Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 710: Biến cố
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Nhân lúc nhàn rỗi, Lục Thiếu Hoa đi tham quan một lượt tòa nhà làm việc của tập đoàn Phượng Hoàng bên Thâm Quyến này, dù sao từ khi tòa nhà này được xây dựng ra Lục Thiếu Hoa cũng chưa từng lui tới đây. Việc cần giao phó cũng đã giao phó xong rồi, giờ cũng chưa phải là muộn, Lục Thiếu Hoa liền đem theo tám vệ sĩ - mấy người Lý Thượng Khuê cùng đi thị sát tình hình công ty trực thuộc của tập đoàn Phượng Hoàng.
Nhưng Lục Thiếu Hoa không bao giờ ngờ được rằng, khi bọn họ đang đi tới một phòng máy ở tầng 23, bỗng một nữ nhân viên mặc trang phục làm việc của tập đoàn Phượng Hoàng, tướng mạo xinh đẹp, dáng người cao gầy từ bên trong bước ra, bộ dạng lén lút, khi nhìn thấy bọn Lục Thiếu Hoa, cô nhân viên đó vội vã bước đi, dáng điệu rất vội vàng.
Nhân viên được tuyển dụng vào tập đoàn Phượng Hoàng đều là những người có năng lực, dáng điệu vội vàng cũng chẳng có gì là lạ, rất có thể là do công việc quá bận. Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không cho là như vậy, chạm mặt với nữ nhân viên kia, từ sắc mặt của cô ta Lục Thiếu Hoa nhận ra cô ta đang sợ hãi.
Tuy sự tiếp xúc này chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng vẫn không thể thoát khỏi con mắt của Lục Thiếu Hoa, hơn nữa cô nhân viên đó dáng điệu vội vàng, lại là từ trong phòng máy đi ra, Lục Thiếu Hoa cảm thấy cô nhân viên này có vấn đề.
Chỉ dựa vào một vài biểu hiện này, Lục Thiếu Hoa vẫn chưa đủ cơ sở để kết luận cô nhân viên đó có vấn đề. Nhưng vừa rồi, Lục Thiếu Hoa vô tình nhìn thấy trước ngực cô ta, rõ ràng là nhìn thấy ba từ “Bộ phận quan hệ xã hội”.
Nhiều nguyên nhân làm cho Lục Thiếu Hoa phải lưu tâm chuyện này, lại lướt nhìn một lượt cửa phòng đó, bốn chữ “Phòng máy đặc biệt” khiến Lục Thiếu Hoa hết sức bàng hoàng, lại nghĩ lại lúc vừa đặt chân lên tầng 23 này, rõ ràng là địa bàn của công ty Hệ điều hành Phượng Hoàng, mà phòng máy đặc biệt này hiển nhiên cũng thuộc về công ty Hệ điều hành Phượng Hoàng.
Một nhân viên thuộc bộ phận xã hội của tập đoàn Phượng Hoàng lại vào phòng máy đặc biệt của công ty Hệ điều hành Phượng Hoàng, nơi chẳng liên quan đến nghề nghiệp của cô ta để làm gì? Lục Thiếu Hoa dám chắc cô ta có vấn đề.
Kể thì chậm, nhưng thật ra Lục Thiếu Hoa phản ứng rất nhanh, trong khoảnh khắc, , không chút do dự, với vẻ mặt lạnh lùng, hắn hô lớn:
- Bắt lấy cô ta.
Lục Thiếu Hoa là ai, hắn là kẻ tái sinh à, cứ cho là chưa từng gặp, chưa từng nghe thấy đi. Nhưng hiện nay tập đoàn Phượng Hoàng giống như cây to đón gió lớn, có quá nhiều kẻ muốn đối đầu với tập đoàn Phượng Hoàng, huống chi kỹ thuật của Hệ điều hành Phượng Hoàng rất tiên tiến, những kẻ sinh lòng đố kị cũng không ít.
Lục Thiếu Hoa dám khẳng định, nữ nhân viên vừa rồi chắn chắn là vào phòng máy ăn cắp tư liệu, không thể có kết luận nào khác.
Lúc này, bọn Lý Thượng Khuê mới phát huy bản lĩnh của mình, hơn nữa bọn họ cũng là vệ sĩ riêng của Lục Thiếu Hoa, dù là trong tình huống nào thì bọn họ cũng sẵn sàng ra tay, giờ nghe được lệnh của Lục Thiếu Hoa, không cần phải suy nghĩ liền chấp hành mệnh lệnh ngay.
Mặc dù vẫn chấp hành mệnh lệnh, nhưng trong trường hợp này, tuy đang ở chỗ tập đoàn của mình nhưng sự an toàn của Lục Thiếu Hoa vẫn cần phải được bảo đảm. Cho nên, trong số tám vệ sĩ, chỉ có bốn người truy đuổi, bốn người còn lại ở lại bảo vệ Lục Thiếu Hoa.
Lý Thượng Khuê tuy đã kết hôn, nhưng anh ta vẫn là đội trưởng đội vệ sĩ riêng của Lục Thiếu Hoa. Vào lúc này, Lý Thượng Khuê dĩ nhiên phải ở lại bảo vệ Lục Thiếu Hoa, vẫy tay cho người vây quanh Lục Thiếu Hoa, Lý Thượng Khuê rút ra khẩu Desert Eagle (1), bày sẵn thế trận.
Không phải đùa, đội trưởng đã rút súng, những người khác cũng đồng loạt rút ra mấy khẩu Desert Eagle, ánh mắt của họ trở nên sắc lạnh, khuôn mặt đằng đằng sát khí.
Mấy người Lý Thượng Khuê không phải muốn cố tình biến tình hình trở nên như vậy, chẳng qua là vì mạng sống của Lục Thiếu Hoa quả thật rất đáng giá, phải đáng giá đến mấy nghìn tỷ đô la Mỹ ấy chứ, hơn nữa vừa rồi, Lục Thiếu Hoa lại hô lớn như vậy, điều này có nghĩa là nữ nhân viên đó nhất định có vấn đề, cô ta có đồng bọn ở hiện trường hay không, vẫn chưa biết được.
Hơn nữa, theo bọn Lý Thượng Khuê, cô ta không chừng là người của địch thủ được phái tới đây để ám sát Lục Thiếu Hoa, nếu đúng là như vậy, phải dùng đến kế điệu hổ ly sơn cũng là chuyện bình thường.
Cũng không còn cách nào khác, mấy năm nay, một tay Lục Thiếu Hoa gây dựng tập đoàn Phượng Hoàng lớn mạnh như ngày hôm nay, bề ngoài có vẻ là sóng yên biển lặng, nhưng thương trường mà, không thể không đắc tội với người ta, những kẻ muốn lấy mạng của Lục Thiếu Hoa nhiều không kể nổi.
Đấy là quan điểm của bọn Lý Thượng Khuê, sự an toàn của Lục Thiếu Hoa là trên hết, không cần biết cô gái đó làm gì, sự an toàn của Lục Thiếu Hoa vẫn là quan trọng nhất.
Nhóm vệ sĩ còn lại truy đuổi cô gái đó, tình thế rất gay cấn, vừa rút súng vừa rượt đuổi phía sau.
Một cô gái, cứ cho là đã được trải qua huấn luyện quân sự chuyên nghiệp, nhưng rốt cuộc cũng vẫn chỉ là nữ giới mà thôi, sao có thể chạy thoát khỏi nhóm lính đánh thuê hùng hậu này chứ. Không đến một phút, cô gái đó đã bị đuổi kịp. Không chút thương tiếc, những bàn tay to lớn tóm lấy cô ta, sau đó hung hăng lôi kéo, cũng chẳng quan tâm đến tính mạng cô gái, đẩy cô ta xuống đất, thêm ba vệ sĩ chạy đến phối hợp khống chế cô ta.
Nữ nhân viên đó sao có thể là đối thủ của bốn vệ sĩ chứ, không đến mấy giây thì đã bị khống chế, trán cô ta bị hai khẩu Desert Eagle dí sát, chỉ cần cử động, bọn họ sẽ không ngại nả một phát súng.
Cô gái khả nghi đã bị khống chế, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa chưa phải đã hết nguy hiểm, khi Lý Thượng Khuê nhận được tin báo về, liền báo ngay cho Lục Thiếu Hoa, sau đó nhận được hiệu lệnh của Lục Thiếu Hoa, mau chóng rời khỏi hành lang, đi tới văn phòng làm việc của Tổng giám đốc của công ty Phần mềm Phượng Hoàng, lúc này mới có thể coi là an toàn.
Lúc này đang là giờ làm việc, Tổng giám đốc của công ty Phần mềm Phượng Hoàng cũng đang làm việc, đột nhiên bị một đám người xông vào, vị giám đốc này cũng không biết xảy ra chuyện gì, sững sờ một hồi, muốn chất vấn người của Lục Thiếu Hoa, nhưng vừa trông thấy súng trong tay bọn Lý Thượng Khuê thì không dám mở miệng nữa.
Tiếp đó lại càng nguy, phía sau Lý Thượng Khuê xuất hiện một khuôn mặt mà bình thường chỉ có thể nhìn thấy trên ti vi hay trên báo, không phải Lục Thiếu Hoa thì còn là ai nữa.
Lục Thiếu Hoa là ai chứ, là ông chủ của tập đoàn Phượng Hoàng, dù vị Tổng giám đốc kia có to gan thế nào cũng không dám chất vấn Lục Thiếu Hoa, bằng không, không lâu sau, bát cơm của ông ta cũng không giữ nổi.
Lục Thiếu Hoa vẫn rất bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn một lượt văn phòng làm việc, rồi lại đảo mắt nhìn vị Tổng giám đốc mới chỉ khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi, sau đó vỗ vai Lý Thượng Khuê, ra hiệu cho bọn Lý Thượng Khuê cất súng.
Vào lúc này, Lục Thiếu Hoa chẳng còn tâm trí đâu mà để ý tới vị Tổng giám đốc kia, việc duy nhất trong đầu hắn bây giờ là làm rõ nữ nhân viên kia rốt cuộc đến đây với mục đích gì.
- Anh Lý, nói với anh Cường một tiếng, lục soát xem trên người cô gái đó có vũ khí không, nếu không có thì đem cô ta tới đây.
Lục Thiếu Hoa vô cảm nói, giống như một động vật máu lạnh vậy.
Lục Thiếu Hoa quả thực có chút bực bội trong người, phòng máy đặc biệt của công ty Phần mềm Phượng Hoàng lại không có người canh gác, để cho một người ở bộ phận quan hệ xã hội có thể vào đây, chẳng có một chút cảnh giác nào, nếu không phải bị Lục Thiếu Hoa bắt gặp, không chừng đã xảy ra chuyện rồi.
Lý Thượng Khuê không trả lời mà chỉ khẽ gật đầu, sau đó nói vào micro hai câu, yêu cầu Hà Cường đem người đến đây.
Hiệu quả làm việc của Hà Cường rất cao, chưa đầy hai phút là đã đưa cô gái xinh đẹp vừa rồi đến văn phòng của Tổng giám đốc.
Thấy Hà Cường đem người đến, sắc mặt của Lục Thiếu Hoa rất u ám, ngồi trên salon trong văn phòng một hồi lâu mà không có lên tiếng, chỉ chằm chằm nhìn cô gái, Lục Thiếu Hoa muốn xem cô ta sẽ phản ứng ra sao.
Hiển nhiên, cô gái đó nhận ra Lục Thiếu Hoa, không dám nhìn thẳng vào Lục Thiếu Hoa, có ý tránh né, rõ ràng là đã làm việc gì mờ ám.
Lúc này, Lục Thiếu Hoa đã ngầm định đoạt trong đầu, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn cần phải làm rõ thân phận của nữ nhân viên này.
- Ông là giám đốc sao?
Lục Thiếu Hoa nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên ngồi phía sau mình, hỏi.
Vị giám đốc kia không còn bàng hoàng như trước nữa mà đã bình tĩnh trở lại, lập tức đứng dậy đến cạnh Lục Thiếu Hoa, gật đầu đáp:
- Đúng vậy, thưa Chủ tịch.
- Ừ!
Lục Thiếu Hoa khẽ gật đầu, lên mặt ông chủ, rồi chỉ tay vào nữ nhân viên kia, hỏi:
- Ông có biết cô gái này không?
Vị Tổng giám đốc này cũng không phải là ngốc, tuy ông ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn tình hình cũng đoán được cô gái này đã gây chuyện, cho nên nhìn cô ta mấy cái rồi đáp:
- Có biết, cô ta là người của bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn, tên là Lương Lệ.
- Ừ!
Lục Thiếu Hoa lại “ừ” một tiếng, rồi nói tiếp:
- Ông hãy đến bộ phận nhân sự, đem hồ sơ của cô ta đến ngay cho tôi.
- Vâng!
Tổng giám đốc không dám chậm trễ, tuân lệnh đi ngay.
Vị Tổng giám đốc đi rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa không đủ kiên nhẫn chờ đợi, bảo Hà Cường đi điều tra thân phận của cô gái đó.
Trực giác của Lục Thiếu Hoa mách bảo hắn rằng, cô gái kia vào phòng máy là để trộm đồ, tuy hắn không biết phòng máy đó có chức năng gì, nhưng trên tấm bảng ghi rõ ràng bốn chữ “Phòng máy đặc biệt”, hơn nữa cửa lại được khóa bằng mật mã, Lục Thiếu Hoa dám khẳng định trăm phần trăm rằng, những thứ bên trong tuyệt đối được giữ bí mật.
Đã là những thứ bảo mật, mà tầng 23 lại là địa bàn của công ty Hệ điều hành Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không khó để đoán ra, nếu Lương Lệ đến đó để ăn cắp đồ, tuyệt đối không thể thiếu một thứ, đó chính là công cụ lưu trữ dữ liệu.
Trong thành phố này, vật lưu trữ dữ liệu máy tính chỉ có hai loại, một loại là thẻ nhớ USB- đã được tập đoàn đưa vào sử dụng từ lâu, còn loại kia là đĩa CD.
Hà Cường cũng không làm Lục Thiếu Hoa thất vọng, lục soát túi áo của cô gái này, quả nhiên tìm thấy một thẻ nhớ USB, nếu không phải Hà Cường lục soát cẩn thận, cho tay vào túi áo thì xem ra đã không phát hiện ra.
Lục Thiếu Hoa từ đầu đến cuối đều quan sát nét mặt của Lương Lệ, khi Hà Cường lấy ra thẻ nhớ USB, Lục Thiếu Hoa thấy cô ta lộ vẻ hoảng loạn.
Lúc này, Lục Thiếu Hoa càng khẳng định chắc chắn suy đoán của mình, trong lòng không ngừng suy đoán xem bên trong cái thẻ nhớ USB này rốt cuộc là chứa dữ liệu gì?
(1) Desert Eagle là một loại súng lục nòng lớn bán tự động vận hành bằng khí, chủ yếu được chế tạo ở Israel bởi IMI (Israel Military Industries, nay là Israel Weapon Industries). Nhờ có vẻ ngoài mạ kền bóng bẩy và cỡ đạn lớn, khẩu Desert Eagle trở nên nổi tiếng trong các game và phim ảnh.