Tiên Hà Phong Bạo

Chương 566: Chương 566: Thất đại Khôi Lỗi Vương. (1)




- Ta muốn những tài liệu này là để chế tạo ra tồn tại có thể ngăn được Thất đại Kim Điện Vương.

Trong mắt Từ Huyền lóe lên tinh quang.

Lời vừa nói ra, toàn trường khiếp sợ, khó có thể tin.

Mọi người đều biết, Thất đại Kim Điện Vương, chính là một cỗ lực lượng trung kiên của Đông Phương gia, thường thường trên chiến trường chỉ có Nguyên Đan lão quái mới có thể chống lại.

Ngày nay, Từ Huyền khoe khoang khoác lác, muốn chế tạo một tồn tại có thể ngăn được Thất đại Kim Điện Vương, nếu như thành công, như vậy phần thắng khi đối kháng Đông Phương gia sẽ tăng rất nhiều.

- Cho nên, những tài liệu này liền giao cho liên minh đi sưu tập, cũng không phải ta một mình sử dụng.

Khóe miệng Từ Huyền nổi lên một tia mỉm cười.

- Nếu thật có thể đạt tới hiệu quả như thế, tiêu hao những tài liệu tài nguyên này cũng đáng.

Lão viện trưởng nhẹ gật đầu.

Giờ khắc này, mọi người cảm giác vị minh chủ trên bảo tọa kia càng phát ra lộ ra thần bí khó lường.

Trong thời gian kế tiếp, thế lực Trương Thiên Minh tập kết ở Bắc Phong trọng thành đã có một phen chỉnh đốn lớn.

Một đống mệnh lệnh dài được hạ lệnh đâu vào đấy từ phụ tá quân sư cao nhất, được chấp hành xuống khiến bố cục của Bắc Phong trọng thành sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Trận doanh thế lực Đông Phương gia đóng trong phạm vi mấy trăm dặm cảm nhận được áp lực từ từ tăng trưởng.

Thứ nhất là do Linh thế đến từ Bắc Phong trọng thành cường đại hơn trước kia vài phần, thứ hai là phân bố binh lực của Trương Thiên Minh trở nên hư thật bất định, khó có thể nhìn ra chân thật.

Trương Thiên Minh ở Bắc Phong trọng thành thực lực tổng thể không hề có biến hóa, nhưng thông qua bố cục xảo diệu lại sinh ra hiệu quả hoàn toàn khác.

Ở sâu trong trận doanh Đông Phương gia, trong một tòa đại điện lơ lửng.

- Tại sao có thể như vậy? Tiểu đội điều tra phái ra đã tổn thất mất cả một phần ba.

Mắt xếch yêu dị của Đông Phương Quý bỗng dưng ngưng tụ, có chút khó có thể tin.

- Bẩm đại nhân, những ngày này, Bắc Phong trọng thành từ trên xuống dưới, hoàn toàn thay hình đổi dạng, vô luận là bố trí trận pháp hay là triệu tập binh lực đều trở nên vô cùng kì diệu, có thể nói là không chê vào đâu được. Tu giả điều tra bên ta nhiều lần bị nhục, sờ không rõ hư thật.

Một vị nam tử kinh giáp Ngưng Đan kỳ trên mặt chua xót nói.

- Một đám phế vật vô dụng!

Đông Phương Quý vẻ mặt hàn ý giận dỗi, uy áp đáng sợ của Nguyên Đan kỳ khiếm mấy vị đan đạo cường giả trong đại điện khó có thể thở dốc.

Bá XÍU... UU!!

Một thân ảnh màu đen quỷ dị hiện thân trong đại điện, trên mặt hắn mang mặt nạ vàng, thấy không rõ chân dung.

- Bẩm báo Đông Phương trưởng lão, theo ta xâm nhập quan sát thì lực lượng phòng thủ của Bắc Phong trọng thành trọn vẹn tăng lên một nửa. Bầu trời phụ cận trọng thành bị rất nhiều linh thú phi cầm và tổ hợp tu giả nắm giữ, khu vực mặt đất thậm chí tầng đất bên dưới, đều bị cơ quan cấm chế và lực lượng tu giả của Bắc Phong trọng thành khống chế. Lực khống chế của Trương Thiên Minh trong vòng năm trăm dặm đang có xu thế từ từ gia tăng, không cần nửa tháng, tu giả bên ta phải lui ra ngoài ngàn dặm mất.

Người đến đúng là Âm Mị Kim Điện Vương, ngữ khí cũng hơi có vẻ gấp gáp cùng ngưng trọng.

- Dùng thực lực thủ đoạn của ngươi, không thể dẫn đầu một đám tinh nhuệ, đánh tan tầng phòng hộ của trọng thành sao?

Đông Phương Quý đề nghị nói.

- Hiển nhiên không được, ngoại trừ ta và Không Minh Điện Vương ra, Kim Điện Vương khác không có loại thủ đoạn đến vô tung đi vô ảnh, tùy ý xuyên thẳng qua địch ta song phương này. Hơn nữa, bố cục biến hóa phụ cận trọng thành không dễ xem xét, thậm chí lúc tiến vào một vài khu vực thì ngay cả bản điện cũng sinh ra một tia bất an, không dám thư giãn, nếu không có khả năng bị tính kế.

Âm Mị Kim Điện Vương không rảnh suy tư mà nói.

- Một tiên diễn sư nho nhỏ mà lực ảnh hưởng đối với cục diện chiến tranh lại đạt đến tình trạng như thế, tác dụng của hắn còn hơn cả một cường giả Nguyên Đan kỳ.

Đông Phương Quý mặt sắc mặt ngưng trọng, cảm giác rất khó giải quyết.

Tiên diễn sư ngoại trừ am hiểu diễn toán, có rất am hiểu hành quân bày trận, có lẽ luận đối kháng thân thể bọn hắn không bằng tu giả cùng giai khác, nhưng đối với năng lực khống chế toàn bộ đại cục thì lại hơn xa bất cứ tu giả nào.

Dưới sự điều khiển của một bàn tay vô hình, dung hội từng chút lực lượng của thiên thiên vạn vạn tu giả, công thêm Ngưng Đan cao nhân, Nguyên Đan lão quái tọa trấn, phát huy ra lực lượng vĩ mô vượt ngoài tưởng tượng mọi người.

Dù thực lực ở trận doanh Đông Phương gia chiếm cứ ưu thế, cũng cảm thất rất bất lực, càng ngày càng cố hết sức.

Quả nhiên, sau nửa tháng toàn bộ Bắc Phong trọng thành phòng thủ kiên cố, trong vòng ngàn dặm như thiên la địa võng.

Khu vực ngàn dặm quanh trọng thành, chiến đấu quy mô nhỏ trận doanh Đông Phương gia liên tiếp bại lui.

Luận lực lượng thì Trương Thiên Minh không thể vượt qua Đông Phương giả, nhưng lực khống chế khu vực lại đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi.

Phàm là chiến đấu quy mô nhỏ, Đông Phương gia không phải là bị vây quét, lọt vào tập kích cũng là rơi vào bẩy rập tính toán, Trương Thiên Minh trên cơ sở lực khống chế cường đại vẫn một mực chủ đạo tiên cơ, nắm lấy lỗ mũi địch nhân dắt đi.

Trong gần một tháng này, cho dù đều là một ít tiểu đả tiểu nháo, nhưng Đông Phương gia cũng tổn thất không nhỏ, sĩ khí càng trở nên sa sút.

Vì phá giải ván cục này, Đông Phương gia miễn cưỡng triệu tập đến gần mười vị tiên diễn sư, cộng đồng thương nghị, cũng mặc kệ tu vị tạo nghệ cao thấp.

Tiên diễn sư ở trong tu giới vốn là quần thể nhỏ rất hiếm thấy, dùng lực lượng Đông Phương gia có thể trong thời gian ngắn triệu tập được tiên diễn sư như vậy cũng rất không dê rồi.

Các vị tiên diễn sư, nghị luận nhao nhao, cuối cùng một tiên diễn sư cao tuổi luyện thần cửu trọng đứng ra, khom người nói:

- Dùng tiên diễn tạo nghệ của chúng ta không cách nào chống lại được Côn Vân đệ nhất tiên diễn kỳ tài Sở Đông. Hôm nay, trong chiến đấu ma sát quy mô nhỏ, chúng ta không phải đối thủ, muốn cục diện hòa nhau chỉ có thử xuất kích đại quy mô. Kể từ đó thì tình huống chiến đấu sẽ hóa phồn vi giản, thắng bại để cho cường giả đỉnh tiêm và số lượng tu giả để quyết định, như vậy có lẽ sẽ bớt thiệt thòi hơn, nhưng thắng ở vững vàng.

Đông Phương Quý sau khi nghe xong, khẽ gật đầu, hôm nay hoặc là toàn lực liều mạng, hoặc là lui lại, quyết không thể kéo dài như vậy với Trương Thiên Minh, cái này đối với thục lực và sĩ khí phe mình thật sự ảnh hưởng quá lớn.

Những ngày này, liên tục thất bại, trong nội tâm Đông Phương Quý cũng rất biệt khuất, đang muốn quy mô tiến công.

Nhưng mà trong trận doanh Đông Phương gia, hắn cũng không có được quyền khống chế cao nhất.

Ba ngày sau, trận doanh Đông Phương gia chẳng những không toàn lực phản công, mà trên cơ sở ngàn dặm vốn có, lại lui về sau suốt năm trăm dặm, thoát ly thế lực khống chế của Trương Thiên Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.