- Tạm thời không phát hiện ra tu giả từ bên ngoài.
Từ Huyền thấp giọng nói, cũng không phớt lờ.
Bởi vì trong thành cổ cũng có vài góc chết, ở vào chỗ sơ hở của cơ quan cấm chế, vậy thì không nằm dưới sự giám sát cả điều khiển của Từ Huyền.
Ba người sóng rời khỏi cung điện dưới mặt đất, Từ Huyền suy nghĩ một chút, để Cự Thần Binh màu vàng quay về kho binh khí dưới mặt đất.
Cách cung điện dưới mặt đất càng xa, khống chế của Từ Huyền đối với Cự Thần
Binh màu vàng càng lộ ra cố hết sức, dứt khoát dọn ra tâm thần, khống
chế toàn bộ cơ quan cấm chế trong cổ thành thì hơn.
Cơ quan cấm
chế trong cổ thành lực lượng thập phần cường đại, cho dù là Bất Hủ Kim
Đan đích thân tới, cũng có thể dùng đó để chống đỡ.
Hơn nữa Từ
Huyền tin tưởng, liên hợp ba người mình và Yêu Ngư công chúa, lại thêm
vào ba kiện di lạc côi bảo, ở trong thành cổ có lẽ không cần lo lắng gì
cả.
Mấy người vốn thanh lý chiến trường trong thành cổ, Tuyết Vi phái ra thủy hồn phân thân của mình để hiệp trợ.
Đầu tiên đi vào Thiên Cơ quảng trường, phụ cận tượng thần Thiên Cơ tử .
Phụ cận tượng thần có bốn cái thủy tinh trì, bên trong có bốn loại linh dịch thế gian trân quý hiếm thấy
Từ Huyền có Thiên Cơ Lệnh nơi tay, khống chế toàn bộ cơ quán cấm chế của cổ thành, muốn lấy vật gì, đều không có bất kỳ hạn chế.
Đương nhiên, hắn chỉ lấy đi Thiên Hỏa linh dịch hữu dụng với mình th ôi.
Bọn người Nhiếp Hàn và Sở Đông gặp được bảo vật và tài liệu thích hợp với
mình, Từ Huyền cũng vui lòng tùy ý để bọn hắn lấy. Dù sao bảo vật và
Thiên địa linh tài bên trong cổ thành chồng chất như núi, vô số, giá trị chính thức, so với Tinh Phong quốc và Tử Tiêu Quốc cộng lại cũng hơn
không biết bao nhiêu lần.
Ngược lại Tuyết Vi, đưa ra một yêu cầu quá đáng:
- Chủ nhân, trong áo kia còn có tộc nhân Yêu Ngư hoàng tộc ta đều bị trói buộc trong đó.
Từ Huyền sớm đã phát hiện, trong thủy tinh trì màu tím kia, ngoại trừ Tuyết Vi, còn có những Tiểu Yêu Ngư khác nữa.
Bá!
Thiên Cơ Lệnh vung lên, cấm chế trong ao lập tức buông ra.
PHỐC XIU.... XIU... XÍU... UU! --
Trong linh dịch màu tím bắn ra ba con cá màu lam nhạt, trong lam quang mông
lung, ngưng tụ thành ba sinh linh thân người đuôi cá.
- Nô tài Lam Linh (Nguyệt), bái kiến công chúa!
Trong đó hai thiếu nữ Yêu Ngư tuổi tác tương tự, tướng mạo đẹp như hoa bay ra khỏi thủy tinh trì, nhao nhao hành lễ với Tuyết Vi.
Hai đầu Yêu
Ngư này, đều có tu vị Ngưng Đan hậu kỳ, tuổi khả năng nhỏ hơn, đều là
tùy tùng của Tuyết Vi cả. Ngoài trừ Lam Linh và Lam Nguyệt, còn có một
vị mỹ phụ lạnh như băng tóc xanh rơi phủ vào đất.
- Cô cô!
Tuyết Vi lê hoa đái vũ nhào vào trong ngực mỹ phụ Yêu Ngư kia.
Tu vị của Yêu Ngư mỹ phụ kia không phải chuyện đùa, đạt đến Nguyên Đan trung kỳ, nhưng cảm giác mang đến cũng không chỉ vậy.
- Vi Nhi, rất tốt, ngươi thành công cứu chúng ta ra, cũng không uổng công ta lần trước mạo hiểm tu vị rơi xuống để cứu ngươi ra ngoài.
Trên mặt Yêu Ngư mỹ phụ lộ ra một tia vui mừng.
Mấy người Từ Huyền ở một bên mỉm cười nhìn xem.
Tuyết Vi thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ, đại khái nói lại những chuyện trải qua sau khi rời khỏi Thiên Cơ cổ thành.
- Cái gì! Vi Nhi! Ngươi thân là đường đường là Yêu Ngư công chúa, lại thành nữ bộc cho nhân loại này sao?
Yêu Ngư mỹ phụ sắc mặt phát lạnh, rồi đột nhiên một cổ băng lam hoa quang phô thiên cái địa mãnh liệt ngưng kết trong hư không.
Cổ hạo nhiên uy áp kia khiến cho mấy người Từ Huyền phải biến sắc:
- Cảnh giới chính thức của người này, chỉ sợ đạt đến Nguyên Đan hậu kỳ!
- Cô cô, dừng tay!
Tuyết Vi vẻ mặt kinh gấp, một tay vẽ một cái, Nhân Ngư Chi Lệ hiển hiện giữa
không trung, một cổ thủy linh rung chuyển thiên địa đánh tới, hình thành một thủy tuyền đường kính trăm trượng ngăn chặn tiên pháp của cô cô lại .
- Nhân Ngư Chi Lệ! Vi Nhi, ngươi vậy mà đã đạt được di lạc thánh vật của Yêu Ngư tộc ta... như vậy tốt quá!
Yêu Ngư mỹ phụ kinh hỉ nảy ra, bị vầng sáng mỹ hảo của Nhân Ngư Chi Lệ hấp dẫn.
Tuyết Vi bắt lấy tay cô cô, thấp giọng nói:
- Nếu như không có có chủ nhân ta cũng tuyệt có thể dễ dàng đạt được Nhân Ngư Chi Lệ như vậy, càng không cách nào cứu cô cô ra.
- Chủ nhân? Thân là công chúa thân phận cao nhất Yêu Ngư tộc, phong mắt
khắp Thần Hoang đại địa, không có bất kỳ người nào có tư cách trở thành
chủ nhân của ngươi!
Yêu Ngư mỹ phụ sắc mặt phát lạnh, trong mắt
sát cơ lại hiện ra, gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Huyền, hận như không
thể dùng ánh mắt giết chết hắn vậy.
Từ Huyền tay cầm Thiên Cơ Lệnh, lạnh lùng nhìn tới, xem trên mặt mũi Tuyết Vi nên cũng không so đo với nàng này.
Nhưng là, sau này trên đường đi, Yêu Ngư mỹ phụ nhìn chằm chằm vào Từ Huyền, địch ý không cần thiết.
Tiếp theo, mấy người Từ Huyền lại tiến vào tầng năm mươi Thiên Cơ lâu
Kết quả, Từ Huyền thất vọng phát hiện dù có Thiên Cơ Lệnh nơi tay, hắn cũng không cách nào thu hoạch thêm được bảo vật gì nữa.
Ngược lại cô cô của Tuyết Vi từ tầng năm mươi Thiên Cơ lâu đạt được một kiện
bảo bối không tầm thường, mặt lộ vẻ vui mừng, nhưng đối với Từ Huyền,
vẫn không có sắc thái gì tốt, càng đừng nói cảm kích, phảng phất tất cả
chuyện này đều là đương nhiên vậy.
Rời khỏi Thiên Cơ lâu, mấy người tiếp tục đi vào chỗ sâu trong cổ thành.
Rất nhanh, một phụ đệ như xác ô quy hiện ra ở trước mặt mọi người.
Vô luận là siêu cấp đại chiến thuyền, hay là tử hồ chưa Ngân Từ Nguyên Châu đều ở chỗ sâu trong phủ đệ này.
Cửa vào phủ đệ, trái phải đứng thẳng hai Chiến Sĩ thạch điêu lưng mang quy bối, tay cầm thiết kích, ổn như bàn thạch.
Từ Huyền nhẹ nhàng cười cười, Thiên Cơ Lệnh trong tay nhoáng một cái.
Khanh khanh!
Hai tòa Chiến Sĩ thạch điêu, phủ phục quỳ trên mặt đất, cung nghênh mọi người tiến vào trong phủ đệ.
Thực lực của hai tòa Chiến Sĩ thạch điêu này chỉ sợ tiếp cận cường giả cấp
bậc truyền thuyết vương tọa trong Thần Hoang đại địa, Nguyên Đan lão
quái phổ thông cũng không phải là đối thủ.
Thấy tình hình này,
Yêu Ngư mỹ phụ kia tâm thần run lên, ánh mắt dừng lại ở Thiên Cơ Lệnh
trong tay Từ Huyền, sắc mặt âm tình bất định. Hiển nhiên trước đó, nàng
cũng không biết, Thiên Cơ Lệnh là chúa tể cao nhất của cả tòa cổ thành
này.
Từ đó về sau, thái độ căm thù như muốn giết người của Yêu Ngư mỹ phụ cuối cùng có chút khắc chế và thu liễm.
- Phủ đệ này được gọi là Thiên Cơ Phủ, thánh địa của Thiên Cơ tộc ngày
xưa, rất nhiều khí giới cỡ lớn và cao đẳng khôi lỗi đều ra đời từ nơi
này cả.
Từ Huyền sắc mặt bình tĩnh, êm tai nói.
Sau khi đạt được Thiên Cơ Lệnh, một nữa phân thần Thiên Cơ tử nhập vào, trong đầu lăng không nhiều ra không ít tin tức trí nhớ.
Giờ phút này hiểu biết của hắn đối với Thiên Cơ cổ thành vượt qua bất luận
một người nào ở đây, cho dù Tuyết Vi cùng Yêu Ngư mỹ phụ đều là Viễn Cổ
cửu đại tộc, cũng không cách nào đánh đồng được.
Lúc xuyên thẳng qua Thiên Cơ Phủ, trên đường đi phát hiện rất nhiều Thiên địa linh tài và trân bảo.