Trương Vũ Hàm không chút bất ngờ nhận được câu trả lời của Từ Huyền, trong mắt có một tia an ủi:
- Ca ca biết chuyện này, nhất định sẽ kinh hỉ.
Những người còn lại của Phong Vũ Môn, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bọn Lạc Phong trong lòng vui sướng, có thể gia nhập Trương Thị gia tộc, sau này phục thù có hi vọng, hơn nữa cũng thêm một chỗ dựa lớn hơn. Trên
khuôn mặt nhỏ của Du Cầm có một chút mơ màng, khi đôi mắt thuần mỹ long
lanh như thủy tinh, lướt qua Trương Vũ Hàm, lộ rõ vẻ ảm đạm.
- Đã đến Hoàng Long Thành.
Bên ngoài lầu các truyền đến giọng nói của một đệ tử Đông Phương gia tộc.
Bọn Lạc Phong lần lượt đi ra lầu các, vừa hay có thể từ giữa không trung
nhìn xuống Hoàng Long linh thành, dưới một tầng quang giới hoàng sắc
trong suốt bao phủ, thành trì bên dưới như một miếng minh ngọc oánh
hoàng long lanh.
Trong không trung, thỉnh thoảng lại có tu giả, dẫm trên ngự khí phi hành từ phụ cận bay qua.
"Quỳnh ngọc phi các" của Trương Thị gia tộc, đương nhiên được rất nhiều tu giả chú ý, mắt mang theo ngưỡng mộ kính sợ.
- Mau xem, đó là Trương gia phi các, một tòa lầu các bay lượn trong thiên không, đúng là có phẩm vị.
- Haizzz, đừng nhìn, phi các này, chí ít trải qua mấy năm tinh luyện
truyền thừa, cho dù bán luôn tiểu gia tộc của chúng ta, cũng chưa chắc
kiếm được một cái.
...
Từ Huyền lần này đến Hoàng Long
Thành là buổi sáng, đứng trên Quỳnh ngọc phi các, đón nhận ngọn gió mát
lạnh, nhìn tu giới linh thành phồn hoa mỹ lệ bên dưới, trong lòng không
khỏi nỉ non: Nơi này vùng đất mộng tưởng của bao nhiêu tu giả và dập tắt đấu chí sục sôi của bao nhiêu người?
Quỳnh ngọc phi các tiến vào trong linh thành, tốc độ chậm lại, lúc đi qua khu vực thương mậu giao
dịch, cũng có nhìn thấy dòng thấy dòng sông người đang chen nhau đi vào
chợ tự do và lướt qua những phù không giao dịch.
Một khắc nào đó, Từ Huyền cũng nhìn thấy Trương Thiên linh lâu.
- Đại tiểu thư, ta quay về linh lâu trước xử lý một số công việc.
Pháp bào lão giả họ Hồ mỉm cười cáo từ, chân dẫm lên pháp khí phi hành, kéo
theo một đường thanh quang mê ly, bay xuống Trương Thiên linh lâu phía
dưới.
Quỳnh ngọc phi các tiếp tục bay vào sâu trong Hoàng Long
Thành, dòng người dần dần trở nên thưa thớt, nhưng linh khí càng ngày
càng tốt.
Lúc tiến vào khu vực hạch tâm, phẩm chất linh khí thậm chí còn hơn hẳn Phong Vũ Môn nội môn.
Trong Hoàng Long Thành tu giả bản thổ số lượng rất nhiều, đóng quân trong mấy chục gia tộc lớn nhỏ, nhưng đất đai có hạn, có thể nói là tấc đất tấc
vàng.
Nơi có linh tính tốt nhất, đương nhiên đã bị Đông Phương gia, Trương thị gia tộc các đại thế lực chiếm cứ.
Mỗi khắc nào đó, Quỳnh ngọc phi các bay đến trên một đại phủ đệ chiếm địa vạn mẫu.
Cả phủ đệ, được bao phủ dưới một tầng quang vụ bảy màu, ẩn hiện có thể
nhìn thấy đường nét lầu các, hồ nước, lâm viên bên trong phủ đệ.
Quỳnh ngọc phi các trực tiếp xuyên qua quang vụ bảy màu, gần như không gặp
trở ngại gì, sau đó đáp xuống một khoảnh đất bằng bên dưới.
Đại tiểu thư về nhà, không ít người của Trương Thị gia tộc chạy đến nghênh đón.
Trong đó một thiếu niên tuấn nhã ngọc thụ lâm phong, một thân anh khí hơn người, chính là Trương Phong.
- Từ huynh!
Trương Phong nhìn thấy Từ Huyền, trong mắt quả nhiên lộ ra thần sắc kinh hỉ, vội vàng bước nhanh tới:
- Từ huynh đệ có thể an toàn thoát hiểm, ta có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Sau khi biết Từ Huyền sẽ trở thành Trương gia khách liêu, Trương Phong mừng rỡ như điên, trực tiếp chạy đến ôm.
Sự nhiệt tình này thực sự khiến Từ Huyền bất ngờ, quay sang nhìn Trương Vũ Hàm, trong đôi mắt đẹp của người sau mang theo vài phần tiếu ý vui vẻ.
Tiếp theo, Trương Vũ Hàm phái người tiến hành sắp xếp cho nhóm đệ tử Phong Vũ Môn.
Thân phận khách liêu, ở trong gia tộc tương đối đặc thù, đặc biệt nhị đẳng khách liêu giống như Từ Huyền, đãi ngộ cực cao.
- Từ huynh xem, đây là Thanh sơn lục cư sắp xếp cho ngươi, có hài lòng hay không.
Trương Phong dẫn Từ Huyền đến trước một tòa linh các có non có nước.
Tòa linh các này, do một loại linh trúc thuần bích như ngọc luyện chế mà
thành, có ba tầng cao, phía sau là một tòa tiểu thanh sơn, bên cạnh là
một dòng sông nhân tạo nhỏ, lối vào trái viện là một linh viên.
Đáng nói là, bên trong linh viên còn có hai mảnh linh điền, phụ cận có không ít hoa mộc, tán phát mùi hương thơm ngát.
- Thanh sơn lục cư?
Từ Huyền bị hoa cỏ ở đây thu hút, hắn không ngờ một ngày nào đó, mình có thể sở hữu hoàn cảnh tu luyện ưu việt như thế này.
Đi vào linh viên, linh khí bên trong càng hoạt bát, có lợi cho tu luyện,
khiến người ta cảm thấy như đang sống giữa linh khí thuần nhiên thơm
ngát.
Tòa linh các thiên nhiên đó, là sự đãi ngộ mà Từ Huyền chưa bao giờ nhận được khi còn ở trong tiên môn.
- Không tệ.
Từ Huyền đi vào trong linh các, liên tục gật đầu.
- Nộ tì Tú Thanh (Tú Ngọc) cúi chào chủ nhân.
Hai nha hoàn nhan sắc tạm ổn, cúi người hành lễ, thái độ hết sức chân thành.
- Đây là?
Từ Huyền khẽ nhíu mày.
Trương Phong ha ha cười nói:
- Thân là nhị đẳng khách liêu, sao có thể không có hạ nhân hầu hạ?
Từ Huyền tâm sinh cảm khái, không hổ là đại gia tộc, sống ở đây hoàn toàn là hưởng thụ vô cùng ưu việt.
Nhị đẳng khách liêu, được đãi ngộ như luyện thần kì tiên sư trong gia tộc,
mỗi tháng cấp cho hơn trăm thứ phẩm linh thạch, so với ngày còn ở trong
Phong Vũ Môn, nhiều hơn gấp mười lần.
Hôm nay, Trương Phong cũng không có ý định làm phiền Từ Huyền:
- Từ huynh ở đây tu dưỡng vài ngày, cho bớt sợ, mười ngày sau, chính là
sinh nhật mười sáu tuổi của Vũ Hàm, đến lúc đó sẽ rất náo nhiệt...
Từ Huyền gật gật đầu, hoàn cảnh nơi này thập phần ưu việt, khá phù hợp
khẩu vị hắn, cảm giác hụt hẫng thê lương sau khi diệt môn, cũng dần dần
biến mất.
Xét cho cùng, hắn ở trên Phong Vũ Môn chỉ mới nửa năm,
tình cảm không thể coi là đặc biệt thâm hậu, nhưng cảnh tượng trưởng bối trong môn ngọc thạch câu phần trước khi diệt môn, hắn mãi mãi không thể quên được.
Hôm đó, Từ Huyền ở lại trong thanh sơn lục cư, hai nha hoàn tú mỹ, ở lại giúp hắn tắm rửa thay y phục.
- Các ngươi lui xuống, ngày thường ta cũng không có yêu cầu đặc biệt, các ngươi chỉ cần duy trì công việc vệ sinh và ăn mặc thường ngày thôi là
được.
Từ Huyền hờ hững phẩy tay.
- Đó là công việc của những hạ nhân khác, nhiệm vụ của chúng ta, là hầu hạ tốt chủ nhân.
Hai nha hoàn tú mỹ, mắt hoe hoe đỏ, bộ dạng có chút ấm ức.
Từ Huyền im lặng, hưởng thụ một bồn nước nóng, Tú Thanh và Tú Ngọc đứng
bên cạnh hầu hạ, khi hai nha hoàn nhìn thấy những đường cong cơ bắp cân
xứng hoàn mỹ của hắn, mặt thoáng ửng đỏ, ánh mắt ngượng ngùng né tránh.
Nhưng Từ Huyền không để họ động thủ, chỉ ngâm mình trong bồn nước, cho
cơ thể được thư giãn một lúc.
Đến tối, Từ Huyền thần tình sảng khoái, thiết hạ trần bàn cấm chế trong thanh sơn lục cư, bắt đầu tu luyện.
Mấy ngày trước, hắn ở Hoàng Long Thành cùng Quỷ Phong kim hiểm giao chiến,
sau đó lại phát động long chi nộ tức, giết chết luyện thần kì võ tu,
tiềm lực bị nghiền ép, cảm thấy tu vi hình như sắp đạt đến luyện khí ngũ trọng đỉnh phong, thoáng nghĩ Nhiếp Hàn có lẽ cũng vậy.