Tiên Hồng Lộ

Chương 855: Q.6 - Chương 855: Kiếm Hoàng chết.




Sau khi tiến vào Chứng Quả Kỳ, tâm thần Dương Phàm dung nhập vào Tiên Hồng Không Gian, phát hiện diện tích vùng đất sống mờ rộng đến phạm vi mười vạn dặm, liếc mắt một cái mênh mông.

Nhưng đối với Tiên Hồng Không Gian rộng lớn vô hạn thì giống như muối bó biển.

Trên thực tế. ở địa bàn cùa Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm đã sớm cho đồn trú không ít tu sĩ. linh thú, là nhỏm cư dân sơ khai đâu tiên di Chuyên vào giới không gian này.

Tiên Hồng Cư thuộc về địa bàn của Dương Phàm, chiếm cứ một phần mười khu vực. Khu vực này tự nhiên chim hót hương hoa, giống như tiên cảnh nhân gian.

Tiên Lai Cư, chiếm cứ một phần trăm địa bàn, dùng cho tu sĩ khác.

Liên Thú Viên và Linh Chu Viên, chiếm cứ hơn phần nửa khu vực, đặt biệt là Linh Chu Viên.

Đương nhiên, trung tâm vùng đất sống, còn có một khu vực độc lập ngăn cách với bên ngoài, cấm chế rất mạnh, chỉ có Dương Phàm dùng bí kỹ Tiên Hông, khi dời ánh thân của địch nhân vào nới này, mới dùng đến nó.

Trên năm khu vực vốn có, Dương Phàm lại mớ ra một khu vực. cho người hầu xây dựng thành bảo. sau này trở thành trung tâm giao hội của bát phương.

Trải qua mấy trăm năm sinh sôi nảy nở. vùng đất sống đã có hơn vạn dân cư.

Bất cứ linh bảo sinh ra trong vùng đất sống, đều có thể cải thiện thể chất, tẩy linh thể, cũng tăng thọ nguyên nhiều. Cho nên ở nơi này, lão hóa và tử vong giảm bớt. nên dân cư lại gia tăng nhanh.

Nhân loại và yêu thú, cùng tồn tại trong này, không câu thúc, sống tự tại.

Nhìn vùng đất sống dẩn dẩn phồn hoa, Dương Phàm tính đem thân hữu cùng nhau tiến vào đây.

Muốn làm thì làm, Dương Phàm lấy liên hệ với phụ thân và đám người Thi Dao ở Thiên Lan Điện.

Biết được một khu vực tiên cảnh ngăn cách như thế, đám Dương Thiên tự nhiên không phản đối.

Ý niệm Dương Phàm vừa động, liền cho cả Thiên Lan tiên phủ, tiến vào chiếm giữ vùng đất sống.

Trong Thiên Lan Phú, vốn còn có hơn trăm nhân khẩu, khiến cho vùng đất sống tăng thêm sinh cơ và sức sống.

Con chó nhỏ ngồi trước kho hàng Tiên Hồng, nhìn biến hóa cùa vùng đất sống phía trước, ngáp một cái, thì thào lâm bâm : “Nếu không có chí bảo như Tiên Hông Giới, thứ nhỏ bé như thế làm sao có duyên tiến vào không gian này”.

Sau khi ôn thòa thích đáng thân hữu vào Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm thở phào một hơi. Cuối cùng hắn có được một tiểu thiên địa thuộc về mình. Bất cứ địch nhân nào cũng tìm không ra thế ngoại đào viên này.

Hắn lại nhìn ba cây tiên quả trong Chu Linh Viên, đã sinh cây non.

Mà nay tốc độ tăng sinh trường của Tiên Hồng Không Gian, cao tới hơn bảy tám trăm lần. Mỗi thời mỗi khắc, đêu có linh quả linh châu thành thục.

Hắn hơi chút vận dụng thúc đẩy sinh truởng, tổc độ sinh trướng của ba cây tiên quả, nhanh hơn mấy chục vạn lẩn.

Liên tiếp nửa tháng, nguyên khí Dương Phàm hao phí lớn, nhưng ba cây tiên quả này rõ ràng trưởng thành hơn rất nhiêu.

Hắn thầm nghĩ: “Nếu có thể thành công bồi dưỡng ba cây tiên quả này, sau này đám thân hữu của mình chi cẩn không có tư chất ngu đốt. hơn phán nửa cũng có cơ hội phi thăng".

Công hiệu của tiên quả, Dương Phàm biết rõ, cho đến hiện tại, luồng dược hiệu giữ lại kia, vẫn chưa hấp thu hoàn toàn.

Sau khi chinh đốn xong Tiên Hồng Không Gian, Dương Phàm tiếp tục bế quan, chỉ là tĩnh tu. củng cố công pháp.

Hồ Phi nghe nói hắn Tần chức Chứng Quả Kỳ, muốn cùng hắn luận bàn một hỗi.

Dương Phàm dùng ánh thân tiến vào khu vực chiến đấu của Tiên Hồng Không Gian, luận bàn với Hồ Phi.

Dương Phàm cuới nói:

- Chứng Quá Kỳ không phải theo đuôi lực lượng, chiến đấu không phải sờ trường cùa ta.

Hồ Phi nghe vậy, con ngươi sáng lên. hắn biết công pháp của Dương Phàm có thiên hướng sinh mệnh tự nhiên.

Nhưng, kết quả chiến đấu khiến Hồ Phi buồn bực vô cùng.

Dương Phàm ngồi tại chỗ, căn bản không nhúc nhích, Hồ Phi vung tay, cuối cùng kiệt lực ngã xuống đất.

Khi Hồ Phi tiếp cận Dương Phàm, phát hiện một thân chiến lực cùa mình chỉ có thể phát huy năm thành, tinh khí thần đều giảm xuống quá lớn, chiến ý tiêu hết, buồn bã iu xìu.

về phần công kích của hắn, tự nhiên không thương tổn được Dương Phàm.

Đến cuối cùng, chiến lực của Hồ Phi liên tục hạ xuống, đặt mông ngồi dưới đất. thớ hổn hển nói:

- Dương lão đại! Ngươi làm sao không ra tay.

- Nếu ta ra tay, sẽ gây cho ngươi vết thương không thể chịu được, huống chi loại này không xuất một đẩu ngón tay, mà khiến đối phương kiệt lực mà bại, chẳng phải càng sướng hay sao?

Hồ Phi hoàn toàn bị đả kích.

Dương Phàm trầm ngăm nói:

- Ta thấy ngươi hiện tại cách thiên kiếp thứ hai cũng không xa, muốn trợ giúp ngươi một

tay.

Dứt lời. thân hình hắn trống rỗng xuất hiện bên cạnh Hồ Phi, một tay vỗ vào sau lưng.

Một vòng hào quang nhiều màu hìnhbánh xe, bao quanh Hồ Phi lại.

Nháy mắt. Hồ Phi cảm giác tinh khi thần, thần vận của mình chuyển tới đinh, bất kể thân thể, pháp lực. hay là linh hồn lực lượng, đêu dùng phương thức khó tin tăng trường.

Khi ba thứ tăng lên tới điểm giới hạn, Hồ Phi biết mình bước vào một trình độ mói.

Trực tiếp tăng lên thực lực đổi thủ, loại thủ đoạn này, quả thực khó tin

Hồ Phi mừng rỡ như điên :

- Lão đại đây làm sao làm được, quả thực là thân.

- Ngươi cẩn thận thể ngộ cảnh giới hiện có, tĩnh tu nửa năm, liền có thể ổn định, cảnh giới bây giờ

Dương Phàm nói với vẻ quả quyết nghiên nghị.

- Được.

Hồ Phi lập tức bế quan tĩnh tu.

Dương Phàm nhẹ thở ra một ngụm trọc khí, vẻ mặt hơi trắng bệch.

Hiện tại hắn thật sự có được loại năng lực này, vận chuyển Chứng Qủa KỲ và ý cảnh đại viên mãn cùa Tiêu Luân Hỗi, khiến người khác trong khoảng thời gian ngắn trường thành, cũng có được lực lượng vượt qua trạng thái đinh vốn có.

Hồ Phi cách Độ Kiếp hậu kỳ chỉ có một bước, Dương Phàm tiêu hao một chút thọ nguyên bản mạng tinh khi khiến hắn nhanh hơn một bước đạt đến cảnh giới đó.

Khi Hồ Phi tĩnh tu, Dương Phàm đã củng cổ tu vi, nhoáng một cái thời gian trôi qua mấy năm..

Vào hôm nay, Dương Phàm cho Hồ Phi thoát ly Tiên Hồng Không Gian, vừa mới hiện thân, kiếp vân ngưng tụ cuôn cuộn trong thiên địa, thiên uy mênh mông, khắp trăm vạn dặm hải vực.

Độ Kiếp! Thiên địa phong vân cùng chuyển động!

Thanh thế lần thiên kiếp thứ hai, phải lớn hơn lần đẩu tiên nhiều.

Cũng may trước đây. Dương Phàm cho Hồ Phi chuẩn bị trước, bản thân hắn lại nắm giữ thần thông lôi hệ. có được Lôi Linh Châu, cơ hội độ thiên kiếp lẩn thứ hai. phải lớn hơn tu sĩ bình thường mấy lần.

̀m ẩm.

Thiên lôi buông xuống, uy lực thiên địa vô cùng tận, hình thành áp lực lớn lao đối với chung quanh hải vực này.

- Có người độ kiếp

Đám yêu tu chung quanh hải vực. đi đến chung quanh hòn đảo, không dám tiếp cận.

Thiên kiếp lẩn thứ hai, tổng cộng có tất cả sáu lẩn thiên lôi.

Khi đến lần thiên lôi thứ năm, Hồ Phi đầy vết thương, thở hồng hộc.

Hoàn hảo còn có Dương Phàm âm thầm tương trợ, nhanh chóng chữa trị thương thế, cũng kéo lên tới đinh, bằng vào thực lực hùng hậu cùa bản thân, Hồ Phi độ qua đợt thiên lôi thứ sáu.

Lẩn thiên kiếp thứ hai đáng sợ, nhưng lại dễ dàng vượt qua như vậy, khiến đám cường giả quan sát chung quanh, trợn mắt há hốc miệng.

Rồi không lâu sau. Hồ Phi tiếp tục củng cổ cảnh giới.

Vượt qua lần thiên kiếp thứ hai, thực lực của hắn tăng lên gần như mười lần, bản thân là siêu cấp thân thú. Cho dù là Dương Phàm, cũng không có bao nhiêu nắm chắc chiến thắng.

Ba năm sau.

- Xem ra chúng ra cũng không cần ở Đông Hải Vực nữa.

Dương Phàm mở to mắt, phảngphất nhưđoán được điều gì.

Quả nhiên, sau một lát một luồng độn quang quét qua vùng hải vực này.

Bá!

Một quái nhân có vải tím đầu mọc Kim Giác, hiện thân trên hòn đảo mà đám đẩu đường xó chợ không dám đặt chân.

- Là ngươi... Kim đại hộ pháp!

Hồ Phi chấn động, rồi sau đó xoa tay nói:

- Hắc hắc! Hiện tại Hô gia tấn chứ Độ Kiếp hậu kỳ, chúng ta đến đây luận bàn một chút.

Quái nhân lân tím đầu Kim giác cười khỗ. vội nâng tay lên nói:

- Ngươi là Siêu cấp Thần Thú duy nhất trong giới này, mà nay cùng cấp với bổn tọa, ta làm sao có thể là đổi thủ của ngươi chứ?

Nguyên lai, Quái nhân Kim giác này chính là một trong hai vị đại hộ pháp dưới trướng Cửu Thiên Long Hoàng, tu vi đạt tới Độ Kiếp hậu kỳ, cách Đại Thừa Kỳ bán tiên chỉ có một bước.

Khi Hồ Phi có Độ Kiếp trung kỳ trước đây. luận bàn với hắn, mỗi lần mặc dù thủ thắng,

Mà nay Hồ Phi tấn chức đến cảnh giới hậu kỳ, thực lực tăng lên tới gần muời lần, hắn tự nhiên không dám đánh nữa.

- Không đến đây đánh nhau, vậy ngươi tính đến đây làm gì?

Hồ Phi có chút thất vọng, nói với vẻ cổ quái.

- Bổn tọa nhận mệnh Long Hoàng, mời Hỗ đạo hữu đến Long Hoàng cung, đảm nhiệm chức vụ đại hộ pháp. Nếu có các hạ gia nhập, ba vị đại hộ pháp chúng ta liên thủ. nhất định phụ trợ Long Hoàng đại nhân nhất thống Ngoại Hải Vực.

Sau khi Quái nhân Kim giác nói xong, cũng hưng phấn không thôi.

Dương Phàm không khỏi ngạc nhiên thán phục thực lực của Đông Hải Vực. Cửu Thiên Long Hoàng nghe đôn là cường giả Long tộc Chí Tôn vô địch ở Ngoại hải Vực, Ngay cả cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, đã có hai ba vị dưới trướng.

Tu vi vị đại hộ pháp này, có thể so với đám người Kiếm Hoàng.

Đương nhiên, đám Kiếm Hoàng, Vô u Ma Hoàng, chính là tông sư khai sáng tuyệt học. Ngay cả cùng cấp. thực lực cũng mạnh hơn Độ Kiếp hậu Kỳ bình thường một bậc.

- Điểu này

Hồ Phi liếc mắt nhìn Dương Phàm, rất nhanh lắc đẩu nói:

- Ta thích cả Ngày không câu thúc, bôi lão đại tung hoành thiên hạ.

- Lão đại?

Quái nhân Kim giác nhìn về phía Dương Phàm, lại phát hiện mình căn bản nhìn không

ra.

Mà đối phương tùy ý quét mắt nhìn hắn một cái, khiến cả người hắn phát lạnh, cảm giác bị đối phương nhìn xuyên thấu.

Loại cảm giác như vậy, chi từ trên người Long Hoàng vô địch Ngoại Hải Vực mà cảm thụ được.

- Chúng ta như vậy cáo từ.

Dương Phàm mỉm cười mang theo Hồ Phi rời khỏi hòn đảo này.

-Nhân loại!

Khi Dương Phàm dùng pháp lực, quái nhân Kim giác đột nhiên nhận ra thân phận của hắn, kinh nghi bất định nói:

- Trong Nhân loại tu sĩ, chưa từng xuất hiện cường giả như thấ nhưng lại khiến Siêu cấp Thần Thú đi theo, xem ra ta phái đi gặp Long Hoàng hỗi báo.

- Lão đại! Chúng ta phải đi Nam Hải Vực sao?

Hồ Phi xoa tay nói:

- Không cần lão đại ngài ra tay, ta giúp ngươi đánh bẹp Kiếm Hoàng.

- Kiếm Hoàng! Liệt Thiên Kiếm Thuật chính là tuyệt học có một không hai, Ngay cả khi ngươi đối chiến với hắn, phần thắng cũng không lớn, Ngay cả thành công, cũng sẽ trả giá lớn lao.

Dương Phàm hơi hơi cười nói.

- Đương nhiên, lẩn xuất quan này, ta tính giải quyết tất cả ân oán Ngoại hải Vực, tốt nhất có thể giết chết Vu Tôn, p hong ấn u Ảnh Ma Chù.

Lệ quang trong mắt Dương Phàm chợt lóe. lộ ra quyá tâm lớn lao.

Vèo vèo! Hai người lúc này đặt chân cấp Chí Tôn Ngoại Hải Vực, tổc độ phi hành cực nhanh, không lâu liên tiến vào phạm vi thế lực của Nam Hài Vực.

Đẩu tiên là thế lục Thiên Mị Xà Hậu, trong lúc có người phát hiện bóng dáng hai người, bao gồm khí tức nhân loại của Dương Phàm, nhưng không ai dám trêu chọc.

Không bao lâu, hai người rốt cục đuổi tới quần đảo Nam Ngột, buông xuống Kiếm Hoàng đảo.

- Xem ra chúng ta dường như đã tới chậm một bước

Dương Phàm thở dài một tiếng.

Thần thức bao phủ toàn bộ Kiếm Hoàng đảo, cũng không phát hiện bóng dáng Kiếm Hoàng.

Người hiểu rõ, Kiếm Hoàng đảo này rơi vào một vùng thế cục hỗn loạn.

- Lão đại! Rổt cục làm sao vậy?

Hồ Phi khó hiểu vạn phần.

Dương Phàm nhắm mắt lại, vòng ánh sáng giống như bánh xe trong Luân Hỗi Quả, trong quá trình vận Chuyên, trong đâu lập tức hiện lên một hình ảnh:

- Kiếm Hoàng! Liệt Thiên Kiếm Thuật cùa là kiếm kỹ mạnh nhất ta từng gặp ở giới này, Ngay cả ta thiếu chút nữa bị ngươi giết

Một người đàn ông bình thường mặc áo trắng như tuyết, cầm trong tay đoạn kiếm, đâm xuyên qua lưng Kiếm Hoàng.

Thán thể Kiếm Hoàng cứng đờ, thần tinh không cam lòng, nghiến răng nghiến lợi, nói:

- Ta rõ ràng mạnh hơn nguơi

- Đúng vậy! Mà đó là trước khi ta giao thủ với ngươi.

Thân thể Vô Song suy yếu, khẽ lắc lư tại chỗ, khóe miệng lộ ra vẻ mỉm cười:

- Giới này còn có hai đối thủ sắp khiêu chiến nữa. bọn họ .... Càng cường đại hơn xa ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.