Mắt thấy ba người Tử Lân Ngọc Thiếu duới sự thủ hộ của Luân
Huyết Quang đã tiến vào Huyết Nhật Điện, các Sứ giả và đại
năng nhất giới cũng lập tức có chút sốt ruột!
- Đừng để hắn giành trước.
Đám người Hình Già, Hầu Đông, Tần cổ đều lập tức thi triển tất
cả thần thông, ý đồ tăng tốc độ đi vào Huyết Nhật Điện.
Tuy nhiên, dùbọnhọ dốc hết sức cũng chi khiến tốc độ hoi nhanh hơn một chút mà thôi.
Ba người Dương Phàm, bởi vài bị tên Chân Ma mặc hắc bào và Chân
Yêu ba mắt kia cuốn lấy một lúc nên tạm thỏi rơi lại phía sau.
Còn có mấy tên có Luân Huyết Châu khác cũng đang ở trong xung đột. chiến đấu, chém giết.
Trong khi chém giết, cũng có người ý đồ đàm phán hòa giải.
Có một sổ đồng minh của người nắm giữ Luân Huyết Châu chết đi,
lại có người mói gia nhập, lẩn nữa tạo thành một trận doanh
tạm thời, chậm rãi bay về phía Huyết Nhật Điện.
Dương
Phàm đứng giữ hư không, tay cầm Luân Huyết Châu, một đạo quang
cầu màu máu bọc lấy ba người, cùng nhau đi về phía Huyết Nhật Điện.
Vẻ mặt Bàng trường lão khôi phục lại, âm thầm kêu may mắn.
Cường giả tiến vào Huyết Nhật Điện, tu vi thấp nhất cũng thuộc bán tiên Đại Thừa Kỳ, Tán tiên ngũ kiếp gần như không có.
Tu vi nhưBàng trường lão ở nơi này cũng coi như là kém nhất.
Cũng may Dương Phàm lúc trước hứa hẹn sẽ dẫn hắn vào Huyết Nhật
Điện, cũng hết sức bảo vệ an toàn cho hắn. Đương nhiên đây cũng chỉ là nể mặt đám người Tư Đồ trưởng lão mà thôi.
Tiếp theo, cũng không có ai dám đi tới chặn giết ba người.
Vừa rồi Dương Phàm và Hồ Phi hiển uy, chém giết Chân Ma tam trọng
và Chân Yêu nhị trọng, bộc lộ thực lực cường đại đã chấn
nhiếp toàn trường.
Cho nên những tiên nhân bên cạnh dù ao ước Luân Huyết Châu trong tay Dương Phàm nhưng không dám xúc động.
Không lâu sau. ba người chậm rãi dung nhập vào trong Huyết Nhật Điện.
do chi cảm thấy không gian sinh ra gấp khúc, đột nhiên thấy không
khỏe đôi chút rồi cảnh tượng truớc mắt sinh ra đột biến.
Huyết quang tràn ngập thiên địa lúc này cũng biến mất hoàn toàn,
trước mắt mọi người là một lâm viên u tĩnh, trong xanh.
Trong lâm viên này có rất nhiều linh hoa dị thảo mà Dương Phàm chưa từng thấy bao
giờ.
Những linh hoa, dị thảo này tuyệt đối không có ở nhân giới.
Dương Phàm cảm ứng không có nguy hiểm gì, lập tức khiến vài thế thân đi thu thập.
Bàng trưởng lão cũng vui mừng đi thu thập.
- Ha ha ha... Những dị thảo này tại Thượng giới cũng chỉ là thứbình thường mà thôi.
Một gã Chân Tiên cách đó không xa cười khẩy, có vẻ rất khinh thường.
Dương Phàm ngẩn ra, nhưng cũng không quan tâm.
Cho dù là vật bình thường ở Thượng giới nhưng đối với nhân giới mà nói cũng hoàn toàn không hể có.
Trước khi phi thăng, hắn cũng cần rất nhiều tài liệu để luyện chế một loạt tiên đan linh dược cho thán hữu.
Khuôn mặt B àng trường lão đò lên nhưng cũng không thể kiềm chế được sự hấp dẫn này, điên cuồng thu thập.
Dương Phàm cũng nhu cưỡi ngựa xem hoa. phàm là cây cò nào chưa từng thấy qua đều thu thập một hai gốc.
Trong lâm viên này, tiên nhân và các đại năng giả khác tìm kiếm một lúc nhưng cũng không tìm được lối ra.
Hầu Đông phát hiện không gian nơi này cực Kỳ ổn định, dù là Chân
Tiên trung vị toàn lực đánh ra cũng không thể phá nát được.
- Bổ cục cùa HuyếtNhật Điện này rất giống một động phủ nào
đó. Tất cả không gian nơi này được gia cố, tất cả tài liệu
cấu tạo nên nó đêu là những tài liệu cứng rắn ở sáu giới kia. thực lực chúng ta căn bản không thể khiến nó hao tồn chút
nào.
Sắc mặt Tử Lân Ngọc Thiếu ngưng trọng đánh giá bốn phía.
Chúng tiên vắt hết óc suy nghĩ nhưng cũng đều không tìm được lối vào, lối ra.
Mà thừa dịp này, Dương Phàm lại thu thập mỗi loại kỳ hoa dị thảo nơi này một vài gốc, vô cùng nhàn nhã.
Những tu sĩ nhân giới khác cũng gia nhập vào đó.
Nhất thời, những kè tới từ Thượng giới lại có chút lo lắng.
Cho tới khi tất cả chủ nhân hlc đều tiến nhập Huyết Nhật Điện, cục diện mới dần sáng
mớ.
Ồng
Cuối lâm viên đột nhiên tản mát một mảnh tiên vụ, lộ ra một con đường mòn.
Ánh mắt mọi người trờ nên sáng ngời.
Tuy nhiên cuối con đường lại ẩn hiện một bóng hinh xinh đẹp mà cao quý.
Đó chính là Huyết Linh Vương - Hoa Yên Mị!
Mọi người đi tới cuối con đường, xuyên qua tiên vụ, đột nhiên tiến vào một đại điện màu xanh ngọc.
Hoa Yên MỊ lơ lửng giữa hư không đại diện, lại cười nói:
- Nơi này, bản Sứ giả sẽ công bố quy tắc trong Huyết Nhật Điện.
Sứ giả? Quy tắc?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía nàng, lập tức lâm vào yên tĩnh.
- Quy tắc thứ nhất, bản Sứ giả chính là người phát ngon của
Lâm Huyết Đại Đế ở phàm giới, bất kê kẻ nào dám ra tay với
bản sứ, xúc động quy tắc, lập tức từ vong.
Lập tức tử vong!
Mọi người nơi này lập tức nghiêm trang. Đây chính là quy tắc của Huyết Nhật Điện.
Nhưng khiến người ta kinh hãi nhất chính là Hoa Yên Mị không ngờ lại là người phát ngôn cùa Lâm Huyết Đại Đế ở Phàm giới.
Lâm HuyếtĐại Đe!
Đây là nhân bật bí ẩn huyền bí nhất thất giới.
Trong thất giới, không ai không tôn kính hắn.
Ngay cả những nhân vật đứng đẩu Thượng giới cùng thời với hắn đều phải nhân nhượng hắn ba phần.
Từ khi hắn bổ cục “Đoạt Thiên Kế Hoạch'’, chủ đạo luyện chế
Nghịch Thần Thuế Thiên Huyết. sau đó hoàn toàn mất đi bóng
dáng.
Có người nói hắn đã chết vào trong diệt thế thiên kiếp, cũng có người nói hắn vẫn trốn ở một góc nào đó trong thất giới, cũng có lời đồn hắn đã phá giới mà đi...
Đối với nhân vật truyển kỳ thiết hạ bao nhiêu thiên cổ huyển mê,
chúng tiên nơi này dù là thuộc phe nào cũng đều tràn ngập kính ý.
- Quy tắc thứ hai, trong HuyếtNhật Điện, tự thành quy tắc, không thể trái nghịch! Phàm là người có duyên có thể đạt
được hết thảy bảo vật gôm cả Thân Huyầ. không giới hạn bất cứ
thủ đoạn và phương pháp gì.
- Quy tắcthứba. khi quy tắc xuất hiện sơ hờ. bản sứ có quyểngia tăng và sửa chữa!
Sau khi Hoa Yên MỊ tuyên bố xong ba quy tắc, ánh mắt lạnh lùng quét khắp toàn trường, chi khi nhìn về phía Dương Phàm mới hơi dịu
lại một chút.
Rồi sau đó, nàng hóa thành một đoàn huyết quang, biến mất trong hư không.
- Người này chi sợ nắm giữ quyền hạn nhất định trong Huyết
Nhật Điện, quyá không thể đổi địch với nàng ta được, bất kê
là phát sinh xung đột gì!
Đám người Hình Già. Tử Lân Ngọc Thiếu lập tức căn dặn những thủ hạ của mình.
Sau khi Hoa Yên Mị biến mất. cuối đại điện lại xuất hiện nhập
khẩu, điện phủ phía trước xuất hiện rất nhiều ngã rẽ.
ở trong Huyết Nhật Điện, không gian bị gia cố, quy tắc cũng khác
với ngoại giới. Thần thông thuấn di, thậm chí là thần thức cũng bị quản chế.
Nếu nói không gian bên ngoài, với thần thông súc địa thành thổn của Chân Tiên, có thể một bước vượt qua
khoảng cách trăm vạn dặm thì ở trong này, cũng chi vượt qua
khoảng cách trăm trượng mà thôi.
Những thủ đoạn công kích và thần thông khác cũng bị áp chế rất nhiều, tuyệt đối không
xuất hiện hiện tượng một chường đánh nát mấy không gian mấy
vạn dặm.
Khi chỗ rẽ xuất hiện, không ít người tiến vào Huyết Nhật Điện đều phần tán ra các nơi.
Ba người Dương Phàm dẩn mất đi liên hệ với đám người Hầu Đông.
Mơ hồ còn nghe được âm thanh chém giết và những tiếng kêu thảm thiết từ một con đường truyền tới.
Dương Phàm phán đoán có người đã phát hiện bảo vật. không khống chế được dục niệm cho nén sinh ra xung đột.
T rong quy tắc thứ hai Hoa Yên MỊ tuyên bổ có nói rõ người có
duyên có thể thu được hết thảy bảo vật trong điện, hơn nữa
cũng không hạn chế thủ đoạn.
- Dương lão đại, bên kia đang chém giết, mau lên xem sao?!
Hồ Phi chà chà hai tay. hưng phấn không thôi, ra vẻ không kiềm chế nổi.
Hắn vốn là một tên chiến đấu cuồng, loại chém giết mà còn được đoạt bảo này lại càng khiến hắn hung phấn.
- Không cẩn cưỡng cầu, chúng ta đi trên con đường của mình!
Dương Phàm lại lắc đầu.
Một là hắn tin tưởng minh có cơ duyên. Huyết Nhật Điện to lớn như vậy không thể không gặp được bảo vật!
Dương Phàm vẫn càm giác vận khí cùa mình không những không kém mà còn có thể coi là nghịch thiên.
Hai người nghe thấy âm thanh chém giết mới xuất phát thì khi tới nơi. cuộc chiến đã sớm chấm dứt rồi.
Cho nên Dương Phàm cũng không muốn đi xem náo nhiệt làm gì.
Quả nhiên, đi tới vài trăm dặm, phía trước truyển tới một cỗ tiên
linh khí vô cùng tinh thuần, thậm chí khiến Dương Phàm sinh ra
áp lực.
Trên bảng hiệu một tòa đại điện bên trái có ghi mấy chữ: Tàng Tinh Điện.
Tàng Tinh Điện?
Dương Phàm nao nao. khuôn mặt lộ ra vẻ kinh hỷ, cảm giác điện này không tầm thường.
- Tàng Tinh Điện, sao lại không phải là Tàng Kinh Điện?!
Hồ Phi thẩm nhủ một câu.
Du sao hắn chi từng nghe nói qua Tàng Kinh Điện.
Hai người bước vào điện phủ, phát hiện vô cùng bình thường, nhưng có một cỗ tiên linh khi áp bách linh hồn từ dưới chân truyển
đến.
- A Di Đà Phật... Dĩ nhiên là Tàng Tinh Điện hiếm
thấy! Đại Thiện, xem ra lão nạp và đại điện này có duyên rồi.
Đúng lúc này, một tăng nhân mặc xuyên kim cà sa từ từ tiến vào.
Bên cạnh hắn còn một nữ ni với một thân bạch sa, đôi mắt như thanh thủy, mái tóc đen nhánh.
Khí chất và cách ăn vận của nữ ni này khiến Dương Phàm nghĩ tới
thần tượng Ngọc Quan Àm hắn từng nhìn thấy trên Hàn Viễn Sơn.
Lúc ấy, hắn có cảm giác khi phàm nhân quy lạy, hình như có một
tia dao động tinh thần móng manh, theo hương khói lan ra, liên sai
khiến một tên khất cái đi giận dữ mắng Ngọc Quan Àm.
Cuối cùng Ngọc Quan Ám sinh ra huyễn tượng kinh thiên, giống như là
thiên phạt hàng lâm, khiến cả tên khất cái và Dương Phàm đều
rất sợ hãi.
Nhớ lại tinh cảnh Ngày đó, Dương Phàm có
thể hiểu ra huyễn tượng kinh thiên kia hẳn là do tinh thần ý chí của Ngọc Quan Àm tạo ra.
Giờ phút này, Dương Phàm nghĩ
lại còn hoi sợ. Tiên nhân Thượng giới thông qua phương pháp đặc
biệt nào đó có thể liên hệ được với hạ giới, thậm chí có
thể phái Sứ giả hạ phàm.
Cũng may, những nhiên nhân cấp cao cũng khó có thể đi xuống hạ giới.
Dương Phàm tuy có bị nghi là xúc phạm thần minh nhưng cũng không lo
lắng Ngọc Quan Àm lại gây chiến với một tên tiểu nhân hạ giới
nhu hắn.
Còn nữa. Dương Phàm giờ phút này cũng nhân ra
thần minh trong mắt phàm nhân thực ra cũng chỉ là những tiên nhân
cao cấp mà thôi.
- Niệm Từ cao tăng, dường như còn có người tới truớc chúng ta.
Đôi mắt thông minh cùa nữ ni lúc này đảo nhìn qua ba người Dương Phàm, âm thầm kinh hãi.
Một tăng một ni này nhanh chóng nhận ra Dương Phàm và Hỗ PhỊ vô cùng kiêng kị.
Phút chốc, không khí trong Tàng Tinh Điện trờ nên có chút áp lực.
- Niệm Từ cao tăng...
Còn vị nữ bồ tát này, nếu đã cho rằng có duyên với điện này thì cần gì cảnh giác như vậy?!
Dương Phàm như cười như không, đánh giá hai vị tiên nhân tới tụ Phật giới này.
Phật giới và Tiên giới đều có cơ sờ ban đầu là Thiên giới, sau đó mờ mang ra hai bên.
Ba giới Thiên giới. Tiên giới. Phật giới là nhất thể. đổi đầu với trận doanh gồm Minh giới, Ma giới và Yêu giới.
Đối với điều này, Dương Phàm đã sớm biết được từ Hầu Đông.
- A Di Đà Phật. Dương đạo hữu nói có lý! Nếu chúng ta cùng nhau phát hiện ra Tàng Tinh Điện này thì hãy bằng vào duyên phận
vậy!
Niệm Từ cao tăng chấp tay thi lễ. trên người dâng lên một cỗ Phật quang tường thụy, giống như thân tiên trên đòi.
Nĩ ni kia cũng cười nói:
- Hv vọng Dương đạo hữu có thể buông sát niệm, tran tĩnh...
Đôi mắt sáng cùa nàng lưu động, không ngờ nắm giữ được một tia sát niệm trên người Dương Phàm.
Đối với những Sứ giả thượng giới mà nói thì thật nực cười, không ngờ gặp phải phàm nhân hạ giới với uy hiếp giết người diệt
khâu.
- Duyên phận và tran tĩnh gì?! Có thể đạt được bảo vật hay không hãy bằng bổn sự đi!
Dương Phàm cười lạnh một tiếng, hai tròng mắt hóa thành thái cồ
kim hô. kim ban quang diễm hừng hực. quét nhìn toàn bộ Tàng Tinh Điện.
Hồ Phi cười hắc hắc, mở con mắt thứ ba ra. tra xét bốn phía.
Thấy tinh cảnh này, Niệm Từ cao tăng và nữ ni kia cũng nhất tề vận chuyển thần thông, tra tìm bảo vật trong Tàng Tinh Điện.
Khi Thái Hư Thần Mâu cùa Dương Phàm nhìn về một nơi kia. hắn đột nhiên sinh ra cảm ứng.
Gần như cùng lúc,
- Khặc khặc khặc... Phát hiện rồi!
>
Hồ Phi đắc ý cười to. trong con mắt thứ ba phát ra một đạo hủy diệt kim quang, đánh về phía đó.
̀m!
Một tiếng nổ lớn nang chuyển đại điện, cấm chế tán loạn, phá ra một lỗ thủng.