Từ Huyền hít sâu một hơi, sắc mặt trắng bệch, khí sắc không tốt, đạp pháp khí phi hành đi qua, thu túi trữ vật và băng băng lam oánh kia của Phiền Cửu Cô.
Thất Linh Đồng Tước uy năng mặc dù đáng sợ đáng sợ, thế nhưng một kích chi lực kia đã tiêu hao tròn hai thành rưỡi nguyên lực của Từ Huyền.
Lại thêm lúc trước, cùng Đông Phương Bá giao chiến, thi triển bản mạng viêm hỏa, phá trừ, đẩy lui Huyết Sát Tử Quang, cùng với diệt sát hắc bào ma tu cũng tiêu hao năm sáu thành nguyên lực.
Đặc biệt bản mạng viêm hỏa có thể diệt sát Luyện Thần tứ trọng Tu Giả ở cửa trên, tiêu hao kinh khủng nhất, trong lúc tác chiến không thể duy trì liên tục.
Những thứ này đều là đòn sát thủ của Từ Huyền lần này lần này hiện thế đều là một kích trí mạng, khiếp sợ toàn trường.
Dưới tình huống lúc này, Đông Phương gia bị liên tục giết đi hai đại Luyện Thần Tiên Sư, lại thêm thiếu chủ chạy trối chết, sĩ khí càng thêm rơi xuống, bị Tu Giả Trương gia giết đến bỏ chạy tứ tán.
- Sưu...ô ô...
Thất Linh Đồng Tước quang mang ảm đạm, phản hồi bên người chủ nhân, xung quanh Từ Huyền chớp động, hoạt bát khả ái, linh tính kinh người.
Từ Huyền hé miệng, Thất Linh Đồng Tước hóa thành cỡ viên đan thu nhập trong cơ thể, hắn quyết định trường kỳ rèn luyện pháp bảo này.
Thất Linh Đồng Tước là thần thông pháp bảo thích hợp sử dụng hiếm có đối với Từ Huyền, uy năng lại lớn như thế, bù đắp công kích viễn trình không đủ của hắn.
- Không tệ, cận thân tác chiến ngươi ngươi đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, mà bảo vật này lại gia tăng thủ đoạn công kích viễn trình của ngươi. Nếu như ngươi còn có thể đạt được một kiện pháp bảo phụ trợ tăng phúc tốc độ, vậy thì không thể tốt hơn.
Tàn hồn kiếp trước cười đưa ra lời bình.
Kỳ thực luận tốc độ phi hành bình thường, Từ Huyền cũng không tính là chậm, so với đồng giai phải nhanh hơn không ít. Thế nhưng so sánh với công kích và phòng ngự có thể nói là kinh khủng của hắn thì ảm đạm thất sắc.
Tỷ như nói truy sát Phiền Cửu Cô Luyện Thần tam trọng tiên tu như vậy, tốc độ bình thường đuổi không kịp, mà trong khoảng thời gian ngắn ngưng tụ bạo phát tốc độ, cực kỳ tiêu hao nguyên khí, mà lại không thể rất nhanh đánh chết đối thủ.
Nếu như lại đổi là Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, Từ Huyền là thúc ngựa cũng đuổi không kịp, do đó cũng chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Đông Phương Bá đào tẩu.
Cũng may, Thất Linh Đồng Tước bù đắp thật lớn năng lực truy sát của Từ Huyền, về phần pháp bảo phụ trợ tăng phúc tốc độ, cái này tạm thời là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Dù sao dưới đông đảo pháp bảo phụ trợ, có thể tăng phúc tốc độ thật lớn đều là cực kỳ hiếm thấy, chỉ có thể nhìn kỳ ngộ tương lai.
Từ Huyền nguyên khí đại tiêu hao, không có tiếp tục truy sát địch nhân, nuốt phục linh đan, điều tức khôi phục tại chỗ.
Liên tục giết hai gã Luyện Thần Tiên Sư, bao gồm Luyện Thần tam trọng và Luyện Thần tứ trọng, lần này thu hoạch đủ gấp mấy lần lần trước, chỉ là thứ phẩm linh thạch, đã có hơn vạn khối, pháp bảo và các loại tài liệu khác, phải đợi Từ Huyền sau khi trở về chỉnh lý đã.
Lại qua nửa canh giờ, Từ Huyền mượn đan dược điều tức, khôi phục một hai phần nguyên khí, mà Trương gia và Đông Phương gia chiến đấu cũng đã kết thúc.
Đám người Trương Phong, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, truy sát vài dặm, chém giết hơn mười gã Tu Giả của Đông Phương gia, có thể nói phong cảnh đại thắng, nhẹ nhàng vui vẻ đến cực điểm.
Từ cố thủ Thanh Mộc trấn tới nay, đám Tu Giả Trương gia vẫn cố thủ bị động, chưa bao giờ nhẹ nhàng vui vẻ đại chiến cùng giết địch như vậy.
- Ha ha ha! Lần này giết được Đông Phương gia hoa rơi nước chảy, thực sự là sảng khoái!
Mấy người Trương Phong đái lĩnh chúng Tu Giả trở về, vui mừng dào dạt.
Mà ngay cả hồng bào Tiên Sư lúc trước đối với Từ Huyền có thành kiến, cũng là vẻ mặt hồng quang, đã sớm vứt bỏ hậm hực lúc trước.
- Lần này xuất quân chiến thằng giòn giã, chủ yếu là được lợi từ công lao của Từ huynh đệ.
Hồ lão dáng tươi cười tường hòa nói, từ lần đầu tiên Hoàng Long Thành đổ chiến, sau đó, hắn đã đối với thiếu niên này sản sinh chờ mong, mà đối phương cũng chưa từng để hắn thất vọng, lần lượt sáng tạo kỳ tích.
- Nói được không tệ.
Mấy người còn lại cũng đều gật đầu tán thưởng, đông đảo Luyện Khí Tiên Sĩ đi theo mà chiến, trong ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền, lại có càng nhiều kính nể và sùng bái.
- Lúc đó Từ huynh đã bị ba người kia công kích, chúng ta đúng là lo lắng muốn chết, nhưng không nghĩ tới Từ huynh dũng mãnh phi thường như vậy, sát chiêu bẻ gãy nghiền nát, khiến người chấn động tâm linh, ngay cả Đông Phương Bá không ai bì nổi kia đều mang theo đuôi chạy trốn, thực sự là đại khoái nhân tâm a!
Trương Phong thoải mái cười to, đi tới ôm lấy Từ Huyền.
- Theo ta được biết, Từ khách liêu là một vị thể tu, lại nắm giữ viêm hỏa tinh thuần đáng sợ như vậy, còn trở thành chủ nhân Thất Linh Đồng Tước.
Hồng bào Tiên Sư kinh ngạc vô cùng nói, trong mắt lóe ra hưng phấn khó có thể che giấu ước ao.
Sau đó, hắn lại truy vấn Từ Huyền làm sao luyện hóa và mở ra Thất Linh Đồng Tước.
- Loại bảo vật này, cần người hữu duyên, người điều kiện phù hợp mới có thể nắm giữ sử dụng.
Từ Huyền lấp lứng cái nào cũng được ứng phó vài câu.
Thất Linh Đồng Tước là một kiện kỳ bảo tương đối đặc thù, đã định trước chỉ có rất ít người có thể luyện hóa sử dụng.
Hồng bào Tiên Sư có chút uể oải, muốn hắn Luyện Thần tứ trọng tiên tu, tinh tu Hỏa hệ tiên pháp, đối với loại kỳ bảo Hỏa hệ thần thông này, không thể tránh được, cuối cùng lại bị một thể tu nắm giữ.
Thể tu từ lúc nào trở nên mạnh mẽ như vậy?
Từ Huyền dị số này để người xung quanh hắn, ấn tượng đối với thể tu, biến đổi thật lớn, thậm chí sản sinh kính sợ.
Trận chiến này qua đi, Từ Huyền trở lại Trương Thiết Lĩnh, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí, về điểm thương thế nhỏ này không thèm để ý.
Trong lúc này, tin tức tốt một trận chiến đại thắng đã truyền khắp cả Trương gia đóng ở Thanh Mộc trấn, nguyên bản sĩ khí cực thấp, lập tức tăng trở lại.
Tin tức này cũng để gia chủ Trương Thiên Luân cười đến toe toét.
Dù sao lúc này đây là đại thắng chính diện giao chiến, chém giết đúng là Luyện Thần tam tứ trọng Tu Giả.
Trong Hoàng Long Thành đánh trận, Luyện Thần tứ trọng Tu Giả xem như lực lượng tương đối cao, dù sao đại đa số Luyện Thần Kỳ Tu Giả tu vi đều trước tam trọng, đạt được đã ngoài tứ trọng ít hơn.
Từ Huyền vừa đến Thanh Mộc trấn không lâu, liền chém giết bốn vị Luyện Thần Kỳ Tiên Sư của Đông Phương gia, trên trình độ nhất định đủ để xoay chuyển chiến lực cân đối của song phương.
Chiến tích kinh người như thể, không chỉ đem tên Từ Huyền oanh động cả Thanh Mộc trấn, càng làm cho địch quân Tu Giả kinh sợ.
Có thể lường trước được, không cần bao lâu, cái tên Từ Huyền sẽ truyền khắp Hoàng Long Thành, chiến tích quang mang của hắn, thậm chí còn hơn Niếp Hàn lúc trước ngang trời xuất thế.
Có thể bởi vì chiến cuộc này, mấy ngày sau đó Đông Phương gia công kích quấy nhiễu hoàn toàn đình chỉ.
Thanh Mộc trấn hơn hai mươi dặm, ở trong khe sâu bí mật, trong một tòa cung điện tạm thời.
- Buồn cười, một Luyện Thần nhất trọng Tu Giả lại xoay chuyển ưu thế mà chúng ta thật vất vả đạt được.
Gia chủ Đông Phương Uy, ngồi trên ghế thủ vị, vẻ mặt giận dữ, hầu như vỗ án dựng lên.
Ở trong cung điện này, tụ tập mười tên Luyện Thần Tiên Sư, bao gồm cả Đông Phương Bá khí sắc không tốt, cùng với Đông Phương Lâm, võ tu mặt đen mấy người này.
- Phụ thân, Từ Huyền kia không biết là quái thai từ đâu đến, tu vi không đến Luyện Thần nhị trọng, thực lực thực lực kinh khủng như vậy, hài nhi nắm giữ huyết mạch truyền thừa, hầu như đều đánh không lại hắn. Chúng ta nhất định phải tìm cách phái ra cao thủ, đem người này chém giết.
Trong mắt Đông Phương Bá thoáng hiện lên hận ý.
- Sóc tiên sinh, ngươi có ý kiến gì không? Đông Phương gia ta trước đây đánh trận, sở dĩ có thể vẫn áp chế Trương gia, cũng đa phần là nhờ ngươi vị Tiên Diễn Sư này điều hành.
Đông Phương Uy nhìn phía bên cạnh thân một vị văn sĩ trung niên.
Trung niên văn sĩ này tu vi đạt được Luyện Thần nhị trọng, thần tình nhàn đạm, lúc này thấy Đông Phương gia chủ đặt câu hỏi, mới lên tiếng nói:
- Từ Huyền người này, suy tính vô cùng tối nghĩa, hiển nhiên không tầm thường. Bất quá gia chủ cứ yên tâm đi, lực lượng một người khó có thể ảnh hưởng cả đại cục chinh chiến. Chúng ta sở dĩ nhiều lần thiệt hại, là bởi vì đánh giá sai thực lực Luyện Thần nhất trọng của đối phương. Đã như vậy, chúng ta để hắn xem như Tu Giả Luyện Thần tứ trọng đối đãi, vả lại đối phương có đòn sát thủ chém giết cùng giai, báo cho toàn bộ Luyện Thần Tiên Sư trong tộc. Thử nghĩ, ở trong Hoàng Long đại chiến lớn như thế, một Luyện Thần tứ ngũ trọng Tu Giả có thể ảnh hưởng cả chiến cuộc không? Ha hả.
Sóc tiên sinh nói xong lời cuối cùng, còn thản nhiên cười khẽ.
Lời vừa nói ra, mọi người trên tràng con mắt đều là sáng ngời, Tiên Diễn Sư từ góc độ và đối đãi với vấn đề chính không tầm thường.