Tiên Hà Phong Bạo

Chương 268: Chương 268: Nhiệm vụ mới.




- Sóc tiên sinh nói có lý, hiện tại bên ta liên tiếp tổn thất, thực lực không bằng Trương gia, qua hai ngày sẽ lại có viện binh, đến lúc đó do Sóc tiên sinh chủ đạo, nhất định có thể hóa giải hoàn cảnh xấu.

Đông Phương Uy tức giận toàn bộ tiêu tán, mặt lộ tiếu ý.

- Còn một việc khác cần gia chủ gia tăng lực độ, Hoàng Long Thành Sở Đông là tiên diễn kỳ tài khó gặp. Chỉ cần hắn ra khỏi thành, không tiếc tất cả đại giới ám sát. Tiên Diễn Sư cũng không để lực lượng nhỏ bé để vào mắt.. Bọn họ đứng ở ngoài cuộc, chú ý đối với khống chế toàn cục. Như vậy, một hồi không có đối thủ, thắng bại còn có ý nghĩa sao?

Sóc tiên sinh thong dong trấn định, bộ dáng nắm chắc thắng lợi.

Từ ngày đó Trương gia lần đầu phản kích chiến thắng, xoay chuyển chiến cục, sau đó làm bên công đánh, Đông Phương gia bình tĩnh một đoạn thời gian. Đây cũng chính là làm tốt chuẩn bị luân phiên tác chiến, Thanh Mộc trấn Trương gia uể oải bất kham, có được thời cơ thở dốc điều chỉnh.

Từ Huyền tại khôi phục nguyên khí rất nhiều, cũng thanh lý một chút chiến lợi phẩm.

Lần trước chém giết hai gã Luyện Thần Tiên Sư, tu vi phân biệt là tam trọng và tứ trọng, thu hoạch khá phong phú.

Trừ hơn vạn thứ phẩm linh thạch ra, còn có vài kiện linh khí. Như linh khí bình thường, ngọc giản công pháp các loại, đối với Từ Huyền thân là thể tu mà nói, không có nhiều tác dụng.

Phiền Cửu Cô là nữ tiên tu, vài món linh khí, Từ Huyền đều lưu lại có thể suy xét đưa cho Huệ Lan và Du Cầm.

Duy nhất thông dụng chính là linh đan và tài liệu, Từ Huyền không chút do dự thu nạp.

Nhưng thật ra ma tu khô gầy kia trong túi trữ vật phát hiện một cái hắc sắc ti võng thảm, còn là pháp khí phi hành cấp bậc linh khí.

Từ Huyền dùng bản mạng viêm hỏa, yên diệt thần thức luyện hóa ấn ký trong đó, lấy Nguyên lực thôi động, rất nhanh mặt ngoài phi thảm kia hiện lên một tầng hồng sắc hoa văn, bốn phía tạo nên một trận ám sắc âm phong. Ngồi ở bên trên, thật ra khá thoải mái, quan trọng hơn là so với pháp khí phi hành vốn có của Từ Huyền phải nhanh hơn bốn năm lần. Dù sao cũng là linh khí phi hành, so với pháp khí phi hành giá trị cao hơn đâu chỉ thập bội.

Trong lúc luyện hóa hắc sắc ti thảm này, Từ Huyền kinh hỉ phát hiện, hắc sắc ti thảm này không chỉ có thể vận dụng phi hành, còn có thể hóa thành dạng lưới, vây khốn địch nhân.

Sưu hô...

Thần cảm khẽ động, hắc sắc ti thảm kia ở giữa không trung bay phất phới, thấy gió liền biến lớn, bỗng nhiên kéo dài mở rộng, chớp động một tầng ám hồng sắc ti võng, giống như mạng nhện từ giữa không trung hạ xuống. Trong ti võng kia còn ẩn chứa một cổ niêm tính, vật thể bị nhốt trong đó rất khó chạy trốn.

Từ Huyền thậm chí đã thử qua, lấy chút ít viêm hỏa gia tăng, hắc sắc ti thảm kia nhất thời chảy ra một tia diễm miêu đỏ sậm quỷ dị, khí tức kinh người, là biện pháp tốt để vây khốn địch nhân.

- Pháp bảo diệu dụng quả nhiên không tầm thường. Bất quá ta là thể tu, tất cả lấy thân thể làm căn bản, không thể quá dựa vào pháp bảo, hơn nữa chân chính áp dụng pháp bảo, đa phần là loại thần thông phụ trợ, hoặc là những pháp bảo trọng hình trong truyền thuyết kia.

Từ Huyền rất rõ ràng phương hướng của chính mình, cho tới bây giờ hắn cũng chưa bao giờ sử dụng pháp bảo loại công kích và phòng ngự.

Một khắc sau, trong túi trữ vật của ma tu khô gầy, Từ Huyền tìm được hai khỏa hắc châu âm khí lượn lờ.

Hắc châu này khi cầm lên trên tay, Từ Huyền nhất thời cảm thụ được một cổ hàn ý âm lãnh, cả người không được tự nhiên.

Đợi cho nhận ra lai lịch của hắc châu này, sau đó trên trán hắn đổ mồ hôi lạnh.

Nguyên lai khỏa hắc châu này là một loại Âm Lôi Châu thập phần âm ngoan trong ma đạo. Uy lực vô cùng lớn không gì sánh được, nhưng điều kiện luyện chế rất hà khắc. Luyện chế hạt châu này cần thu thập âm ma chi khí và âm lôi hiếm thấy. Âm ma chi khí còn tốt, một ít địa phương đặc thù có thể sưu tập được, thế nhưng âm lôi kia càng thêm hiếm thấy, là trăm năm khó gặp.

Âm Lôi Châu là tài liệu và luyện chế thủ đoạn cao thấp, chia làm phẩm cấp chắc chắn, trong truyền thuyết một ít Âm Lôi Châu cao cấp sử dụng thoả đáng, ngay cả cường giả Đan Đạo Tam Cảnh đều có thể diệt sát.

Đương nhiên, Âm Lôi Châu của ma tu khô gầy này là loại tương đối bình thường, đẳng cấp tài liệu không cao.

Dù cho như vậy, Từ Huyền để tàn hồn kiếp trước ước định, cho ra kết luận người: loại Âm Lôi Châu phẩm cấp này hoàn toàn có thể diệt sát Tu Giả dưới Luyện Thần thất trọng. Nói cách khác, vật ấy sử dụng thoả đáng, diệt sát Luyện Thần ngũ lục trọng Tu Giả chỉ là giở tay nhấc chân mà thôi.

Biết được uy năng của nó, trong lòng Từ Huyền sau một lúc sợ hãi, nghĩ đến vật ấy cũng nhất định là đòn sát thủ bảo mệnh của ma tu khô gầy kia, lúc đó còn không kịp sử dụng, đã bị chính mình diệt sát trong khoảnh khắc. Âm Lôi Châu này, tuyệt đối có uy năng trọng thương Từ Huyền, nếu là hai khỏa cùng dùng, sẽ càng nguy hiểm.

- Đây chính là bảo bối a.

Từ Huyền mừng thầm, đem hai khỏa Âm Lôi Châu bảo quản, sau đó tạm coi là vật bảo mệnh.

Chiến lợi phẩm phong hậu, Từ Huyền chỉnh lý nửa ngày mới phân loại xong, trong đó một ít ma đạo công pháp hắn thoáng nhìn qua, không có hứng thú.

Tương đối hữu dụng vẫn là một ít linh đan thường dùng, thí dụ như khôi phục thương thế và nguyên khí, hoặc là tăng thêm tốc độ tu luyện.

Loại tài nguyên này tổng hợp lại vận dụng đều có thể tăng thêm tu vi của Tu Giả.

Từ Huyền không khỏi cảm khái, thảo nào cường giả có thể ở trong chiến tranh Tu Giới ma luyện tu vi, rất nhanh đề thăng thực lực. Nghĩ đến Niếp Hàn kia, mấy người Trương Phong đều là như vậy, tu vi tất nhiên đột nhiên tăng mạnh.

Đại khái bảy tám ngày trôi qua, Thanh Mộc trấn an bình lần thứ hai rơi vào chiến loạn.

Nguyên lai Đông Phương gia kia lại tới một nhóm viện binh, bù đắp khe hở tổn thất lần trước, đối với Thanh Mộc trấn phát động công kích quấy nhiễu ùn ùn, so với dĩ vãng càng thêm khó chơi hơn.

Từ Huyền lại mừng rỡ không ngớt, rất tích cực đi xuất chiến.

Gia chủ Trương Thiên Luân cũng an bài nhiệm vụ cho Từ Huyền. Lần này cùng với mấy người Trương Phong cố thủ hậu phương Trương Thiết Lĩnh, nhìn tình huống dành cho phản kích, nhưng nghiêm cấm rời khỏi ngoài năm dặm Trương Thiết Lĩnh.

- Từ khách liêu, ta tin tưởng thực lực của ngươi, nhưng ai không có tâm hiếu thắng. Đông Phương gia có một vị Tiên Diễn Sư, dụng binh như thần, bằng vào lực lượng binh lực ngang nhau, có thể vững vàng áp chế bên ta thời gian dài như vậy.

Trương Thiên Luân lời nói thấm thía.

- Gia chủ yên tâm, mục đích của ta là giết địch, không bắt buộc thắng lợi.

Từ Huyền vẻ mặt trầm ổn nói.

Giết địch thu được chiến lợi phẩm, là động lực lớn nhất của hắn trên, cái này so với thủ đoạn thu hoạch linh thạch và tài nguyên bình thường, mạnh hơn gấp trăm nghìn lần.

Lúc này đây xuất chinh, Từ Huyền chờ mong vô cùng, vừa rồi cùng Trương Phong kề vai chiến đấu.

Nhưng sự thực chứng minh, không ai có thể vĩnh viễn một đường thuận lợi.

Đi tới hậu sơn Trương Thiết Lĩnh, trấn thủ trong chốc lát, Từ Huyền và mấy người Trương Phong lần thứ hai xuất kích.

Lần này, địch ta song phương đều có ba gã Luyện Thần Tiên Sư, đều tự có một vị Luyện Thần tứ trọng Tu Giả.

Trên tu vi mà xem, hẳn là tương xứng.

Tình huống cổ quái xuất hiện!

- Toàn bộ thối lui!

Võ tu Đông Phương gia mặt đen vừa mới nhìn thấy Từ Huyền, thần sắc biến đổi, lập tức đái lĩnh Tu Giả đào tẩu. Tình huống như vậy để mọi người kinh ngạc.

- Thủ lĩnh, sao lại không đánh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.