Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 105: Chương 105: Bulat vs Live




“Ta đã không còn là tướng quân từ lâu rồi. Kể từ khi ngài Esdeath cứu ta. Ta đã trở thành người hầu của ngài ấy.”

Liver đặt tay lên biểu tượng treo trước ngực, vẻ mặt thành kính.

“Đó là... người mà đại ca đã kể sao?”

Tatsumi không biết phải nói như thế nào về tình hình này, có cần thiết phải trùng hợp như vậy không? Bulat lẫn Liver im lặng đứng nhìn nhau, chỉ có âm thanh duy nhất là tiếng gió từ mặt sông thổi qua, và tiếng áo choàng của Bulat lay động. Cuối cùng, anh xoay tròn cây thương trong tay, quét một đường rồi chỉ thẳng vào Liver.

“Lẽ ra chúng ta có thể nhậu một trận để ăn mừng sự đoàn tụ này... nhưng do ông đã trở thành kẻ thù của tôi, nên tôi buộc phải giết ông!”

“Tôi phải hoàn thành nhiệm vụ của mình!”

“Ta cũng vậy, cũng có nhiệm vụ phải hoàn thành. Và nó sẽ được hoàn thành bằng teigu...”

Ông ta kéo găng tay ra, để lộ một chiếc nhẫn có gắn một viên ngọc màu xanh lam đậm, phát ra ánh sáng huyền ảo.

“... mà chủ nhân đã ban tặng cho ta!”

Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!

Những thùng nước đặt trên boong tàu đột ngột mở bung nắp, nước bên trong đó bắn ra tạo thành những cột nước cao hơn mười mét, cố định tại đó giống như sức mạnh vô hình đang giữ chúng lại.

“Teigu Black Marlin, được chế tạo từ các bộ phận của loài thủy quái nguy hiểm có khả năng điều khiển nước. Nhờ vậy, người sử dụng có thể tự do thao túng chất lỏng xung quanh họ.”

“Quả thật, vô cùng may mắn khi trận chiến của chúng ta diễn ra ở đây. Trên mặt sông rộng lớn này.”

Dù tình hình có vẻ khá bất lợi, Bulat vẫn không có bất kì nao núng nào. Còn châm chọc ngược lại Liver.

“Điều khiển nước sao? Quả là thích hợp với người hầu của kẻ dùng băng kia.”

“Ngài Esdeath có thể tạo ra băng từ hư vô. Ngài ấy... là một đẳng cấp hoàn toàn khác.”

“Đó chính là nỗi kinh hoàng, Bulat! Thủy pháo!”

Cột nước từ mấy cái thùng gỗ bắt đầu chuyển hướng, chúng xoắn lại thành những cơn lốc xoáy nước rồi đâm đến chỗ Bulat dưới nhiều góc độ khác nhau.

“Thật vô liêm sỉ!!”

Bulat không sợ hãi mà lao thẳng lên đối đầu, cây thương quay trong với tốc độ cực nhanh, hình thành một cái lá chắn chặn đứng những cơn lốc nước.

Mà ở bên kia, Nyau lồm cồm bò dậy từ đống đổ nát do bị Bulat đá bay, vừa suýt xoa kêu đau vừa nhìn về trận chiến giữa Bulat và Liver.

“Ghê thật, dù có thua ngài Esdeath, tên này vẫn quá mạnh. May mà hiện tại đang ở trên sông, Liver có thể thắng hắn.”

“Mình cũng phải giúp ông ta một tay.”

Nyau đứng dậy, lấy ra cây sáo màu đen. Nhưng gã chưa kịp làm gì thì đã bị một lưỡi kiếm cắt qua từ phía sau khiến gã chỉ có thể lấy thân cây sáo ra đỡ lấy.

Choang!!

Tatsumi bị đẩy lui, tuy nhiên cậu không có bất cứ vẻ gì không bằng lòng với đòn đánh vừa rồi. Cậu vẫn còn quá yếu, ít nhất là so với những người hầu cận của Esdeath - Tam thú.

“Tao không thể tham chiến ở kia, nhưng tao cũng không cho phép mày được cắt ngang bọn họ!”

Tatsumi tự nhận không bằng tam thú, nhưng gã nhỏ con này nhìn kiểu gì cũng không giống đơn vị chuyên chiến đấu trực diện giống tên Daidara kia. Ngay cả teigu của gã ta cũng giống loại hình hỗ trợ. Cậu không thắng được, nhưng sẽ kiềm chân Nyau lại.

“Tên nhóc Night Raid! Mày quá tự mãn rồi đấy!”

Nyau làm tư thế bật nhảy lao đến chỗ Tatsumi, cây sáo không thổi mà dùng nó làm vũ khí như một cây gậy. Sáo và kiếm liên tiếp đụng vào nhau. Càng đánh, Tatsumi càng cảm thấy hai tay cầm kiếm tê dại, liên tục bị đánh lùi về đằng sau. Mà Nyau càng đánh càng hăng, vóc dáng nhìn còn nhỉ con hơn Tatsumi bộc phát ra sức mạnh khó có thể tưởng tượng được.

“Ha ha ha ha, Night Raid, mày chỉ có thế này thôi sao?”

“Chết... tiệt!!”

Choang! Choang! Choang! Choang!

Tatsumi đã phải nghiêng thân kiếm ra để chống đỡ, một tư thế quá xấu mà không thể triển khai bất kì kiếm chiêu nào, khiến cho cậu phải lướt ra chỗ khác, thanh kiếm trở về thế sẵn sàng.

“Tên này quá nhanh...”

Không chỉ tốc độ, sức mạnh của gã trước mắt cũng vượt qua cậu. Nhưng Tatsumi không hề dao động.

“... nhưng Akame nhanh hơn nhiều!”

“Đừng so sánh tao với lũ sát thủ đó.”

Choang! Choang! Choang! Choang!

Những âm thanh chát chúa của tiến kim loại va chạm với nhau, Tatsumi và Nyau lần nữa lao vào cận chiến, đánh nhanh và mạnh đến mức xung quanh bắn ra khí lãng. Tatsumi mặc kệ đau đớn ở tay mà dồn hết sức mình đánh ra thế trận hòa với Nyau. Sử dụng toàn bộ những gì cậu đã học được trong khoảng thời gian huấn luyện.

Phốc!

Nhưng cuối cùng, Tatsumi vẫn bị đẩy ra, nhưng lần này không lỗ, Nyau cũng tương tự như thế.

“Tên này... nếu mình không bị thương từ phát vừa nãy thì chẳng là cái thá gì cả!”

“Tam thú... dù bị thương bởi anh Bulat, chúng vẫn quá mạnh! So với chúng, Orge chỉ là đồ bỏ đi.”

Cả hai đều thở mạnh đến mức thấy được ngực đang phập phồng, tranh thủ một chút thời gian quý giá khôi phục lại sức lực.

Mà tại một bên khác, chiến trường đã không còn giới hạn ở trên boong tàu nữa rồi. Từ dưới sông, nước dâng lên tạo yhanhf hình một con rắn khổng lồ, Liver đang đứng trên đỉnh đầu của nó, nhìn xuống Bulat phía dưới.

“Thứ kia thật đáng sợ...”

“Hừ, còn phải nói. Miễn là có nước, Liver chắc chắn sẽ thắng!”

“Hế, không phải quá rõ ràng là đại ca sẽ thắng sao?”

“Là Liver!”

“Chắc chắn là đại ca!”

Liver phất tay. Kích hoạt chiéc nhẫn khiến nó phát sáng.

“Nghiền nát dưới áp lực của nước đi, Bulat!!”

“Thâm uyên xà!!”

Con rắn nước khổng lồ ngoác cái miệng rộng của nó ra cạp xuống chỗ Bulat. Anh không né tránh, lấy đà bật thẳng lên, giữ vững mũi thương trước mặt rẽ nước với một sức mạnh không thể cản phá.

“Aaaaa!!!!”

Xoẹt!!!

Con rắn nước Liver tạo nên bị xẻ đôi. Nhưng ông ta lại nở nụ cười, ông ra đã thành công lùa Bulat vào tròng.

“Ta biết ngay là ngươi sẽ đối đầu trực tiếp mà không né nó. Bởi vì sẽ có thương vong rất lớn nếu nó đánh vào thuyền.”

“Nhưng chính vì thế, ngươi đang lơ lửng trên không. Và chiêu tiếp theo, ngươi sẽ không thể tránh được!”

“Hắc thủy giáo!!”

Năm, sáu cột nước bắn lên từ trên mặt sông đâm vào Bulat trên không. Không thể né được, anh buộc phải cắn răng chống lại, chỉ là áp lực này mạnh đến độ Incursio cũng không thể hoàn toàn chịu được, phần giáp chỗ mặt bị vỡ ra.

“Chút nước cỏn con này... chưa đủ để dập tắt nhiệt huyết của ta đâu!!”

“Đúng vậy, nó không đủ để đánh bại ngươi.”

Liver đã trở về trên boong tàu, xung quanh là rất nhiều dòng nước tạo hình thành rồng. Ông ta ngước lên nhìn Bulat đang rơi xuống.

“Ta biết rất rõ chứ. Chúng ta đã trải qua biết bao nhiêu trận chiến. Sức mạnh và sự quyết tâm của ngươi, ta hiểu rõ hơn bất kì ai khác.”

Ánh mắt của Liver hiện lên hình ảnh về năm đó, khi cả hai còn sát cánh cùng nhau tung hoành nơi chiến trường. Nhưng sự hoài niệm chỉ xẹt qua trong nháy mắt rồi biến mất.

“Đó là lí do tại sao, ta sẽ thiết đãi ngươi bằng chiêu thức tâm đắc nhất của ta!”

“Thủy long cuồng nộ!!”

Liver giơ cao tay, chiếc nhẫn lần nữa phát sáng. Những con rồng xung quanh bắt đầu vặn vẹo, chúng lao lên ngoạm lấy Bulat. Con đầu tiên lao vào anh, đưa Bulat vào bụng, con thứ hai lao xuyên qua bụng con thứ nhất ngoạm vào anh. Cứ như thế con thứ ba, con thứ tư... Áp lực nước kinh khủng liên tục đè lên nhau khiến Bulat hét lên trong đau đớn.

Thủy long biến mất, toán loạn thành các giọt nước rơi trên không trung. Liver giữ chặt tay mình, hơi thở hỗn loạn.

“Hắn đã chết chưa?”

“Nếu đó là chiêu cuối cùng của ông, thì nó không thể đánh bại tôi đâu, Liver!”

“Ngươi! Sao có thể??”

Bulat lao xuống, thương trong tay quét ngang, Liver đã gần như kiệt sức cố gắng để lui tránh. Nhưng khi mà anh sắp giải quyết được Liver, Nyau từ một góc khác xông tới, Bulat chuyển hướng tấn công, đánh bay Nyau sau đó hạ xuống boong tàu.

“Thật tệ nhỉ, mày đã mất đi cơ hội để giết Liver.”

Dù cho bị đánh cho nội tạng sắp xốc lên đến tận họng, Nyau vẫn giở giọng đầy thách thức.

“Đại ca... em xin lỗi...”

“Tatsumi!”

Bulat nhìn thấy ở cách đó không xa, Tatsumi đang chống kiếm đứng đấy, bộ âu phục mới đầu đã bị rách nát lỗ chỗ, để lộ ra phần da thịt tím bầm và chảy máu, cả người run rẩy bám lấy chuôi kiếm. Nhưng dù vậy, cậu vẫn kiên quyết không ngã xuống.

“Em không thể... cầm chân hắn lâu hơn được nữa...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.