Thương Trường Đại Chiến

Chương 1141: Chương 1141: Làm mọi người đau đần




Vì nội các Nhật Bản đang cải tổ nên đội quân điều động không nhận được bất kỳ mệnh lệnh rút lui nào, chỉ có thể tuân theo lệnh cũ tiếp tục đi tới cùng với các đội quân của các nước khác, tạo áp lực đối với với vùng cảnh giới do phía Lý Chí Kiệt đặt ra.

Nội các Nhật Bản gặp phải áp lực cực lớn, cho dù nội các được cải tổ xong, đầu tiên họ phải xử lý chuyện vì sao điều động quân đội, cho dù trước đó đã giải thích là do lãnh đạo Cục phòng vệ truyền lệnh.

Nhưng điều động quân đội tham gia tác chiến thì phải có chỉ thị của nội các, nếu không thì không thể điều động được. Cho nên, dù đã tìm được người chịu tội thay nhưng họ vẫn giải thích không thông.

Tuy nhiên , bởi vì nội các Nhật Bản cải tổ, các nước Đông Nam Á cũng không làm căng, không đưa ra thời hạn cho sự trả lời thuyết phục của chính phủ Nhật Bản. Dù vậy chính phủ Nhật Bản cũng chịu áp lực rất lớn, trong khi ngay cả Mỹ cũng không giúp được gì cho họ.

Thực tế là chính phủ Mỹ cũng đang chịu áp lực rất lớn. Áp lực đầu tiên là những nghi vấn do một nhóm nhà kinh tế đưa ra.

Vào thời điểm cơn khủng hoảng tài chính vừa chớm bắt đầu, có một nhóm nhà kinh tế đưa ra nghi vấn là chính phủ Mỹ đang giở trò, là Mỹ đang lợi dụng sự phổ biến của đồng đô la Mỹ trên khắp thế giới để lừa gạt các quốc gia khác.

Nhưng vì Mỹ quá mạnh nên những tiếng nói hoài nghi này liền bị áp chế. Giờ đây tình hình đã thay đổi, những chứng cứ do Lục Thiếu Hoa công bố đã vạch rõ, quả thật là chính phủ Mỹ giở trò quỷ.

Lập tức, những nghi ngờ lại trỗi dậy, hơn nữa càng ngày càng nhiều, nhất là ở những quốc gia bị tổn thất nặng nề bởi cuộc khủng hoảng tài chinh, nhiều nhà kinh tế lại điên cuồng chỉ trích sự hiểm ác của chính phủ Mỹ.

Hy Lạp, quốc gia cổ xưa tổn thất rất lớn vì cuộc khủng hoảng này, nợ ngập đầu, nền kinh tế đất nước đã rơi vào trạng thái sụp đổ, hiện tại đang cầu cứu sự giúp đỡ của các nước xung quanh.

Mà chính phủ nước này đương nhiên là chịu áp lực cực lớn, bên cạnh áp lực về nền kinh tế sụp đổ, còn phải chịu áp lực của người dân. Bây giờ coi như họ đã tìm được đối tượng để chịu tiếng xấu.

Lập tức, dưới sự ra hiệu ngấm ngầm của chính phủ Hy Lạp, các nhà kinh tế Hy Lạp đều đứng ra chỉ trích chính phủ Mỹ hại người, làm cho kinh tế nước họ suy sụp.

Bởi vậy sức ép lên chính phủ Hy Lạp đã giảm bớt và chuyển sang chính phủ Mỹ, khiến chính phủ Mỹ phải gánh trách nhiệm nặng nề thay cho người khác.

Chính trị nhiều khi không có biên giới, chính phủ Mỹ không thể làm ngơ trước sự phản đối của người dân Hy Lạp.

Cầu cứu, các quốc gia đều lên tiếng cầu cứu, tuy trước đó họ hợp tác với quân đội Mỹ để áp chế Hổ Gầm, thì chính trị và quân sự là hai việc khác nhau.

Quan hệ có phần phức tạp, nhưng dù là quan hệ như thế nào, các học giả đua nhau kêu gọi dân chúng lên tiếng kháng nghị, đặc biệt là ở các nước châu Âu là nơi người dân có quyền tự do ngôn luận, đi biểu tình.

Chính phủ các nước giảm được áp lực nhưng chính phủ Mỹ thì bị đưa lên nơi đầu sóng ngọn gió của dư luận.

Trung Quốc cũng phản kháng mạnh mẽ, trước đó Thời báo Wall Street chĩa mũi dìu về phía tập đoàn Phượng Hoàng, giờ đây tình hình đã đổi ngược lại. Trung Quốc yêu cầu Thời báo Wall Street lên tiếng. Ngày hôm sau Thời báo Wall Street đăng bài xin lỗi nhưng không đủ để làm dịu sự tức giận của người Trung Quốc. Giờ đây khi Lục Thiếu Hoa đưa ra công khai chỉ thị của chính phủ Mỹ đối với Thời báo Wall Street thì không còn gì để nói nữa, lửa giận của nhân dân Trung Quốc bùng lên dữ dội.

Nếu là lúc bình thường, chính phủ Trung Quốc đã ngăn cản nhưng bây giờ thì khác, chính phủ Trung Quốc cũng làm ngơ. Bộ ngoại giao Trung Quốc đưa ra những lời kháng nghị mạnh mẽ, yêu cầu chính phủ Mỹ phải xử lý việc này và Thời báo Wall Street phải bồi thường cho tổn thất của tập đoàn Phượng Hoàng.

Tập đoàn Phượng Hoàng là là doanh nghiệp Trung Quốc, doanh nghiệp nước mình bị oan khuất như vậy lẽ nào chính phủ Trung Quốc không đòi lại sự công bằng? Điều quan trọng hơn là có thể nhân dịp này đả kích địa vị của Mỹ trên trường quốc tế, đấy là một cơ hội khó có được.

Đầu tiên là mạnh mẽ yêu cầu chính phủ Nhật Bản đưa ra lời giải thích rồi bây giờ cứng rắn yêu cầu chính phủ Mỹ thực hiện theo lẽ công bằng, có thể nói chính phủ Trung Quốc là hết sức nổi bật, hoàn toàn thay đổi so với cách hành xử lúc trước, không hề chỉ trích hay kháng nghị mà chỉ cần có bất hoà là liền sử dụng vũ lực để giải quyết.

Vấn đề khiến chính phủ Trung Quốc phải dùng đến vũ lực để giải quyết là rất ít. Thời kỳ đầu lúc mới xây dựng đất nước thì còn hay xảy ra, nhưng khi bước vào thời kỳ phát triển vững mạnh thì hầu như không còn.

Tuy rằng mọi người đều biết rằng khả năng dùng đến vũ lực là rất thấp, nhưng có tiến bộ là chuyện tốt, chính phủ tỏ rõ được sự mạnh mẽ, cứng rắn, là điều người dân Trung Quốc hy vọng nhìn thấy. Nhưng sự cứng rắn của Trung Quốc làm cho chính phủ Mỹ cảm thấy như ăn phải quả đắng.

Tuy cuộc khủng hoảng tài chính là do chính phủ Mỹ cố tình gây nên, nhưng là trung tâm của cuộc khủng hoảng, chính phủ Mỹ đương nhiên nhiên gặp phải áp lực, đặc biệt là khi họ đã xác định được trước lúc khủng hoảng tài chính bùng nổ Lục Thiếu Hoa đã sắp xếp trước mọi việc.

Nói đùa! Thời điểm 11 tháng 9 năm 2011, sở dĩ Lục Thiếu Hoa có thể làm cho thị trường tài chính Mỹ tan tác, hoàn toàn là do ảnh hưởng của vụ 11 tháng 9 và do Lục Thiếu Hoa đã sắp đặt trước mà thành.

Trong ngoài phối hợp, đấy là chiến thuật của Lục Thiếu Hoa thời điểm đó. Lần này cũng vậy, họ nghi ngờ Lục Thiếu Hoa đã sớm sắp xếp trước mọi việc, một khi hắn hạ lệnh tấn công, lại dùng chiến thuật trong ngoài cùng phối hợp như trước, nước Mỹ có thể chống đỡ nổi sao?

Rất rõ ràng, là không thể. Hiện giờ, những nhóm đầu cơ tài chính “cá mập” đang nhìn chằm chằm vào Tài chính Phượng Hoàng, một khi Tài chính Phượng Hoàng có hành động gì, bọn họ liền lập tức làm theo, giành lấy một món lợi béo bở..

Có lẽ sự kiện 11 tháng 9 là một tai nạn, cho dù Lục Thiếu Hoa sắp đặt thế nào cũng không thể kiếm được nhiều tiền. Nhưng lần này thì khác, nếu Lục Thiếu Hoa bố trí mọi việc một cách tỉ mỉ, cũng có thể vét sạch vốn của thị trường tài chính Mỹ. Trước tình huống như vậy, chính phủ Mỹ có thể không đau đầu sao?

Nhóm lãnh đạo cao cấp của Mỹ đã bắt đầu hối hận, hối hận vì đã nghe theo người cầm đầu của gia tộc Morgan và Rockerfeller hãm hại tập đoàn Phượng Hoàng. Bây giờ thì thế nào? Tập đoàn Phượng Hoàng nổi giận, họ trở thành người chịu tội thay.

Gia tộc Morgan và Rockerfeller đã là những kiểu mẫu của quá khứ, hay nói thẳng ra là họ đã không còn là gia tộc hùng mạnh trước kia, nền tảng kinh doanh của họ đã sụp đổ, nếu các lãnh đạo của chính phủ Mỹ không nâng đỡ họ, thì cũng không ai để ý đến họ nữa.

Nhưng hành động vì tình cảm này lại làm cho nhóm lãnh đạo của chính phủ Mỹ có thể trở thành con dê thế tội, ngẫm lại thật là không đáng chút nào.

Nhưng thực tế đang diễn ra trước mắt họ, điều duy nhất họ có thể làm lúc này là khẩn cầu tập đoàn Phượng Hoàng không ra tay đối phó với Mỹ. Nhưng điều đó có thể được sao?

Cũng như lãnh đạo chính phủ Mỹ, hai gia tộc Morgan và Rockerfeller cũng đang đau đầu. Họ tuyệt đối không ngờ là một đòn hiểm như vậy lại dễ dàng bị Lục Thiếu Hoa hoá giải và còn mạnh mẽ tấn công ngược trở lại.

Đòn đánh quá đau khiến họ mất đi một phần lớn lực lượng và uy tín chính trị, cũng đồng nghĩa là thực lực của họ dùng để đối phó với Lục Thiếu Hoa thiếu đi một phần lực lượng.

Tại trang viên của gia tộc Rothschild, những người cầm đầu của gia tộc Morgan và Rockerfeller tìm đến David de Rothschild, muốn nghe xem vị cầm đầu gia tộc Rothschild này có cao kiến gì không.

- Là ta xem thường Lục Thiếu Hoa, ở tuổi ba mươi, hắn có thể ngẩng cao đầu với thực lực mạnh mẽ như vậy không phải là một người đơn giản.

David de Rothschild trước hết thừa nhận sai lầm của mình, tự kiểm điểm trước mặt người của hai gia tộc Morgan và Rockerfeller.

Đúng như lời của David de Rothschild, ông ta coi thường Lục Thiếu Hoa, xem thường căn cứ Hổ Gầm dù căn cứ Hổ Gầm có một mạng lưới tình báo lớn nhất thế giới.

Với mạng lưới tình báo đó cộng với đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm thì bọn họ còn có việc gì mà không làm được? Lúc này họ biết đã sai lầm ở điểm này. Bọn họ xem nhẹ lực lượng của căn cứ Hổ Gầm, để những tài liệu cơ mật bị lộ ra bên ngoài, khiến Lục Thiếu Hoa có thể dễ dàng hoá giải nguy cơ, thậm chí còn bị hắn phản công lại.

Muốn David de Rothschild thừa nhận sai lầm là chuyện vô cùng khó, thế nhưng đến lúc này, người cầm đầu cao ngạo của gia tộc Rothschild lại thừa nhận sai lầm, có thể hiểu được là David de Rothschild hối hận đến mức nào.

Trên thực tế, David de Rothschild thật sự hối hận, ông ta ngàn vạn lần không nên hành động chủ quan, không bố trí chu đáo cho nên mới dẫn tới tình thế ngày hôm nay.

- Nhưng chúng ta cũng không phải không có thu hoạch, ít nhất khối công thương nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng đã tan nát, nói cách khác tập đoàn Phượng Hoàng tổn thất vô cùng lớn.

Trên mặt David de Rothschild hơi lộ ra ý cười, sau đó không quên hỏi một câu:

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Đó là sự thật,

khối công thương nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng đã không còn lực lượng, đang không ngừng thu mình lại, có thể phỏng chừng không đến mười ngày nữa, công thương nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng chỉ còn lại duy nhất một bộ phận ở Trung Quốc mà thôi.

- Thật ra thì tôi không được rõ ràng cho lắm, tuy rằng hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng bốn bề thọ địch, nhưng còn chưa đến nổi phải từ bỏ thị trường hải ngoại, thế nhưng Lục Thiếu Hoa lại hạ lệnh từ bỏ thị trường này, trong chuyện này có thể có ẩn tình gì chăng?

Người phía gia tộc Morgan nhíu mày hỏi.

Theo suy nghĩ của người phía gia tộc Morgan, Lục Thiếu Hoa là người phi thường, dường như hắn làm bất cứ chuyện gì cũng đều có mục đích. Họ có cảm giác Lục Thiếu Hoa sẽ không từ bỏ thị trường hải ngoại một cách khinh địch như vậy.

Nhưng vấn đề là bây giờ tập đoàn Phượng Hoàng đã từ bỏ thị trường hải ngoại, chính vì như vậy cho nên người phía gia tộc Morgan mới nghi ngờ.

- Ừm.

Người phía gia tộc Rockerfeller chau mày, sau một lúc lâu mới mở miệng nói:

- Tô cảm thấy trong chuyện này chắc chắn là có điều bí ẩn nào đó.

Hai người cùng một quan điểm, không thể không làm cho David de Rothschild chú ý, y cũng nhíu mày, trầm ngâm suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.