Tiên Đạo

Chương 10: Chương 10: Yêu thú Hạc Vĩ Hổ​




Ngưu Gia Thôn nằm ở ven rừng đông bắc là một thôn trang hẻo lánh hiếm có khách ngoại lai, gần đây lại náo nhiệt hẳn lên vì thường xuyên có người lạ mặt ra vào. Đầu tiên là sự mất tích kì lạ của một lão tiều phu sống ở đầu thôn nghe đâu có quái vật giết người rồi nào là bảo vật tiên gia gì đó xuất thế. Dẫn phát một lượng người hiếu kì đến xem và mà một số người có tâm tư đoạt bảo. Nhưng nghe danh hai đại môn phái đã biết tin và phái người đến tra xét thì đa số người cũng tự động bỏ qua chút tiểu tâm tư ấy.

Sáng hôm nay một cỗ xe ngựa xa hoa lộng lẫy đi vào Ngưu Gia Thôn. "Cuối cùng cũng tới nơi" bước xuống xe là mười thanh niên anh khí bức nhân, trên ngực là kí hiệu chỉ rõ là người đại phái Nhật Nguyệt Kiếm Môn đích thị là nhóm mười người Dương Tử, đi đầu là Lạc Tiêu Minh nói.

Cả mười người đều mang một vẻ phong sương mệt mỏi vì đi đường khá xa. Lạc Tiêu Minh lại nói:" mọi người thu dọn hành lí, chúng ta tìm một quán trọ gần nhất tiện việc nghỉ ngơi".

Vì là buổi sáng nên quán trọ không quá đông người, đoàn người Dương Tử liền gọi tiểu nhị cho một bàn ăn khá thịnh soạn thưởng thức sau chặn đường dài vất vả.

Chưa được bao lâu Dương Tử lại thấy một đoàn mười người tiến vào quán trọ thân vận hắc bào, trên ngực là ký hiệu hai thanh đao màu đỏ. Hắn thầm nói:"Hai thanh đao đỏ? đây chắc là nội môn đệ tử Huyết Đao Môn đi? quả nhiên oan gia ngõ hẹp".

Cả hai đoàn người đều trong thấy sự tồn tại của nhau, như gặp thiên địch không khí dương cung bạt kiếm sắp bùng nổ. Một người bên phía Huyết Đao Môn nhìn về phía đoàn người Nhật Nguyệt Kiếm Phái với ánh mắt khinh bỉ:" thì ra là bọn phế vật Nhật Nguyệt". Nói đoạn cả nhóm người Huyết Đao Môn cười rộ.

Rõ ràng đại sư huynh Lạc Tiêu Minh khó mà nuốt trôi cục tức liền bạt kiếm chĩa thẳng quát lớn:" rõ ràng là muốn chết". Một người với đôi mắt hẹp dài lộ vẻ âm độc bước ra, xem chừng là kẻ dẫn đầu nhóm Huyết Đao Môn:" không vội, nhớ kĩ tên ta Lãnh Thiên Hào mạng các ngươi ta sẽ lấy nhưng không phải bây giờ".

Không biết Lạc Tiêu Minh nghĩ gì gương mặt một trận hắc khí cực kì khó coi rồi quay người nói:"chúng ta đi".

Sáng hôm sau cả đoàn người Nhật Nguyệt Kiếm Phái theo sự hỏi thăm và chỉ dẫn đi sau vào rừng chừng một dặm dễ dàng tìm được một hắc động khá kính đáo, có khi sẽ trực tiếp bỏ qua nếu không có sự chỉ dẫn chính xác. Trong lòng Dương Tử nổi lên sự bất an khó hiểu, vừa đúng lúc đoàn người Huyết Đao Môn cũng nối gót theo mà tới. Cả hai đoàn người không nói gì trực tiếp nối đuôi nhau tiến vào hắc động, nhờ ánh sáng của ngọn đuốc có thể miễn cưỡng nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh trong phạm vi mười mét, đi sau vào hang động chừng nữa tuần trà thì trước mắt hai mươi người là một quái vật thân hổ đuôi bò cạp thân cao gần hai mét cực kỳ khủng bố, trên chiếc đuôi bò cạp bốc lên trận trận hỏa diễm.

Lạc Tiêu Minh khuôn mặt tái nhợt hét lớn:" Cẩn thận, đây là yêu thú cấp một Hạc Vĩ Hổ, không nên để đuôi nó đánh trúng người sẽ lập tức bị đốt thành tro bụi".

Một tiếng cười quái dị Lãnh Thiên Hào nhìn về phía Lạc Tiêu Minh nói:" xem ra chúng ta phải hợp tác rồi, hắc hắc...". Không có gì báo trước Hạt Vĩ Hổ lập tức lao vào đoàn người với tốc độ gấp mười lần khi Dương Tử toàn lực sử dụng Lưu Thủy Bộ. Dương Tử hét lớn:" cẩn thận". Chưa dứt lời chiếc đuôi khủng bố của Hạt Vĩ Hổ dễ dàng xuyên qua một người bên Nhật Nguyện Kiếm Phái. Mười chín người lập tức tản ra khuôn mặt biến hóa cực kỳ khó coi khi thấy người vừa bị tấn công thi thể bốc cháy trong vài giây rồi chỉ còn đống tro tàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.