Tiểu Hân hơi chua xót nói:
- Những kẻ truy giết chúng ta
khẳng địtih sẽ tìm Thiên Võng để mua tin tức. Mà muốn tránh
thoát tâm mắt cùa tổ chức này thì vô cùng khó khăn...
- Thật sự rất khó sao?!
Dương Phàm rõ ràng là không tin. lông mi hơi nhấc lên. khóe miệng mùn cười nói:
- Ta thật muốn thừ một lẩn.
Tu luyện Tiên Hồng Quyá nghịch thiên như hắn thì nắm trong tay khí tức tự nhiên, đạt tới một trình độ khó có thê tưởng tượng
nổi.
Nừa tháng sau. hai người Dương Phàm dịch đung cải
trang bay xa khỏi Bách Hoa Cốc mấy chục vạn dặm, tiến vào một
mảnh sâm lâm nguyên thủy vô biên.
Phiến sâm lâm nguyên thùv này rộng chừng vạn dặm, có vô số hung thú ẩn núp. nguy hiểm trùng trùng.
- Liền ở trong này đi!
Dương Phàm mím cười nói.
Nừa tháng qua, bọn họ chẳng những đã dịch đung, ẩn nặc khí tức.
hàiih tung cũng mơ hồ không chừng, cuối cùng lẻn vào nơi này.
Dương Phàm tin tưởng rằng Thiên Võng kia đù mạnh tới mấy đi nữa
cũng không thể nhanh chóng tìm được manh mối nơi hai người hạ
lạc.
- Đại ca yên tâm tu luyện. Ta đã bố trí cấm chế và
bẫy rập trong phạm vi ngàn dặm quanh đây. Một khi có người tiệp cận đều khó có thể tránh né được cảm quan cùa ta
Ánh mắt của Tiểu Hân sáng lên. vô cùng thân thiá nói.
- Được!
Sắc mặt Dương Phàm vô cùng bình tĩnh, nhắm chặt hai mắt lại. chậm rãi tiến vào trạng thái tu luyện.
Trong đầu hắn hiện lên một đoàn hồng nhật hư vô. một lũ dao động
kỳ đị từ huvệt Bách Hội trên đầu hắn đổ vào thiên địa.
Ba
Giờ khắc này, phảng phất như có một khối đá rơi vào trong hồ
nước, nhấc lên từng trận gợn sóng, phát ra những thanh âm vô
cùng mờ mịt. không thể nắm bắt.
Theo sau. chi thấy trẽn
đinh đầu Dương Phàm hình thành một mảnh lốc xoáy màu hồng
nhạt, trong dày ngoài móng, gần như lan tràn tới hư không vô
tận.
Không lâu sau, hư không trong phạm vi mấy trăm dặm lâm
vào một cảnh quan rất tráng lệ. kỳ dị. giống như trời chiều
sau cơn mưa. khiển lòng người mê đắm.
Ngồi ở bên cạnh Dương Phàm, Tiểu Hân cũng cảm nhận được một cỗ ấm áp.
Theo lý thuyết, sâm lâm nguyên thủy này vô cùng âm u ẩm ướt. nhiều
nhất chi thấy được vài đốm ánh sáng chứ không thể có được
cảnh tưởng như thế.
Hồ hà như lốc xoáy kia chiếu rọi khắp rùng cây bốn phía.
Chỉ qua nửa ngày. Tiểu Hân đã cảm giác rừng cây xung quanh sinh cơ
dào dạt. lục ý càng ngàv càng đậm, tốc độ sinh trưởng cũng
nhanh hơn rất nhiêu lần.
Khi trời về đêm. quang hà quanh
thân Dương Phàm dần nhạt đi. hóa thảnh một mảnh hư quang xanh
nhạt dịu dàng, átih sáng giống như ánh trăng vậy.
Lúc
này, huyá nhục, tạng phủ. cốt cách thậm chí linh hồn Dương
Phàm đều được một cỗ lực lượng dịu dàng tẩy rừa. nhìn qua
rất ôn hòa ấm áp.
Tiểu Hân bên cạnh cũng bị cỗ hư quang
xanh nhạt này chiếu xạ, linh hồn thân thể cũng như có cảm giác được tẩy rửa.
Nàng đột nhiên phát hiện ra dưới cỗ lực
lượng kỳ dị này. thể chất, phép lực. thậm chí linh hồn của
mình đều đang được tinh luyện, lột xác.
Ánh mắt Tiểu Hân lộ ra sắc mặt vui mừng, vội vàng nhắm mắt lại. hứng lấy cỗ
tinh thần lực thái cổ dư tán này.
Dương Phàm cũng không ngại bớt một bộ phận tinh thần lực cùa bầu trời trợ giúp nàng
tu luyện.
Đối với Dương Phàm mà nói thì tốc độ hấp thu tinh thẩn lực vô tận vô hạn của bầu trời đã ờ mức cực hạn.
Cứ như thế. mới đó mà thời gian mấy tháng trời đã trôi qua Tu vi cùa Dương Phàm đột nhiên tăng mạnh.
Theo đó. mấy ngày lại đâv, cảm quan thông triệt thiên không cùa Dương Phàm đột nhiên sinh ra cảm ứng.
- Làm sao có thể?! Không ngờ đã bị phát hiện...
Dương Phàm biết sắc. hít sâu một hơi, vội vàng thu công.
Chi chừng mười lẩn hô hấp sau, Dương Phàm hoàn toàn thu công, so với lần trước đã nhanh gấp đôi.
-Đi!
Hắn không chút nghĩ ngợi, lập tức nắm lấy tay Tiểu Hân, lao vào sâu trong sâm lâm.
Tiểu Hân lộ ra dị sắc:
- Chẳng lẽ cấm chế do ta bố trí không có hiệu quả sao?
- Cấm chế của ngươi chi có phạm vi ngàn dặm mà thôi.
Dương Phàm thản nhiên nói.
Quả nhiên, sau khi hai người bay xa mấy ngàn dặm thì Tiểu Hân sitih ra cảm ứng:
- Cẩm chế của ta đã bị xúc động.
Chọt nàng khó tin nhìn Dương Phàm:
- Chẳng lẽ đại ca ngươi cũng thiết hạ cấm chế sao?
- Không!
Dương Phàm lắc đầu:
- Bời vì lần tu luyện này, cảm quan đã thông triệt tự nhiên.
Phàm là có kẻ sinh ra địch ý đối với ta thì ở phạm vi nhất
định, thông qua đao động cùa tự nhiên, ta sẽ nắm bắt được.
- Điều này thật sự rất huyền diệu, như là đoán ra trước vậy!
Tiểu Hân kinh ngạc vô cùng:
- Vậy thì ta đi theo Dương đại ca sẽ không còn nguy hiểm nữa rồi.
- Nếu những tên truy sát kia có thể hoàn toàn thu liễm địch ý.
làm như không hề để tâm hoặc cũng có thể đung họp tự nhiên
thiên địa thì ngav cả ta cũng khó có thể cảm ứng rõ ràng
được.
Sắc mặt cùa Dương Phàm ngưng trọng nói.
Thiên địa tự nhiên là một tồn tại vô cùng thần bí và phức tạp.
Những sinh linh có thể hòa hợp tự nhiên thường trước khi có tai nạn
thì sẽ cảm ứng được nguy cơ trước. Ví dụ nhưtrước khi động
đất xảv ra, một số sinh linh bé nhỏ ờ trên mặt đất sẽ xao động bất an.
Mà cảm quan Dương Phàm dung hợp thiên địa tự
nhiên đã đạt tói một trinh độ rất cao. ngav cả những địch V
đối với thân mình hắn cũng khiến hắn cảm ứng được trong một
phạm vi nhất định.
Đồng thời với đó. ở khu vực nơi hai người Dương Phàm lúc trước ngồi tu luyện
- Bọn chúng vừa rời đi không lâu, chẳng lẽ là tiling hơp sao?
Lục Chiến dẫn theo một đội Thiên Vân Vệ. ngẩng đầu nhìn hư không vừa tán đi hồng hà, lại lẩm bẩm:
- Lực lượng thật quá dày đặc. đến từ bầu trời hư không. Thái
cổ tinh thần lực? Dường như chỉ có một số ít đại năng giả ờ
thòi thượng cồ mới có thể hoi sừ dụng tinh thần lực này. Ngav cả Tinh Thần Tháp Tinh Tôn trong truvền thuyết cũng phải thông
qua vô số thủ đoạn và phương thức để mượn một phần lực lượng
này. Nếu người nọ có thể trực tiệp hấp thu lực lượng này
vào thân minh thì thật là rất đáng sợ!
- Phân ra cho ta, chia nhau truy đuổi.
Lục Chiến mạnh mẽ vung tay lên. Thiên Vân Vệ liền chia làm hai đội, đều đo một gã Hóa Thần Kv dẫn dắt.
Ngay khi Lục Chiến rời đi không lâu. lại lục tục có hai ba đội liệp sát giả hoặc độc hành hiệp truy tới tận đâv, sau đó đêu băng
các thù đoạn truy tung của mình tiếp tục lao đi.
Nhưng mà thủ đoạn ẩn nặc khí tức cùa Dương Phàm chỉ mất không tói nửa ngày đã bỗ rơi đám người này.
- Thiên Võng này cũng quá lọi hại đi! Chúng ta đã đù cần thận,
xác nhận không lưu lại chút sơ hởi nào mà không ngờ vẫn bị
bọn chúng truy ra được vị trí.
Tinh quang trong mắt Dương Phàm lóe ra.
- Dương đại ca. không bằng theo ta đi Đại Long Đảm ờ phía Bắc
Thiên Vân Châu. Long đàm này vô cùng hung hiểm, cũng có những nơi có huyền cơ thần bí. có khả năng ngăn chặn thiên cơ nhất định.
Tiểu Hân đề nghị nói.
- Không!
Dương Phàm lắc đầu:
- Ta phải biết rõ Thiên Võng này rốt cuộc dùng khả năng gì mà
rốt cuộc có thể xác định ra vị trí đại khái của chúng ta!
Nếu không thể giải quvá vấn đề căn bản này thì chung quy chúng ta vẫn ở vào trạng thải bị động.
Vẻ mặt Tiểu Hân hơi chút đo dự. thờ dài một hơi rồi cũng không phản đối nữa.
Sau đó. trong quá trình chạy trốn, DươngPhảm lại phát động Thế Thân Thuật.
Hai thế thân mộc linh đội lốt Dương Phàm và Tiểu Hân bay về hai phía Bắc và Nam.
Hai phân thân thổ linh cũng lấy phưcmg thức tương tự ẩn vào bên trong mặt đất.
Cuối cùng, ý niệm của hắn vừa động, bên cạnh lại xuất hiện một thanh niên lãnh khốc tràn đầy ma khi
Đây chính là Thạch Thiên Hàn.
Dương Phàm liên tục bám quyết thi triển phập thuật khiến khí tức của Thạch Thiên Hàn giống mình như đúc.
Hưu
Thạch Thiên Hàn lại bav về một phương hướng.
Dương Phàm làm như thế là để quấy nhiễu tai mắt của Thiên Võng, hơn nữa cũng khiến “thiên cơ” vô hình kia cũng bị loạn.
Hắn
mơ hồ cảm thấv trong Thiên Võng kia cũng có một nhân vật như
Tinh Tôn Vũ Văn Hâm, mượn dùng một manh mối náo đó, liên tiệp
xác định vị trí cùa hai người.
Nừa tháng sau, hai người Dương Phàm lại ẩn nấp ỡ trong một mảnh hoang mạc. lập tức ngồi xếp bằng tu luyện.
Lần này, lại qua nửa năm, cũng không có người nào tim được vị trí này.
Nhưng thế thân mộc linh và thổ linh của hắn đã đều bị đánh cho tan
nát. bị liệp sát giả hoặc Thiên Vân Vệ tim được.
Biết thế. sắc mặt củaDươngPhàm âm trầm.
Tuy nhiên. Thạch Thiên Hàn vẫn bình yên đi chuyển, không gặp phải bất trắc gì cả.
Càng khiến Dương Phàm ngạc nhiên chính là khi Thạch Thiên Hàn đang
bế quan tu luyện thì liền cảm ứng được sự tồn tại cùa u Minh
Hỏa Diễm khác, hem nữa cũng không chỉ có một hai cái.
Nói cách khác, ờ Đại Tần Tu Tiên Giói cũng có nhân vật tu luyện Cửu u Ma Công.
Cuối cùng. Dương Phàm để Thạch Thiên Hàn tiến vào Tiên Hồng không gian, lẩm bẩm:
- Xem ra Thiên Võng kia có thể nhiều lần phán đoán ra vị trí
cùa ta. Đại khái có hai khả năng, một là long khí câu thông
thiên địa khí vận trên người ta. Còn khả năng thứ hai cũng có
thể liên quan tới thân phận của Tiểu Hân...
Thân phận cùa Tiểu Hân hắn cũng đại khái đoán ra nhưng vẫn chưa từng lột tẩy.
Tu luyện trong phiến hoang mạc này một năm. Dương Phàm gần như đã
có thể ngưng kết ra Hoán Thiên Nha, đặt chân vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Nhưng lúc này. hắn lại sinh ra cảm ứng. không khỏi hít sâu một hơi.
- Thật là đáng sợ.
Ngoại trừ Tinh Tôn Vũ Văn Hâm, hắn chưa từng gặp phải nhân vật nào
đáng sợ bực này. Dường như bất kể làm thế nào. hắn cũng
không thể thoát khỗi tầm mắt đối phương.
- Dương đại ca...
Tiểu Hân như muốn nói lại thôi. Nàng rất muốn khuyên nhù Dương Phàm.
- Được, dựa theo cách cùa nàng thừxem sao?!
Dương Phàm rốt cuộc gật đầu.
Đại Tần Vương Triều, ở một ngôi đền hôn ám không tên.
- Ha ha... Ngày càng có ý tứ! Sau Vô Song. Đại Tần Vương Triều
sao lại xuát hiện nhân vật thứ hai thú vị như thế! Khiến cho
công thức tính toán thiên cơ của ta gặp phải lực cản như thế!
Một thanh âm trầm thấp vang lên.
Dưới ánh sáng lờ mờ. có thể nhìn thấy một bóng xám thon đài,
nắm trong tay một chiếc gương đồng lục lăng có phong cách cổ
xưa.
Trên chiếc gương đồng lục lăng này hiển lộ một khuôn
mặt già nua tràn đầy nệp nhâm thân hình khô quắt xấu xí. mang
theo vài tia quỷ dị khiến người ta lạnh lòng.
- Vu Tôn
đại nhân, Thiên Nhãn của chúng ta rất khó xác định vị trí
chính xác cùa bọn họ. lại thát bại lần nữa...
Bá—
Một nam nhân đội mặt nạ đầu hổ. nửa quỳ gối trên mặt
- Việc này các ngươi không cần can thiệp vào nữa, bảm Vu Tôn sẽ tự minh tiệp nhận.
Kẻ được gọi là Vu Tôn cho người kia lui ra. chợt hơi chờ mong nói:
- Mấv ngàn năm qua, rất ít khi gặp được nhân vật khó lường thế
này... Thân thế cùa Vô Song ta đã hiểu rõ được bảy phân, mà
thân thế người này lại không tầm thường, tràn ngập những điều
không biết...
Đồng thời với đó. ờ phía cực Bắc cùaTinh Thần Tháp.
- Thánh cô, có một việc cần ngươi đi tới Đại Tần!
Tinh Tôn Vũ Văn Hâm thần bí vô cùng kia chậm rãi đứng lên. nhìn
chằm về phía Nam đại lục. nói với Nguyệt tế sưbên cạnh.
Bốn mươi chúi tầng Tinh Thần Tháp mãi mãi chiếu rọi cả khu vực titih không.
- Vâng, Tinh Tôn!
Thánh cô Nguyệt tế sư vuốt cằm. gật gật đầu. trong mắt mim cười nói:
- Chuyến đi Đại Tần này hẳn là có liên quan tới Dương Dược sư. không biết cụ thể là Tinh Tôn muốn ta làm gì?
- Dương đại ca gặp một chút khó khăn nhỏ. mặc đù hắn chưa chắc
đã không thể vượt qua Nhưng ta hy vọng hắn có thể thuận lợi
hoàn toàn bước vào cảtih giới mới. gia tăng thời gian nghịch
chuyên đại cục của một giới này.
Khuôn mặt thần thánh của Vũ Văn Hâm nghiêm trang, ánh sáng trong mắt tràn đầy vẻ trí
tuệ.
- Lần này Thánh cô đi Đại Tần. chi sợ phải đối đầu với đối thủ cũ của mink
Vũ Văn Hâm chợt cười nhẹ nói.
-Vu Tôn?
Thần sắc của Thánh cô trờ nên nghiêm trang hẳn:
- Vu Tôn có được Thiên Cơ Lục Lăng Kính, để để dẫn đắt cả đại
thế cùa một giới này. Năm đó, ta mượn đùng Tinh Giói lực. khó khăn lắm mới có thể có địa vị ngang hàng với hắn. Mà nay
ta...
Tinh Giới là Truyền thừa bảo vật mà các đòi Tinh
Tôn nắm giữ. Thánh cô chính là Tinh Tôn đời trước, giờ vật này đã ờ trong tay của Vũ Văn Hâm.
- Con đường chúng ta theo
đuổi không phải là Trường sinh Tiên đạo, cũng không phải để đối kháng với lực lượng chung cực. chỉ câu ngộ triệt thiên ý. nắm vận mệnh trong tay. Khi hết thảy đều đã nằm trong sự đoán
trvvocs của ta thì lực lượng đối kháng đã mất đi ý nghĩa.
Ánh mắt Vũ Văn Hâm nhìn xa xôi, ngẩng đẩu nhìn tinh không vô hạn.
- Ta hiểu rồi! Thánh cô hơi mân mê bản tay, trong mắt lộ ra một tia minh ngộ.
Con đường của bọn họ không phải là đối kháng với lực lượng, càng không am hiểu chiến đấu.
- Vu Tôn quả thực rất mạnh, nhưng ta chỉ mong ngươi có thể kiềm chế hắn trong hai năm.
Vũ Văn Hâm cười thần bí. tay ngọc vung lên. Một cỗ tinh quang cường đại từ trên trời giáng xuống, rơi vào chân Nguyệt tế sư, hình
thành một tinh đồ trận phép thẩn bí.
- Ông—
Tinh quang nhoáng lên một cái. Nguyệt tế sư cũng đã biến mất tại chỗ.
Đây chính là Tinh Không Đại Na Di mà các đời Tinh Tôn của Tinh Thần Tháp đểu rất khó có thể đạt tới.
Sau khi làm xong hết thảy. Vũ Văn Hâm lại cười nói:
- Dương đại ca, để Hâm nhi trợ giúp ngươi một tav, chi mong ngày sau huvnh chớ có trách ta
Tinh Tôn Vũ Văn Hâm mặc dù không theo đuổi lực lượng nhưng thân ở
Cực Bắc xa xôi, nàng không ngờ vẫn có thể tính toán ra hoàn
cảnh của Dương Phàm đang ờ Đại Tần.
Nàng nhận rõ thực
trạng cùa Dương Phàm, quvết định giúp hắn tiến triển nhưng
trong lòng cũng có chút lo lắng khôngyên. sợ rằng ngày sau
DươngPhàm sẽ có khúc mắc.
Bời vì chân chính là cường giả nghịch thiên, tuyệt không muốn bị người ta đẫn đắt vận mệnh cùa mình.
Tu luyện ờ trên hoang mạc một năm. mắt thấy sắp ngưng kết Hoán
Thiên Nha. chỉ kém một chút nữa nhưng không ngờ lại bị người ta tìm được.
Dương Phàm rốt cục có chút căm hận. Hắn đã
cảm ứng được ờ vô hình đang có một bàn tay chù đạo hết thảy, nhiều lần bức hắn tới tuyệt cảnh.
Hắn sử xuất tất cả thế võ. cũng chi mang tới đôi chút cản trở cho Thiên Võng mà
thôi, chung quv vẫn bị tìm tói cừa.
Thần thông bực này quả thực đãđạttớitình trạng khó có thể tường tượng được.
Mặc dù đối thù không bày ra bất cứ lực lượng có títih uy hiệp
náo nhưng với việc nắm thế cục trong tay. buộc địch nhân lâm
vào tuyệt cảnh, căn bản cũng không cần ra tay.
Có lẽ nếu ờ đối kháng. Dương Phàm có thể thoải mái chém giết đối
phương nhưng thần thông người kia đã đạt tới trình độ nắm hết
thảy mọi việc trong tay.
Trong số những người Dương Phàm từng gặp thì chỉ có Tinh Tôn Vũ Văn Hâm là có thể đạt tới thủ đoạn bực này.
Cái này đã không thuộc vào hệ thống lực lượng.
Trải qua lần này. Dương Phàm tính nghe theo ý kiến của Tiểu Hân. đi trước Đại Long Đàm ở phía Bắc Thiên Vân Châu.
Đại Long Đàm kì thật là ở vào hà vực của Hoàng Thiên Hà, tự
nhân không hể có lai lịch tầm thường. Nghe ý tứ của Thiên Nhất
Hồn Thủy thì khu vực này ờ một trinh độ nhất định có thể
ngăn cản thiên cơ.
Dương Phàm cũng không hói nhiều. Hai người phi hành mấy tháng, rốt cuộc đi tói một hà vực rộng rãi hùng vĩ.
Con sông dài này không ngờ rộng tói trăm dặm, đòng thùv lưu rất lớn. có thể nói là khùngbố.
Càng kỳ lạ là ở sâu nơi này. Dương Phàm sinh ra một loại cảm ứng kỳ dị.
Khí tức cùng loại có bốn cỗ. phân bố ờ các phương hướng xung
quanh Đại Tần nhưng cũng không mãnh liệt như cỗ này.
Khi
Dương Phàm đích thân tới đây. Hạ Trường Hà không hiểu sao lại
cuộn sóng mấy cái rồi nhanh chóng khôi phục binh tĩnh.
Trong lòng Dương Phàm lại thầm giật mình, thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ là bời vì Chí Bảo Long Khí?
Hiện tại hắn không đám tế ra Hoàng Long Quan, nếu không những đại
năng giả ở Đại Tần khác, thậm chí những kẻ cũng có được Chí B ảo Long Khí cảm ứng tớivịtrícủahắn.
- Dương đại ca có phải có cảm ứng gì không?
Tiểu Hân nhìn hắn hỏi.
Dương Phàm gật gật đầu:
- ở sâu trong Hạ Trường Hà này có tồn tại gì đó. khiến ta cảm ứng rất rõ ràng...
Tiểu Hân hé miệng cười nói:
- Đó khăng định là Thùy Long Kỳ. một trong Ngũ Hành Long Kỳ của Cừu Ngũ Chí Bảo Long Khí. Chúng tồng cộng trấn thủ năm địa
phương cùa Đại Tần, đối kháng với sự trói buộc cùa thiên địa. Nếu không, Đại Tần cũng không thê trờ thành Thátih địa tu tiên, hơn xa những khu vực khác của đại lục.
- Ngũ Hành Long Kỳ. trấn áp Đại Tần khí vận?
Dương Phàm hơi giật mình, cũng đã minh bạch đôi chút.
Cừu Ngũ Chí Bảo Long Khí có nói tới “Cừu Ngũ”, như vậy “Ngũ”
trong đó có phải là ám chi Ngũ Hành Long Kỳ không?!
Tiểu Hân giải thích. Ngũ Hành Long Kỳ từ thòi thượng cổ đã
luyện chế thành, tự thân có linh tính, cùng một phương thô địa
đung họp. không ai có thể nắm giữ. Mà những kiện Chí Bảo Long
Khí khác như Thanh Long Kiếm, Thiên Long Cung lại bị Tiên Tần
Hoàng tộc hoặc một số ít đại năng giả khác nắm giữ.
Lại bay thêm mấv ngàv, phía trước lại hiện ra một khu thùv vực rộng rãi nhìn như vô tận có hình cung.
Phiến thủy vực này. dòng nước chảy xiết, xa xa mơ ầồ có thể thấy
được những ốc đảo, cây cối um tùm, cảnh trí rất hợp lòng
người.
Linh khí nơi này cũng khác hàn các nơi khác ờ Đại Tần. như là một nơi rất đặc biệt.
Dương Phàm có thể cảm ứng được đâv chính là long khí. câu thông khí vận huyền bí của thiên địa
Hưu—
Trên phiến sơn thủy xinh tươi này cũng có đù loại độn quang đang đi lại.
- Nơi này lại có không ít tu sĩ sao?
Dương Phàm khẽ cau mày.
Hai người vừa xuvên qua Đại Long Đảm thì phát hiện hầu hết các
ốc đảo đều bị các thế lực khác nắm trong tay. Nhưng mà hà
vực với đòng nước chảv xiết này đúng là không phù hơp để tu
luyện.
Dương Phàm lo ngại nơi này không đù sự vên tữih.
- Đại ca. nơi này dù có nhiều thế lực, nhưng nếu huynh tạm thòi gia nhập váo một trong số đó. cũng không phải là không thâ Hom
nữa, nơi này có long khí ngăn cách thiên cơ. Thiên Võng hẳn không
thể sớm xác định ra vị trí của chúng ta được.
Trong mắt Tiểu Hân mang theo vài phần hàm ý chân thành và cầu khẩn. Nàng cũng cố gắng khuyên nhủ Dương Phàm.
- Cũng được!
Dương Phàm hít sâu một hơi. gật gật đầu.
Không lâu sau, hai người vào sâu trong Đại Long Đàm, ở một ốc đảo tương đối hẻo lánh.
ốc đảo này có phương viên chừng mấy trăm dặm, linh khí cũng không
tồi. Trẽn này có một môn phái tu tiên là San Ngọc Tông.
Tông phái này thu lưu rất nhiều nữ đệ từ. một đám đều xitih đẹp xuất trần.
Hai người Dương Phàm trực tiếp tới đây bái phòng.
Khi thấy rõ tu vi cùa Tiểu Hân là Hóa Thần Kỳ thì tông chủ San Ngọc Tông tự mình ra ngênh đón.
San Ngọc Tông chủ là một gã nữ tu thanh lệ. giữa mi tâm có một
ấn ký, nhìn qua chừng hai bảy hai tám tuổi. Nàng đối với Tiểu Hân vô cùng khách khí nhưng đối với Dương Phàm lại có vài
phần đề phòng.
Bởi vì San Ngọc Tông là một tông phái nữ tu. công pháp tu luyện không nên sớm phá vỡ ngọc thân cho nên
đối với nam nhân vẫn luôn mang tâm lý cảnh giác.
Dương Phàm lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, vẫnbảo trì trầm mặc để Tiểu Hân kết giao.
Trải qua cảm ứng. Dương Phàm phát hiện ra San Ngọc Tông này. gồm cả Tông chù thì có ba vị cường giả Hóa Thần sơ kỳ. Thực lực như
thế ờ Đại Long Đảm cũng coi như nhị lưu, không thể coi thường!
Sau khi hàn huvên một lúc. Tiểu Hân nói ra V đồ của mình:
- Ngọc Thanh tv tỷ. Đây là đại ca cùa ta, huynh ấy đang muốn tìm
một chỗ yên tũứi để đốc lòng đột phá cảnh giới Hóa Thần.
- Tấn công Hóa Thần Kỳ?
Ngọc Thanh nghe thế cũng lâm vào động đung, ánh mắt nhìn Dương Phàm cũng thay
đổi.
Mặc kệ là ở Đại Long Đảm hay là toàn bộ Thiên Vân Châu, chi cần
bước vào Hóa Thẩn Kỳ thì bất kể là ờ đâu cũng là một nhân
vật không thể coi thường.
Cuối cùng. Tiểu Hân lấy ra một
ít tài liệu quý giá. đều là những thứ Dương Phàm đã chuẩn
bị từ trước, đưa tặng cho Ngọc Thanh.
Ngọc Thanh nhìn
thấy những tài liệu này thi ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên vui
mừng, đưa ánh mắt không ngờ nhìn Tiểu Hân, thâm nghĩ:
“Xem cách nói năng và xuát thù cùa nàng ta thì hiển nhiên không phái là người tầm thường!”
Cuối cùng, Ngọc Thanh đồng V để Tiểu Hân trở thành Vinh dự Trưởng lão cùa San Ngọc Tông.
về phần Dương Phàm, bỡi vì là nam nhân, tu vi lại chưa tói Hóa
Thẩn Kỳ cho nên chi lấy thân phận đại ca cùa Tiểu Hân, cũng trú chân lại ờ nơi Lục San Châu này.
Mà ờ Lục San Châu Tiểu Hân dùng tên giả là Dương Hân.
Nhìn qua Dương Phàm và nàng cũng giống như một đôi huvnh muội, đều rất quan tâm tới nhau.
Khi an bài thòa đáng, hai người Dương Phàm cũng âm thẩm thờ phào một cái. dùng chân ở SanNgọc Tông.
Đêm đó. Tông chủ Ngọc Thanh và hai gã nữ Trường lão của San Ngọc Tông đã gặp nhau bàn luận.
- Ngọc Thanh sư tỷ, hai người này rõ ràng là lai lịch bất mình. sao tỷ lại thu lưu bọn họ?
Một gã Trường lão khác nhẹ nhàng phê bình.
Ngọc Thanh lại cười nói:
- Ta thấv hai người này cũng không phải là người ác. Xem cách ăn
nói và khí chất cùa cô gái kêu là Dương Hân kia thì cũng không
phải là tu sĩ bình thường. Để nàng ở lại đây trẽn danh nghía
là Vinh dự Trường lão cũng khiến thực lực cùa tông ta gia tăng.
Thấv Tông chủ nói thế. hai gã Trường lão còn lại cũng không có gì dị nghị thêm.
Họ chỉ cảm thấy kỳ quái mà không biết Ngọc Thanh Tông chủ đã thu giữ “lễ gặp mặt” cùa hai người Dương Phàm.
Từ đó về sau, hai người Dương Phàm dừng chân ờ Lục San Châu một cách an binh.
Dương Phàm không cảm thấy có dị điềm gì cho nên bắt đầu vên tâm tu luvện.
Khi hắn tiến vào trạng thái tu luyện thì sinh ra thiên địa dị
tượng, khiến chúng nữ tu sĩ của Lục San Châu kinh dị không thôi.
Bầu trời trên động phù quanh quẩn ánh sáng màu hồng nhạt, từ đậm tói nhạt, nhuốm hồng cả phạm vi mấy trăm dặm. vô cùng xinh
đẹp khiến người ta rung động.
Đối với điều này. Ngọc Thanh Tông chù và hai gã Trường lão kia cảm thấv rất kỳ lạ.
Cường giả bình thường tấn công tinh thần bích lũy của Hóa Thần Kỳ
thi sẽ dẫn phát thiên địa dị tượng nhưng còn xa mới thần bí
và tráng lệ như thế!
- Không nghĩ tói nam nhân kêu Dương
Phàm kia lại nhanh như vậy có thể tấn công tinh thần bích
chướng cùa Hóa Thần Kỳ. Nếu hắn thật sự thảnh công, dù là
nam. nhân cũng có thể gia nhập vào tông ta, trờ thảiih Vinh dự
Trưởng lão.
Ngọc Thanh Tông chủ âm thầm suy nghĩ.
Từ đó tới một hai năm sau, DươngPhàm bình yên tu luyện, cũng không bị ai quấv nhiễu.
Mà dị cảnh trên Lục San Châu cũng khiến không ít tu sĩ ờ Đại Long Đâm chú ý nhưng vẻn vẹn chỉ là tò mò mà thôi.
- Cường
giả bình thường tấn công bình chướng Hóa Thần Kỳ thì nhiều
nhất chỉ mất một năm rưỡi mà người này lại tiêu phí tới hai
năm vẫn chưa thành công, xem ra rất ít có hy vọng.
Một gã Trưởng lão San Ngọc Tông thờ dài nói.
Tông chù San Ngọc Tông cũng hơi hiện ra vẻ tiếc nuối, cũng cho rằng Dương Phàm nhất định sẽ thất bại.
Bọn họ không biết, lúc này. diễn biến và đột phá công pháp của Dương Phàm cũng cơ bản đã hoàn thành.
Một ngày kia, trên đỉnh đầu Dương Phàm có một đoàn hồng nhật hư
vô. từ trong huyệt Bách Hội nở rộ. vô hình truyền ra một tiếng phốc. Một cây quang nha màu đó nhạt như vô hình, với phương thức quỷ thần khó lường hiện lên giữa bâu trời. Một cồ đao động
nhộn nhạo lan rã.
Một khác này, quang hà màu hồng nhạt
ở phía chân trời đột nhiên run lên, sinh ra một sự thav đổi vô
hình. Một cỗ uv áp hùng hồn từ trênbằu trời truyền ra.
̀m
Hư không chấn động, quang hà lốc xoáy màu hồng nhạt vốn bao phủ
phạm vi mấy trăm dặm nháy mắt đã khuếch, trương phạm vi ngàn
dặm... Hai ngàn dặm... Năm ngàn dặm... Một vạn dặm...
Giờ khắc này cũng chính là khi Dương Phàm chính thức đặt chân vào Hoán Nha Kỳ.
Lấy Hồn Căn và Sinh Mệnh Lục Chủng dựng đục hồng nhật hư vô. từ
chính giữa huyệt Bách Hội cùa Dương Phàm, nó nở rộ như một
đài hoa sen.
Đồng thời, một cây quang nha hư vô màu hồng
nhật cũng tòa ra quang thải vô hạn, phảng phất giống như chồi
non đâm từ dưới đất chui lên.
Quang nha hư vô hồng nhạt này chính là kết quả kéo dài của hồn lực Dương Phàm. Ngay khi nó sinh ra. trực tiệp dung nhập hư không, thông triệu bầu tròỊ đẫn phát một cỗ dao động thần bí khó lường.
Một tiếng ầm
vang lên, khoảng không trên đinh đầu Dương Phàm hình thành một
lốc xoáy màu hồng như ánh bìtih minh, lấy Lục San Châu nho nhỏ
này làm trung tâm. nháy mắt đã khuếch trương gấp mấy chục lần.
Cả bầu trời liền nhiễm một màu hồng, chỗ đậm, chỗ nhạt, lan
tới phạm vi năm trăm dặm... ngàn dặm... ba ngàn... năm ngàn...
vạn dặm.
Một cỗ uy áp hùng hậu từ bầu trời ập tới. vô
hình buông xuống khắp nod. nháy mắt tản ra khiến cho vô số sitih
linh quanh đây đều cảm giác bất an. kinh hoảng.
Giờ khắc
này. toàn bộ Đại Long Đàm đều cảm giác sâu sắc một cỗ uy áp
tinh thần không thể ngăn cản, cùng với sự nóng cháy khó chống
đỡ tới từ linh hồn.
- Lục San Châu chúng ta sao lại xuất hiện cường giả bậc này?!
Chúng bậc cao cùa San Ngọc Tông đều hoảng sợ thất sắc. chịu đựng
cỗ uy áp khủng bố tới tù bầu trời vô tận kia.
- Uv áp thật cường đại...
Ngọc Thanh Tông chỉ đnag bế quan nhưng tâm thẩn cũng không an. Uy áp
buông xuống toàn bộ Lục San Châu này khiến ngay cả tu sĩ Hóa
Thần Kỳ như nàng cũng cảm thấy lo sợ.
Nàng vội vàng triển khai thần thức, rất nhanh đừng lại ờ chỗ động phù hai người Dương Phàm, tâm thần run lên.
- Sao... lại có thể như thế?!
Ngọc Thanh Tông chủ nhìn về phía lốc xoáy màu hồng dẫn động phạm
vi vạn dặm kia Một cỗ nóng rực thiêu đốt linh hồn khiến thần
thức của nàng bật ngươc lại. toàn thân phát lạnh.
Chi
vẻn vẹn là sự tiếp xúc của thần thức đã khiến trong linh hồn nàng sinh ra một mảnh lóe ra bạch mang, nhiễm một mảnh lừa
đó. Sự nóng rực đáng sợ kia suvt nữa đã khiến tâm thần nàng
bị thương nặng.
- Hắn rốt cuộc là ai?! Sao lại có được
uy thế đáng sợ như thả so với Hóa Thần Kỳ bình thường tẩn
công tinh thần vách tường phải cường đại hơn không chỉ mười
lần.
Hai vị Trường lão Hóa Thần Kỳ khác cùa San Ngọc Tông lúc này cũng thấp thòm lo âu.
Bao gồm cả Ngọc Thanh, bọn họ vốn cho rằng Dương Phàm tấn công
tinh thần vách tường đã hai năm chưa thành công thì khẳng định.
sẽ thất bại.
Nhưng giờ phút này, đối phương hiển nhiên đã thành công, dẫn
phát thiên địa uy thả thậm chí khiến cho những cường giả Hóa
Thẩn sơ kỳ lâu đời như bọn họ cũng cảm thấy kinh hãi đảm
chiến.
- ổ. Lục San Châu bên kiaxuát hiện một đạo khí tức rất cường đại!
Cùng lúc đó. trong phạm vi Đại Long Đảm mười vạn dặm cạnh đó. một số cường giả của các tông phái khác cũng mơ hồ cảm ứng được một đạo khí tức cường đại tới từ Lục San Châu.
Đặc
biệt là những cường giả Hóa Thần Kỳ thì rõ ràng cảm ứng
được cỗ đao động sau khi thành công tấn công tinh thần vách
tường.
- Ha ha ha... San Ngọc Tông lại có tân cường giả Hóa Thần Kỳ. đi tới xem sao!
Một ít cường giả cao tầng cùa các thế lực tu tiên cảm ứng được cỗ khí tức này cũng muốn tới xem náo nhiệt.
- Không đúng, cỗ khí tức này rõ ràng đạt tới trinh độ Thông Huy ền.
ở sâu trong Đại Long Đàm, một tiểu châu bốn phía tràn đầy linh
khí đột nhiên vang lên một thanh âm già nua. lặng lẽ sinh ra một
cỗ uy áp khiến thùy vực phụ cận nổi lên sóng lớn mãnh liệt.
Đây là sơn môn cùa Thương Vũ Môn. một trong ba đại Tiên môn của Đại Long Đàm.
Những thế lực tu tiên phụ cận đểu biết Thương Vũ Môn này có một vị lão tổ. tu vi đã đạt tới trình độ Thông Huyền Hóa Thần trung
kỳ.
- Lão tổ. sao ngài lại xuất quan?
Tông chủ Thương Vũ Môn cũng từ trong bế quan tinh lại. Còn có bốn năm vị Trường lão thần sắc cũng ngưng trọng.
Ông
Trong hư không một mảnh phong vũ lay động, một lão già mày rậm, râu
tóc bạc trắng mặc bố y phiêu dật xuất hiện, khiến cho người ta có cảm giác rất mơ hồ.
- Chẳng lẽ Đại Long Đảm sinh ra tân cường giả Thông Huy ền sao?
Thương Vũ lão tổ phiêu, phù ỡ trong màn mưa gó, ánh mắt chăm chú nhìn về khu vực
bầu trời bị nhuốm đầy màu hồng, nhìn không ra biểu tình cùa lão.
Cường giả Thông Huyền?
Tông chù Thương Vũ Môn và chúng Trường lão lập tức kinh hãi thất sắc.
Trong các tiểu cảnh giới Hóa Thần Kỳ. tu sĩ sơ kỳ chỉ mới là nhập môn mà thôi!
Chi khi đạt tới Hóa Thần trung kỳ. phân thàn đung hợp hư không thì
mới hiểu được sự huyền diệu thông thiên địa. bước vào cảnh
giới mới. được xưng là cường giả Thông Huyền.
Sau khi
bước vào trinh độ Thông Huyểạ con đường tu tiên càng thêm thần
diệu, nghiên cứ vận dụng lực lượng thẩn hồn, ngộ triệt thiên
địa. Đâv chính là điều mà cường giả Hóa Thần sơ kỳ khó có
thể chạm tới.
Phóng nhãn khắp Đại Long Đàm này có rất
nhiều môn phái, cường giả nhiều vô số kể. Trong trăm vạn tu sĩ, số lượng cường giả Hóa Thần Kỳ cũng không ít nhưng chân chính bước vào trinh tự Thông Huyền thì cũng chỉ có hai ba người ít ỏi mà thôi.
Bời vậy có thể thấy được cường giả đạt tới Thông Huyền ít ỏi ra sao. địa vị cao tới mức nào.
- Lão tổ. cỗ khítứckianhưđến từ Lục San Châu. Có cần chúng ta đi nghe ngóng không?
T ông chủ Thương Vũ Môn cung kính nói.
Đều là cường giả Hóa Thần Kỳ. lại là tông chủ một phái nhưng
trước mặt lão tổ ỡ trình độ Thông Huyền, hắn vẫn hết sức sợ hãi.
- Việc này ta phải tự minh đi một chuyến!
Thưcmg Vũ lão tổ nói. mảnh mưa bụi quang thân đột nhiên biến mất.
dung nhập vào hư không. Chợp mắt cái đã không thấy Thương Vũ
lão tổ đâu nữa.
Lục San Châu.
Cơn lốc xoáy hư không
màu hồng nhạt rung chuyển hư không kia tản ra một cỗ uy áp cuồn cuộn, mênh mông. Một mảnh khí tức nóng rực khiến mấv ngàn tu
sĩ noi này đều vô cùng hoảng sợ.
- Dương đại ca... Huynh rốt cục thảnh công rồi sao?!
Tiểu Hân kinh hỉ. Sự vui mừng phát ra từ tận nộí tâm.
Trong động phủ, Dương Phàm chậm rãi đứng lên. thân hình nhoáng cái đã xuát hiện ờ trên bầu trời.
Thân mình hắn được một mảnh hồng quang ấm áp bao phủ. Hoán Thiên Nha hư vô. thông triệt thiên địa.
Tuy nhiên, lúc này. hắn lập tức tiến vào Thiên Nhân Mô Thức, không
phải là Bán Thiên Nhân mà là Thiên Nhân Mô Thức chân chính.
Từ khi bắt đầu Diễn Căn Kỳ. năng lực thông triệt thiên địa đã giúp hắn vững vàng bước ra bước thứ hai.
Theo Hoán Thiên Nha nở rộ như hồng nhật từ huyệt Bách Hội. cảm
quan của hắn đã dễ đàng dung nhập hư không, thông triệt thiên
địa.
Hắn ngưng lập giữa không trung, đinh đầu hắn tòa ra
ánh sáng rực rõ. thái cỗ tinh thần lực hùng hậu hóa thành vô số phân lưu. hội tụ quanh thân hắn, nhanh chóng gột rửa cả thể xác và tinh thần.
Hô
Dương Phàm hít sâu một hơi.
cơn lốc xoáy màu hồng tràn ngập phạm vi ngàn dặm bắt đầu thu
liễm khiến cả người hắn được bao phủ bởi một hư ảnh màu đó
cao tới hai mươi trượng, giống như thiên thần từ thòi thái cổ.
Đinh đầu hắn lại tồn tại một đốm đỏ như mặt tròỊ cấp tốc xoay tròn.
Đây chính là sau khi bước vào Hoán Nha Kỳ. có thể đẫn dắt một
bộ phận cùa thương khung lực. đến từ thái cổ tinh thần.
- ổ? Đây chi vẻn vẹn chỉ là một phần thẩn thông cùa Hoán Thiên Nha.
Đột nhiên. Dương Phàm mở hai mắt ra, trong mắt như hai mặt trời nhỏ,
tản mát ra thần thông thấm nhuần vạn vật. mang theo áp bách
rất cường đại.
Lúc này. con lốc màu hồng nhạt rung
chuyển hư không vạn dặm đã thu liễm vào phạm vi trăm dặm, hư
ảnh màu đỗ trên người Dương Phàm cũng dần ảm đạm.
Thiên địa dị tượng do tấn chức Hóa Thần Kỳ cũng cần khôi phục lại sựbình tĩnh.
Nhưng ở mặt tinh thần, Dương Phàm hiểu rằng mới chi tiến tới được một nửa.
Trên đinh đầu cùa hắn vẫn như trước, có thể thấy được một tầng
ánh sáng màu hồng nhạt như ánh binh minh. Dương Phàm phiêu phù
giữa không trung, quang như hư vô màu hồng kia dung nhập hư không,
sinh ra một lũ dao động đặc biệt.
̀m ầm!
̀m ầm
Sinh Mệnh Lục Chủng với tiết tấu rất kỳ dị nhảv lên, dao động của Hồn Căn cũng kết hơp với địa mạch.
Mà Hoán Thiên Nha lại nắm giữ một loại phù họp với mạch đập thần bí cùa hư không.
Giờ phút này. Dương Phàm bỗng chốc tiến vào một độ cao không thể tưởng tượng nổi.
Hư không vô cùng vô tận, có vô số huyền ảo không thể nắm. bắt.
Thông qua Hoán Thiên Nha, đang xoay quanh trong đầu Dương Phàm.
Đấy cũng chính là cảnh giới Thông Huyền mà chi cường giả Hóa Thần trung kỳ mới có thể chạm tới.
Mà Dương Phàm lại thông qua cảm quan kỳ dị này. nắm giữ được thiên cơ có liên quan tới bản thân mink
Phàm là ờ trong thiên địa này, vận mệnh nhân quả sẽ ờ vào một con
tàu khổng lồ không ngừng vận chuyền. Đó là một hệ thống không thể đánh giá. liên tục thay đổi. Hàng tỉ sinh linh, phàm là ờ trong thiên địa cũng không thể tách rời được.
Nếu có
thể ngộ ra sự huyền điệu cùa thiên cơ, việc bói toán ra hung
cát chỉ là tiểu đạo, thông hiểu quá khứ, tương lại mới chân
chính là đại năng!
Nhưng mà, khi bước đầu ngưng kết ra
Hoán Nha Kỳ thì Dương Phàm mơ hồ hiểu được sự tồn tại cùa
thiên cơ. trong đó có sự thay đồi nhân quả và thời gian liên
tục.
Trước khi tấn chức Hoán Nha Kỳ, Dương Phàm vĩnh
viễn không thể tường tượng được thiên địa này lại quảng đại
như thể. ấn chứa biết bao huyên ảo không thể nắm bắt.
Trong quá trinh lẳng lặng thể ngộ. hắn đã nhanh chóng bắt giữ được thiên cơ có liên quan tới minh. Thiên cơ vận mệnh ứng với hắn,
Dương Phàm có thể cảm ứng được tương đối dễ đàng.
Nhưng
một khắc này. đồng từ trong hai mắt hắn đột nhiên co rụt lại.
hai đốn sáng như mặt trời đột nhiên chấn động, nở rộ quang hoa
lạnh nhưbăng.
- Không ngờ có kẻ can thiệp vào vận mệnh và thiên cơ cùa ta!
Hai đạo hồng nhật trong mắt Dương Phàm ẩn ẩn phát ra lừa giận rất mãnh liệt.
Cùng lúc đó. ờ một ngôi đền hôn ám vô danh!
Một bóng xám với nét mặt già nua khô quắt, cẩm Thiên Cơ Lục Lăng Kính trên tav, sắc mặt rất khó coi.
Trong cổ kính lục lăng này có thể nhìn thấy một nữ nhân thánh khiết đoan trang, được tinh quang bao bọc.
Nếu Dương Phàm ờ đây thì khẳng định. có thể nhận ra. Nàng chính là Nguyệt tế sư, Thanh cô Chiêm Tinh Tháp.
- Nguyệt Đồng... Ngươi cho là có thể ngăn cản bản Vu Tôn sao?
Thiên Cơ Lục Lăng Kính trong tav Vu Tôn lóe lên sáu đạo ánh sáng có
màu sắc khác nhau, phát ra thanh âm tĩầm thấp, khàn khàn:
- Đã đối kháng hai năm, ngươi không phải là đối thù cùa ta!
Khuôn mặt Nguyệt tế sư lộ ra vẻ mỉm cười, sắc mặt tái nhợt. Nàng
chi vẻn vẹn là kiềm chế nhưng cũng cảm thấy vô cùng gian nan,
đã không thể kiên trì thêm được nữa.
Nhưng mà ngay lúc
này. trong Thiên Cơ Lục Lăng Kính lóe lên một mảnh quang hà màu
lửa, đẩy thân ảnh của Nguyệt tế sư ra.
Phốc
Không biết xa bao nhiêu, Thiên Cơ Lục Lăng Kính đột nhiên xuất hiện một đôi đồng tử lạnh như băng!
Trong đôi mắt hiện lên hai đạo hồng nhật đáng sợ đò thẫm, khiến tâm linh cũng bỏng cháy.
Ông
Thiên Cơ Lục Lăng Kính bỗng rung động khe khẽ. một cỗ nóng cháy tới tận linh hồn thông qua không gian truyền tới nơi này.
- Cái gì?!
Ánh mắt Vu Tôn run rẩy. thân thể từ trong ra ngoài nhiễm một tầng hỏa hồng, như đèn lông thắp sáng trời đêm.
Leng keng.
Cổ kính lục lăng trong tay hắn roi ra, ánh lửa thiêu đốt hắn cũng
theo đó mà biến mất. Hắn hít sâu một hơi lãnh khí:
-
Làm sao có thể?! Chi là một tên tu sĩ Hóa Thần Kỳ sao có thể
vượt qua hệ thống lực lượng, hiểu được vận mệnh thiên cơ. cảm
ứng được sự tồn tại của ta. Điều này cho dù là Thông Thiên
bậc bam Hợp Thể Độ Kiếp cũng khó có thể làm được...
Làm Vu Tôn. hắn đứng ở ngoài hệ thống lực lượng, đoán trước vận
mệnh tương lai. Khi hắn đã nắm được thiên cơ thi có thể can
thiệp vào vận mệnh người khác, thậm chí dẫn dắt đại cục một giới. Đâv đã đạt tói độ cao nào?!
Nhưng giờ phút này. tâm thần của hắn đã bị thương, thân hình lảo đảo. sắc mặt tái nhợt, thì thào lầm bẩm:
- Can thiệp vào vận mệnh thiên cơ cùa ngươi cũng không chi có mình ta!
Đồng thời với đó. ờ Tinh Thần Tháp nơi Cực Bắc.
Tinh Tôn Vũ Văn Hâm đang được tinh quang bao bọc đột nhiên kêu lên một
tiếng đau đớn. thân thể mềm mại hơi lay động, khuôn mặt trắng
bệch, hơi hoảng sợ nói:
- Dương đại ca. ta thật không nên tự quyá định...
Lục San Châu, hư quành màu hồng nhạt cao hai mươi trượng quanh Dương Phàm đang chậm rãi thu liễm vào trong cơ thể.
Hai điểm hồng nhật kinh. nhân trong mắt cũng lập tức biến mất.
Sau khi bước vào Hoán Nha Kỳ. hắn chẳng những bước đầu thông
triệt thiên khung, càng có thể thông hiểu thiên cơ. đặc biệt là
những gì liên quan tori sbanr thân mình.
Loại cảnh giới thần thông này đã vượt qua hệ thống lực lượng, đã đạt tới một trình, độ cao hơn.
Giờ phút này. hắn từ giữa không trung từ từ hạ xuống. Mặc dù dị tượng đã biến mất nhưng toàn bộ thiên địa dường như vẫn quanh
quẩn trong ánh sáng mờ mờ. hứng lấy một lực lượng vô cùng tự nhiên gột rùa và chiếu rọi.
Dương Phàm âm thầm thờ dài. Hắn vừa bước vào Hoán Nha Kỳ. cảnh giói còn chưa thật sự ổn định, không thể hoàn toàn thu liễm khí tức toàn thân.
- Thật tốt quá, Dương đại ca đã rốt cuộc thành công!
Tiểu Hân vui vẻ nói, vô cùng cao hứng, chạy tới bên cạnh Dương Phàm, kéo lấy cánh tav hắn, bộ đáng rất tự hào.
Hai người ở chung mấy chục năm, chiếu cỗ lẫn nhau, vô cùng hòa hợp. tình cảm như huynh muội.
Dương Phàm không thể che dấu thần sắc vui mừng trong mắt. cười nói:
- Điều này nhiều ít cũng nhờ có Tiểu Hân trợ giúp, nếu không
ta cũng sẽ khó có thể thăng cấp thuận lợi như thế này!
- Chúc mừng Dương đạo hữu thăng cấp Hóa Thần Kỳ...
Ngọc Thanh Tông chù tươi cười, không còn vẻ lãnh đạm và cảnh giác như cũ. đi tới chúc mừng.
Hai vị Trường lão còn lại cùa SanNgọc Tông cũng đi tói chúc mừng hắn.
Tu sĩ của tông phái này đều là nữ tu. có rất nhiều ngươi đang âm thầm chú ý tói nam nhân tấn chức Hóa Thần Kỳ vừa đẫn phát
ra thiên địa dị tượng đáng sợ này!
Một thanh niên nho nhả bất phàm thần bí tòa sáng, tươi cười ấm áp giờ khắc này đã sinh ra mị lực vô hạn, có hấp dẫn trí mạng với người khác
phái.
Chúng nữ tu đang âm thầm quan sát hắn đều cảm thấy tim mình đập nhanh, khuôn mặt không tự chủ được đỗ ừng lên.
Nhưng họ cũng hiểu được Hóa Thần Kỳ cao cao tại thượng, không phái
là nhân vật mà những tu sĩ bậc cao bình thường này có thể
tiệp cận, trong lòng liền cảm thấy thất vọng.
Cảm quan Dương Phàm vô cùng linh mẫn. cảm thấy cả người không được tự nhiên.
Ngav cả Ngọc Thanh Tông chủ. mỹ nhân luôn mang vẻ lạnh lùng này giờ
phút này cũng nhìn hắn với cặp mắt khác xưa Ánh mắt nàng khi nhìn hắn cũng ngắn ngùi xuất hiện một tia nhu tình không thể
kiềm chế.
Cũng may Tiểu Hân phản ứng nhanh, lại cười nói:
- Ngọc Thanh tỳ tỷ. hai vị Trường lão. chúng ta vào động phủ nói chuyện.
Rồi nàng dẫn Ngọc Thanh và hai vị Trường lão kia vào động phủ của mình.
Trong khi nói chuyện. Ngọc Thanh vô cùng khách khí với hai người
Dương Phàm. Theo dị tượng vừa rồi có thể thấy được Dương Phàm
tuyệt đối không phải là tu sĩ Hóa Thần Kv bình thường.
Sự đãi ngộ chênh lệch này Dương Phàm đã sớm nhận ra nhưng cũng không thấy có gi quái lạ cả.
Thực lực cường đại rồi thi địa vị tất nhiên sẽ tăng lên. Tu Tiên
Giới này chính là như thế. không có gì phải chê trách.
- Dương đạo hữu, ngươi hiện giờ đã đạt tới Hóa Thần Kỳ. thực
lực không phải vếu. có suy nghĩ tới việc trở thành Trường lão của San Ngọc Tông ta không?
Ngọc Thanh hoi chờ mong nói.
Hai vị nữ Trường lão kia cũng sáng mắt lên. nhìn chằm chằm Dương Phàm, bộ dáng rất chờ mong.
- Cái này...
Thân minh Dương Phàm cảm thấy không được tự nhiên, cuối cùng vẫn cự tuyệt nói:
- Dương mỗ có thói quen dạo chơi tứ phương, sau khi củng cố tu vi sẽ không lưu lại lâu.
Thấy thế ba người Ngọc Thanh cũng có chút thất vọng.
Hưu—
Đúng lúc này. mấy đạo độn quang lóe lên trong thiên địa, mấy đạo khí tức cường đại bức
tới.
- Ha ha ha... Nghe nói San Ngọc Tông có cường giả vừa tấn chức Hóa Thần Kỳ. chúng ta đặc biệt tới bái hội.
Trên không Lục San Châu xuất hiện vài vị cường giả Hóa Thần Kỳ.
Sắc mặt Ngọc Thanh Tông chủ hơi ngưng trọng, cười nói:
- Chúng ta đi ra ngoài đón khác đi.
Những người bên ngoài này có số tới chúc mừng, có số tới tim hiểu tin tình. báo, cũng có thế lực thù địch tới khiêu khích.
Điều này cũng rất bình thường.
ở Đại Long Đảm này, sự cường đại của một môn phái thường có liên quan tới số lượng cường giả Hóa Thần Kỳ.
Chi một lúc sau, Lục San Châu nho nhỏ đã có năm sáu vị cường giả
Hóa Thần tới. cũng có một số người đang trên đường.
Bởi vì Dương Phàm tấn chức Hoán Nha Kv gâv ra động tữih quá lớn. gần nhưkinh động toàn bộ Đại Long Đàm.
Thấy tình huống này. Ngọc Thanh Tông chủ nửa mừng nửa lo. đều đón cường giả các môn phái khác đi vào đại điện.
Ánh mắt chúng cường giả đa phần đều tập trung lên người Dương
Phàm. Theo khí tức thi hắn rõ ràng vừa thăng cấp không lâu.
Dương Phàm chậm rãi nhắm hai mắt lại. sử dụng chút thòi gian ngắn ngùi này vận chuyển lực lượng Hoán Nha Kỳ.
Trong cơ thể hắn tràn ngập một mảnh quang lưu màu hồng.
Sinh Mệnh Lục Chủng như đầu nguồn suối, phía dưới có Hồn Căn thông triệt đại địa. trên có Hoán Thiên Nha dung thông thiên không.
Dưới tình huống này. hắn có thể thoải mái tiến vào Thiên Nhân Mô
Thức, loại trạng thái nắm giữ cả tự nhiên lực vô tận trong
tay.
Chung quy là hắn nắm giữ loại lực lượng nào. ngay cả Dương Phàm cũng không thể đánh giá được.
Trong đại điện, cường giả khắp noi tụ hôi, đều hướng về Ngọc Thanh Tông chủ và Dương Phàm chúc mừng.
- San Ngọc Tông lại sinh ra một vị cường giả Hóa Thần, lại là một nam tu chưa từng có, chậc chậc...
Một lão đạo sĩ khô gầy với thanh âm đầy âm khí và bén nhọn, cổ
quái lên tiếng. Trong mắt hắn lóe lên lam điện u ám, nhìn chăm
chú vào Dương Phàm đang là tiêu điểm của mọi người.
Lời này vừa ra, sự hào hưng nơi này lập tức đông cứng lại. lập tức trờ nên tẻ nhạt.
Dương Phàm cảm ứng được một tia địch ý vô hình.
Cảm quan cùa hắn thông hiểu thiên cơ. biết được người này hẳn không có ân oán trực tiếp với mình, han phân nửa là có liên quan
tới SanNgọc Tông, đo đó mới mia mai mình mà thôi.
- Lam
Quỷ Đạo, ngươi đây là có ý gì? Dương đạo hữu vốn là khách
quý của bản tông, lúc này tấn chức Hóa Thần Kỳ chính là danh
chính ngôn thuận, quang minh chính đại!
Tông chủ Ngọc Thanh sắc mặt đột nhiên nghiêm lại. thanh âm véo von. trong đó cũng lộ ra lãnh ý.
Những cường giả Hóa Thần khác thấy sự khiêu khích của Lam Quỷ Đạo
cũng không thấv gì là bất ngờ. đa phần có V xem náo nhiệt.
Hóa ra Lam Quỳ Đạo là một tán tu ở Đại Long Đàm, thực lực đạt
tới Hóa Thần Kỳ. danh khí nơi này cũng không nhỏ.
Nhưng
mấv trăm năm trước, một gã ái đồ cùa Lam Quỷ Đạo giả dạng
làm nữ tu bậc thấp, lèn vào San Ngọc Tông làm được đồng từ,
sau đó hắn ta lại hãm. hại mười mấy tên nữ tu của San Ngọc
Tông. Sau đó sự tình bại lộ đã bị San Ngọc Tông đuổi giết tới chết.
Lam Quỷ Đạo đối với việc này vẫn vô cùng oán
hận, nhưng lực lượng một người không thể lay động San Ngọc Tông
cho nên mới gia tihập một môn phái vốn thù địch với San Ngọc
Tông, trở thành Vinh dự Trướng lão.
- Hừ. nhưng theo ta
được biết, quý tông bình thường không thu nam tu, mà người này
chăng những là ngoại lệ. càng lại tấn chức Hóa Thần Kỳ. Đích xác rất kỳ quái...
Đôi mắt gian xảo của Lam Quy Đạo đảo qua hết Ngọc Thanh rồi Dương Phàm, bộ đáng không có chút hảo ý nào.
Là kẻ đối địch với San Ngọc Tông, hắn đương nhiên không mong muốn môn phái này sẽ ngàv càng lớn mạnh.
Lúc trước, ờ xa. hắn mặc đù cảm ứng được uy thế thăng cấp rất
cường đại của Dương Phàm nhưng cũng không để đối phưcmg vào
mắt. Thực lực đù mạnh tới mấy đi nữa cũng chi là một gã mới tiến vào Hóa Thần, tu vi căn cơ còn chưa ồn định.
Nghe Lam Quỳ Đạo nói thế, những cường giả Hóa Thần khác cũng lộ ra bộ mặt cổ quái.
“Một nam tu không rõ danh phận trú lưu ờ San Ngọc Tông, lại tấn
chứng Hóa Thần nơi này. Nếu nói không có gian tình thìbọn họ
đúng là không tin tưởng!”
“Hay là người này cùngNgọc Thanh Tông chủ..
Chúng cường giả Hóa Thần hoặc là tới xem náo nhiệt, hoặc là tới
tim hiểu tin tức cho nên có rất nhiều phán đoán.
- Ha ha,
xem ra thiên địa dị tượng lúc trước thì Dương đạo hữu dường như không phái là tu sĩ Hóa Thần bình thường, có thể luận bản
đôi chút với Triệu mỗ được không?
Một thanh âm nam nhân khác cũng tràn đầy địch ý vang lên.
Dương Phàm chuyển mắt sang thì thấy đây là một trung niên Nho môn, tu vi đạt tới Hóa Thẩn sơ kỳ.
Hắn nhớ rõ người này khi vừa tới rõ ràng là có thiện ý chúc mừng.
- Triệu Tông chù...
Ngọc Thanh biến sắc. vội lên tiếng ngăn cản.
Thấy thế. tên Lam Quỳ Đạo mừng thầm, âm mưu đã thực hiện được.
Hóa ra Triệu Tông chủ này là tông chù cùa một phái ờ thủy vực
bên cạnh, đã đau khổ theo đuổi Ngọc Thanh mấy trăm năm. cháp
nhất không đồi. Giờ phút này. một nam nhân thân phận bất minh
chẳng những lưu lại San Ngọc Tông, hơn nữa còn được Ngọc Thanh
Tông chù ưu ái. tấn chức Hóa Thần Kỳ. được mọi người chú V.
Hắn tất nhiên trong lòng sinh ra bất mãn.
Huống chi có Lam Quy Đạo bên cạnh đứng ra châm ngòi, khiến mọi người nghĩ rằng
DươngPhàm vàNgọc Thanh có quan hệ. có bí mật gì đó không muốn cho người ngoài biết.
- Ngọc Thanh không cần giải thích.
Triệu mỗ chi muốn tiến hành luận bản hữu nghị một chút với
Dương đạo hữu mà thôi, chỉ điểm tới là đừng!
Thần sắc Triệu Tông chủ cũng bình tữứụ lại cười nói.
- Các hạ làm như thế có phải là có chút khinh người quá đáng
không?! Đại ca ta vừa tấn chức Hóa Thẩn Kỳ. ngươi đã tới cửa
muốn luận bàn...
Tiểu Hân cười lạnh nói.
- Triệu
mồ tin rằng Dương đạo hữu cũng không phải là nhân vật mà những tu sĩ mới bước vào Hóa Thần Kỳ có thể sánh bằng. Hơn nữa
cũng chi đơn thuần là luận bàn. Dương đạo hữu nếu muốn cự
tuyệt cũng được. Triệu mỗ cũng không miễn cưỡng.
Triệu Tông chủ lạnh lùng nói.
Chi cẩn Dương Phàm cự tuyệt thì trong mắt mọi người noi này. địa
vị và ấn tượng đối với Dương Phàm sẽ giảm đi. đặc biệt là
đối với Ngọc Thanh.
Như thế thì mục đích của hắn đã đạt được.
Nếu ứng chiến thì cũng rất tốt. Hắn sẽ ở trước mặt mọi người khiển Dương Phàm phải xấu mặt.
Tuy rằng dị tượng lúc trước vô cùng kinh người nhưng cũng không
kéo dài. Mà trong mắt mọi người. Dương Phàm dù đặc biệt thì
chung quy cũng chỉ mới bước váo Hóa Thần Kỳ mà thôi.
-
Hắc hắc. thắng bại không trọng yếu. đù Dương đạo hữu thua cũng không có gì là nhục nhã cả. Tuy nhiên, tối trọng yếu chính
là tu tiên cũng đòi hòi phải có một loại tâm tính...
Lam Quỷ Đạo cười hắc hắc. không quên châm thêm chút lửa.
Thấy thế, Ngọc Thanh Tông chỉ cắn chặt hàm răng trắng tinh, rất hận hắn ta nhưng cũng biết không thể ngăn trở.
Triệu Tông chù chỉ đưa ra đề nghị luận bàn hữu nghị, mặc kệ Dương
Phàm có đồng V hay không cũng không bắt buộc, hoàn toàn đã
chiếm cứ vị trí chủ động.
Dưới tình huống như thế. Dương Phàm đường như không có đường lui nữa.
- Nếu Triệu Tông chủ đã có ý này thì Dương Phàm cũng đang muốn hoạt động gân cốt một chút!
Dương Phàm mùn cười, bộ dáng rất nhẹ nhàng.
Hắn vừa mới bước vào Hoán Nha Kv. lĩnh ngộ rất nhiều huyền ảo
nhưng chân chính thực lực như thế nào. và vận dụng phát huy ra
sao thì còn chờ hắn tìm hiểu.
Đã có người đưa ra đề nghị luận bàn, hắn cũng muốn thừ một chút.
Thấy th4 trong mắt Tiểu Hân cũng lộ ra đôi chút chờ mong. Nàng đương
nhiên tự tin chắc chắn Dương Phàm sẽ thắng lợi. Bời vì khi hắn còn là Diễn Căn đại viên mãn thì đã có năng lực thoải mái
chém giết tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ.
Còn nữa, đây cũng chi
là một cuộc luận bàn hữu nghị, dưới con mắt giám sát cùa
mọi người, bình thường sẽ không xuất hiện nguy hiểm gì.
- Ha ha ha... Các vị đạo hữu quả thật rất thích náo nhiệt, lão hủ cũng muốn tới đây giúp
vui.
Đúng lúc này. từ phía chân trời có mưa bụi bay bay. che kín cả mặt
trời, nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Lục San Châu. Một cồ áp lực nồng hậu cường đại khiến mọi người đều lâm vào chấn động.
Chúng cường giả Hóa Thần nơi này không khỏi giật mình:
- Cường giả Thông Huyền?!
Cường giả Thông Huyền!
Đám người Triệu Tông chủ. Ngọc Thanh Tông chủ đều nhất tề biến
sắc. Ngay cả tâm thần của Tiểu Hân cũng hơi khẩn tnrơng.
Lấy số lượng hem mười vị Hóa Thẩn sơ kỳ nơi này, trước mặt Cường
giả Thông Huyền thì đù cùng nhau xông lên cũng không thể nắm
chắc có thể chiến thắng.