Thụy Mỹ Nhân

Chương 4: Chương 4




Ngoài cửa đột nhiên kéo tới rất nhiều người.

Cố Tiểu Mãn đang bị Mạc Thanh Hàn áp dưới thân, nàng hoảng sợ nhìn mấy người xa lạ đang đứng trước cửa.

Ôi chao, lão thiên gia là trêu người phải không ? Tình cảnh như vầy còn đâu là danh tiếng con gái mới lớn hồn nhiên trong sáng thánh thiện thanh thoát của ta nha !!

Nàng ở trong lòng mắng mình N lần mình ngu ngốc !

Trời sập a ! Thật khó khăn mới có một cơ hội để chạy thoát, thế mà lại bị tiếng “Oa oa a a” của mình phá hỏng. Bây giờ thì tốt quá rồi. Mẹ yêu dấu của ta ở trên thiên đàng sắp được gặp con gái yêu dấu của mẹ aa ! Mẹ, con rất nhanh sẽ đến gặp mẹ đây.

Nhưng cái càng làm cho Cố Tiểu Mãn đau khổ chính là, hôm nay có một mình nàng qua suối vàng là được rồi, lại còn liên lụy tới Mạc Thanh Hàn cùng nàng vượt suối a.

Nàng quả là ngu ngốc a ! Nàng là ngu ngốc nhất. A a a.

Tiểu Mãn cảnh giác nhìn xung quanh, cẩn thận che chở mỹ nhân đang nằm trên người mình. ( ơ nằm dưới mà che chở Hàn đang nằm trên là sao o(╯□╰)o )

“Nhị tiểu thư, đã xảy ra chuyện gì vậy ?!”

Nữ hầu tiến vào phòng, khẩn trương nhìn nữ nhân đang nằm trên ai-đó.

“Trời ạ. Nhĩ tiểu thư người có phải bị ngã không vậy ?”

Cố Tiểu Mãn trong một lúc hoàn toàn biến ngốc.

Gì vậy ? Nhị tiểu thư ? Rõ ràng là không phải gọi ta. Thế nhưng ờ đây ngoài ta ra, thì chỉ còn có…

“. . . . . . . . . . . . . . . . . . . .”

Nàng đơ người quay đầu lại nhìn con người đang nằm trên người mình.

“Không có việc gì.”

Mạc Thanh Hàn hướng phía nữ hầu, khuôn mặt không chút biểu tình, kế tục nói:

“Các ngươi xuống phía dưới đi.”

“Vâng. Nhị tiểu thư.”

Nữ hầu đáp một tiếng cũng đem theo mấy người khác cùng lui xuống.

Cố Tiểu Mãn miệng chữ O, dùng vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi cũng chưa thấm được chuyện gì đang xảy ra nhìn người con gái trên người mình.

“Nhị tiểu thư. . . . . . .”

Cẩn thận, giọng điệu có phần nghi hoặc, hỏi.

Mạc Thanh Hàn nhìn Cố Tiểu Mãn .

“Đúng vậy.”

“Vậy nơi này là. . . . . .” o(╯□╰)o

“Nhà của ta.”

“Vậy người bắt ta tới đây…..”

“Hẳn là tỷ tỷ của ta.”

O(╯□╰)o. . .

“Na Na na. . . Na nàng bắt ta đến đến đến… tới là để để. . . . . .”

Cố Tiểu Mãn ấp a ấp úng không biết nên nói như thế nào. Lại thấy Mạc Thanh Hàn đã sắp nhắm mắt lại, một lần nữa. Rơi vào giấc ngủ, khuôn mặt Mạc Thanh Hàn cũng đột nhiên gục đè lên Tiểu Mãn !

“Này này. . .không thể nào. Chẳng lẽ. . . . . . . .”

“Oa a a a!”

Mạc Thanh Hàn cả người “mạnh mẽ” áp đè lên người Cố Tiểu Mãn. Làm cho người ở dưới suýt chút nữa thở không nổi.

Mẹ ở trên thiên đàng ơi, cái này….Cuối cùng là chuyện gì đang xảy ra ?

Bị người đè nặng thật là khó chịu. Thế nhưng Tiểu Mãn trải qua vụ bắt cóc, tới giờ tâm hồn nàng cực kì yếu đuối, càng không dám đắc tội với người của Mạc gia. Huống hồ hiện tại người nằm ngủ trên người nàng là Nhị tiểu thư của Mạc gia a.

Ngực nghĩ nếu hiện tại nàng động đậy, có khi sẽ bị người sát nhân diệt khẩu . . . ~~~~(>_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.