Tính tình Lục Thiếu Hoa cũng không phải là tốt lắm, có người cả gan làm nhái điện thoại di động Phượng Hoàng cũng chẳng khác gì xúc phạm Lục Thiếu Hoa. Thử hỏi làm sao hắn có thể dễ dàng buông tha cho bọn chúng.
Được rồi, muốn làm nhái thì cứ việc, cho dù là thiết kế giống với di động Phượng Hoàng, khiến cho thoạt nhìn người ta thấy chúng thật sự giống với sản phẩm của di động Phượng Hoàng thì cũng không có vấn đề. Nhưng không thể dán nhãn hiệu và số model của Tập đoàn Phượng Hoàng, cho dù là ở mặt sau thêm chữ cái fh thì cũng không được, như vậy sẽ làm người tiêu dùng lầm lẫn, gây ra phiền phức cho Tập đoàn Phượng Hoàng.
Chuyện vì ích lợi mà không từ thủ đoạn Lục Thiếu Hoa đã từng làm rồi, hắn có thể hiểu người làm nhái di động Phượng Hoàng là vì tiền, nhưng bọn chúng không thể làm hại Tập đoàn Phượng Hoàng. Điều đó làm Lục Thiếu Hoa rất tức giận. Phải điều tra, hết sức điều tra.
Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Trần Quốc Bang, đem đầu đuôi câu chuyện nói cho anh ta nghe, sau đó bảo Trần Quốc Bang cố gắng điều tra ra bọn làm nhái di động của Phượng Hoàng.
Gọi điện xong, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn đi ngủ, ra hiệu cho Tần Tịch Thần đi ngủ trước, Lục Thiếu Hoa đứng một mình ở thư phòng, nhắm mắt lại, im lặng suy nghĩ.
Lục Thiếu Hoa mơ hồ có cảm giác chuyện này không đơn giản như vẻ ngoài của nó. Làm nhái di động Phượng Hoàng chỉ là chuyện nhỏ, làm nhái tất cả các sản phẩm của? Tập đoàn Phượng Hoàng mới là đại sự. Lục Thiếu Hoa có thể đoán trước, nếu thị trường xuất hiện rất nhiều mặt hàng nhái sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng, chắc chắn sẽ làm cho danh dự của Tập đoàn Phượng Hoàng bị ảnh hưởng nặng nề. Đương nhiên, lúc này đó chỉ là phỏng đoán của Lục Thiếu Hoa thôi.
Mà nếu như vậy thì sẽ xuất hiện hai vấn đề, một là đã xuất hiện vấn đề bên trong căn cứ Phượng Hoàng, bằng không đối phương không có khả năng làm nhái ra sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng. Vấn đề thứ hai là thế lực của đối phương rất lớn, bằng không đâu dám lộ liễu như vậy.
Ở trong nước, danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng rất lừng lẫy, cũng không phải là một xí nghiệp tư nhân đơn giản, có thể phát triển Tập đoàn Phượng Hoàng đến mức này, hẳn là phải có một bối cảnh và năng lực, nhưng đối phương vẫn làm nhái di động Phượng Hoàng, có thể thấy là thế lực của chúng cũng không kém.
Mà nếu như vậy, Lục Thiếu Hoa có khả năng sẽ gặp phiền toái, ở trong nước Lục Thiếu Hoa đúng là không có ai đáng để hắn phải e ngại, cho dù là quan lớn, Lục Thiếu Hoa cũng không e ngại gì.
Tuy nhiên, nếu đối phương là một thế lực lớn, như vậy theo cách của Lục Thiếu Hoa, lần này khởi sự chắc chắn phải nhổ tận gốc, mà trước đó, hắn phải chuẩn bị sẵn sàng và giữ bí mật.
Không nhiều lời, Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Tiền Khiêm, bảo y phái năm mươi lính đánh thuê của đoàn Hổ Gầm tới đây, giả làm vệ sĩ của công ty vệ sĩ Phượng Hoàng, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Sau đó, Lục Thiếu Hoa lại gọi cho Trần Quốc Bang, đem phỏng đoán của hắn nói với anh ta, dặn anh ta phải điều tra cẩn thận một chút, để tránh rút dây động rừng, làm cho cá lớn chạy mất.
Khi Trần Quốc Bang nhận được điện thoại của Lục Thiếu Hoa, rõ ràng cũng hiểu là việc này thật sự không đơn giản, lúc đầu anh ta không nghĩ nhiều chỉ cho là có người bị lợi ích hấp dẫn mà điên cuồng làm. Nhưng bây giờ nghe phỏng đoán của Lục Thiếu Hoa, Trần Quốc Bang cũng không dám phủ nhận.
- Yên tâm đi, tôi sẽ làm việc hết sức cẩn trọng.
Ở đầu dây bên kia Trần Quốc Bang nói.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa lên tiếng, rồi lại nói tiếp:
- Tôi đã gọi điện qua bên châu Phi, bảo bên đó phái năm mươi người sang đây. Nếu điều tra ra được, trước hết đem người khống chế, sau đó thẩm vấn một chút là sẽ tra ra manh mối.
- Ừ cũng tốt.
Dĩ nhiên, Trần Quốc Bang đồng ý với sự sắp xếp của Lục Thiếu Hoa.
Làm xong tất cả mọi việc, Lục Thiếu Hoa vẫn không đi ngủ mà châm một điếu thuốc, ngồi yên trong thư phòng, trong lòng không khỏi thấy thấm thía:
“Thật sự là thời buổi rối loạn”
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, lẩm bẩm một mình.
Năm 2001, tuy đã hơn nửa năm trôi qua, nhưng trong khoảng thời gian này xảy ra sự kiện 11-09, Lục Thiếu Hoa muốn nhân cơ hội để kiếm chác, nhưng kết quả lại khiến hắn vô cùng buồn bực, vì xảy ra vụ chính phủ Mỹ bí mật điều tra về Tập đoàn Phượng Hoàng.
Kế tiếp, Lục Thiếu Hoa và chính phủ Mỹ trở mặt, hắn sử dụng một khoản tiền rất lớn tấn công thị trường tài chính Mỹ, kiếm được một khoản tiền lớn. Nhưng sau đó, lại xảy ra vụ Tập đoàn tài chính Morgan Stanley tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa lại gặp phiền toái.
Vốn là Lục Thiếu Hoa nghĩ sai khi giải hoà với chính phủ Mỹ, thì sẽ không có chuyện gì, có thể thuận lợi suốt năm 2001. Thế nhưng Tập đoàn Tài chính Morgan Stanley lại khiêu chiến và hắn đã cho họ một bài học nhớ đời.
Nhưng Tập đoàn Tài chính Morgan không ngừng tấn công vào công thương nghiệp của Tập đoàn Phượng Hoàng khiến khối công thương nghiệp của Tập đoàn Phượng Hoàng tổn thất không ít. Được lắm, cuối cùng Lục Thiếu Hoa phản công và chiếm được rất nhiều thị phần. Tập đoàn Tài chính Morgan đã bị một bài học nhớ đời.
Nhưng ngay lúc này, Tập đoàn Tài chính Rockefeller xuất hiện, khiến Lục Thiếu Hoa được một khoản lợi không nhỏ, khiến Lục Thiếu Hoa mừng rỡ như điên, có thể tiến vào vào lĩnh vực dầu mỏ với tư thế thuận lợi.
Cuối cùng, Lục Thiếu Hoa đã là người chiến thắng trận chiến cuối cùng. Nhưng Lục Thiếu Hoa còn chưa kịp cười lâu thì lại xảy ra vụ này, khiến Lục Thiếu Hoa rất nhức đầu và buồn bực.
Mỗi người đều có một điểm quan trọng nhất, trải qua nhiều năm tôi luyện như vậy, tâm tính Lục Thiếu Hoa đã vững vàng hơn trước nhiều, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ không bùng nổ. Gặp liên tiếp phiền phức đã khiến Lục Thiếu Hoa hoàn toàn mất kiên nhẫn, sắp bùng nổ.
“Đã có người tìm tới cửa làm nơi để ta trút giận, như vậy thì không cần phải khách khí với bọn họ làm gì” Trên mặt Lục Thiếu Hoa đầy nét tươi cười, lẩm bẩm nói một mình.
Giờ phút này mà Lục Thiếu Hoa tươi cười, người biết rõ tính cách của hắn liền nhận ra điều đó có nghĩa là sẽ có người gặp xui xẻo.
Sáng hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy sớm, sau khi tới phòng tập tập luyện một lúc, hắn sảng khoái ăn bữa sáng, sau đó mở ti vi nhàn nhã ngồi xem.
Vừa lúc Lục Thiếu Hoa bật ti vi, cũng là lúc đài truyền hình đang phát tin một chuyên đề, đó là chuyên đề về chuyện di động Phượng Hoàng bị làm nhái.
Lục Thiếu Hoa rất chăm chú theo dõi một hồi, bỗng Tần Tịch Thần gọi điện tới nói cho hắn biết, sau khi tiết mục tin tức được phát đi, đã có nhiều phản ứng mạnh mẽ. Có người tiêu dùng gọi điện đến đài truyền hình, yêu cầu Tập đoàn Phượng Hoàng phản công lại bọn làm nhái, để lấy lại sự trong sạch cho thị trường.
Nhận được tin, Lục Thiếu Hoa không thể không bảo Tần Tịch Thần tổ chức một cuộc họp báo, Lục Thiếu Hoa tự ra mặt, đưa ra lời thỉnh cầu đối với người tiêu dùng.
Có câu khách hàng là Thượng Đế, nhưng đối với Tập đoàn Phượng Hoàng thì có thể sửa lại một chút, đó là người tiêu dùng là Thượng Đế.
Thử nghĩ xem, người tiêu dùng gọi điện tới đài truyền hình yêu cầu Tập đoàn Phượng Hoàng điều tra rõ việc này, chứng minh là người tiêu dùng thích mua sản phẩm của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Người tiêu thụ là Thượng Đế, cho nên, khi “Thượng Đế” có yêu cầu, người sáng lập Tập đoàn Phượng Hoàng là Lục Thiếu Hoa ra mặt dường như có thể tạo ra được tác dụng rất tốt, đồng thời cũng cho thấy là Tập đoàn Phượng Hoàng đã tiếp nhận lời thỉnh cầu của người tiêu thụ.
Không thể không nói, Tần Tịch Thần làm việc rất hiệu quả, không đến nửa ngày, cô lại gọi điện cho Lục Thiếu Hoa, nói đã chuẩn bị xong, cuộc họp báo sẽ diễn ra trong nửa ngày nữa, tại lầu một của trụ sở Tập đoàn Phượng Hoàng.
Chuẩn bị xe, xuất phát, đoàn xe của Lục Thiếu Hoa từ từ chạy về phía toà nhà Phượng Hoàng.
Nội dung cuộc họp báo hết sức đơn giản, chỉ xoay quanh một chủ đề về việc di động Phượng Hoàng bị làm nhái, rất nhiều ống kính chĩa vào vẻ mặt phẫn nộ của Lục Thiếu Hoa khi hắn nói sẽ tra rõ chuyện này, đồng thời cũng liên hệ với cơ quan chức năng để tịch thu hàng làm nhái, trả lại sự trong sạch cho thị trường.
Ngoài ra, Lục Thiếu Hoa còn bày tỏ, một khi điều tra ra người làm nhái, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ kiện ra toà, với tội ăn cắp bản quyền và làm tổn hại đến danh dự của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Chuyện này rất nghiêm trọng, ăn cắp bản quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng là tội danh cũng không lớn nhưng làm tổn hại danh dự của Tập đoàn Phượng Hoàng là chuyện lớn, Tập đoàn Phượng Hoàng là một tập đoàn có quy mô như thế nào, khi danh dự của nó bị tổn thất thì số tiền bồi thường sẽ lên đến một con số vô cùng lớn.
Nếu Lục Thiếu Hoa muốn, buộc người làm nhái bồi thường danh dự một số tiền đến hàng trăm triệu đô la thì cũng không có gì là quá đáng.
Dường như các phóng viên có mặt đều hiểu hàm nghĩa của chuyện này, cho nên, rất nhiều phóng viên đồng thời đạt câu hỏi về cùng một vấn đề, đó là Lục Thiếu Hoa sẽ yêu cầu bồi thường nhiều ít?
Lục Thiếu Hoa không phải là người không có đầu óc, hắn biết rõ sự lợi hại của dư luận Hồng Kông, không dám bày tỏ nhiều, chỉ thản nhiên đáp là sẽ cho nhân viên tiến hành hạch toán, sau đó sẽ bàn bạc với đoàn luật sư của Tập đoàn Phượng Hoàng, cuối cùng mới cho ra một con số yêu cầu bồi thường.
Nhận được câu trả lời như vậy, các phóng viên thất vọng, đồng thời dường như họ cũng hiểu được, người đang đứng trước ống kính máy quay là ông chủ huyền thoại của Tập đoàn Phượng Hoàng, một người chỉ khoảng đôi mươi. Muồn moi chút tin tức từ một người như vậy là không có khả năng.
Các phóng viên hiểu được như vậy, cuối cùng đành bỏ qua, chỉ hỏi một số vấn đề rồi tản đi. Cuộc họp báo chính thức chấm dứt.