Thương Trường Đại Chiến

Chương 890: Chương 890: Do dự và kiên quyết






Nhị hoàng tử nghĩ, Hoàng gia bọn họ vẫn phải bí mật thâm nhập, cuối cùng bí mật khống chế hoàn toàn chính quyền quốc gia Ả rập, như vậy thì không ai biết Nhị hoàng tử hắn đang giở trò quỷ gì, mà ông ta lại chiếm được quyền lực lớn.

Nhưng tất cả chỉ là kế hoạch, Nhị hoàng tử không thể một mình thực hiện được, giờ bị người Mỹ phá rối, chỉ có người Mỹ là biết rõ, nhưng Nhị hoàng tử tin tưởng, ngườ Mỹ sẽ không nói ra ngoài, dù sao đây cũng là việc nội bộ của Hoàng gia Ả rập, không liên quan gì đến nước Mỹ.

Quan trọng hơn là Liên hiệp quốc đã có dự luật, không được can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác, nếu Mỹ đưa ra lời nói, như vậy nước Mỹ đã can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác. Tuy người Mỹ thường xuyên làm như vậy, nhưng bọn họ chỉ có thể làm thế với một vài quốc gia, mà Hoàng gia Ả rập không phải đối tượng để Mỹ làm vậy.

Đúng vậy, với Hoàng gia Ả rập, có căn cứ Hổ Gầm làm chỗ dựa vững chắn, cơ bản không sợ người Mỹ, hơn nữa hoàng gia họ lại khống chế được số lượng dầu mỏ. Một khi động đến Hoàng gia Ả rập, họ ra một chế tài, cấm xuất khẩu dầu mỏ vào Mỹ, thử hỏi nước Mỹ sẽ như thế nào?

Còn có thể như thế nào được nữa, Mỹ chỉ có thể trợn mặt, dùng chính sách đàn áp Hoàng gia Ả rập, điều này thì dường như không có hiệu quả, bởi vì người ta có tự do, muốn dùng quân sự cũng phải xem xét, sau lưng Hoàng gia Ả rập lại có căn cứ Hổ Gầm, nếu đêm lực lượng của căn cứ Hổ Gầm ra đối phó, thì nước Mỹ đến bữa sáng cũng không có.

Cho nên, dù Hoàng gia của họ có khống chế các chính đảng khác, lại không ngừng khống chế quyền lực của chính quyền hoàng gia, cho dù người Mỹ biết, Nhị hoàng tử cũng không lo lắng gì.

Ừ, thật ra không phải không lo lắng nữa. mà Nhị hoàng tử nghĩ đến, nếu chuyện người khác biết thì không còn là bí mật. Người Mỹ sẽ không nói gì mà ngấm ngầm làm vài động tác, dùng một số âm mưu để đối phó với Hoàng gia Ả rập bọn họ, đây là điều mà Nhị Hoàng tử lo lắng nhất.

Sau mấy năm cố gắng, vài năm nữa là có thể toàn thắng, giờ đây lại xuất hiện vấn đề, điều này là cho Nhị hoàng tử không biết làm thế nào, đồng thời Nhị vương tư cũng muốn nhanh chóng tìm được cách giải quyết vấn đề.

Hiển nhiên, đề xuất của Lục Thiếu Hoa chính là một giải pháp rất tốt, công khai mọi chuyện, không giống như trước phải bí mật. Nhưng biện pháp này cũng có hạn chế, ít nhất là Nhị hoàng tử nghĩ, nếu cuối cùng thành công thì không sao, nhưng nếu thất bại thì sao?

Thất bại sẽ thế nào, Nhị hoàng tử không thể tưởng tượng được, tuy nhiên có thể khẳng định rằng, hoàng gia của bọn họ sẽ mất hết danh dự, mà khi danh dự không còn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Còn nghiêm trọng như thế nào, Nhị hoàng tử không thể biết trước được, chỉ là chắc chắn, Hoàng gia Ả rập sẽ không ngừng bị công kích, một khi đã bị công kích, thì lợi ích của bọn họ cũng sẽ bị tổn hại.

Nhưng nếu Nhị hoàng tử không chấp nhận đề xuất của Lục Thiếu Hoa, kết quả sẽ như thế nào?

Kết quả cũng giống như vậy, bọn họ sẽ trực tiếp đối mặt với sự công kích của người Mỹ, họ ở ngoài sáng còn người Mỹ thì ở trong tối, súng ngoài sáng dễ tránh, đâm sau lừng thì khó phòng. Nhị hoàng tử biết rõ đạo lý này, ông ta không thể không suy xét đến.

Còn nữa, một khi không chấp nhận đề nghị của Lục Thiếu Hoa, như vậy Lục Thiếu Hoa không thể không có ý kiến gì với hắn. Nếu Lục Thiếu Hoa không hài lòng, không để căn cứ Hổ Gầm che trở cho bọn họ nữa, kết quả sẽ như thế nào?

Như vậy thì kết quả sẽ càng nghiêm trọng hơn, mất đi sự che trở của căn cứ Hổ Gầm, cuộc sống bình yên của Hoàng gia bị phá vỡ. Chào đón bọn họ là các thể lực phản đối, đây là kết quả mà Nhị hoàng tử không muốn nhìn thấy, cũng là kết quả mà mỗi thành viên hoàng gia không muốn thấy.

Thế này cũng không được, thế kia cũng không xong, Nhị hoàng tử không biết làm thế nào, không thể không tính toán giữa được và mất.

Quả thật mất thì Nhị hoàng tử không chỉ có một mình, ông ta đại diện cho toàn bộ Hoàng gia Ả rập, có hơn trăm ngàn dân, áp lức rất lớn.

Nhưng mà, Nhị hoàng tử chỉ có hai lựa chọn, một là chấp nhận đề nghị của Lục Thiếu Hoa, hai là không chấp nhận đề nghị của Lục Thiếu Hoa, không có lựa chọn thứ ba. Ừ, có lẽ, Nhị hoàng tử có thể từ bỏ ngai vàng, trở thành người dân bình thường, bỏ hết các vấn đề đau đầu này cho người khác.

Từ bỏ ngai vàng, so với bị giết Nhị hoàng tử còn khó chịu hơn. Nhị hoàng tử không có khả năng từ bỏ ngai vàng, cho nên, Nhị hoàng tử không thể không đối mặt với sự lựa chọn này.

Càng nghĩ, Nhị hoàng tử càng tin tưởng đề nghị của Lục Thiếu Hoa, chấp nhận đề nghị của Lục Thiếu Hoa không về cái gì khác, chính là vì Lục Thiếu Hoa sự ủng hộ của Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa đứng ra ủng hộ hắn, sau đó bên mình trúng cử, tình hình tiếp theo thì tốt rồi.

Cho dù Nhị hoàng tử rất lo lắng cho thực lực của chính mình, nhưng ông ta có thể tin tưởng thực lực của căn cứ Hổ Gầm. Căn cứ Hổ Gầm thực lực rất hùng mạnh, đủ để sánh vai với cả đế quốc Mỹ, hiện nay Hoàng gia họ đang liên kết với căn cứ Hổ Gầm, hai bên cùng đứng lên thì chỉ có thể là số một.

Thực lực như vậy, thử hỏi có ai có thể địch nổi.

Nước Mỹ, đừng đùa, căn cứ Hổ Gầm hoàn toàn có thể đập chết cả Mỹ, đừng nói là cả hai bên kết hợp. Hơn nữa hiện này Mỹ đang trong thời kỳ khủng hoảng, bọn họ không thể ra tay vào các khu vực đang bị tranh giành.

- Đúng, đây là một thời cơ tốt, nước Mỹ đang đứng trong thời kỳ khủng hoảng, nếu có thể nắm được thời điểm mấu chốt này, xác xuất thành công sẽ rất lớn.

Nhị hoàng tử dường như đang nghĩ đến cái gì đó, mắt sáng lên, tinh thần cũng sôi nổi lên.

- Tôi thấy nếu chúng ta muốn ra tay, nhất định phải nhanh, nhân dịp người Mỹ đang yếu vì giải quyết hậu quả của khủng hoảng tài chính do sự kiện 11 tháng 9. Hoàn toàn không thể vươn tay đến đây dù họ có muốn thế nào đi chăng nữa, cùng không thể làm được

Nhị hoàng tử vẻ mặt vui vẻ nói.

Rõ ràng, Nhị hoàng tử đã quyết định, quyết định chấp nhận đề nghị của Lục Thiếu Hoa, lời nói của ông ta đã chứng minh điều đó. Cho dù không trực tiếp nói rằng đồng ý với đề nghị đó.

Lục Thiếu Hoa khẽ mỉm cười nói:

- Tôi cũng đã nghĩ đến điều đó, nếu không tôi đã không đề nghị ông làm việc đó.

Lục Thiếu Hoa nói câu này càng hay, giống như đã suy nghĩ hết cho Hoàng gia Ả rập, không có chút tư lợi nào.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa quả thật xem Hoàng gia Ả rập là thứ nhất, khi đưa ra đề nghị, Lục Thiếu Hoa cũng suy nghĩ xem họ có thể thành công hay không. Tại sao Lục Thiếu Hoa vì sao lại vô tư như vậy, chính là vì hắn coi trọng Nhị hoàng tử và Hoàng gia Ả rập.

Nhưng vì sao lại coi trọng bọn họ, câu trả lời rất đơn giản, vì hắn có chung mục tiêu với bọn họ.

Nghe vậy, Nhị hoàng tử không ngạc nhiên, cũng không có gì là không tin tưởng, Nhị hoàng tử tại sao lại tin tưởng Lục Thiếu Hoa vậy, vì Lục Thiếu Hoa thông minh hơn ông ta, có thể suy nghĩ đến các vấn đề mà ông ta không nghĩ hết được.

Lục Thiếu Hoa trong vài năm ngắn ngủi đã có thể tạo lập gia sản lớn, có thể thấy hắn tài giỏi thế nào. Nếu không thông minh, không có lực lượng trợ giúp, trong vài năm có thể kiếm mấy trăm tỷ đô la là không thể làm được.

Lục Thiếu Hoa là người như thế, thông minh cũng giống như có người trợ giúp, thành tích của Lục Thiếu Hoa hiện này trở thành một truyền thuyết.

Một người như vậy, Nhị hoàng tử không tin tưởng, thì có thể tin tưởng ai.

Tin tưởng nước Mỹ. Đừng đùa, Hoàng gia Ả rập là quốc gia bị Mỹ chèn ép, rất căm hận người Mỹ, làm sao Nhị hoàng tử có thể tin tưởng Mỹ được.

Lúc này, Nhị hoàng tử rất kiên quyết, thậm chí thầm thề rằng chỉ cần Lục Thiếu Hoa đề nghị, hắn sẽ không cần suy nghĩ, mà đồng ý ngay.

- Ừ,

Nhị hoàng tử gật đầu, sau đó nói

- Tôi trở về sẽ bắt đầu ngay, không cần nhiều thời gian có thể bắt đầu hành động, chỉ có điều, chỉ có điều…

Nhị hoàng tử nói một nửa thì không nói hết, không phải là ông ta không muốn nói mà không biết nói thế nào, cũng không thể nói ra.

- Yên tâm đi, tôi sẽ bảo căn cứ Hổ Gầm phối hợp hoàn toàn với các ngài, cả về tình báo và vũ trang, đều phối hợp vô điều kiện

Lục Thiếu Hoa cười, nói ra câu trả lời cho Nhị hoàng tử.

Lục Thiếu Hoa là người thế nào, hắn tiếp xúc với Nhị hoàng tử thời gian không ngắn, cũng đã được nhiều năm, Lục Thiếu Hoa rất hiểu ông ta, cho nên, cho dù Nhị hoàng tử không nói ra, Lục Thiếu Hoa cũng có thể biết ông ta đang nói gì.

Nếu biết người ta định nói gì, như vậy Lục Thiếu Hoa có thể để người ta vòng vèo sao, chi bằng nói luôn ra đáp án.

Mà câu nói này của Lục Thiếu Hoa khiến Nhị hoàng tử vui sướng vô cùng, ông ta cần nhất là sự ủng hộ của căn cứ Hổ Gầm. Đừng nghĩ Hoàng gia Ả rập có quyền lực, nhưng so với căn cứ Hổ Gầm thì không thể.

Không nói đến cái gì khác, chỉ nói đến lĩnh vực tình báo thôi.

Nhị hoàng tử biết tình báo của căn cứ Hổ Gầm rất mạnh.Nếu nói tình báo của căn cứ Hổ Gầm là thứ hai thế giới, thì không ai dám nói là thứ nhất, cho dù là Mỹ, bọn họ cũng không dám so sánh với tình báo của căn cứ Hổ Gầm.

Còn về sức mạnh quân sự thì không cần nói, đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm có sức chiến đấu rất mạnh, tuy số lính không nhiều lắm, nhưng với vũ khí tiên tiến, có thể đánh thắng mọi thế lực.

Tự tin, Nhị hoàng tử trước đến nay chưa có tự tin, nhưng hành động lần này hắn tin tưởng sẽ thành công.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.