Nếu không có Từ Huyền dùng Thiên Cơ Lệnh ngăn chặn, hơn một nửa Cự Thần
Binh ở phụ cận bệ đá này đều sẽ xông thẳng về phía hắn, dưới tình huống
bị Ngân Từ Nguyên Châu khắc chế, cơ hồ chỉ có nước chết.
- Từ huynh đệ, ngàn vạn chớ xúc động. . .
Trong mắt lão giả họ Lục xẹt qua một vẻ khẩn trương, nhìn chằm chằm vào Thiên Cơ Lệnh trong tay Từ Huyền, trên trán chảy ra mấy giọt mồ hôi lớn.
Sở Đông tỉnh táo như trầm thủy:
- Như vậy các hạ có phải nên đưa ra một câu giải thích hợp lý không.
Hành vi lén lút của lão giả họ Lục quả thật khiến cho người nghi vấn, ít nhất khẳng định, tuyệt không có hảo ý.
Nhìn ánh nhìn của bốn người Từ Huyền, lão giả họ Lục sắc mặt có chút giãy dụa một lát, cuối cùng cười khổ nói:
- Lão hủ ẩn núp trong Thiên Cơ cổ thành đã lâu, nguyên bản cũng có ý
tranh đoạt Ngân Từ Nguyên Châu, nhưng không ngờ có Bất Hủ Kim Đan cũng
lẫn vào. Mà Ngân Từ Nguyên Châu kia càng thêm khắc chế không gian thần
thông của ta, nhất định vô duyên với ta, cho nên ta chỉ biết tự than thở thiên mệnh. Lúc này lặng yên tiếp cận, Lục mỗ cũng không giấu diếm, chỉ là bởi vì coi trọng Thiên Cơ Lệnh trong tay Từ tiểu huynh đệ, muốn thử
lần cuối thôi, nhưng cũng không chính thức có sát ý. Lục mỗ cũng sẽ
không ra tay với hậu sinh vãn bối từng có duyên với mình vài lần đâu.
Sự thản nhiên của lão giả họ Lục khiến mấy người Từ Huyền cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối phương thừa nhận là muốn đánh chủ ý vào Thiên Cơ Lệnh, cũng thật sảng khoái.
Từ Huyền không khỏi cẩn thận nhớ lại, lúc ấy xác thực không cảm nhận được
bất luận sát ý nào, Nguyệt Quang Bí Châu liên tiếp nhảy lên, cũng không
phải cảnh báo nguy cơ như trước kia.
- Dùng tu vị và không gian
thiên phú của người này, quả thật có cơ hội thần không biết quỷ không
hay cướp đi Thiên Cơ Lệnh của ngươi, cũng thong dong bỏ chạy mà lại
khiến ngươi không biết thân phận người ra tay là ai...
Tàn hồn kiếp trước trong ký ức tinh hải nói.
Từ Huyền nhíu mày, lão giả họ lục này quả thật không có có ý tốt, nhưng
cũng không phải người đại ác gì, chỉ vì sinh lòng ngấp nghé với Thiên Cơ Lệnh nên mới có chiêu này thôi.
- Lục tiền bối, Từ mỗ cũng không giấu diếm, Thiên Cơ Lệnh đã thuộc về ta, những người khác, tuyệt khó
khống chế. Nếu không phải là cơ quan đại sư đỉnh cấp của Thiên Cơ tộc,
tu giả khác một khi đụng vào lệnh này, sẽ bị Cự Thần Binh và trăm vạn
khôi lỗi đại quân phụ cận beeh đá tập trung liên thủ vây giết, chỉ có
chạy đằng trời.
Khóe miệng Từ Huyền khóe nổi lên một tia mỉm cười.
Lão giả họ Lục nghe vậy trong lòng phát lạnh, cảm thấy Thiên Cơ cổ thành
này căn bản không phải hắn có thể nuốt được. Vô luận là Ngân Từ Nguyên
Châu, hay là Thiên Cơ Lệnh đều nhất định vô duyên với hắn..
Lời
nói mặc dù như thế, nhưng Từ Huyền cũng không buông tha khống chế Thiên
Cơ Lệnh, hắn chỉ cần một ý niệm trong đầu liền có thể mang đến cho lão
giả họ Lục nguy cơ trí mạng ngay.
Đương nhiên, mọi người đối mặt
chính là một vị Bất Hủ Kim Đan chí cao vô thượng, lại xem như là nửa
bằng hữu cũ, chính thức vạch mặt, đối với song phương mà nói, đều không
được thoải mái.
Loại tình huống này, Sở Đông cười nhạt một tiếng:
- Tiền bối thân là Bất Hủ Kim Đan, lại có chủ ý âm thầm đánh lén đám hậu
sinh chúng ta, hiện giờ kế hoạch thất bại, phải chăng nên tỏ vẻ một hai
sao.
Nghe vậy, lão giả họ Lục âm thầm giãn mày, cách làm của Sở Đông rõ ràng đã cho hắn một bậc thang đã đi xuống
Nếu muốn khiến mấy người Từ Huyền buông tha truy cứu, ít nhất cũng phải to chút thái độ mới được.
Lão giả họ Lục trầm ngâm thật lâu, chậm rãi mở miệng:
- Nếu Di Lạc Côi Bảo và Thiên Cơ Lệnh đều vô duyện với ta, Lục mỗ hiện
giờ dùng Tâm Ma thề, sẽ không đánh bất luận chủ ý gì đối với chư vị nữa, cũng sẽ không có ý nghĩ không an phận nữa. Ngoài ra, Lục mỗ còn nói cho các ngươi mấy bí mật, có lẽ đối với các ngươi có chút trợ giúp đấy.
Bí mật?
Mấy người Từ Huyền lập tức có chút hứng thú
Cấp độ Bất Hủ Kim Đan, vô luận là ở Tam Dương Cảnh, hay là ở Thần Hoang đại địa, đều là tồn tại chí cao vô thượng cả, bí mật trong miệng bọn hắn,
sẽ là cái gì?
Trên thực tế, chỉ cần lão giả họ Lục hứa hẹn sẽ không lại chủ ý vào cái này nữa, mấy người cũng sẽ không làm khó.
- Tiền bối thỉnh giảng.
Trên mặt Sở Đông cũng khó tránh khỏi hiển lộ vài tia hiếu kỳ.
- Cái thứ nhất, Tam Dương Thập Tông chưa bao giờ buông tha mở ra đường
hầm đi thông Thần Hoang đại địa. Tam Dương Thập Tông hiện giờ đạt tới
mức cường thịnh nhất trong gần vạn năm nay, đang chủ mưu lần nữa xâm lấn Thần Hoang. Mà mấy người các ngươi, phần lớn đều có Di Lạc Côi Bảo,
cùng một nhịp thở với Thần Hoang đại địa, chỉ sợ trốn cũng không thoát
đâu!
Lão giả họ Lục trầm ngâm nói.
Tam Dương Thập Tông!
Từ Huyền và Sở Đông, tâm thần run lên, hai mặt nhìn nhau.
Thân ở trong các nước ở biên cảnh đông hoang Tam Dương Cảnh, đối với Tam
Dương Thập Tông cường đại nhất trung bộ địa vực, mấy người cũng hơi có
nghe thấy, trong đó lấy Sở Đông là có hiểu rõ sâu nhất.
Tam Dương Thập Tông kia, mỗi một tông đều có được nội tình thâm hậu, thế lực nắm
giữ thậm chí có thể nhẹ nhõm tiêu diệt các tiểu quốc ở Đông Hoang biên
cảnh vô số lần. Thí dụ như Ám Không Minh Ma Công mà Vô Song Điện Vương
thi triển lúc trước chính là đến từ Ám Không Điện, một trong tứ đại Ma
Môn truyền thừa của Thập đại tông phái.
Tu giới tiểu quốc như Tử
Tiêu Quốc và Tinh Phong quốc, các đại phái như Thập đại môn phái dưới
tay có khả năng khống chế mười mấy cái, thậm chí trên trăm cái.
Đối mặt với cự vô phách cấp bậc thập đại môn phái, Tử Tiêu Quốc hoặc là Tinh Phong quốc, không khác gì con sâu cái kiến cả.
Tin tức đầu tiên, cũng đủ để bọn người Từ Huyền phải tiêu hóa một phen, nếu như Tam Dương Thập Tông, chính thức liên thủ xâm lấn Thần Hoang, vậy
đối với phiến khu vực biên cảnh Đông Hoang này tất nhiên sẽ sinh ra ảnh
hưởng không nhỏ.
Lão giả họ Lục có chút dừng lại, lại tiếp tục nói:
- Thứ hai là trong vài chục năm này, Thánh Cảnh lánh đời không ra của Tam Dương Cảnh cũng sẽ xuất thế lần nữa.
Thánh Cảnh kia, chính là thế lực truyền thừa xa xưa nhất của Tam Dương Cảnh,
mỗi khi đại kiếp nạn hàng lâm, đều hiện thế, thậm chí còn tuyển nhận đệ
tử bên ngoài nữa. Hắc hắc, tin tức này, coi như là một ít Bất Hủ Kim
Đan, cũng chưa chắc biết được.
- Thánh Cảnh? Đây rốt cuộc là tồn
tại thế nào, vì sao chúng ta chưa từng nghe nói qua. So sánh với Tam
Dương Thập Tông ai mạnh ai yếu?
Từ Huyền ngạc nhiên hỏi.
- Các ngươi nên biết, trên thế giới này, ngoại trừ Bí Cảnh không gian ra, còn có một loại tài nguyên đặc thù khác, đó chính là Động Thiên Phúc
Địa. Bình thường Động Thiên Phúc Địa, đều là tu luyện thánh địa, tu hành bảo địa tuyệt hảo. Thánh Cảnh kia, ở ngay ở Động Thiên Phúc địa lớn
nhất, xưa nhất Tam Dương Cảnh. Mỗi khi Thánh Cảnh xuất thế Tam Dương
Thập Tông cũng phải cúi đầu xưng thần, ngươi nói ai mạnh ai yếu?
Nghe đến đó, mấy người Từ Huyền đều hít một hơi khí lạnh.