Cái gì ngũ sắc liên hoa thật chất là cái mào trên đầu của một đại xà khổng lồ. Nữa người Trần Linh còn nằm trên miệng nó, máu tươi và ruột rơi xuống làm ướt đẫm mặt đất trông cực kì ghê rợn. Ba người Dương Tử thầm nghĩ thảo nào trông có chút quen thuộc, thì ra đây là nhất cấp yêu thú: Ngũ Thải Ban Lan Xà. Dương Tử nhìn hai người còn lại:"Giờ các ngươi muốn sao?". Vẻ mặt có chút quái dị Đường Cửu cười trừ nói:"trước mắt chúng ta nên hợp tác giết chết yếu thú a", Tiêu Nhàn cũng liên tục gật đầu theo. Mỗi người một phi kiếm xuất ra, cả ba người lao vào Ngũ Thải Ban Lan Xà một trận chém giết diễn ra.
Thật ra thực lực của Ngũ Thải Ban Lan Xà không quá cao, chỉ ngang hàng với tu tiên giả Luyện Khí Kỳ tầng năm mà thôi, sở dĩ một ngụm cắn chết Trần Linh một phần là do yếu tố bất ngờ thêm nữa tu tiên giả Luyện Khí Kỳ ngoài linh lực tích trữ trong thể nội thì cơ thể rất nhỏ yếu, căn bản không thể so sánh với yêu thú cùng cấp, cơ thể Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư đối với hàm răng của Ngũ Thãi Ban Lan Xà tuyệt đối là một tờ giấy mỏng không hơn.
Sau một tuần trà ba người Dương Tử rất dễ dàng giết chết Ngũ Thải Ban Lan Xà. Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương không chút nghỉ ngơi trong tay Dương Tử xuất hiện một lá đạo phù màu vàng ném về phía Đường Cửu đích thị là Kim Cương Phù. Chỉ thấy Kim Cương phù tỏa ra ánh sáng chói mắt liền sau đó hóa thành một kim giáp chiến sĩ tay cầm trường thương lao vào cận chiến cùng Đường Cửu. Bên này Dương Tử xuất ra Lưu Tinh Kiếm trao đổi chiêu thức cùng phi kiếm của Tiêu Nhàn.
Chiến đấu kịch liệt lại thêm hai tuần trà vẫn chưa phân thắng bại, Dương Tử ngàn tính vạn tính cũng không ngờ Tiêu Nhàn lại không phải nhất phương hiền lành, quả thật nuốt không trôi. Lại thêm từ đầu Tiêu Nhàn liền xuất ra một tiểu thuẫn lam sắc xoay quanh người ả, phi kiếm Lưu Tinh vừa tới gần Tiêu Nhàn liền bị tiểu thuẫn đánh bật ra xa. Về tu vi Dương Tử chỉ cao hơn Tiêu Nhàn một chút cơ bản không thể giải quyết ả trong một sớm một chiều.
Nhìn qua ánh sáng trên người kim giáp chiến sĩ lấp lóe chợt sáng chợt tối bất định thì ra thời gian hiệu lực của Kim Cương Phù đã hết. Một khi thoát khỏi kim giáp chiến sĩ với thực lực của Đường Cửu phối hợp cùng Tiêu Nhàn một cái Dương Tử không đủ nhét kẻ răng. Tình thế nguy cấp như chỉ mành treo chuông Dương Tử thầm hô:"Liều mạng". Liền trên tay xuất hiện một tiểu phiến màu đen hoa văn ghê rợn quát:"Thất Hồn Phiến". Bảy bóng đen một to sáu nhỏ lao vào vòng chiến biến hóa thành bảy u hồn lệ quỷ.
Lật ngược thế cờ bảy u hồn đập Đường Cửu và Tiêu Nhàn thành cái bánh thịt. Nên nhớ rằng bảy u hồn liền như một Luyện Khí Kỳ tầng năm và sáu Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư, lấy trung phẩm linh khí đối phó hai cái Luyện Khí Kỳ tầng ba tuyệt đối là dùng dao mổ trâu giết gà. Nhưng tình thế Dương Tử cũng không mấy khả quan khi linh lực cạn kiệt không còn chút nào, linh thức vì miễn cưỡng sử dụng trung phẩm linh khí mà bị phản phệ hỗn loạn vô cùng, hắn liền ngồi xuống đả tọa. Lưu Tinh, Thất Hồn Phiến và Kim Cương Phù vì không có linh lực duy trì liền lao về trong túi trữ vật trên dây lưng Dương Tử.
Một cái đả tọa liền ba ngày ba đêm trên mặt Dương Tử mới khôi phục chút huyết sắc. Dương Tử liền đi đến thu thập ba túi trữ vật trên thi thể của ba người Trần Linh rồi xuất ra phi kiếm cẩn thận phân tách trên người Ngũ Thải Ban Lan Xà lấy da, mào hình bông hoa và nội đan của nó.