Khi người đàn ông áo trắng bước vào Kiếm Hoàng đảo, Dương Phàm ở cách xa hàng tỉ dặm, thân hình hơi khựng lại một chút, loại cảm giác này rất kỳ quái.
- Chẳng lẽ là ...
Mặt Dương Phàm lộ ra vẻ trầm ngâm, lúc này hắn đã rời xa phạm vi
thế lực cùa Kiếm Hoàng Minh, tiến vào yêu tộc hải vực do Thiên Mị Xà Hậu thống trị.
ở cùng một chỗ với Hồ Phi, cộng thêm thuật bắt chước khí tức cao minh, Ngay cả duới trạng thái phi hành bình thường, yêu tu khác cũng cảm thấy khác lạ đến
từ Dương Phàm.
Trái lại khí tức trên người Hồ Phi khiến yêu tu lân cận cảm thấy bất an.
Trong quá trình phi hành, hơn phần nửa thời gian Dương Phàm nhắm mắt lại, chìm vào trong thôi diễn và tìm hiêu.
Trong đầu, cảnh giới Chứng Quả Kỹ càng Ngày càng cụ thể hoá rõ
ràng, trải qua lặp lại cân nhắc liên tục và tính toán theo công thức, khẩu quyá công pháp có xu thế tiến tới hoàn mỹ.
Một trận chiến với Kiếm Hoàng, tiềm lực cùa Luân Hỗi Quả được
kích phát to lớn. Sau đó. lời nói của Tửu Kiếm Tiên, khiến
Dương Phàm sinh ra cảm xúc về mặt tâm tình.
Lúc này, hắn đắm chim trong cảnh giới kỳ diệu, cảm quan chạm vào thiên địa
Đại Luân Hỗi kia và thời không hỗn loạn, không ngờ dung nhập thiên cơ của mình vào trong Luân Hổi Quà.
Vô hình trung, thiên
cơ vận mệnh của hắn, dung hợp với Tiểu Luân Hỗi của hắn, nhưng lại bị vây trong hệ thống Đại Luân Hôi.
Những đại năng
khác có bói toán và tính toán theo công thức như Vu Tôn, Tinh
Tôn, từ lúc này bắt đầu, cũng không thể từ trong thời không Luân Hỗi, tìm ra thiên cơ vận mệnh liên quan đến Dương Phàm.
Hồ Phi có thể hiểu được, loại trạng thái ngộ đạo như Dương Phàm, vừa phi hành, vừa tu luyện, tránh bị cắt đứt.
Hai người trong vùng hải vực này, phi hành không nhanh không chậm, thời gian mấy chục năm nháy mắt trôi qua.
Vô tình, hai người ròi khói Nam Hải Vực. tiến vào một vùng hải vực yêu tộc thống trị hoàn toàn.
Vùng hải vực này. không quá nhiều hòn đảo, nhưng dưới đáy biển sâu. tiềm tàng hàng tỉ yêu tộc.
Mỗi trăm ức dặm ở hải vực, có một cường giả yêu tộc Độ Kiếp sơ
kỳ, gọi là Động chù, tương đương với đại đảo chủ trong phạm vi thế lực nhân loại.
Phía trên mấy mươi động chủ, có một
điện chủ thống trị một vùng hải vực. cơ bản là tu sĩ trung
kỳ vượt qua một lân thiên kiếp.
Nguyên lai, hai người Dương Phàm tiến vào yêu tộc bảo vệ Đông Hải Vực.
Đông Hải Vực là khu vực thống nhất rất cao. ở nơi này, Cửu Thiên
Long Hoàng chính là hoàng giả Chí Tôn, nhận sự cúng bái của
hàng tỉ yêu tu, cai quản Đông Hài Vực lớn nhất bễ nghễ ngạo
thị Ngoại Hải Vực.
So ra, cường giả khác như là đám cường giả Kiếm Hoàng Đạo Hư Thiên Tổ, muốn kém hơn một phần.
Trong thời gian mấy chục năm, Hồ Phi tiến thêm một bước tiêu hoá lực lượng của ba quả tiên quả, lực lượng cấmKỳ trong cơ thể. khai
phá biên độ lớn, tu vi tiến triển cực nhanh.
Tiến bộ của Dương Phàm càng khôngthể dự đoán.
Quả non màu xanh trong cơ thể hắn, loé lên hào quang mộng ảo mê ly,
Địa Hồn Căn và Thuy Hồn Giới tiến thêm bước thu liễm, càng có
nhiều lực lượng rót vào Luân Hôi Quả.
Trong lúc vận chuyển Luân Hỗi Quả, thúc đẩy lực lượng khô kiệt đến trạng thái cường Thịnh, đinh.
Thanh xuân toả sáng trên mặt hắn, quả non màu xanh kia lộ ra vẻ lờ
mờ. nhìn không ra, lại phát ra loại biến hoá nào đó.
Hô
Đột nhiên, Dương Phàm mở đôi mắt ra, trong con ngươi sáng ngời, hào
quang rực rỡ quét qua. lại biến thành một lốc xoáy thân bí
không ngừng t hay đôi liên tục.
Lốc xoáy thần bí này không biết bắt đầu từ đâu, lại vận chuyển tới nơi nào. lờ mờ hiện ra hình dạng bánh xe tròn.
Dương Phàm biết, Tiểu Luân
Hỗi của mình tấn chức đến đại viên mãn, dẩn dẩn thăm dò Đại
Luân Hỗi càng thêm mênh mông vô cùng.
Tiểu Luân Hỗi có thể khiến hắn không sinh không chết, không đứng trong Luân Hỗi mạnh
yếu, như cây cối xuân đi đông đến, không ngừng lặp lại.
- Dương lão đại! Ngươi rốt cục tinh, chúng ta cứ bay trên biển không ngừng thế này, cũng không phải là biện pháp.
Vẻ mặt Hồ Phi lộ ra vẻ vội vàng nói, sợ Dương Phàm nhắm mắt lại.
- Truớc mua một hòn đảo nhỏ. ta liền mớ ra phong ấn Tầngbảy, bước tới Chứng Quả Kỳ chân chính.
Trong mắt Dương Phàm hiện lên một vẻ kỳ dị.
- Chứng Quá Kỳ? Tốt! Tôt! Tốt! Vậy ta đi đây!
Hồ Phi cũng có chút hưng phấn, Vèo một tiếng, thuẫn di mà đi.
Sau nửa ngày, hai người ở hải vực gần đó, mua một hòn đảo nhỏ có phạm vi mấy trâm dặm.
Dương Phàm lập tức bế quan, tiến một bước tĩnh tu tìm hiểu, chi chờ Ngày mớ ra phong ấn tầng bảy.
Trên thực tế. trong cơ thể hắn, lực lượng của ba quả tiên quả giữ
lại, nhưng còn chua được tiêu hoá hoàn toàn, trừ khi có thể
đạt tới trình độ có thể so với Đại Thùa Kỳ.
Lực lượng ẩn tàng do ba quả tiên quả chuyển hoá. về trình độ nhất
định, cùng với tăng thêm tốc độ tu luyện của Dương Phàm và Hồ
Phi, đồng thỏi lại làm vững chắc cơ sỡ.
Tu tiên không có năm tháng, thời gian mười năm trôi qua.
Dương Phàm nhìn qua vẫn không t hay đổi, thực lực Hồ Phi thì tăng
vọt, thường xuyên đi chung quanh hải vực, ngoại trừ luận bàn
với Hô Phi, còn thường xuyẻn đi khiêu chiến cường giả cấp điện
chủ.
Yêu tu chung quanh hải vực đều biết, trên đảo nhỏ này, có cường giả lánh đời. không dám phạm tới.
Vào hôm nay. Hồ Phi bĩu môi:
- Dương lão đại tiến vào Chứng Quả Kỳ liền khó như vậy sao? Vì sao hắn cũng chua vượt qua một lân thiên kiếp, thực lực lại
mạnh nhưvậy.
Thực lực của Dương Phàm tuyệt đối trên Điện chủ, Vực chủ, vì sao vẫn chua độ một lần thiên kiếp?
Có thể tướng tượng, nếu Dương Phàm chân chính bước vào Chứng Quả Kỳ, thực lực lại càng tăng vọt.
Lúc này, Dương Phàm ngưng kết ra Luân Hỗi Quả. chỉ có thể nói bị
vây trong giai đoạn Độ Kiếp Chứng Quả, nhiều nhất tính là chuân Chứng Quả Kỳ.
Rốt cục tại một Ngày, Dương Phàm thở
dài một hơi. trong cơ thể truyền đến một trận nổ vang, trên cả
hòn đảo, đều có thể cảm nhận một luồng khí tức khiến người
ta hít thớ không thông.
̀m phổc.
Lực đáng sợ của
phong ấn tầng bảy, xuyên thấu sự giảm thiểu của Trấn Thiên
Tháp, dũng mãnh tràn vào các nơi trong thân thể Dương Phàm.
Hắn nhắm mắt lại, vẻ mặt bình tĩnh.
Bời vì cảnh giới cao, công thêm sự giảm thiểu cùa Trấn Thiên Tháp, mặc dù phong ấn đệ nhất trọng đáng sợ như thế. lực lượng
tiết ra ngoài, nhiều nhất Dương Phàm chỉ có thể hấp thu một
chút lực lượng trong đó.
Vì không muốn quá mức lãng
phí, Dương Phàm vận chuyển Luân Hỗi Bàn, lực lượng dẫn đường
càng nhiều, dùng để tẩy luyện cho Trấn Thiên Tháp và Luân Hỗi
Bàn.
Dưới tẩy luyện vào như nước lũ, phẩm chất Trấn
Thiên Tháp càng Ngày càng cao. rất nhiều mặt. thậm chí đã đạt tới hàng ngũ Tiên khí, đặc biệt độ kiên cổ. có khi còn hơn
tiên khí thông thường nửa bậc.
Dưới tác dụng của Luân Hỗi Bàn, những lực phong ấn dư thừa này. có thể thu về lợi dụng với biên độ lớn.
Lực lượng phong ấn tầng bảy, nếu trong nháy mắt bùng nổ, Ngay cả
đám cường giả như Kiếm Hoàng đích thân tới. cũng chỉ có kết
cục hóa thành tro bụi.
Luồng lực phong ấn này, ước
chừng tiêu phí một hai năm, mói tiêu hết. Mà Dương Phàm chân
chính hấp thu, chỉ có không đến một phần mười, còn lại phần
lớn nếu không dùng cho tẩy luyện Trấn Thiên Tháp thì chậm rãi
tán đi.
Mặc dù như thế tu vi của Dương Phàm, cũng bước vào một Trình, độ hoàn toàn mới.
Trong cơ thể của hắn cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
vổn Địa Hồn Căn hậu trọng vô biên, gần như biến mất. chỉ còn lại
khối đất màu vàng nhỏ bẻ hạn hẹp. đây là lực lượng tinh hoa
cùa Địa Hổn Căn.
Nhưng nếu lại quan sát nội tạng trong cơ thể Dương Phàm, một tầng ánh sáng màu vàng đất rực rỡ.
Lực lượng của Địa Hồn Căn, ngoại trừ một phần ngưng tụ làm một
khối tinh hoa này. một phần lớn khác dung nhập vào trong cơ thể Dương Phàm.
Trong cơ thể Dương Phàm bị một tầng tinh quang óng ánh thủ hộ. lực phòng ngự không biết tăng lên đến loại
trình độ biến thái nào.
về mặt trình độ nào đó mà nói. nội tạng cùa hắn ngoại trừ xương cốt trong cơ thể. là phần cứng rắn nhất.
Phía dưới khối đất màu vàng kia, một dòng thanh lưu màu lam óng
ánh, như trân châu chậm rãi lưu động—Đây là tinh hoa của Thủy
Hồn Giới.
Lúc này, Thủy Hồn Giới đã không thể hoàn toàn che lấp phong ấn ba tầng cuối cùng.
Ba tầng phong ấn cuối cùng bị bị dòng thanh lưu màu lam óng ánh chảy xuống, được Trấn Thiên Tháp áp bách.
về phần quả non màu xanh vốn có kia, lúc này càng kiên cố hơn,
giống như một trái hạnh đào màu xanh, bên ngoài lóe lên từng
nhánh hào quang mờ mịt hoa văn màu xanh quấn quanh, màu sắc mê
ly.
Luân Hỗi Quá hình dạng trái hạch đào. trong ánh sáng nhiều màu càng giống như một trái tiên quá chưa thành thục.
Luân Hỗi Quả bị thanh lưu màu lam óng ánh quanh quần, phía trên
khối đất màu vàng, cũng gân như từng bước hấp thu lực lượng
tinh hoa của hai vật này.
Cuối cùng có một ngày, Luân Hỗi Quả sẽ hút khô tinh hoa của hai vật này.
Đồng thời, khi tâm thần Dương Phàm dung nhập vào trong Luân Hỗi Quả.
chạm vào một vòng sáng nhiêu màu, giống nhưbánh xe, chậm rãi
vận Chuyên.
Dưới vòng sáng phát sáng kia, có một vùng ánh sáng vàng cùng với một vùng quang trạch thủy lam.
ở đây có ba dải màu đò, tím, xanh.
Bất kể là một vùng ánh sáng vàng đất, một vùng sáng bóng màu
lam, hay là ba dải màu đò, tím, xanh, lực lượng của chúng đêu
làm dịu vòng sáng rực rỡ như bánh xe ở giữa.
Ba dải màu đò, tím, xanh, tới từ ba Hoán Thiên Nha vốn có, là hình thể
một thân hồn lực của Dương Phàm ngưng tụ thành.
Một
phương ánh sáng vàng và đầm nước màu lam kia, giống như đại
lục và đại dương, vốn là Thủy Hổn Giới và Địa Hổn Căn của
bản thân.
Những lực lượng tự nhiên này vốn ở Tiên Hồng
Quyâ. lúc này dưỡng dục ở bên trong Luân Hỗi Quả. giống như một
tiểu thế giới.
Luân Hỗi Quả hấp thu nguyên khí và tinh
hồn suốt một đòi bốn năm trăm năm của Dương Phàm, lại hấp thu
lực phong ấn tầng bảy. Lúc này rốt cục bước vào trình tự
Chứng Quả, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong lòng Dương Phàm ngược lại là một mảnh binh thản, khổi đất
màu vàng trong cơ thể, cùng với dòng thanh lưu màu lam óng ánh, gia tốc rót lực tinh hoa vào trong Luân Hỗi Quả.
- Chứng
Quả sơ thành, nếu chọn Tiểu Luân Hỗi, sau khi Chứng Quả đại
thành, tất cả lục lượng héo tàn hết, quay lại uân Chủng Kỳ,
có thể thành tựu Trường Sinh bất tử
Trong mắt Dương Phàm thanh minh nhu nước.
Tuy nhiên, hắn quả quyá con đường đi này. phải ổn định Đại Luân Hỗi vô hạn.
Mà nay. khi tâm thần hắn dung nhập Luân Hỗi Quả. mơ hồ chạm đến Đại Luân Hỗi, thậm chi cảm ứng sự tồn tại của sinh tử Luân Hỗi.
Thiên địa này cũng có một Đại Luân Hỗi, mọi sự vạn vật, sinh sôi diệt tuyệt trong đó.
Đại Luân Hỗi vô hạn và thời không hỗn loạn đan chéo vào nhau. Dương
Phàm cảm giác mình đã chạm đến bản chất của thế giới, nếu
tiến thêm một bước, có thể chân chính khám phá sinh tử Luân Hỗi, đến lúc đó hẳn là vượt qua Chứng Quá Kỳ.
Rồi đột nhiên, thanh quanh lóe lên trong mắt hắn, cười ha ha. nói:
- Ngươi đã trở lại, đối thủ khiêu chiến lần này là ai, bại rồi sao?
Hắn vừa dứt lời.
Bá!
Thán thể Hồ Phi với vết thương chẳng chịt mới thuấn di tới, thở hồng hộc. cũng ngẩn ra:
- Dương lão đại. làm sao ngươi biết?
Dương Phàm cười mà không đáp, vốn ánh mắt bén của hắn kéo dài
đến Đại Luân Hỗi, trực tiếp cảm giác đến chuyện phát sinh quá khứ và tương lai.
- Ta mới vừa luận bàn cùng thủ hạ cùa Cửu Thiên Long Hoàng, chính là đại hộ pháp, tên đó rất biến thái
Vẻ mặt Hồ Phi không cam lòng và sợ hãi nói.
- Không tệ! Ngươi đã có thể khiêu chiến cường giả vượt qua hai
lần thiên kiếp. Thực lục Đại hộ pháp kia mặc dù kém Kiếm
Hoàng nửa bước, nhưng ngươi có thể đại chiến trăm hiệp với hắn,
mặc dù bại mà vinh.
Dương Phàm lại cười nói.
- Kỳ quái! Lão đại đangbế quan, làm sao cái gì cũng biết.
Hồ Phi ngây ra như phồng.
Rồi sau đó. hắn kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Dương lão đại đã tiến vào Chứng Quả Kỳ.
- Ta lúc này mới vừa bước vào cánh cửa Chứng Quả. Ta gần như
cảm ứng sự tồn tại cùa thiên kiếp, nhưng chậm chạp không đến,
xem ra chi có thể đợi đến khi Chứng Quả đại thành, mới có thể
gặp thiên kiếp, cũng tấn chức đại viên mãn, vũ hóa phi thăng.
Dương Phàm đột nhiên hiểu ra, mình trước đây phỏng đoán đúng, Độ
Kiếp và Chứng Quả, là một giai đoạn, hai cảnh giới hợp cùng
một chỗ. chăng phần biệt được trước sau. lại tương đương với tu
sĩ Độ Kiếp và Đại Thừa.