gian hơi ngắn, nhưng đem toàn bộ đội công trình phái tới đây, trong thời gian quy định hoàn thành là không có vấn đề. Cho nên khi biết được Lục Thiếu Hoa đã đem tiền gửi về đây, anh ta cũng không nhiều lời chỉ nói một câu:

- Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.

Như vậy, ngôi nhà trị giá bốn trăm triệu đô la Mỹ của Lục Thiếu Hoa chính thức khởi công xây dựng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.