*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiếng sáo ma mị vang lên, cơ thể của gã Nyau xảy ra biến đổi. Nó trở nên cao lớn, cơ bắp phình to ra. Từ một người có vóc dáng nhỏ con giờ đã biến thành một tên to cao mạnh mẽ.
“Teigu Scream của tao không chỉ có thể ảnh hưởng đến người khác, mà chính tao cũng có thể tự tác động lên mình.”
“Gia tăng sức mạnh của bản thân... đí chính là bí kỹ của ngươi sao?”
Tatsumi đặt Bulat ngồi xuống, nắm chặt kiếm trên tay. Còn Nyau thì cười khẩy, gã ta chỉ coi cậu như một con côn trùng đáng thương đang cố gắng phản kháng, kết quả là vẫn bị một ngón tay đè chết.
“A... cũng đã rất lâu từ lần cuối tao chuyển sang hình dạng này.”
Tatsumi không thể lùi lại, anh Bulat còn ở phía sau. Cậu vẫn phải chống lại kẻ thù trước mắt, dù cơ hội chiến thắng có là bằng không.
“Tatsumi...”
Giọng nói thều thào của Bulat từ phía sau làm Tatsumi quay đầu lại.
“Đại ca?”
“Tatsumi, tôi giao phó... thứ này cho cậu.”
Bulat giơ lên thanh kiếm có đính xích sắt ở đằng chuôi lên cho cậu. Tatsumi hoang mang.
“Đó... đó là...”
“Chìa khóa... kích hoạt Incursio.”
“Đại ca muốn em sử dụng teigu của anh?!”
“Ha ha ha, không thể nào đâu. Đừng mơ hão nữa thằng nhóc con!”
Lại là giọng nói khinh miệt của Nyau, gã ta nhìn Tatsumi rồi cười phá lên.
“Incursio khiến cơ thể người dùng chịu áp lực rất lớn. Nó chính là con dao hai lưỡi có thể giết chết người sử dụng nó. Mày sao có thể dùng nó được chứ? Mày sẽ chết trước khi kịp chiến đấu đấy. Sao không chết bình thường cho tao đi?”
“Không...”
Tatsumi nhận lấy thanh kiếm từ tay Bulat. Dù mới lần đầu cầm vào, nhưng mà cậu lại không có cảm giác gì lạ lẫm cả, mà dường như có cái gì đó bên trong thanh kiếm đang bùng lên. Cậu có thể cảm nhận được nó, bởi vì cậu cũng vậy, có cái gì đó trong cậu cũng đang bùng lên. Cùng thanh kiếm cộng minh với nhau!
Đó chính là ý chí, là khí thế! Khi tâm linh của một người đạt tới một mức độ nào đó, tự nó sẽ sinh ra. Giống như sự sắc bén của Akame, sự mãnh liệt của Bulat, hay thậm chí là sự chói lọi và rực rỡ như thái dương của Dương Hằng. Giờ đây, Tatsumi đã sinh ra khí thế của riêng mình!
“Thì đã sao, người mà ta muốn bảo vệ còn ở phía sau! Hơn nữa, ta sẽ không chết, sẽ không để ai chết! Bởi vì ta đã có lời hứa với một người!!”
Tatsumi đứng thẳng lên, giơ cây kiếm trước mặt. Bulat ở đằng sau, nhìn bóng lưng của cậu mà nở một nụ cười mãn nguyện.
“Tiến lên đi, Tatsumi! Hãy nhớ về những đợt huấn luyện mà cậu đã trải qua! Cậu thậm chí đã vượt qua tiêu chuẩn để sử dụng nó!”
Một câu cuối, Bulat không nói ra khỏi miệng, đó chính là “cậu sẽ sớm vượt qua tôi thôi.”
Nyau trầm mặc, gã muốn trực tiếp xé xác hai người ra để trả thù cho Liver và Daidara, nhưng mà nếu làm vậy ngay lập tức thì gã cảm thấy khá buồn chán.
“Đó là chưa kể đến tính tương thích của teigu, mày không tương thích thì cũng có một kết cục là chết thôi.”
“Tính tương thích... giữa teigu và cậu... chủ yếu đuọce xác nhận bởi ấn tượng lúc đầu, chính là phản ứng khi cậu nhìn thấy nó, và liệu cậu có thích nó hay không.”
“Tatsumi, cậu... làm được mà!”
Tatsumi nhìn Bulat, sau đó cười lên.
“Vâng, đại ca!!”
“Hả? Vậy mày vẫn quyết định thử nó? Được rồi, tao sẽ giết mày trước khi mày bị nó giết chết!”
Khuôn mặt của Nyau vặn vẹo dữ tợn, gã đã quyết định kết thúc trò chơi này, bật cao nhào về phía Tatsumi.
“Ta kêu gọi ngươi bằng toàn bộ linh hồn của mình! Xuất hiện đi, Incursio!!!”
Công tắc trên chuôi kiếm bật mở, cậu cắm thanh kiếm xuống, cảm giác cộng minh nóng rực đó đã truyền đến bàn tay của cậu. Lửa bắt đầu rực cháy, và theo tiếng hét đó, một bộ giáp xuất hiện từ hư không, sức nóng kinh khủng làm bốc hơi toàn bộ nước mưa xung quanh.
Bộ giáp bắt đầu vặn vẹo, lộ ra hình dáng chân thật của nó. Một cái miệng rộng mở to ra, sau đó là một tiếng gầm thét kinh người.
“Bộ giáp... đang thay đổi theo cơ thể của Tatsumi!”
Bulat chứng kiến tất cả, khong nhịn được mà kinh ngạc. Còn Nyau thì đã từ khinh thường biến thành sợ hãi.
“Chuyện gì xảy ra với bộ giáp này vậy? Đừng nói là... nó vẫn còn sống!!”
Incursio hoàn toàn được tạo nên từ nguyên liệu của Tyrant, một loại rồng có sức mạnh vượt trội hơn bất cứ loài nào khác. Nó có thể băng qua bất kì vùng đất nào, dù là sa mạc nóng bỏng hay băng nguyên lạnh giá. Nó có thể sống sót ở bất cứ môi trường nào nhờ khả năng tiến hóa và thích ứng.
Thậm chí sau khi trở thành teigu, nó vẫn còn “sống”!
Ánh sáng đỏ như lửa bao trùm Tatsumi, lớp áo giáp xuất hiện trên người cậu, nó giống như của Bulat, nhưng nhỏ hơn một chút.
“Ra vậy... cảm xúc mãnh liệt của cậu... đã khiến Incursio tiến hóa một lần nữa!”
Giống như có một giới hạn nào đó đã bị phá bỏ, Tatsumi hiện tại mạnh đến mức kinh người.
“Tam thú dưới trướng Esdeath, bọn mày đã mạo danh Night Raid để thực hiện những tội ác dơ bẩn. Và đây... là thời điểm mày phải đền tội!!”
“Đừng có kiêu ngạo thế, thằng nhóc!”
Sự sợ hãi trước Incursio nhanh chóng chuyển thành tức giận. Ánh mắt của Nyau long sòng sọc, gã cắn môi đến mức chảy máu.
“Tao sẽ đả bại mày!!”
“Giỏi thì đến đây đi!!!”
Hai nắm đấm đụng vào nhau, tạo ra dư chấn khiến con tàu nghiêng ngả. Nyau sững người, cảm giác được sức mạnh bên kia càng lúc càng lớn, đến mức vượt qua cả gã.
“Aaaaaa!!!!!”
Oanh!!!
Nyau bị đánh bay, đập mạnh vào tầng trên của khoang tàu, gã ta ngã xuống từ vết đổ nát, biến lại thành bình thường rơi xuống.
“Thật tuyệt. Hãy cứ tiếp tục như vậy nhé, Tatsumi.”
“Hãy tiến về phía trước. Tôi sẽ tiếp tục dõi theo cậu.”
Mí mắt của Bulat ngày càng nặng, người đã bị rút hết sức lực. Hình ảnh cuối cùng mà anh nhìn thấy là Tatsumi đã giải trừ áo giáp, chạy về phía anh.
Cậu đỡ Bulat lên, thấy được dấu hiệu sinh mệnh của anh rất yếu, viên thuốc con nhộng mà Dương Hằng đưa cho cậu tuy rằng tác dụng rất tốt, nhưng có hạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, tác dụng của thuốc cuối cùng sẽ hết, và Bulat vẫn không thoát khỏi cái chết.
“Đại ca! Đại ca! Đại ca!”
Bulat không phản ứng, Tatsumi dần dần tuyệt vọng, nước mắt không nhịn được mà ứa ra. Chả lẽ đã làm đến mức này, bọn họ đã tiêu diệt Tam thú, đã cứu thành công chính trị gia, mà vẫn phải để một người chết sao?
“Không... có một cách!”
Giữa con sông này không có người cứu được Bulat, Night Raid không có phương diện xử lý độc dược. Nhưng trong thủ đô có.
Dương Hằng! Cậu nhớ ra Dương Hằng từng cứu được Ieyasu lúc đó đã trúng độc, độc đã ngấm vào người một thời gian dài, bị Akame nhận định là không thể cứu chữa. Nhưng hắn vẫn chữa được.
Bulat sẽ được cứu!
“Đại ca, anh cứ chờ đấy. Tuyệt đối không được chết!”
“Incursio!”
Ánh lửa nóng đỏ lại xuất hiện, bộ giáp được trang bị lên người Tatsumi. Cậu cõng Bulat trên lưng, nhảy xuống tàu bắt đầu phi tốc trên mặt sông.
“Cố lên nào! Nhanh hơn nữa!!”
Những người trên con thuyền kia sớm muộn cũng sẽ tỉnh lại nên Tatsumi không phải lo. Hiện tại tính mạng của Bulat mới là quan trọng.
Quả đúng như gã Nyau nói, Incursio mang cho người sử dụng một áp lực rất lớn. Và hiện tại Tatsumi là người hứng chịu nó. Đau đến mức cả người cậu như rời ra từng mảnh, nhưng Tatsumi vẫn cắn răng chịu đựng. Dù cho đã cạn kiệt thể lực, cậu vãn ráng lấy ý chí lực chống đỡ tiếp.
Phần mặt nước biến mất, thay vào đó là đất bằng, Tatsumi đã ngày càng gần đích đến, đó là tiệm cà phê nọ.