Thương Trường Đại Chiến

Chương 709: Chương 709: Chương 0709




Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 709: Công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung

Dịch: Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruye

Lục Thiếu Hoa từ trước đến giờ vẫn luôn cho rằng mình là một người công tư phân minh, sự thực đúng là như vậy. Những lúc bàn công chuyện, khẩu khí và phong cách xử sự đều rất chí công vô tư, giống như bây giờ vậy, ngay cả khi đối mặt với chị gái hắn, có một số việc chị giải quyết chưa được tốt, Lục Thiếu Hoa vẫn cứ bày tỏ thái độ.

Những cái khác không nói, cứ cho là việc phủ sóng mạng còn chậm đi thì cũng không nên nói ra, như vậy chẳng phải muốn lên mặt với Lục Hiểu Nhàn hay sao, lại còn vấn đề đường dây cáp nữa chứ, Lục Thiếu Hoa cũng cho rằng Lục Hiểu Nhàn xử lý không tốt cho nên giọng điệu không được dễ chịu cho lắm.

Cũng may Lục Hiểu Nhàn là chị gái hắn, nếu là người khác thì rất có thể đã bị Lục Thiếu Hoa mắng cho một trận rồi, dù sao chuyện này cũng coi như là chuyện lớn. Về dự án phủ sóng mạng thì không nói, bởi vì lúc này Lục Thiếu Hoa cũng chưa có đủ tiền vốn, không thể trách Lục Hiểu Nhàn được, nhưng vấn đề dây cáp mới đáng nói.

Đó là việc hoàn toàn có đủ khả năng để giải quyết, chỉ vì sự do dự của Lục Hiểu Nhàn mà tập đoàn Phượng Hoàng phải chi thêm rất nhiều tiền, đây là một sai lầm rất sơ đẳng, nhưng Lục Hiểu Nhàn lại phạm phải, với tư cách là một Tồng giám đốc điều hành của tập đoàn, thì cũng nên biết tính toán tỉ mỉ, càng không nên phạm phải lỗi không đáng có này.

Lục Hiểu Nhàn biết mình đuối lý nên cũng không lên tiếng, bởi vì cô ấy thừa hiểu tính cách của em trai mình, bề ngoài trông bình tĩnh thế thôi, những một khi đã nổi khùng lên thì chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì, giờ có muốn nói hay nói đẹp thì cũng muộn rồi.

Song nói gì thì nói, Lục Hiểu Nhàn cũng hiểu rõ được chuyện đúng sai, và vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, Lục Thiếu Hoa cũng đã rất vừa lòng rồi. Mấy năm nay, công việc của tập đoàn Phượng Hoàng ở Thâm Quyến này đều do Lục Hiểu Nhàn gánh vác, nào có dễ dàng gì.

Thở dài một tiếng, lấy lại tinh thần, Lục Thiếu Hoa đã quay về trạng thái bình thường, bắt đầu chuyển sang chủ đề khác.

Chủ đề tiếp theo cũng chẳng phải là cái gì khác, chính là kế hoạch bá chủ mạng của Lục Thiếu Hoa. Cái mà Lục Thiếu Hoa đề xuất là xây dựng hệ thống trò chơi trực tuyến, muốn để Lục Hiểu Nhàn đăng ký thành lập công ty, tuyển dụng những nhân tài trong lĩnh vực này và sắp xếp công việc v.v…rất nhiều việc phải làm.

Lục Thiếu Hoa không phải là chưa từng nghĩ đến việc đặt cơ sở của công ty cung cấp trò chơi trực tuyến ở cơ sở Phượng Hoàng, nhưng ngẫm lại, vẫn cảm thấy không được, dù sao cơ sở Phượng Hoàng ở bên kia đều chuyên về sản xuất, đặt công ty này ở đó không thích hợp lắm.

Những cái khác không nói, trụ sở của công ty Hệ điều hành Phượng Hoàng trước kia được đặt ở cơ sở Phượng Hoàng bên kia, đợi đến khi tòa nhà trụ sở Phượng Hoàng bên này xây xong, thì sẽ chính thức dời đến trụ sở mới, công ty Phần mềm Phượng Hoàng sớm đã được di dời qua đây rồi, bây giờ được đặt ở toà nhà làm việc của trụ sở Phượng Hoàng bên này.

Lục Hiểu Nhàn cũng ưng thuận chuyện này, tuy cảm thấy áp lực rất lớn, nhưng đã là kế hoạch mà Lục Thiếu Hoa quyết tâm thực hiện thì Lục Hiểu Nhàn không thể ngăn cản nổi, huống chi Lục Hiểu Nhàn lại rất tin tưởng Lục Thiếu Hoa, biết rằng, Lục Thiếu Hoa không thể vô duyên vô cớ tiến quân sang một lĩnh vực mới.

Lục Hiểu Nhàn đồng ý rồi, như vậy việc thành lập công ty Trò chơi Trực tuyến Phượng Hoàng coi như đã được quyết định, Lục Thiếu Hoa trình bày chi tiết một lúc, đợi Lục Hiểu Nhàn hiểu ra vấn đề, Lục Thiếu Hoa mới chuyển sang chủ đề khác.

Chủ đề tiếp theo rất đơn giản, là liên quan đến công ty Phần mềm Phượng Hoàng, lần này Lục Thiếu Hoa huy động một số tiền lớn qua bên Thâm Quyến này, gần một trăm tỉ đô la Mỹ, nhưng không đơn giản là vì việc tăng tốc phủ sóng mạng, vẫn còn việc khác cần dùng tới số tiền đó.

Ví dụ như phần mềm diệt vi rút Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đang gấp rút hoàn thiện nó, muốn nó nhanh chóng xuất hiện trên thị trường và cạnh tranh với những công ty khác. Vì thế, Lục Thiếu Hoa chú trọng giao phó chuyện này cho Lục Hiểu Nhàn, muốn Lục Hiểu Nhàn thành lập một công ty, lấy tên là công ty An toàn Mạng Phượng Hoàng và sẽ trở thành công ty độc quyền cho phần mềm diệt vi rút Phượng Hoàng.

Nói là công ty độc quyền cho phần mềm diệt vi rút, nhưng Lục Thiếu Hoa không làm một cách triệt để, bởi vì dù sao vẫn phải dựa vào công ty Phần mềm Phượng Hoàng, cũng chỉ coi như là một công ty trực thuộc của công ty Phần mềm Phượng Hoàng mà thôi. Công ty Trò chơi Trực tuyến Phượng Hoàng cũng vậy, cũng đều phải dựa vào công ty Phần mềm Phượng Hoàng.

Lục Hiểu Nhàn không hề phản đối, gật đầu đồng ý. Song Lục Hiểu Nhàn vẫn đưa ra một kiến nghị, đó là kiến nghị nâng cấp công ty Phần mềm Phượng Hoàng lên thành tập đoàn, những công ty trực thuộc sẽ trở thành công ty con.

Nguyên tắc thành lập tập đoàn là phải có ít nhất năm công ty con mới có thể trở thành tập đoàn, mà suy đi tính lại công ty phần mềm Phượng Hoàng hiện giờ cũng có gần đủ năm công ty con , bao gồm Trò chơi trực tuyến đang lên kế hoạch, An toàn Mạng Phượng Hoàng, Hệ điều hành Phượng Hoàng, Phần mềm quản lý tài chính Phượng Hoàng, vậy là đã có bốn công ty con.

Đã có bốn công ty con, Lục Hiểu Nhàn tính không sai, cô ấy biết rằng với bốn công ty con này là chưa đủ điều kiện để nâng cấp công ty Phần mềm Phượng Hoàng thành tập đoàn. Nhưng chuyện này có thể thu xếp được, ý tứ trong lời nói Lục Hiểu Nhàn đã rất rõ ràng.

Có nghĩa là sẽ thành lập một công ty ảo (tức là công ty này chỉ có trên danh nghĩa mà không có bất cứ chức năng gì), miễn sao cho đủ năm công ty con là được, để công ty phần mềm Phượng Hoàng có thể thuận lợi nâng cấp thành tập đoàn và trở thành tập đoàn Phần mềm Phượng Hoàng trực thuộc tập đoàn Phượng Hoàng.

Nâng cấp hay khôngnâng cấp, đối với tập đoàn Phượng Hoàng hay là Lục Thiếu Hoa mà nói là không có bất kì ảnh hưởng gì, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không phản đối, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa không muốn thành lập công ty ảo, việc này chẳng phải là một sự sỉ nhục đối với tập đoàn Phượng Hoàng hay sao, Lục Thiếu Hoa không can tâm làm những chuyện như thế.

Trong kế hoạch làm bá chủ mạng của Lục Thiếu Hoa, vẫn còn rất nhiều dự án chưa được hắn đề xuất ra, giờ mà lấy ra một dự án trong đó là có thể có đủ năm công ty con.

Nhưng lại có vấn đề, Lục Thiếu Hoa thật không thể lấy một trong số những dự án đó ra để lập công ty. Nếu là dự án xem phim trực tuyến, giờ vẫn còn quá sớm, chưa đến lúc thành lập, còn về dự án mua hàng trên mạng thì lại càng sớm hơn, cả hai dự án này đều không được.

Đau đầu, Lục Thiếu Hoa đau đầu vô cùng, lúc này tiến thoái lưỡng nan, không biết nên giải quyết thế nào mới được.

Công ty Phần mềm Phượng Hoàng sẽ thăng cấp thành tập đoàn, đây là việc chắc chắn như đinh đóng cột, Lục Thiếu Hoa không muốn thay đổi, nhưng phải tìm một dự án có thể lập công ty điều này thật là khó.

Lục Thiếu Hoa suy nghĩ đến nhức óc, thật may là cũng không phí công, cuối cùng, hắn đã nghĩ tới một dự án, một dự án lớn mà suýt nữa đã bị hắn bỏ qua, dự án đó mà thành công thì tập đoàn Phượng Hoàng thật sự có thể trở thành đại gia sừng sỏ về mạng Inte.

Dự án này không phải cái gì khác, chính là công cụ tìm kiếm trên Inte (Google, Yahoo!, Ask, Baidu…đều là những công cụ tìm kiếm trên Inte rất phổ biến). Ở kiếp trước, công cụ tìm kiếm Inte “Baidu” làm cho tên tuổi của Lý Ngạn Hoành ( chủ tịch điều hành công ty “Baidu”- một công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung rất phổ biến) lẫy lừng khắp nơi và được liệt vào hàng những tỉ phú thế giới. Thế mới biết lĩnh vực này có tiềm năng lớn thế nào.

Tham vọng của Lục Thiếu Hoa là muốn tạo nên một thương hiệu mạng, mà muốn vậy thì sao có thể thiếu được khoản công cụ tìm kiếm chứ! Đây cũng chính là dự án mà Lục Thiếu Hoa đã xem nhẹ. Cũng không thể trách Lục Thiếu Hoa vì mấy ngày nay, đầu óc hắn đã quá tải rồi, có xem nhẹ cái vấn đề này cũng là hết sức bình thường.

Công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung, bề ngoài thì có vẻ rất đơn giản, nhưng với Lục Thiếu Hoa, muốn xây dựng một công cụ tìm kiếm như thế quả thật không dễ dàng, phải cần rất nhiều chương trình máy tính, nhiều đến mức không thể hình dung nổi.

Nhưng Lục Thiếu Hoa không hề lo lắng, hắn tin rằng, chỉ cần có tiền đầu tư thì sẽ không có bất kì vấn đề gì, vấn đề mấu chốt nằm ở chỗ là thời cơ đã chín muồi hay chưa.

Hai năm nữa Baidu mới được đưa ra thị trường, nói cách khác, Lý Ngạn Hoành vẫn chưa sáng lập ra Baidu, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn có thời gian vượt mặt Lý Ngạn Hoành để sáng lập ra nó. Đến lúc đó, Trung Quốc liền trở thành một thị trường độc quyền của tập đoàn Phượng Hoàng.

Thời gian hai năm để lập ra một công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung, với nhân lực và tiền tài hiện nay của Lục Thiếu Hoa, là hoàn toàn không thành vấn đề, thêm vào đó công ty Truyền thông Phượng Hoàng đã có một khoản tiền lớn rót vào, không chừng đã đến lúc tăng tốc độ phủ sóng mạng ở Trung Quốc rồi, thời cơ sắp đến, đây là một dự án rất có triển vọng.

Nghĩ đến là phải lập tức làm, đây là tính cách của Lục Thiếu Hoa, song công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung dù sao cũng là một lĩnh vực mới mẻ. Đừng nói là tại Trung Quốc chưa từng được nghe thấy, ở các nước khác, trừ Google ra, thì ngay cả nghe cũng chưa từng nghe thấy, bây giờ lại muốn để Lục Hiểu Nhàn bắt tay vào làm, nếu Lục Thiếu Hoa không giải thích rõ ràng thì e rằng Lục Hiểu Nhàn sẽ không biếtđâu mà lần.

Thế là, Lục Thiếu Hoa đành phải đem những ứng dụng, chức năng của Baidu từ kiếp trước của hắn ra để giải thích cho Lục Hiểu Nhàn, sau đó còn phải trình bày về mô hình phát triển của nó, đợi đến khi Lục Hiểu Nhàn hiểu ra vấn đề, lúc đó Lục Thiếu Hoa mới đặt một cái tên cho công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung.

- “Baidu Phượng Hoàng”.

Đây là cái tên mà Lục Thiếu Hoa đặt cho công cụ tìm kiếm mà công ty hắn sẽ đưa ra, sau đó hắn bảo Lục Hiểu Nhàn nhanh chóng đi thành lập công ty, chiêu tập nhân lực chuẩn bị cho việc lập ra công cụ tìm kiếm bằng tiếng Trung, đặt nền móng cho địa vị bá chủ mạng.

Hiểu biết của Lục Hiểu Nhàn về kỹ thuật máy tính là có hạn, song không cần phải lo lắng, có người sẽ hiểu. Chỉ cần thành lập được công ty và tuyển dụng được một số chuyên gia là có thể thuận lợi triển khai rồi. Đây là việc Lục Thiếu Hoa giao phó cho Lục Hiểu Nhàn, cô không bắt buộc phải hiểu, chỉ cần quản lý và bố trí nhân sự là được rồi.

Đùa gì thế, Lục Hiểu Nhàn là Tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Phượng Hoàng, là chị gái của Lục Thiếu Hoa, địa vị ấy khỏi nói nhiều, hơn nữa, cô ấy đã cùng Tần Tịch Thần học tập những mấy năm trời, trải nghiệm thực tiễn cũng không ít, nghiễm nhiên đã trở thành một cao thủ rồi. Bởi vậy, chuyện quản lý và dùng người đương nhiên không thành vấn đề, chỉ cần nghe Lục Thiếu Hoa đề xuất và giới thiệu vấn đề là Lục Hiểu Nhàn biết ngay là phải làm gì, luôn miệng đồng ý.

Giao phó xong việc này, Lục Thiếu Hoa cũng biết chủ đề trao đổi của ngày hôm nay nên được chấm dứt ở đây, nên lại cùng chị gái nói vài câu chuyện phiếm, sau đó mới để Lục Hiểu Nhàn đi làm việc của cô.

Tòa nhà trụ sở của tập đoàn Phượng Hoàng ở Thâm Quyến này, Lục Thiếu Hoa rất ít khi lui tới, thành ra cũng không quen thuộc cho lắm, nhưng điều này cũng không làm ảnh hưởng tới việc đi lại trong tòa nhà này của Lục Thiếu Hoa, bởi vì bố cục kiến trúc bên trong cũng là do một tay mấy người Lâm Tề Toàn thiết kế, cho nên cũng không khác lắm so với tòa nhà Phượng Hoàng bên Hồng Kông. Lục Thiếu Hoađi lại tự nhiên như ngựa quen đường cũ.

Ra khỏi văn phòng làm việc của Chủ tịch, hắn liền đi xuống bên dưới, thong thả từng bước, cũng coi như là để thị sát tập đoàn.

Đối với mọi người, gương mặt trẻ tuổi của Lục Thiếu Hoa đã trở nên quen thuộc, đã là nhân viên của tập đoàn Phượng Hoàng, không ai là không biết ông chủ của họ, bởi vậy khi Lục Thiếu Hoa đi dạo trong tòa nhà này, không có ai ngăn cản hắn. Nhưng mà, nhìn thấy ông chủ đi thị sát như vậy, bầu không khí bên trong tòa nhà của tập đoàn bỗng trở nên căng thẳng hơn.

Nhưng điều mà Lục Thiếu Hoa không tưởng tượng được là, khi hắn đang đi đến tầng 23, trong một phòng máy quan trọng đã xảy ra một chuyện không ngờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.