Lục Tương gật đầu. cho hai huynh, đệ Lục Vân lui xuống chuẩn bị.
Nhưng bản thân hắn lại lẩm bẩm:
- Gần đây Thiên. Vân Châu thật đúng là thời buổi rối loạn. Đầu
tiên là đảng tạo phản Hoàng thái tôn hiện thân, tiếp đó là
công chúa chạy tới chỗ này, thậm chí còn có chù nhân Chí Bão Long Khí bỗng dưng xuất hiện...
Phi hành nửa tháng, Dương Phàm cùng Tiểu Hân tiến vào một khu vực kỳ quái cò cây um tùm, hoa cò trải rộng.
Lướt mắt nhìn xa, trong tầm mắt đều là cò cây hoa lá vô tận, càng đi vào sâu càng đày đặc, che lấp tẩm nhìn.
Dương Phàm có thể mơ hồ thấy được đường nét một son cốc thật lớn.
Chỉ là đấu hiệu sinh mệnh nơi này quá tràn đầy, vượt xa bất cứ noi nào Dương Phàm đã gặp-
Bay đến sau bên trong, khắp noi là linh, hoa dị thảo, đồng thòi cũng phù đầy nguy cơ.
Bỗng nhiên, Dương Phàm nhìn cảnh, tượng xung quanh. phát hiện mình,
lại mê hoặc trong đó, mất đi cảm giác phương hướng, không khỏi
kinh hãi.
Tiểu Hân nhoẻn, miệng cười:
- Nơi này
chính là Bách Hoa Cốc. một trong mười đại kỵ cảnh. Đại Tần.
Toàn bộ son cốc là một trận pháp thiên, nhiên hình thảnh, ờ
thời kỳ thượng cô đã được đại năng cải tạo, càng thân huyền,
bí khó lường. Một khi tiến vào sơn cốc. sẽ bị lạc trong đó.
Nếu đi vào sâu bên trong, ngay cả thẩn thức cũng không đễ sừ
dụng, mất đi cảm quan.
Lúc bay đến một chỗ. phía trước mơ hồ truyền tới tiếng ong ong ong.
Tiểu Hân vội vàng kéo Dương Phàm lại. lấy trong nhẵn trữ vật ra
một lọ thuốc bột. rắc lên người Dương Phàm, cũng phù lên người mình một chút.
Dương Phàm cũng không ngăn cản.
Vừa phi hành tới trước một lát, tiếng ong ong kia ngập tròi ngập
đất, trong tầm mắt là ngàn vạn con côn trùng bay, đù mọi màu
sắc. thành, quẩn kết đội. bay lượn loạn xa.
- Bay chậm một chút.
Tiêu Hân giữ chặt tay Dương Phàm.
Dương Phàm lại cảm nhận được một cỗ nguy cơ khó hiểu.
Ong ong ong
Trong chợp mắt. mấy vạn con côn trùng bay xuyên, qua lại giữa không
trang, hóa thảnh, ảo ảnh ngũ sắc. uốn lượn trước hai người.
Những con trùng bay này. khí tức trưởng thảnh. ít nhất là yêu thú cấp bốn, đểu là tồn tại bậc cao.
Càng khùng bố hon là số lượng cùa chúng nó lên tới ngàn vạn, không sao đếm hết.
Nếu bị số lượng côn trùng khùng bố này bao vây. không phải Hóa
Thần Kỳ. sẽ khó mà trốn thoát. Tồn tại dưới Hóa Thần Kỳ,
có thê nháy mắt bị gặm thảnh, cặn bã
Có thể là tác
đụng của thuốc bột Tiểu Hân dùng trước đó. những côn trùng bay kia đến gần. ngừi được khí tức đồng loại, đều rời đi.
Dương Phàm thoáng thở ra một hơi. hai người tiếp tục bay vào sâu trong sơn cốc.
Sau đó, liên tục gặp được một số côn trùng bay. cơ bản đều là
thành quần kết đội, một đám ít nhất cũng có hơn vạn con côn
trùng bay, làm cho người ta da đầu tê rần.
Phi hành, mấy
ngàv. khi hai người đến sâu trong Bách Hoa Cốc. lại phát hiện
hình, bóng nhân loại, có thôn xóm, trấn nhỏ, thậm chí là tòa
thảnh.
Vù vù vù....
Trên cao có khi thấy hành tung
người tu tiên, đa số là dưới Nguyên Anh Kỳ. bậc cao Kim Đan Kỳ
trờ lên cũng chỉ có một bộ phận nhỏ.
Đương nhiên, những nhân loại này đều tụ tập phân tán ở các noi khắp Bách. Hoa Cốc.
Theo bản đồ ngọc giản giới thiệu. Bách Hoa Cốc rộng ít nhất mấy
chục vạn dặm. uy hiệp bình, thường nhất là côn trùng.
Tu sĩ nhân loại bao gồm cả thổ dân Bách Hoa Cốc, đều không dám
tùy tiện ròi nơi tụ tập quá xa, bằng không sẽ bị lạc trong
cốc.
Trong quá trình phi hành, Dương Phàm thình thoảng
cũng thấy xương cốt nhân loại cũng đã thú cỡ lớn, hiển nhiên,
là bị côn trùng bay gặm nhấm.
- Bách. Hoa Cốc là thiên, hạ cùa côn trùng.
Tiêu Hân mim cười nói.
Rốt cuộc vào một ngày, hai người tìm tới một trấn nhỏ cực kỳ bí mật.
Trên trấn nhỏ cũng có người tu tiên, tu vi từ Luyện Khí Kỳ đến Trúc Cơ Kỳ, đều là tu sĩ cấp thấp.
Hai người ẩn giấu tu vi, đựng một căn phòng, định, cư ở trấn.
Người tu tiên trong trấn coi hai người như đạo lữ song tu, cũng không hỏi nhiều.
- Noi này đù yên tĩnh. Dương đạo hữu có thể yên tâm tu luyện.
Tiêu Hân mỉm cười nói. trong ánh. mắt trong suốt, chứa tia sáng trí tuệ thiện lương.
Không biết vì sao. lúc đối mặt với Tiểu Hân. Dương Phàm đột nhiên, lại nhớ tới muội muội Dương Tuệ Tâm.
Thần vận hai người có mấy phần giống nhau, có hồn nhiên thiện lương của thiếu nữ. Chỗ khác biệt, chính là trên người Tiểu Hân
còn có một loại khí tức trí tuệ cao quý mơ hồ. thuật địch
đung cũng khó ẩn giấu hoàn toàn. Còn Dương Tuệ Tâm có một
loại linh, tính mà không mất trí tuệ.
"Hy vọng có thể tìm được Tuệ Tâm muội muội ờ Đại Tẩn."
Trong lòng Dương Phàm thầm nghĩ. Khi đó hắn cũng không rõ lắm, Dương Tuệ Tâm đã bị cao nhân nào dẫn đi, chỉ là để lại thư nói đi
Đại Tần.
Mà theo hắn đánh giá. lộ trình, xa xôi giữa
Đại Tẩn cùng Bắc Tần. bằng tốc độ tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ, ít
nhất cũng phải phi hành, mấy chục năm.
- Làm phiền Tiểu Hân cô nương.
Dương Phàm được trực giác cho phép, rất yên lòng với Tiểu Hân.
Trẽn đường phi hành, trò chuyện, tu luyện công pháp hệ Mộc, phương
diện luyện đan y đạo. đều có tạo nghệ không kém nhau.
Nếu không phải muốn sớm ngày thăng cấp Hoán Nha Kỳ. Dương Phàm không ngại tham thảo y thuật cùng Tiểu Hân.
Trải qua mấy ngày chuẩn bị chu toàn, Dương Phàm bắt đầu bế quan suy diễn.
Hắn cũng không bế quan trong mật thất hay phòng ốc. mà chọn một
sơn động mọc đầy hoa cò ở bên ngoài trán nhỏ mà tìm hiểu suy
diễn.
Tiểu Hân chỉ đùng ánh. mắt sáng ngời lạ thường quan sát, không hòi nhiều.
Từ đó. năm tháng vội vàng, hai người ở trong trấn nhỏ Bách Hoa Cốc này. giống như một đôi phu thê.
Chỉ là đa số thời gian Dương Phàm đểu chìm đắm trong suy diễn.
"Trình, tự ta suy diễn, đã đạt đến cảnh, giới có thể câm ngộ lực
bầu tròỊ kế tiếp phải làm sao hình thảnh một loại tồn tại
giống như Hồn Căn, hấp thu lực lượng trời cao vô tận, chuyển,
nó thành, lực lượng của mình."
Theo nhắm mắt suy diễn,
cây cò hoa lá xung quanh, sơn động, giống như càng được ánh.
sáng nước mát bồi đắp. sức sổng đạt đào. phát triển mạnh
mẽ, ngay cả cò dại bên cạnh, cũng tăng lên cao bằng một người.
Thời gian xói mòn từng chút.
Một tháng.... Ba tháng... Năm tháng...
Một năm... Hai năm... Ba năm...
Chợp mắt. mười mấy năm trôi qua. khu vực ở chỗ Dương Phàm đã hoàn toàn bị hoa cò che lấp.
Tiểu Hân yên lặng quan tâm hắn. ánh. mắt sáng ngời lóe lên tia sáng kỳ dị. vẫn không hòi nhiều.
Rốt cuộc vào một ngày, một tia ánh bình minh màu hồng, quấn quanh nơi Dương Phàm xệp bằng suy diễn.
Càng thêm kinh người, là trên hư không ở đỉnh đầu hắn, giống như hội tụ lại một đoàn mặt trời đò nhản nhạt.
Một mảnh khí tức nóng rát linh hồn, lấy đoàn mặt tròi ảo ảnh đó làm trung tâm, tản ra phạm vi trăm trượng.
Chỉ nháy mắt. những hoa cò câv cối trước đó còn tươi tốt. từng
cái nhanh chóng héo rũ. khô cạn từ bên trong, sau đó chết già
từng chút.
Tiểu Hân vẻ mặt kinh. ngạc, nhìn tình hình nơi này. trực giác làm nàng không đám tới gần.
Vào lúc này. Dương Phàm suy diễn cảnh, giới cũng đã đến cuối cùng.
Trong đầu hắn, hiện ra một quả cầu sáng hư vô với màu đò xanh giao
hòa, từng chút hóa thành ánh. sáng mờ ảo màu đò, giống như
mặt tròi buổi sáng. Tiếp đó, nờ ra như một nụ hoa, hiện lên
một chiếc "mầm sáng" kỳ dị. tòa ánh. sáng lạ, chiếu rọi
thiên địa vô tận...
̀m!
Bỗng nhiên, hình ảnh trong đẩu vỡ vụn.... Suy diễn kết thúc.
Dương Phàm mờ mắt, lóe ra tinh quang, hít sâu một hoi:
"Sinh. Mệnh. Lục Chùng, sau Hồn Căn thành, tựu Hoán Thiên. Nha. Từ nay về sau thông tháu thiên, địa, tranh sáng cùng nhật nguyệt. Rốt
cuộc suy diễn đại viên mãn..."
Suy diễn Hoán Nha Kỳ. rốt cuộc đạt đến đại viên mãn.
Điều này cũng đại biểu cho Dương Phàm từ hậu kỳ đỉnh, đạt tới
Diễn Căn Kỳ đại viên mãn. Từ nay về sau thăng cấp sẽ không còn
bình cảnh gì đáng kê. chỉ cần là thời gian.
Khi hắn mở mắt ra. mơ hồ có thể thấy một vòng ánh. sáng đò làm người ta run sợ. như một vòng mặt trời hư ảo.
Đoàn mây đò như vòng xoáy trẽn đầu hắn, kể cả vòng mặt tròi đò
nhản nhạt thấy được ở nơi trung tâm. cũng tiêu tán theo sau.
Một cỗ khí tức nóng rực đáng sợ. khiến hoa cò cây cối xung quanh chết khô. tiếp đó hóa thảnh tro tàn.
Cỗ lực lượng này không chỉ đơn thuần là nhiệt độ, còn ẩn chứa
một loại lực lượng thiêu đốt sinh. mệnh, lực đáng sợ.
- Cuối cùng huynh, cũng thành công rồi chứ?
Tiểu Hân hiện ý cười ngọt ngào, đi từ xa xa tới đây.
Chỉ là khi nàng nhìn tới quầng sáng đò như mặt trời kia. cảm thấy một cỗ cảm giác bòng rất khó hiểu.
Cỗ bòng rát này đâm thẳng vào linh, hồn, làm cho nàng sinh ra câm giác toàn thân nóng bòng.
Trong mắt Tiểu Hân tràn ngập kinh, ngạc, đối mặt với một tu sĩ chưa bước vào Hóa Thẩn Kỳ. nàng lại sinh, ra áp lực như vậy, quả
thật không thể tin được.
Nàng càng mơ hồ cảm ứng được,
đối phương có được cỗ lực lượng này. dường như vừa vặn khắc
chế công pháp hệ Mộc thậm, chí là các thần thông khác cùa
minh.
- Tiểu Hân. cảm tạ muội chiếu cố. bằng không ta
cũng không thể tìm được chỗ yên tũứi này, hoàn thành, suy
diễn.
Dương Phàm thu liễm lại tia sáng đò trong mắt, ánh
mắt vẫn ẩn hiện màu đò như lưu ly. bớt đi vài phần uy hiếp,
nhiều hem. vài phần nhiệt tình, thân thiết.
- Dương đại ca nói quá, hiện giờ chúng ta là đồng bọn họp tác, thực lực
của huynh, tăng cường, càng có lợi cho mọi người sinh. tồn.
Tiểu Hân ánh. mắt hiện ý cười, thiện lương nhu hòa. nhưng không mất trí tuệ.
Nàng lại hiếu kỳ hòi:
- Dương đại ca nói suy diễn là gì?
Hai người ở lại trấn nhỏ không tên Bách Hoa Cốc này. ở chung mấy
chục năm, dẩn dẩn trở thành bằng hữu tương đối tín nhiệm.
Dương Phàm vẫn cứ không biết tên Tiểu Hân, vẫn cứ gọi nàng là
Tiểu Hân. Còn Tiểu Hân lại gọi Dương Phàm một tiếng đại ca.
Dương Phàm sắc mặt bình thản nói:
- Đạo ta phải đi, không phải đạo Nguyên Anh Hóa Thần, mà phải
sáng tạo cảnh giới hoàn toàn mới. Mỗi khi cảnh, giới đạt đến bình cảnh, cần phải mở ra cảnh, giới công pháp mới, mới có
thể tiến lên thăng cấp một bước. Đây cũng là khó khăn nhất,
cũng là suy diễn như ta nói.
- Mờ ra cảnh giới công pháp mới?
Trong mắt Tiểu Hân liên tục chợp sáng, rốt cuộc rõ ràng vì sao Dương Phàm tu luvện mấy chục năm.
Đột nhiên, nàng đùng một ánh. mắt hoàn toàn mới nhìn nam từ
trước mắt. trong lòng sinh, ra ngưỡng mộ kính phục.
Bằng
thân phận địa vị cùa nàng, gặp qua rất nhiều tuấn tài trẻ
tuổỊ trong đó càng không thiểu kỳ tài khoáng thế. Nhưng tồn
tại giống như Dương Phàm, sáng tạo cảnh giới công pháp mới vĩ
đại kinh, thiên, đúng là mới gặp lần đầu.
- Dương đại ca
thật là tài ba. thành tựu như vậy đúng là nhất đại tông sư.
phóng mắt cả Đại Tần. hiếm có người sánh vai bằng.
Tiêu Hân thán phục không thôi, không chỉ có nhìn bằng ánh mắt khác, thật có một loại tự hào vui mừng vì bằng hữu.
- Phóng mắt khắp Đại Tẳn?
Dương Phàm cười tự giễu:
- Từ khi tới Đại Tần đến nay. ta chỉ là một tiêu nhân vật không có trọng lượng.
ở Bắc Tẩn thậm chí Nội Hải, hắn đều là tông sư, Chí Cường Giả được ghi vào sừ sách.
Mà từ sau khi tới Đại Tần. hắn cảm nhận được áp lực sinh tồn trước giờ chưa từng có.
Có câm giác như khi xưa chạy trốn chết đến Thiên CẩmNội Hải.
- Dương đại ca ngàn vạn lẩn đừng xem thường mình, chỉ cần huynh, tiến vào trình, tự Hóa Thần, sẽ có được lực tự bảo hộ
mình ở Đại Tần. Dù sao ở Đại Tần, tồn tại ba bậc Thông Thiên
cũng chỉ cực hạn trong truyền thuyết...
Tiểu Hân mim cười nhẹ nhàng, càng thêm coi trọng Dương Phàm, trong lòi nói có ý cổ
vũ.
Ba bậc Thông Thiên, đương nhiên là chỉ tu sĩ đỉnh cấp: Họp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa.
Tu sĩ bậc cao. lại là ba bậc thẩn thông: Kim Đan. Nguyên. Anh, Hóa Thần.
Dương Phàm nghe lời này. cũng có chút kinh ngạc, ba bậc Thông Thiên ở Đại Tẩn cũng chỉ là một truyền thuyết.
- Bởi vì trình tự giữa Hóa Thần Kỳ. thực lực hơn kém nhau rất lớn. Chờ đại ca thấy được tồn tại Hóa Thần trung kỳ trở lên, là có thể tự mình cảm nhận được.
Tiểu Hân đi tới trước người Dương Phàm, thay hắn phủi bụi trên, người.
Dương Phàm trò chuyện với nhau cùng Tiểu Hân một lát, ngược lại
rất ăn ý, hắn không hòi thân phận Tiểu Hân, nghĩrằng đối phương có điều gi khó nói.
Sau khi suy diễn thảnh. công, dưới
tinh, huống không có bình. cảnh. Dương Phàm muốn tiếp tục tu
luyện, thẳng đến khi bước vào Hoán Nha Kỳ.
"Tối đa là trong mười năm. ta có thể thăng cấp Hoán Nha Kỳ."
Trong lòng Dương Phàm sinh ra ý chí chiến đấu sôi trào.
Trước khi bế quan, tâm thần Dương Phàm tiến vào Tiên Hồng Không Gian,
phát hiện Thạch Thiên Hàn đang trong tu luyện, có lẽ không lâu
sau cũng có thể bước vào Nguyên. Anh. đại viên mãn.
về
phẩn Hàn Lưu Ly. một bức tượng băng cô bé rất sống động, còn
đang trong tu luvện lột xác. khí tức ngày càng mạnh, đã sắp
tới Hóa Thẩn Kv.
Dương Phàm gật đầu thoả mãn, quyá định bắt đầu bế quan, trùng kích Hoán Nha Kỳ.
- Dương đại ca yên tâm. muội hộ pháp cho huynh.
Tiêu Hân mừng rỡnóỊ đảm bảo với Dương Phàm.
- Muội không tu luvện?
Dương Phàm ngạc nhiên nói. có người hộ pháp, hắn tự nhiên sẽ không
từ chối, nhưng trong lòng vẫn có chút băn khoăn.
- Muội
thăng cấp Hóa Thần sơ kỳ không lâu. không cần bế quan tu luyện,
mức sâu. Lại thêm trình tự giữa Hóa Thần Kỳ rất khó vượt
qua...
Tiểu Hân cười giải thích.
Dương Phàm gật đầu. ở ngay trong hang núi gần đó. bắt đầu bế quan tu luyện.
Trong lúc này. Sinh. Mệnh. Lục Chùng cùng Hồn Căn trong cơ thể hắn
phát sinh. ánh. sáng hư vô xanh vàng giao nhau, từng chút tràn
lên đầu.
Từ sau khi bước vào uẩn Chùng Kỳ. thân thể Dương Phàm đã siêu việt hạn chế nhân loại.
Trái tim hắn bị Sinh Mệnh. Lục Chùng thay thỊ tâm mạch hoàn toàn
chuyển hóa thành Hồn Căn, kinh. mạch, phù tạng trọng yếu...
cũng có xu hướng Hồn Căn hóa
Lúc này. đoản ánh sáng hư
vô xanh vàng giao nhau, ký gùi hồn lực mạnh mẽ cùa Dương Phàm,
hội tụ ở huyệt Dũng Tuyền trên đầu.
Đoàn ánh. sáng hư
vô xanh vàng liên tục hội tụ áp súc. cuối cùng đần đần hình
thành một đoàn ánh. sáng thẩn bí.
Đoàn ánh sáng thần
bí này tòa ra khí tức sinh mệnh, mặt đất chắc chắn, lúc này
bắt đầu tiệp nhận lực ánh sáng trời cao. diễn hóa từng
chút...
Thời gian liên tục trôi đi, chớp mắt trôi qua năm sáu năm.
Lúc này. huyệt Dũng Tuvền trên, đẩu Dương Phàm đã hình thành một
đoản mặt trời đò hư vô, tòa ra khi tức đốt cháy linh hôn.
Khó có thể tưởng tượng, đây là sự vật mới đo lực Hồn Căn Dương
Phàm trưởng thảnh, một loại thần thức hải hoàn toàn mới,
cùng loại tòn tại như Nguyên Thần. Nguyên Anh.
Đồng thòi đoàn mặt trời hư vô này. giống y như đúc với hình ảnh. Dương Phàm suy diễn
ra.
Vòng mặt trời hư vô này. là đồng nguyên nhất thể với Hồn Căn, cấu
thành linh hồn bao quát cảm quan Dương Phàm, thứ trước là thông
lên bầu tròỊ cái sau là dung thông mặt đất.
Một khi hai
thứ đồng thời đại thành, đồng thời dung hợp thành công, đó là Thiên. Nhân Họp Nhất hoàn chinh. Đến lúc đó, Dương Phàm sẽ là
đại năng thông thiên triệt địa, ngạo nghễ một giới không còn là giấc mộng.
Đương nhiên, đoàn mặt trời hư vô này hình thành, còn chưa chân chính thông thấu trời
cao.
Dựa theo hình ảnh Dương Phàm suy diễn, vòng mặt trời hư vô này như
nụ hoa nở ra. lộ ra ngoải "mầm sáng", tỏa sáng kỳ dị, hòa
lẫn ánh. sáng thiên địa vô tận...
Cũng chính là cuối cùng hình thành Hoán Thiên. Nha.
Uẩn Chùng Kỳ. hình thành Sinh Mệnh Lục Chùng; Diễn Căn Kỳ. hình
thành Hồn Căn; còn thăng cấp Hoán Nha Kỳ, sẽ hình thành Hoán
Thiên Nha
Dương Phàm hít sâu một hơi, lúc này hắn còn
thiếu nửa bước, là có thể bước vào Hoán Nha Kỳ chưa ai đặt
chân tới.
LÚC này, Tiểu Hân cũng cảm giác được Dương Phàm biến hóa.
ở nơi hắn ngồi bế quaạ một mảnh ánh sáng đò hồng, lan tòa ra
xa, trạng thái vòng xoáy lan tràn mấy trăm dặm hư không.
Toàn trấn nhỏ đều chìm trong một mảnh cảnh, tượng kỳ dị, hoa cò cây cối sinh trưởng mạnh mẽ.
Nhân loại ở nơi này. đều có một cảm giác như được thiên, địa linh, khí tưới mắt.
Cách đinh đầu Dương Phàm ba xích, một mảnh vòng xoáy đò hồng, có
thể thấy được một vòng mặt trời gần như thực chất.
Theo ý niệm của hắn, vòng mặt trời này thậm chí có thể bóp méo lộ ra ngọn lừa màu vàng đen.
"Dựa theo ta suy diễn, sau khi bước vào Hoán Nha Kỳ. có thể hình,
thảnh Thái Hư Thiên Hòa, có thể đốt sạch mọi vật trong thiên,
địa."
Trong mắt Dương Phàm lộ ra mấy phần hưng phấn chờ mong.
Thái Hư Thiên Hòa, đó là thần thông có được lực công kích tuyệt
đối đáng sợ. chỉ là hiện giờ còn cách một trình, tự xa xa.
Tiểu Hân cách xa Dương Phàm một đoạn, đang vên lặng tu luyện, nhưng
cảm giác khí tức phá sau càng lúc càng kinh sợ.
Khí tức khùng bố quanh quẩn xung quanh, làm cho linh hồn khô nóng bất an.
"Hả?"
Đúng lúc này. Dương Phàm biến sắc, câm quan thông suốt thiên địa, từ phương xa câm nhận được một cỗ khí tức không hài hòa.
- Xảy ra chuyện gì, lẽ nào Thiên Vân Vệ truy sát tới đây rồi?
Tiểu Hân lộ ra một tia kinh hoảng, nàng mở ra thẩn thức, bao phù năm trăm dặm xung quanh.
Dương Phàm còn chưa bước vào Hoán Nha Kỳ. thần thức vừa tung ra,
lại bao phù phạm vi tám trăm dặm. còn mạnh hơn cả Tiểu Hân mới vào Hóa Thần Kỳ.
Cách, nơi này xa ngoải ngàn dặm, bảy tám độn quang đang nhắm thẳng về phía trấn nhỏ hai người Dương Phàm.
- Khẳng định, ở bên kia.
Nam từ mặc áo đen đài thùng thình, đẫn đầu. nhìn chằm chằm một
mảnh đò hồng giữa hư không phá trước, vẻ mặt âm lãnh. nói.
Khu vực kia có hội tụ đao động thiên, địa linh, khí quỷ dị. giống như có người đang trùng kích Hóa Thẩn Kỳ.
- Chậc chậc, được Thiên Võng chỉ thị, chúng ta tập trung phạm vi tìm tòi ở noi nàỵ. Mà bí chế Hoàng Tộc Huyết cẩm B àn ở
trong phạm vi ngàn dặm, có thê cảm ứng được sự tồn tại cùa
huyết mạch hoàng tộc Tiên Tần.
Bên cạnh. nam. từ là một
trung niên trọc đầu, trẽn trán có hình, xăm, vẻ mặt âm độc giả dối. cầm trong tay một chiếc la bản có khắc hoa văn phức tạp,
bên trên có chiếc kim đang chỉ về phía trấn nhỏ chỗ hai người
Dương Phàm.
Ngoại trừ nam từ áo đài đen cùng trung niên
trọc đầu ra, năm sáu người theo sau hai người đó, mỗi người sắc mặt lãnh. khốc, đằng đằng sát khí, hiển nhiên đều là sát
thù ma luyện, ra từ sát phạt sinh. từ.
- Từ Ma lão đại.
chúng ta đã có bảy tám thù hạ thực lực không tẩm thường chết dưới côn trùng Bách. Hoa Cốc. hiện giờ có phải nên ra tay báo
thù cho huynh đệ hy sinh?
Trung niên trọc đầu hòi.
Nam từ áo đài đen kia, hiển nhiên là thù lĩnh, đoàn người này. được gọi là Từ Ma.
Trong qua trình chậm rãi tới gần. Từ Ma cười lạnh, nói:
- Mục đích cuối cùng cùa chúng tạ là giết chết công chúa Tẩn
Hân, phải mất mạng ở Thiên Vân Châu, về phần những người khác,
cũng nhất loạt xừ lý, nhổ cò tận gốc.
- Nghe nói công
chúa Tẳn Hân quốc sắc thiên, hương, chính là một trong tứ đại
tài nữ Đại Tần. Cành, vàng lá ngọc, thân thể ngàn vàng, nếu
trước đó có thê hưởng thụ vưu vật tuyệt thế bậc này...
Trung niên trọc đầu kia. ánh. mắt hiện đâm quang.
Ánh mắt Từ Ma lạnh, lẽo, hung hăng trừng trung niên trọc đầu kia, nhưng tiếp đó trầm giọng nói:
- ừ, như thế cũng không tệ. như vậy càng thêm kích thích, bạo
quân Tẳn Tuấn kia... Tẳn hoàng giận dữ. máu nhuộm trời xanh.
- Nếu có thể, chuvện này do ngươi làm đi.
Khóe miệng Từ Ma nhếch lên một tia cười tà.
Tẩn hoàng giận dữ, máu nhuộm trời xanh.
Trang niên trọc đầu nghe vậy. trong lòng phát lạnh, có chút ý muốn rút lui.
Tần hoàng giận dữ, máu nhuộm trời xanh.
Trung niên trọc đẩu rùng mình, một cái. thu hồi đâm quang tà niệm trong mắt.
Tần hoàng đương đại. chính là bạo quân bá đạo lãnh khốc tu tiên
giới Đại Tần, ngay cả Yêu Hoàng Cảnh ở nơi xa xôi nhất cũng
nghe được đanh, tiếng, huống hồ những tu sĩ Đại Tần bọn họ.
- Giết tới đó.
Từ Ma lạnh, lùng vung tay lên. trung niên đầu trọc đẫn theo sáu
Nguyên. Anh. đại tu sĩ còn lại. giết về phía hư không quấn
quanh, mây hồng.
Vùvùvù
Chỉ trong chớp mắt, bảy tám đạo độn quang bay tới trấn nhỏ yên tĩnh.
-Aa...
Ngay lập tức. một hồi tai nạn phù xuống trấn nhỏ không tranh vời đời. tiếng kêu thảm thiầ liên tục vang lên.
Ba gã Nguyên. Anh. đại tu sĩ đo Từ Ma phái ra huvết tẩy trấn nhỏ.
chỉ là vì giết người diệt khẩu, nhổ cò tận gốc.
Nếu
như chém giết thảnh, công công chúa Tẩn Hân, lại bại lộ thân
phận bọn họ. vậy hậu quả không tường tượng nổi. Cơn giận cùa
Tần hoàng, người nào gánh, chịu nổi?
Cho nên trước khi ra tay. đã không dự tính buông tha một người sống nào ở trấn nhỏ.
Trấn nhỏ này cũng có mười mấy bậc cao. một cường giả Nguvên Anh,
dưới ba gã Nguyên. Anh. đại tu sĩ vây giết, căn bản không có sức phản kháng.
Ánh. mắt Từ Ma thoáng cái rơi xuống ở bên ngoải trấn nhỏ. nơi có hai người ờ dưới vòng xoáy mây hồng.
Trong đó một nam từ đang nhắm mắt tu luyện, trùng kích hàng rào
cảnh giới, trên đầu có một vòng mặt trời đò như thực chất,
khí thế ngập trời
Bên cạnh, là một nữ từ diện mạo
bình, thường, bảo hộ bên cạnh. ánh. mắt sáng lộ ra lo lắng,
cắn chặt răng ngọc:
- Các ngươi lại dám sát hại dân trấn vô tội!
Tiểu Hân dường như rõ ràng những người này là tới vì mình, thế
nhưng lúc này nàng đang canh, giữ bên cạnh Dương Phàm, không đám
ròi đi.
- Ha ha ha... Tìm được mục tiêu rồi.
Trang
niên đầu trọc nhìn Hoàng Tộc Huyết cần Bàn trong tay liên tục
rung động, còn thân thể Tiểu Hân khẽ run, ánh. mắt rung động,
khẽ nói:
- Muốn giết ta, lại là người cùng tộc?
Thì ra, muốn luyện chế Hoàng Tộc Huyá cần Bàn, cần phải có
huyết mạch, cùng một tộc. chl có như vậy mới có thể thu nhỏ
phạm vi cảm ứng.
Dù là như thể. bọn họ cũng phải hao tốn mấy năm, mới xác định, được vị trí Tiểu Hân.
- Đừng để cho chúng bò trốn.
Từ Ma cùng trung niên đầu trọc đẫn ba Nguvên Anh đại tu sĩ. lập tức bao vây hai người.
-Dương đại ca...
Tiểu Hân chặn ở trước người Dương Phàm, trong mắt đã có phần bất lực.
Từ Ma cùng đầu trọc đều là cường giả Hóa Thần Kỳ. người trước
còn là liệp sát giả tiếng tăm lừng lẫy, thực lực vượt xa
cùng cấp.
ở trước mặt cường giả này. bản thân nàng đã
khó bảo toàn, làm sao bảo hộ được Dương Phàm ở sau lưng đang
trùng kích Hoán Nha Kỳ.
"Ôi "
Dương Phàm vẫn nhắm mắt, thở ra một hoi đài, lẩm bẩm:
"Vì sao lại cử ngay ở lúc mấu chốt này..."
Lúc này hắn đang ở thời kỳ trọng vếu nhất trùng kích Hoán Nha
Kỳ. chỉ thiếu một hai năm là có thê bước vào một cảnh giới
mới.
Tiến thân một bước, hắn thăng cấp Hoán Nha Kỳ.
tuyệt đối sẽ không sợ hãi những người này, thậm chí nắm chắc giết bọn họ chạy trối chết.
Lui một bước, hắn đừng
lại ờ Diễn Căn hậu kỳ. vẫn có thể cùng Tiểu Hân liên thù
chống địch, hoặc là ung dung bò chạy.
Thế nhưng ngay ở
lúc mấu chốt này. Dương Phàm không cách nào lập tức thoát khỏi trạng thái diễn hóa Hoán Thiên. Nha chiều sâu. Hắn cần một
quá trình, thu công, bằng không có thể tạo thành, tổn thương
tới linh. hồn. thậm chí làm cho mấy năm cổ gắng thất bại trong gang tất.
Trong quá trình, thở đài này. vòng mặt trời trong vòng xoáy trên đầu Dương Phàm, bắt đầu chậm rãi thu liễm.
Khí tức đáng sợ nung đốt linh, hồn, từng chút thu vào trong cơ thể hắn...
Chỉ cần thu hồi cỗ lực lượng này vào trong cơ thể, Dương Phàm có thể thong thả đối địch.
- Người này cổ quái, mau ra tay.
Từ Ma thấy được động tác cùa Dương Phàm, liền sinh ra một cỗ câm giác không ôn.
Nam từ trước mắt này trùng kích hàng rào cảnh, giới tạo ra
cảnh, tượng quá mức kinh, thế hãi tục, mây hồng bao phù phạm
vi mấy trăm dặm, đung hợp cùng hư không. Uy áp mơ hồ kia. thậm
chí làm tồn tại Hóa Thần Kỳ cũng cảm thấy kinh hoàng.
Trực giác nói cho hắn. nhất định, phải lập tức chém giết người này. bằng không sẽ rất khó đối phó.
VÙ VÙ vù!
Vừa đứt lời. ba gã Nguyên. Anh. đại tu sĩ lập tức ra tay.
Từ Ma hai tay đặt trước ngực, vẻ mặt lạnh lùng quyết đoáạ há
miệng phun ra một dòng thác màu tím, một tiếng ầm ầm trực
tiếp bao phù hai người Dương Phàm, kinh, thế hãi tục.
Trong phạm vi mấy dặm đều là đòng lũ màu tím kia. đãy núi trong
tẩm nhìn đã biến mất. trở thảnh một mảnh đất bằng.
Tiểu Hân ngay lúc nguy cấp tế ra một viên tinh, châu màu xanh, nước
biển. ánh. sáng chấn động, hóa thảnh một vòng nước xanh lam
óng ánh, bảo hộ mình cùng Dương Phàm ở bên trong.
Dưới
dòng thác lũ màu tím trùng kích, vòng nước xanh, lam óng ánh. kia rung động một trận, nhưng vẫn vững vàng.
Dương Phàm
đang trong quá trình, thu công, hết sức cảm động. Tiểu Hân không
chạy trốn một mùứụ mà lựa chọn bảo hộ đồng bọn họp tác.
Kỳ thật, hiện giờ Dương Phàm mạnh mẽ lui ra, chẳng qua tổn thất
mấy năm công lực, tuy rằng sẽ có bị thương, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
- Thủy Khôn Châu!
Từ Ma nhìn chằm chẳm viên tinh châu màu lam trong tay Tiểu Hân, ánh. mắt kinh, ngạc, tham lam, tiếp đó cười to nói:
- Không hổ là xuát thân hoàng tộc. ngay cả bậc Pháp Bảo Thông
Linh, gần như trân phẩm này cũng có thể tùy tiện lấy ra được.
Pháp Bảo Thông Linh, chia làm bốn phẩm cấp: thứ phẩm, bình thường, trân phẩm, cực phẩm.
Cực phẩm tối cao. uv năng gần như tiên khí là trân bảo hiếm thấy
giới này. dù là cường giả Hóa Thẩn có được, cũng khó mà
khống chế.
Ngoài ra, Pháp Bảo Thông Linh cấp trân phẩm, cũng là thứ tu sĩ giới này mơ mộng cầu mong.
Còn Thùy Khôn Châu trong tay Tiểu Hân, là đứng giữ phẩm chất trân
phẩm cùng bình thường có thể thấy được giá trị của nó.
- Chậc chậc! Không hổ là hoàng tộc Đại Tần. trong tay ta chỉ sừ đụng Pháp Bảo Thông Linh, thứ phẩm, ngươi lại có Pháp Bảo
Thông Linh gần với cấp trân phẩm.
Trung niên đầu trọc cười
quái dị một tiếng, tế ra một chiếc vòng sắt màu sắc sặc sỡ. rót vào pháp lực, bỗng nhiên, lớn lên gấp mấy lần. tiếp đó
biến ảo thành một mảnh ánh sáng.
-Không tốt!
Tiểu Hân mắt sáng khẽ run. chỉ nghe bùm một tiếng, vòng sáng màu
lam óng ánh. đo Thùv Khôn Châu hình, thành đã bị chiếc vòng
sắt kia tròng vào, co rút từng chút.
Lập tức. vòng sáng màu lam óng ánh xung quanh hai người rung động vặn vẹo. Trang
niên đầu trọc toàn lực khổng chế. vòng sắt càng kẹp chặt,
rung động kẽo kẹt, liên tục đè ép vòng sáng bảo hộ óng ánh.
Cùng lúc, ba Nguyên Anh đại tu sĩ đều tế ra Pháp Bảo. phát động
công kích mãnh liệt lên vòng phòng ngự Thùy Khôn Châu.
Từ Ma tay không khống chế đoàn thác lũ màu tím, từ đó lan tràn
ra một ngọn lừa tím, nhanh, chóng ăn mòn vòng sáng màu lam.
Cho dù Thùy Khôn Châu đẳng cấp không thấp, nhưng Tiểu Hân chỉ có
sức một người, lập tức quá sức, sắc mặt trắng bệch, vòng
sáng màu lam xung quanh hai người lập tức ảm đạm.
Xem xu thế này. nàng tối đa chỉ kiên trì được hai ba hô hấp. sẽ bị công phá vòng bảo hộ.
Thấy thể, Dương Phàm cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, trong quá trình, hắn thu công, ý niệm khẽ động.
Xoạt!
Một con quái vật cao bổn năm mươi trượng, hai đẩu bổn tay xuất hiện trong đòng thác màu tím, bỗng nhiên rít gào, cánh, tay đá vung lên. tực tiệp đánh bay một gã Nguyên Anh. đại tu sĩbất ngờ
không kịp phòng bị.
̀m
Cùng lúc. trọng lực mạnh,
mẽ phù xuống, làm cho Từ Ma cùng trung niên đầu trọc thân thể
rung chuyển, còn hai Nguyên. Anh. đại tu sĩ, thân hình, roi xuống
đất.
Vù vù vù....
Khoảng khắc, mười mấy con bò
cạp độc Hóa Hình hai mắt lóe ra u lam đò hồng, nhắm thẵng vào Nguyên Anh. đại tu sĩ ở một bên.
Được Độc Hạt Vương Hóa
Hình đẫn đầu. tổng cộng mười mấy con bò cạp Hóa Hình, cũng
đù ứng phó mấy tên Nguyên Anh. đại tu sĩ này.
- Chút tài mọn!
Từ Ma khẽ cười một tiếng, vung một tay lên. đòng thác lũ màu tím bỗng hóa thành hai người không lồ toàn thân thiêu đốt ngọn lừa màu tím, cao bốn năm mươi trượng.
Bùm bùm bùm...
Hai con người khổng lồ lừa tím này trước sau đánh tới, chiến đấu cùng viễn cổ Cự Thạch Tinh.
Người khổng lồ lừa tím này không phải hình thái thực thể, gần như
bất từ bất diệt, chỗ nào cũng có thể phát ra ngọn lừa tím,
lập tức áp chế viễn cổ Cự Thạch Tinh, liên tục rít gào rống
to.
Từ Ma cũng không để ý hai người khổng lồ tím, trong miệng lại phun ra mảnh cát tím,
hóa thảnh một con sông cát tím, quấn trên vòng bảo hộ cùa hai người.
Chi chi két
Một mảnh, cát tím chừng mười mấy vạn hạt. không biết là Pháp
Bảo gì. dính lên vòng sáng màu lam. Sau một trận ma sát, ánh.
sáng bắn rạ vòng bảo hộ phòng ngự chợt ảm đạm.
- Từ Tinh Phi Sa...
Tiểu Hân mặt hoa ảm đạm, trong mắt lại xuát hiện những tia tuyệt vọng.