Dương Phàm mở to mắt, thì thào lẩm bẩm:
- Không nghĩ tới Kiếm Hoàng không ngờ chết trong tay hắn, nhưng là chuyện của mười năm trước.
- Vô Song a. ngươi lại đặt mình vào trong từ địa. lại có thể vượt qua nữa.
Dương Phàm với giai đoạn Chứng Quả Kỳ, Tiểu Luân Hỗi đạt tới đại
viên mãn, cảnh giới kéo dài đến Đại Luân Hỗi vô hạn, trong ý
niệm có thể nắm giữ được đoạn ngắn thiên cơ thời không.
Hắn hiểu rõ Vô Song khiêu chiến Kiếm Hoàng lần này, nguy cơ lớn bao nhiêu. Tuy nhiên hắn chung quy cũng thành công: Ba phần may mắn,
ba phần đặt thân vào tử địa, còn có bốn phần thực lực.
Một khi thành công, kiếm đạo cùa Vô Song lại tăng lên đến một trình độ hoàn toàn mới.
- Cái gì! Kiếm Hoàng không ngờ bị giết chết rồi!
Hồ Phi nói với vẻ không cam lòng.
Dù sao hắn cũng muốn tìm kiếm Hoàng luận bàn một chút, đặt
biệt Dương Phàm nói hắn mà đối mặt với Kiếm Hoàng, theo tình
hình thì phần thắng không quá lớn.
- Sau khi giết chết Kiếm Hoàng,...
Dương Phàm lại roi vào trâm tư.
Sau khi chiến thắng Kiếm Hoàng, kiếm đạo cùa Vô Song chân chính
đứng ở đinh một giới, không người nào tranh phong với hắn vê
mặt kiếm đạo. nhưng là
Đứng trên đinh cùa kiếm đạo, không có nghĩa là Vô Song sẽ thòa mãn điều đó.
- Xem ra, ngươi rất nhanh sẽ tìm tới ta rồi
Tinh quang trong mắt Dương Phàm lóe lên, gần như có thể khẳng định chắc chắn.
Sau khi Vô Song củng cố thành quả kiếm đạo lẩn này, nhất định sẽ phát ra khiêu chiến với Dương Phàm và Thiên Thu Vô Ngân.
về phần tìm Thiên Thu Vô Ngân, hay là tìm Dương Phàm trước, điều này sẽ rất khó xác định.
Đối với khiêu chiến cùa Vô Song, tâm Dương Phàm phẳng lặng nhưmặt nước, không có một chút sợ hãi.
Mà nay hắn mới bước vào Chứng Quả KỲ. cách vô địch Nhân giới,
cũng chỉ một bước, ai có thể chân chính uy hiếp hắn chứ?
Huống chi giao chiến với loại cường giả trình độ như Vô Song, cũng
có thể kích phát tiềm lực bản thân Dương Phàm.
Lúc này, Kiếm Hoàng đảo mất đi Kiếm Hoàng, tự nhiên là một đám cục diện hỗn loạn.
- Chúng ta đi nhìn người quen xua đi.
Dương Phàm lại cười nói với Hồ Phi.
- Người quen xua?
Hồ Phi ngẩn ra.
ở khu vực Nam Hải Vực, hắn vẫn không thể tưởng được có người quen nào.
Trong một toàn phủ đệ cấp cao ở trung tâm Kiếm Hoàng đảo.
Đẳng Linh Xà Vương mặc ngân bào. khoanh tay đứng lặng, trong mắt lộ ra mấy phần lo lắng, đi qua đi lại trong phòng.
- Ha ha! Đẳng Linh Vương các hạ! sống Ngoại Hải Vực rất thoải mái a!
Tiếng cười khẽ của một người đàn ông, truyển đến từ bên cạnh, cùng với một tia không gian dao động dung nhập thiên đia tự nhiên.
Là ai?
Đẳng Linh Vương hoảng hốt. Nam Hải Vực này không ngờ có cường giả
như vậy. không nhìn cấm chế cường đại trong động phủ, trực
tiếp thuấn di đến sau lưng mình.
Người tới là người phương nào?
Chờ hắn ngoái đầu nhìn lại, vừa thấy liền chấn động, sắc mặt tái nhợt:
- Là ngươi... Dương Phàm!
Dương Phàm và Hồ Phi, đứng ở bên cạnh hắn, vẻ mặt lạnh lùng.
Mà trong đôi mắt Hồ Phi tràn ngập mấy phần địch ý và giận dữ.
- Nói sao vậy!
Đăng Linh Vương miễn cưỡng cười:
- Làm sao so được với Dương tông sư, làm cho Ngoại Hải Vực hỗn loạn đến nghiêng trời lệch đất.
Dương Phàm chi thản nhiên nhìn hắn, không nói gi.
- Xin hỏi Dương tông sư lần này đến Kiếm Hoàng đảo là vì
Đẳng Linh Vương thấp giọng nói với vẻ lo âu.
- Hừ! Vốn là muốn tìm Kiếm Hoàng tính sổ, không nghĩ tới bị Vô Song nhanh chân đến trước.
Hồ Phi hừ lạnh nói.
Đẳng Linh Vương nghe vậy, lại hít một hơi. trong lòng kinh ngạc:
- Đây là đám biến thái gì đây. Kiếm Hoàng chính là nhân vật
cấp Chí Tôn cùa Ngoại Hải Vực, làm sao từng người từng người
muốn đến đây tìm hắn.
Trong lòng hắn bỗng nhiên tối sầm. Trong lúc vô tình, đám người Dương Phàm đã tấn chức đến trình độ khiến hắn chỉ có thể nhìn lên.
- Nếu Kiếm Hoàng đã
chết, mọi ân oán đều biến mất. Tuy nhiên Dương mỗ có một chuyện muốn hỏi, đó là Thất Tinh Trấn Ma Kiếm tran thủ Thiên Lan
Điện.
Dương Phàm nói với vẻ binh thản.
- Thất Tinh Trán Ma Kiếm?
Đẳng Linh Vương chấn động tâm thần, nói:
- Sau khi Kiếm Hoàng có được kiếm này. vẫn không thể luyện hóa,
lại vô duyên đột phá đến cảnh giới lục kiếp tán tiên. Khi hắn
quyết chiến với người đàn ông áo trắng, dường như cũng chưa
mang thanh kiếm này, trước mắt hẳn là phong ấn ở Tàng Kiếm
Thất, lại được ba đại hộ phập cùa Kiếm Hoàng đảo trông coi.
- Tàng Kiếm Thất?
Dương Phàm vừa mới chuẩn bị hỏi. tâm thần không hiểu vừa động, ngẩng đầu nhìn về phía Đông cùa Hải Vực.
Phía Tây của nam hải Vực, thuộc hết về Kiếm Hoàng Minh, mà phía
Đông hải vực thuộc về trận doanh yêu tộc Thiên Mị Xả Hậu.
Điểu này cũng làm cho tinh trạng hải vực hết sức hỗn loạn.
- Lão đại! Có chuyệngì?
Hồ Phi cũng rõ, lúc này cảnh giới Dương Phàm huyển diệu, ngẫu
nhiên một hành động Không phải không cố ý. đều đại biêu ý nghĩ
không đơn giản.
- Ha ha! Xem ra Kiếm Hoàng đảo này sắp gặp phải một lẩn nguy cơ rồi.
Dương Phàm cười nói.
- Nguy cơ?
Đẳng Linh Vương cả kinh trong lòng. Hắn cũng biết Dương Phàm sẽ không bắn tên không mục đích.
Quả nhiên, sau một lát, phía trên tầng mây rất cao, truyền đến một
luồng uy áp kinh khủng, ý chí thiên uy vô cùng vô tận, khiến
tất cả sinh linh phát run, thân thể không tự chủ được muốn quy
bái.
Đồng thời, một luồng khí Thiên Yêu kinh thiên, cuồn cuộn mãnh liệt từ trên đó, áp bách đến.
- Không tốt! Yêu tộc đột kích! Yêu tộc đột kích!
Một vùng hỗn loạn trên Kiếm Hoàng đảo.
Chỉ thấy trên tầng mây kia, một vùng sương mù tím chậm rãi tán đi, lộ ra một tòa cung điện mộng mị, diện tích lớn mười dặm.
Vèo vèo vèo! Từ trong cung điện đó, bay ra hơn một ngàn chiến sĩ
yêu tộc. một thân kim chiến giáp, tu vi ít nhất đêu là đại tu
sĩ Hợp Thể hậu kỳ.
Ngoài ra. lại lác đác bay ra gần trăm cường giả Độ Kiếp Kỳ, phần lớn là cao nhân Độ Kiếp sơKỳ.
Thậm chí Ngay cả cường giả cấp Điện chủ yêu tộc. cũng có năm sáu
vị. trong đó thấy được hai gã xà yêu một nam một nữ, mặc
nhuyễn giáp tím, thân người đuôi rắn, trong mắt nhưu điện, rét
lạnh kinh người.
- Là Thiên Mị Cung!
Cao nhân Độ Kiếp Kỳ có kiến thức trên đảo hô lên. dọa tới sắc mặt trắng bệch.
Trước khi sương mù tím tán đi, không ai có thể dự đoán, trong thiên
địa này còn có một tòa thành lũy đẳng đẳng sát khí.
Nếu nhưtrước đây Kiếm Hoàng không chết, mọi người tự nhiên không sợ.
Dù sao Kiếm Hoàng từng tranh phong với Thiên MỊ Xà Hậu, Kiếm
Hoàng không thể nghi ngờ chiếm cứ thế thượng phong. Mà Thiên Mị Xà Hậu kia có thân thông thiên phú kỳ lạ, mói có thể có địa
vị ngang hàng.
- Kiếm Hoàng đại nhân vừa chêt. liên minh
nhân loại của Nam Hải Vực chi sợ cũng là thiên hạ của bộ tộc
yêu xà của Thiên Mị Xà hậu.
Tu sĩ cao tầng trên Kiếm Hoàng đảo. lấy ba đại hộ pháp làm chính, một đám sức đầu mẻ trán.
- Từ hôm nay trở đi, Kiếm Hoàng Đảo xóa tên ở Ngoại hải Vực.
Thiên MỊ Cung thống lĩnh toàn bộ Nam Hài Vực, theo ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Hai gã hộ pháp duới trướng Thiên Mị Xà Hậu, nam nữ mặc nhuyễn giáp tím, lạnh lùng nhìn toàn bộ
Kiếm Hoàng đảo phía dưới.
Thuận ta thi sống, nghịch ta thì chết!
Kiếm Hoàng đảo lại rơi vào từ vong. loại người ba đại hộ pháp, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh.
Kiếm Hoàng vừa chết, toàn bộ sĩ khí Kiếm Hoàng Đảo rơi xuống, ai
có thể chống lại nhân vật cấp Chí Tôn Ngoại Hài Vực nhu Thiên
Mị Xà Hậu.
ở Ngoại Hải Vực, phàm là cường giả lấy tên Hoàng, Hậu, Tổ, đều là nhân vật thần thoại đứng trên đinh.
Trong chúng cường giả vây quanh, một cô gái thân choàng sa tím, đầu
đội kim quan, thân thể thanh thoát xinh đẹp tuyệt trần, bước lên
thảm đỏ. chậm rãi đi ra Thiên Mị Cung.
Lúc này, cả Kiếm
Hoàng đảo rơi vào một vùng tĩnh mịch, ý chí thiên uy giáng
xuống từ trên trời, khiến cho trăm vạn tu sĩ sợ non, Ngay cả
một chút ý niệm phản kháng trong đầu cũng không có.
Trên thực tế, muốn giết chết toàn bộ Kiếm Hoàng đảo, chỉ cần một mình Thiên Mị Xà
Hậu thi đủ rồi.
Dương Phàm cũng lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của Thiên Mị Xà Hậu.
Vẻ đẹp dáng người của nàng uyển chuyển mảnh mai giống như rắn
nước, từng hành động đêu phát ra mị lực vô cùng.
Ánh
mắt kia. giống bảo Thạch tím trong suốt, có thể nhìn thấu thế giới này. cũng có thể nhìn thấy chân tướng.
Nháy mắt. Dương Phàm nhớ tới Vũ Nghiên.
Nghe như lời hộ pháp Thiên Xà, Vũ Nghiên có lễ là nữ đệ tử nhân loại đo Thiên MỊ Xà hậu bồi dưỡng ra.
Lại ngẫm lại Vũ Nghiên và con trai Kiếm Hoàng thông đồng với nhau, rất nhiều chuyện liền một lần hiểu rõ.
- Bái kiến Xà Hậu bệ hạ.
Ba đại hộ pháp của Kiếm Hoàng đảo, nói với vẻ cung kính, làm
cho đám cường giả cao tầng, bay đến trước Thiên Mị Cung. cũng
không dám thớ lớn.
- Đám các ngươi rất thức thời.
Dung nhan quyến rũ của Thiên Mị Xà Hậu, ẩn chứa một chút vẻ cười như mùa xuân đến.
Chỉ một thoáng, mọi người đứng đổi diện nàng, tâm thần hoảng
hốt, ngây ngô khó thể tụ động điêu khiên, tinh quang trong mắt
Dương Phàm chợt lóe. hắn ở rất xa, lại dám nhìn thẳng đôi mắt
Thiên Mị Xà hậu.
Lúc này, trong đôi mắt giống như tử tinh bảo Thạch, mê ly như mộng, trong đó lại che dấu một tinh thần
không gian mờ ảo.
Tinh thần lĩnh vực!
Dương Phàm chấn động tâm thần, sờ trường của Thiên Mị Xà Hậu là thần thông về linh hồn, tinh thông ảo thuật.
Loại thần thông này. hiếm có người tu luyện, phương thức công kích, khó lòng phòng bị.
Khó trách nàng này có thể chống lại lực công kích không gì không phá cùa Kiếm Hoàng nhiều năm nhưvậy.
Dù sao, tuy là lúc này. Dương Phàm đối với Liệt Thiên Kiếm Thuật
cùa Kiếm Hoàng, cũng rất kiêng kị, không muốn chống lại chính
diện.
Mà nay, chi dựa vào một đôi mắt. Thiên MỊ Xà Hậu đồng loạt khống chế ba đại hộ pháp cùa Kiếm Hoàng đảo.
Xem ra, Thiên Mị Xà Hậu tính chiếm toàn bộ Kiếm Hoàng đảo, cũng
mượn điểu này khống chế thế lực nhân loại, nhất thống Nam Hải Vực.
- Người nào?
Thiên Mị Xà Hậu đột nhiên lên tiếng, tiếng vang kỳ dị kia, chấn động hư không.
Cả khoảng không cùa Kiếm Hoàng đảo. tựa như vang tiếng sấm nổ,
ngoại trừ Dương Phàm cùng Hô Phi, linh hồn mọi người lâm vào
chấn động.
Gần như cùng lúc đó. Thiên MỊ Xà Hậu dời mắt phượng câu hồn đoạt phách, dừng trên mặt Dương Phàm.
Nàng không ngờ thông qua ánh mắt nhìn chăm chú. cảm ứng được sự tồn tại cường đại của Dương Phàm.
Không hổ là nhân vật Chí Tôn có tinh thần bí thuật đạt tới trình độ đinh.
- Không hổ là Xà Hậu.
Dương Phàm lạnh nhạt cười, cùng với Hồ Phi thuấn di đến trước Thiên Mị Cung.
- Xà Hậu! Hắn chính là Dương Phàm, hung thủ giết chết Vũ Nghiên sư muội và hộ pháp đại nhân
Một cô gái áo xanh, chi vào Dương Phàm nói với vẻ hận ý.
Dương Phàm nhìn lướt qua nàng, thì ra là một tiểu xà Độ Kiếp Kỳ
ẩn giấu bên người Vũ Nghiên, từng bức mình đến tuyệt cảnh, do
đó mình bị ép buộc mở ra phong ấn tầngba.
- Dương Phàm! Nguơi chính là Dương Phàm!
Trong mắt Thiên MỊ Xà Hậu lóe lên tia sáng kỳ dị, dường như có vẻ cảm thấy rất hứng
thú.
Dương Phàm nhìn thẳng nàng với vé bình tĩnh tự nhiên.
- Dương Phàm! Ngươi rất giỏi, nhiều đại năng như vậy cũng không
giết được ngươi. Trước đây, ngươi tránh được sự đuổi giết của
Kiếm Hoàng, hiện tại trở về hòn đảo này, chắc là muốn tới
báo thù.
- Nhưng Kiếm Hoàng này đã chết, ngươi không tu luyện cho tốt. chẳng lẽ muốn ngăn cản con đường của bổn hậu.
Thiên MỊ Xà Hậu nói với Dương Phàm cực kỳ khách khí, hình như có
chút kiêng kỵ. đối với chuyện Dương Phàm giết chết Vũ Nghiên và Thiên Xà hộ pháp, cũng không đề cập một chữ.
Dương Phàm nói với thần sắc bình tĩnh:
- Kiếm Hoàng đã chết, ân oán biến mất hết. mà ta sẽ lấy đi
một vật, xem như thiếu kiếm đạo tông sư này một nhân tình; Hơn
nữa, Dương mỗ chung quy cũng là một thành viên trong nhân loại tu sĩ
Câu chuyện của hắn đột nhiên chuyển biến:
- Cho nên Dương mỗ muốn dùng lực mòng của bản thân, ngăn cản bước tiến của Thiên MỊ Cung.