Tiên Hồng Lộ

Chương 880: Q.6 - Chương 880: Chân Ma Hình Già






Tam Nhãn Thần Thông của Hồ Phi quả thực vô kiên bất tồi, Hủy diệt vạn vật! Trong tiếng nổ vang, kim quang Hủy diệt phá vỡ một lỗ thủng, Ngay cả cấm chế bốn phía cũng bị phá bỏ.

Niệm Từ cao tăng cùng nữ ni này đều kinh hãi nhìn nhau, trong lòng âm thầm lo lắng.

Thần thông hổ Phi vừa thi triển rất đáng sợ, phá diệt kim quang có thể vượt giai khiêu chiến, chém giết Chân Tiên cũng rất bình thường.

Rất nhanh, bốn người trong đại điện đều bị cảnh tường sau lỗ thủng hấp dẫn.

Chỉ thấy sau lồ thủng kia hiện lên một bậc thang ngẩm, từ sâu trong tràn ra một mảnh ánh sáng dịu nhạt như ánh trăng.

Đồng thỏi một cỗ uy áp tiên linh khí khiến mấy người cảm thấy khó có thể hít thờ.

- Cỗ áp lực tiên linh khí này thật đáng sợ. thậm chí mạnh hơn cùa Chân Tiên lục cấp Tử Lân Ngọc Thiếu...

Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng vài phần.

Trong mắt Niệm Từ cao tăng và nữ ni kia lại hiện ra hỷ sắc dày đặc, như muốn hành động nhưng lại cổ kỵ hai người Dương Phàm nên không dám đi vào.

Rồi sao đó, ánh mắt hai người lại lộ ra vài phần lo lắng, như nửa mừng nửa sợ.

- Đi vào!

Dương Phàm và Hồ Phi liếc nhìn nhau, bá một tiếng, như tia chóp lao về phía bậc thang ngẩm.

Niệm Từ cao tăng và nữ ni kia gần như đi Ngay theo sau, nhanh chóng lao vào nhưng vẫn duy trì một khoảng cách nhất định đối với hai người Dương Phàm.

- Nhanh chóng hành động... Đã kinh động những người gần đây!

Dương Phàm truyền âm cho Hồ Phi, đồng thỏi cũng lộ ra chút tức giận với hành động của hắn.

Thần thông cường đại của Hồ Phi mớ ra nhập khẩu, tạo thành tiếng nổ kinh thiên, cũng kinh động những tiên nhân phụ cận.

Cầu thang này cũng không dài, Chỉ qua nửa tức, mấy người đã tiến vào một tòa mật điện duới lòng đất.

r * * * * Ằ „

Ngay sau đó, ánh măt mây người Dương Phàm đêu nhìn chăm chăm vê phía trước, đông tử co rụt. khuôn mặt bị tinh quang dịu dàng chiếu rọi, thất hồn lạc phách.

Tiên linh khí ở mật điện áp bách càng thêm mạnh mẽ. nhưng hưng phấn trong mắt bốn người cũng khó có thể che dấu được.

Ngay trước mặt mấy người, một đống tinh, ngọc lóe ra ánh sáng mông lung, lung linh dịu dàng.

Những khối tinh Thạch này đều như bảo ngọc trận quy bậc nhất ở nhân giới.

Quan trọng cũng không phải là bề ngoại kinh diễm của tinh ngọc mà là tiên khi tinh thuần nó phóng thích ra.

Dương Phàm cảm giác tinh ngọc này còn cao cấp hơn vô số lẩn so với linh Thạch cực phẩm hắn đạt được ở trong Thiên Lan Điện.

Cho dù dùng hàng ngàn khối linh Thạch cực phẩm cũng thua kém một khối tinh ngọc phẩm chất kém cỏi nhất nơi này.

- A Di Đà Phật...

Niệm Từ cao tăng hô khẽ phật hiệu, trong mắt vẫn không kiểm chế được vẻ tham lam và mừng như điên.

- Thật tốt quá... Nơi này lại có nhiều tiên Thạch, tiên Thạch cực phẩm như vậy!?

Nữ ni kia trong mắt cũng sáng bừng, khí tức vốn thánh khiết, đoan trang cũng biến mất, giống như một nữ nhân tham lam mà thôi.

Tiên Thạch? Tiên Thạch cực phẩm?

Dương Phàm và Hồ Phi chấn động, thần sắc càng thêm kinh hi.

Tiên Thạch, đó chính là tiền tệ ở không gian Thượng giới, là bảo bối để đẩy nhanh tiến độ tu luyện của tiên nhân.

ở nhân giới, Dương Phàm có sổ lượng linh Thạch nhiều không đếm xuể, gồm không ít linh Thạch cực phẩm.

Nhưng linh Thạch cực phẩm ở nhân giới đặt ở Thượng giới thì căn bản không có chút giá

trị.

Nếu Dương Phàm mang theo linh Thạch nhân giới phi thăng, trong tay không có tiên Thạch thì cũng coi như vô cùng nghèo túng.

Giờ phút này. vừa thấy nhiều tiên Thạch như vậy. lại là tiên Thạch cực phẩm vô cùng hiếm có ở Thượng giới khiến tim Dương Phàm cũng đập nhanh hơn.

Tham lam!

Giờ phút này, Dương Phàm thừa nhận minh đã sinh ra tham niệm.

Nhưng trong lòng hắn vẫn duy trì một mảnh thanh minh, không vì thế mà mất đi ly trí.

Dù sao có được tiên Thạch, khiến Dương Phàm sau khi phi thăng cũng không quá mức nghèo túng, càng thuận lợi trên con đường sau này.

Tiên Thạch cực phẩm chất thành núi truớc mặt hắn chung quy quí giá như thế nào?!

Dương Phàm không biết!

Nhưng cao tăng và nữ bồ tát tới từ Phật giới ở cạnh hắn lúc này lại không thể khống chế được lòng tham.

Niệm Từ cao tăng và nữ ni kia không ngừng run rẩy. ánh mắt đều như đò lên. hoàn toàn mất đi lý trí.

Bời vậy có thể tướng tượng được giá trị của tiên Thạch cực phẩm nơi này.

- Một khối tiên Thạch cực phẩm ít nhất có giá trị bằng trăm vạn khối tiên Thạch bình thường! Cho dù những Chân Tiên thượng vị cao cao tại thượng cũng khó có được một khối! Nếu ta có thể có được tất cả tiên Thạch cực phẩm nơi này...

Đòi mắt vốn trong vắt của nữ ni kia sinh ra một tia dị sắc, như lâm vào vực sâu, không thể tự kiểm chế.

- Động thủ.

Dương Phàm và Hồ Phi gần như đồng thời lao về phía đổng tiên Thạch chất thành núi phía trước.

Bábá bá!

Ý niệm Dương Phàm vừa động, khiến cho phần thân và nhiều thế thân lao vào chiếm đoạt tiên Thạch.

Chi vẻn vẹn một cái nháy mắt đã lấy được mấy chục khối tiên Thạch!

Trong mật thất này. có cường đại áp chế, nhất định phải dùng tay mới có thể thu được tiên Thạch.

Nếu không duới tình huống bình thường, tiên nhân chi cẩn vung tay, đống tiên Thạch như núi này nháy mắt đã bị hút lấy.

Niệm Từ cao tăng và nữ ni kia cũng điên cuồng lao về phía núi tiên Thạch.

Có thể lấy được nhiều hay ít là nhờ vào thực lực và thủ đoạn của chính minh.

- Thật nhiều tiên Thạch... Không ngờ đều là tiên Thạch cục phẩm!

Đúng lúc này. tiên nhân phụ cận cũng đã gia nhập vào hàng ngũ cướp đoạt tiên Thạch.

Chi chốc lát, trong mật điện nhỏ hẹp này. đã chất đầy tám người, bao gồm bổn vị tiên nhân và bốn gã đại năng của nhân giới.

Không gian nhỏ hẹp như vậy, tám người tranh cướp tiên Thạch, có Tranh, đấu tất nhiên là điêu bình thường.

i “ * * . ... -

Rât nhanh, một gã Chân Tiên và một gã Tán tiên giao thủ với nhau, Ngay cả mây người

khác cũng bị cuốn vào.

Tràng thượng nhanh chóng lâm vào hỗn loạn, mật điện nho nhỏ đã tràn ngập các loại huyễn quang đủ màu.

Hai người Dương Phàm cũng bị cuốn đi vào, phiền toái rất nhiều.

- Đúng là không biết xấu hổ, cút hết cho Hỗ gia...

Hồ Phi giận tím mặt, quát lớn một tiếng, thân thể bành truớng cao lên mười trượng, cánh tay như kim cương đánh ra, đây văng hai người bên cạnh.

Dù sao những người nơi này đều chỉ có trình độ là Chân Tiên hạ vị mà thôi.

Dương Phàm nhuớn mày. trong lòng không vội vã, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Có tiên Thạch cho các ngươi thu mà còn chưa đủ sao?!

Hắn cười lạnh một tiêng, một tay huy từ từ lên giữa hư không.

Mấy người trong đại điện chỉ thấy không gian như hóa lòng, ba động vặn vẹo huyền diệu.

Một mảnh kỳ quang lưu ly ngũ sắc bồng nhiên chấn động.

Sáu người khác nơi này nhất tề biến sắc.

̀m

Sáu người kia. gồm vài vị tiên nhân bị một cỗ pháp lực hùng hậu, cứng rắn đánh văng ra.

Cỗ pháp lực này vô cùng huyền bí, siêu thoát trình, tụ bình thường, như theo Luân Hồi đánh ra, muốn cũng khôngthê phòngbị.

Hơn nữa. cỗ lực lượng quy dị này như sóng nước, từng vòng một chồng chất lên nhau, vòng sau càng đáng sợ hơn vòng trước. Cuối cùng thậm chí đạt tới trình độ có thể trực tiếp đánh chết Chân tiên bình thường.

Chỉ qua một cái hô hấp. sáu người này đã bị ánh sáng lưu ly ngũ sắc chấn bay ra khỏi cầu thang.

Rồi sau đó, Dương Phàm vỗ tay một cái, ánh sáng ngũ sắc lại vặn vẹo giữa hư không, hình thành một vòng lốc xoáy, chắn Ngay ở nhập khẩu.

- Dương Phàm... Ngươi dám mưu đồ độc chiếm tiên Thạch?!

- Tuyệt không để bọn họ đạt được!

Sáu người kia đều đỏ bừng hai mắt. tức giận mắng ẩm lên. lập tức thi triển các loại thần thông, công kích vào lốc xoáy này.

Khóe miệng Dương Phàm lộ ra một tia trào phúng, vội vàng cùng Hồ Phi nhanh tay thu thập tiên Thạch.

̀m

Sáu cường giả cấp Chân Tiên nhất tề gia tăng, hào quang cơn lốc xoáy hơi ảm đạm nhưng vẫn ổn định như trước. Với lực lượng mấy người này, muốn nhanh chóng phá vỡ nó là điểu không thể.

Nhưng mà Ngay sau đó. quang hoa cùa lốc xoáy đột nhiên nở rộ, một cỗ lực lượng đáng

SỢ liên tục đánh bật lại.

Chúng cường giả nơi này kinh hãi hô lên, liên tục kêu thảm.

Một gã Tán tiên bị bất ngờ, không kịp phòng bị, trực tiếp bị lực lượng phản chấn này đánh cho hồn phi phách tán, thân thể nổ tung.

Mấy người còn lại nặng thì bị chấn hộc máu.

Kẻ phản ứng nhanh, dù kịp phòngbị cũng phải kêu rên, bị thương nhất định.

Những người còn lại đều kinh hãi, ánh mắt đò bừng cũng lóe lên vẻ kinh hoảng.

- Thần thông của Dương Phàm thật đáng sợ. với thực lực của chúng ta dù trả giá lớn có thể bài trừ cấm chế này nhưng tiên Thạch trong đó đã sớm bị thu đi hết rồi!

Nữ ni kinh hô, không cam lòng nói.

Nàng và Niệm Từ cao tăng cũng đã chiếm được một hai trăm khối tiên Thạch cực phẩm, điều này đã vượt xa tướng tượng của bọn họ, dù về Thượng giới cũng coi nhu đã thuộc dạng giàu có.

Nhưng đổi mặt với đổng tiên Thạch cực phẩm cao như núi kia thì vẫn có chút không cam lòng.

- Khặc khặc khặc! Dương lão đại, chúng ta cướp đoạt hết chỗ này, sau khi lên Thượng giới, có thể mua sắm cả tinh cầu. tiên phủ. tiên bảo...

Hai mắt Hồ Phi bắn ra hào quang sáng chói, đối với tinh hình ở Thượng giới cũng biết không ít qua lời kể của Hầu Đông, đã sớm muốn hướng tới.

Khóe miệng Dương Phàm mím cười. Hắn đã lấy được vài ngàn khối tiên Thạch cực phẩm, trong lòng dù rất hưng phấn nhưng cũng rất tinh táo.

- Tiên Thạch cũng chỉ là ngoại vật mà thôi! Tuy nhiên, tuyệt đối không thể thiếu thứ này! Có nhiều thêm một chút, sau này phi thăng Thượng giới cũng không nghèo túng, có thể giao dịch tiên khi. tài liệu càng mạnh hơn, thậm chí có được lãnh địa của riêng mình!

Dương Phàm đối với không gian Thượng giới ở tương lai cũng tràn ngập chờ mong.

Lại nói, thân phận của Vân Vũ Tịch ở Thượng giới cũng khôngphải nhỏ, muốn xứng đôi cũng cần đủ của cải và thực lực!

Hai người nhanh chóng cướp đoạt trong mật điện. Những kẻ ở bên ngoài hận không sao kể xiết, nhưng trong khoảnh khắc căn bản không thể phá được cấm chế vô thượng cùa Dương Phàm.

Nhưng qua vài hô hấp, lục tục có tiên nhân tới nơi này.

Một khắc này. một cồ ma khí chấn kinh toàn trường, mang theo tiếng huyt gió chói tai khoảnh khắc đã vượt qua vài trăm dặm. lao tới lối vào.

Người tới là một Chân Ma mặc hắc giáp, trên thân có ấn ký màu đen.

Khi hắn tới nơi này, những người khác đều kinh hãi, tản hết ra.

- Chân Ma Hình Già!

- Nhân tài mới nổi của Ma Tôn Hinh Thiên bộ tộc!

Mấy người Niệm Từ cao tăng kinh hoảng thất sắc. vội vàng trốn tránh.

- Là hắn... Hinh Già?!

Khóe mắt Dương Phàm nổi lên dư quang, nhận ra thân phận người này. Hắn từng được Hâu Đông nhắc tới đây chính là một trong những đổi thủ đáng sợ nhất trong Huyết Nhật Điện này.

Vừa mới tới. một gã Chân Ma chủ động a dua, thần thức truyền âm, nói cho Chân Ma Hinh Già tình huống nơi này.

- Ta ghét nhất là môn đồ cùa Thích Thiên Phật tổ, nhất là nữ môn đồ cùa Niêm Ngọc Quan Ảm...

Chân Ma Hình Già liếm liếm đầu lưỡi, rồi đôi mắt đột nhiên hóa thành hắc nhật đáng sợ!

- Ahh... Không ổn!

Niệm Từ cao tăng và nữ ni vừa mới chuẩn bị bò chạy thì thân thể không ngờ bị đóng đinh Ngay tại chỗ.

Trên đỉnh đầu hai người hiện lên một cái hắc nhật vặn vẹo, phát ra ma uy bễ nghễ, duy ngã độc tôn, độc phách thiên địa.

Hinh Già duỗi một tay ra, nhiếp lấy Niệm Từ cao tăng vào tay, một đoàn quang diễm hắc sắc bao phủ lấy hắn, hóa thành một viên hắc cẩu thật lớn, nhẳm vào lổc xoáy hình tròn chắn đẩu cầu thang.

̀m—

Hắc cầu lấy Chân tiên làm ngòi nổ nổ tung, sinh ra hắc quang Hủy diệt cấm kỵ, vô số đóm lửa màu đen tản phá ngang ngược.

Lốc xoáy luân bàn dủa Dương Phàm không ngờ bị bí thuật kinh thế của hắn phá vỡ.

Mà lúc này, sổ tiên Thạch cực phẩm trong mật điện chỉ còn một phần ba.

- Hình Già này. bất kể là thục lực hay tâm trí đều khiến người ta khó giải quyá...

Sắc mặt Dương Phàm nghiêm nghị.

Mà hành động tiếp theo cùa Hình Già càng khiến những người nơi này bị dọa cho ngây người...

Xuy một tiếng, Hình Già nắm lấy tóc cùa nữ ni kia, một tay xé tung quần áo trên người nàng ta, lộ ra thântheer băng thanh ngọc khiết...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.