Không thể không nói, thân phận Lục Thiếu Hoa khiến hắn có sức kêu gọi rất lớn, đồng thời, cũng có sức thuyết phục rất lớn, hắn đứng ra mời dự họp cuộc họp báo, để dân chúng biết quyết tâm của Tập đoàn Phượng Hoàng, lập tức sẽ yên tâm, phong ba đã ở dần dần bình ổn.
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người chú ý, chú ý sự kiện diễn biến như thế nào, Lục Thiếu Hoa cũng không khiến những người chú ý này thất vọng, rất nhanh, Lục Thiếu Hoa đã có hành động, đầu tiên là phái người liên hệ với bộ có liên quan của chính phủ Hồng Kông, để sự phối hợp của bọn họ cùng chung xóa sạch hàng nhái trên thị trường di động.
Trong một đêm, rất nhiều cửa hàng di động Hồng Kông bị mất mấy ngàn bộ di động, tất cả đều là hàng nhái của di động Phượng Hoàng, có thể nói là làm cho khách hàng hả lòng hả dạ, khiến cho người tiêu thụ lúc đầu còn có chút lo lắng thật sự yên tâm.
Đúng vậy, Tập đoàn Phượng Hoàng đã hành động, như vậy có ý nghĩa hành động tiếp theo sau cũng sẽ được tiếp tục diễn ra, người tiêu thụ sẽ không còn sợ bỏ ra khoản tiền lớn lại mua phải di động hàng nhái.
Nhưng, dù sao cũng là hành động bên ngoài, hành động ngầm bên trong dân chúng có chú ý cũng nhìn không thấy, tuy nhiên không có vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa ra lệnh, phải điều tra ra nơi sản xuất giả di động, một khi tra được, Lục Thiếu Hoa sẽ áp dụng hành động hữu hiệu.
Một ngày thời gian trôi qua, Trần Quốc Bang gọi điện thoại tới báo cáo, công bố đã tra ra được một chút manh mối, chỉ cần cho anh ta thêm một chút thời gian, là có thể đủ để bắt được nơi sản sinh ra hàng nhái của di động Phượng Hoàng.
Hai ngày thời gian trôi qua, Trần Quốc Bang lại gọi điện thoại tới, nói đã tra được, người phụ trách sản xuất hàng nhái đều đã điều tra ra, chỉ cần Lục Thiếu Hoa ra lệnh một tiếng, lập tức có thể bắt người.
Sẽ là bắt người, nhưng bắt người có rất nhiều phương pháp, là âm thầm bắt người hay là dùng đến lực lượng chính phủ bắt người, cái này do Lục Thiếu Hoa định đoạt.
Lục Thiếu Hoa không phải từ châu Phi điều qua đây năm mươi lính đánh thuê tinh nhuệ sao, Lục Thiếu Hoa khi trước cũng không nói điều bọn họ tới làm gì, cho nên, Trần Quốc Bang cũng không biết ý đồ của Lục Thiếu Hoa, cho nên, Trần Quốc Bang mới xin chỉ thị Lục Thiếu Hoa, muốn nghe Lục Thiếu Hoa quyết định.
- Đại ca, có tra được ông chủ đứng phía sau hay không?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
Vấn đề này rất mấu chốt, nếu hiện tại đã tra được người kia chính là ông chù lớn phía sau, như vậy Lục Thiếu Hoa căn bản là không cần ra tay với chúng, bởi vì theo tư liệu Trần Quốc Bang tra được thể hiện, người kia chỉ có là một người bình thường, bình thường đến mức không thể bình thường hơn được nữa, không có hậu thuẩn.
Mà nếu có dấu hiệu cho thấy người kia không phải ông chủ sau cùng, như vậy sẽ phải tiếp tục đào sâu xuống nữa, bắt được người phụ trách trực tiếp kia thẩm vấn là tốt nhất, cũng là phương pháp trực tiếp nhất, có thể cho Lục Thiếu Hoa biết được nhanh chóng ông chủ lớn nhất phía sau là người như thế nào.
Trần Quốc Bang nghe rõ ý tứ của Lục Thiếu Hoa, bất ngờ đoán
- Theo tình huống trước mắt, dường như hết thảy đều quá đơn giản, tôi cho rằng người kia không phải là ông chủ sau cùng, ông chủ sau cùng khả năng là người khác trong số đó, chẳng qua ẩn núp quá sâu, tạm thời không tìm ra được mà thôi.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, hết thảy nhìn qua rất đơn giản, việc khác thường bên trong tất có chút không bình thường, quá mức bình tĩnh nên có vẻ hơi khác thường, bên trong có phải có cái gì đó không muốn người khác biết hay không?
Có lẽ bởi vì quá mức bình thường, cho nên Trần Quốc Bang mới cho rằng không đơn giản như vậy, hẳn là còn có một ông chủ sau cùng, dù sao kẻ có gan, lớn mật dám phỏng chế di động Phượng Hoàng, tung ra thị trường, khả năng phải có cả một đường dây.
Cái khác không nói, chỉ riêng việc làm nhái di động tung ra thị trường thôi, nếu muốn tiêu thụ ở Thâm Quyến, thì có lẽ còn nói được, dù sao Thâm Quyến cũng có khu buôn bán hàng điện tử lớn, tung điện thoại di động hàng nhái vào là chuyện rất dễ dàng, nhưng để tung ra Hồng Kông, vậy cần thủ đoạn rất mạnh.
Một người bình thường đến không thể bình thường hơn, y sao có thể tung di động nhái ra thị trường Hồng Kông đây? Đây là một điểm đáng ngờ rất lớn, không phải chỉ có Trần Quốc Bang và Lục Thiếu Hoa mới nghi ngờ.
-...
Lục Thiếu Hoa trầm mặc , trầm mặc rất lâu, một lúc lâu sau, Lục Thiếu Hoa dường như đã có quyết định, mới nói.
- Hiện tại đã hơn bảy giờ tối, để lính bên châu Phi qua nghỉ ngơi ba, bốn giờ đi, mười một giờ tối bắt đầu hành động, tóm lấy tên kia, thẩm vấn suốt đêm, tin rằng sẽ có kết quả.
Bắt người, Lục Thiếu Hoa ra quyết định quyết tâm bắt người, phương thức bắt người là vận dụng lực lượng tư nhân, mà không chính thức nhờ lực lượng chính quyền, không vì cái gì khác, vì Lục Thiếu Hoa không tin tưởng lực lượng phía chính phủ.
Lục Xương tuy rằng là Chủ tịch thành phố Thâm Quyến, nhưng việc chính trị rất khó nói, Lục Thiếu Hoa không dám cam đoan cơ cấu chính phủ ở Thâm Quyến tất cả đều là một lòng cùng Lục Xương. Cho nên, vì an toàn, Lục Thiếu Hoa quyết định dùng người của mình đi bắt người, sau đó chính mình sẽ thẩm vấn, sau khi có được kết quả sẽ quyết định bước tiếp theo phải đi như thế nào.
- Không thành vấn đề.
Trần Quốc Bang không nói lời vô nghĩa, trực tiếp trả lời, theo sau còn nói thêm một câu,
- Xem gã đó cũng không phải là một tên lì lợm, muốn moi từ trong miệng y một ít tin tức không khó, chỉ cần thủ đoạn một chút, bảo đảm hắn thành thật nói ra thôi, ừ, phỏng chừng, nửa giờ sau là có thể có kết quả.
Trần Quốc Bang rất là tự tin, thứ tự tin này đến từ chính bản nhân, cũng đến từ chính lực lượng của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tập đoàn Phượng Hoàng có thể so sánh như một tòa núi cao, dưới sự cưỡng chế của núi cao, không có mấy người có thể chịu đựng được, hơn nữa Trần Quốc Bang bản thân chính xuất thân đặc biệt từ bộ đội, rất có kinh nghiệm và thủ đoạn khi thẩm vấn phạm nhân, hiện tại đối tượng thẩm vấn lại rất bình thường, anh ta tự nhiên có tự tin thôi.
- Được, tôi chờ điện thoại của anh.
…
Sự tình đã tiến triển đến bước này, đã vô hạn cận kề đáp án, vốn là Lục Thiếu Hoa khẩn trương mới đúng, nhưng hoàn toàn tương phản, Lục Thiếu Hoa rất bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, giống như chưa từng phát sinh chuyện gì vậy.
Tuy nhiên thật ra rất dễ dàng lý giải Lục Thiếu Hoa vì sao lại bình tĩnh như vậy, nguyên nhân ở chỗ Thâm Quyến, hoặc là ở nhà nước, đã không có lực lượng nào có thể chống lại với Lục Thiếu Hoa, hiện tại đã tra được manh mối, Lục Thiếu Hoa còn có cái gì phải khẩn trương đây.
Bắt người, xem sau lưng có ông chủ lớn hay không, thẩm tra một chút, ngoại trừ làm giả di động Phượng Hoàng ra, còn có làm giả sản phẩm khác của Phượng Hoàng hay không, theo sau chính là tìm được chứng cớ, tiếp theo thì càng thêm đơn giản, giao lại cho phía chính phủ xử lý.
Đương nhiên, nếu hết thảy không ngoài dự liệu, sẽ trực tiếp để phía chính phủ xử lý, nhưng nếu phát sinh ngoài dự tính, vậy thì khác, tỷ như có liên quan đến quan lớn nào đó trong chính phủ thành phốThâm Quyến, là đối thủ của Lục Xương, Lục Thiếu Hoa không ngại giúp Lục Xương lật đổ đối thủ.
Đêm đã khuya, nhưng Lục Thiếu Hoa không buồn ngủ, cho dù là một chút cũng không, Lục Thiếu Hoa cầm điện thoại trong tay, ngồi ngay ngắn ở trên sô pha trong thư phòng, một tay cầm điếu thuốc lá, nhàn nhã hưởng thụ.
Trên bàn phía trước mặt là một chai rượu vang và một cái cốc bên trong chứa nửa cốc rượu, vừa nhìn đã biết, Lục Thiếu Hoa lại uống rượu vang.
Khi đồng hồ chỉ đúng mười một giờ tối, Lục Thiếu Hoa miễn cưỡng nhìn thoáng qua, trong đầu tự động xuất hiện một cảnh tượng hãi hùng, chỉ thấy mấy chục cái bóng đen hiện lên, có người đi thang máy, người đi thang bộ, có người trèo ống nước tầng trệt, động tác nhanh nhẹn, tốc độ cũng cực kỳ mau.
Tiếp theo thì đơn giản hơn, bắt người, sau đó đem lên xe, nhẹ nhàng đi như bay.
Đương nhiên , đây không do Lục Thiếu Hoa tận mắt nhìn thấy, Lục Thiếu Hoa chỉ căn cứ vào hiểu biết về cách tác chiến của lính đánh thuê mà suy đoán, về phần có giống như hắn suy nghĩ như vậy hay không thì không nói cũng biết.
Tuy nhiên có một chút có thể khẳng định, hành động tuyệt đối sẽ thành công, dưới tình huống thần không biết quỷ không hay quơ được mục tiêu, sau đó áp giải đến tầng hầm ngầm bảo an Phượng Hoàng, tiến hành bí mật thẩm vấn.
Thời gian qua rất nhanh, gần một giờ thời gian trôi qua, trời đã rạng sáng, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn như cũ, không có chút buồn ngủ, cả người tinh thần sáng láng.
Vốn là, mười một giờ động thủ, lại dùng thêm nửa giờ thời gian thẩm vấn, kết quả đã ra mới đúng a, nhưng hiện tại đã mười hai giờ, Trần Quốc Bang vẫn còn chưa có tin tức, có phải hơi quá rồi hay không.
Nhưng mà, Lục Thiếu Hoa cũng không cho rằng là như vậy, nói là mười một giờ ra tay, nhưng sau khi ra tay còn phải chạy đi, phải biết rằng chạy đi cũng cần thời gian, chỉ sợ mục tiêu cách căn cứ Phượng Hoàng một lộ trình rất xa, thế nên cần thời gian thôi.
- Hy vọng kết quả là cái ta muốn nghe...
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, nhìn những ngôi sao lóng lánh trên bầu trời đêm, thì thào tự nói.
Như thế nào là kết quả muốn nghe đây?
Cái này phải truy cứu đến nội tâm ở sâu bên trong con người Lục Thiếu Hoa, từ lúc Trần Quốc Bang nói khả năng có một ông chủ lớn tồn tại, Lục Thiếu Hoa liền có linh cảm, cho rằng lúc này đây tuyệt đối đó là một con cá lớn, hay không phải là một con cá lớn, cũng có liên quan rất lớn đến một con cá lớn khác.
Người có thể được Lục Thiếu Hoa xưng là cá lớn không nhiều, bộ trưởng là một, quan lớn cấp phó ở thủ đô rất nhiều, nếu có thì chỉ là Ủy viên bộ Chính trị số lượng không nhiều lắm.
Đúng vậy, quan lớn cấp bộ, vả lại phải là Ủy viên bộ Chính trị mới được cho là cá lớn, về phần số người không vào bộ Chính trị, Lục Thiếu Hoa đúng là xem không ra gì, còn cấp phó bộ, càng không cần phải nói, với Lục Thiếu Hoa mà nói thì không là gì cả.
Mà ở Thâm Quyến, quan lớn cấp Bộ trưởng dường như không nhiều lắm a, Bí thư Thành ủy là một, Chủ tịch thành phố là hai, cũng chỉ có hai người mà thôi, Chủ tịch thành phố thì không cần phải nói, Lục Xương, chú của Lục Thiếu Hoa, ông ta không có khả năng gây bất lợi cho Tập đoàn Phượng Hoàng, có thể bài trừ ra bên ngoài.
Như vậy thì chỉ còn lại có một người, đó là Bí thư Thành ủy thành phố Thâm Quyến.
Tăng Kiến Quốc sau khi tiến vào viện Quốc vụ, trung ương liền phái một Bí thư Thành ủy xuống, đưa Lục Xương lên làm Chủ tịch thành phố, hai người đáp chắn cho nhau, nhưng tin tức Lục Thiếu Hoa thu được thì Bí thư Thành ủy mới tới dường như bất hòa với Lục Xương, mà quan hệ giữa Lục Xương cùng Tập đoàn Phượng Hoàng dường như không còn là bí mật, cho nên, Bí thư Thành ủy hạ độc thủ với Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có thể lắm chứ.
Chỉ có điều kết quả thật sự có giống như Lục Thiếu Hoa đoán như vậy hay không, vậy thì phải đợi thôi.
Trần Quốc Bang làm việc hiệu quả rất nhanh, trời vừa rạng sáng, anh ta liền gọi điện thoại tới.